Thuần Dương

Chương 22: Tử địa vô luân




Không đề cập tới Liễu Lăng Vân bọn họ, tộc tổ Liễu Phá Phong của tộc Liễu đã nói rõ ràng cho mọi người, chỉ cần có đủ lợi ích thì những sứ mạng được phó thác gì đó đều là có khả năng bị quên, bị bỏ qua hết sạch trơn .

Có điều, tâm tư này của đám người Thiên Nhàn cũng làm cho Thần Dạ bọn họ cảm động. Ở trong thời đại này mà còn có thể có một đám người như vậy, những người có thể vì thiên địa thương sinh ( trăm họ) mà kiên trì với ý muốn lúc đầu , thì đã là không nhiều lắm .

Cho dù ở trong lòng Thần Dạ là không đồng tình với đám người Thiên Nhàn. Những người này tới một mức độ nào đó, có ý nghĩ hơi cổ hủ. Nhưng sự tôn trọng đối với đám người Thiên Nhàn , trong vô hình lại tăng thêm rất nhiều.

Những người đích thực vì đời quên mình thì không nhiều lắm. Nhưng mỗi một người như vậy, đều nên đáng giá được tôn trọng!

- Lương tâm a!

Gương mặt Liễu Lăng Vân khẽ run lên, hình như có chỗ xấu hổ, nhưng tia sáng trong ánh mắt kia cũng không từng yếu bớt hơn đi nửa phân. Sau một lát im lặng, lão nhìn đám người Thiên Nhàn mà nói gằn từng chữ một:

- Tất cả trong thế gian cho tới bây giờ đều là người thắng làm vua, kẻ bại thành giặc. Hôm nay bọn ta thành công thì dưới gầm trời này, cũng sẽ không có bất cứ bêu danh nào xuất hiện ở trên người chúng ta. Ngay cả sẽ có, thì với chiến tranh , nói vậy cũng đủ để trấn áp !

- Thần Dạ, hao tổn tâm trí để dẫn bọn ngươi tới nơi này. Đó là muốn giết chết hết mọi người bọn ngươi ở chỗ này. Như thế, cũng sẽ không có bất cứ tin tức gì lan truyền đi ra ngoài. Tự nhiên, từ nay về sau, tộc Liễu ta vẫn còn có thể là cao cao tại thượng trong tứ đại siêu cấp thế lực !

Nghe vậy, Thần Dạ nhẹ nhàng gật đầu, không có bất cứ lời nói thừa nào.

Tà Đế Điện là con sói. Là con sói hoang ngay cả bạn bè cũng có thể ăn sống nuốt tươi . Đối với những kẻ nội tâm đã điên cuồng, cố chấp tới cực điểm này, cho dù nói những điều này cùng bọn họ thì cũng không có chút xíu tác dụng. Vẫn cứ là ai có nắm đấm lớn, thì ai còn có bụng nói chuyện đạo lý.

Nương theo Thần Dạ xiết chặt hai nắm tay, Ngao Thiên dẫn đầu hành động. Một khí thế cường đại, như tòa lầu cao dựng lên trên đất bằng phẳng kia mà phun trào ra. Chỉ trong nháy mắt , nó đã bao phủ cả ba người Tà Thiên, ngay cả Liễu Lăng Vân kia cũng bị che khuất vào trong đó.

Ba người Tà Thiên xuất hiện, đích thật là làm xáo trộn bố trí trước đây của mọi người. Nhưng mà tất cả mọi người đều là hạng người có kinh nghiệm vượt sóng gió. Có một chút thời gian hoà hoãn, liền cũng đủ cho Ngao Thiên bọn họ đều tự điều chỉnh tốt trạng thái.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vào lúc khí thế của Ngao Thiên bắt đầu khởi động , không gian chung quanh Thành Tự Tại cũng là đột nhiên bùng phát mạnh ra mà nổ tung . Một đạo khí thế cường đại như vòi rồng cuộc đi ra phía ngoài, trực tiếp là tập trung tóm lấy một người trong khí thế kia của Ngao Thiên .

- Ngao Thiên huynh, chia một tên cho ta đi. Những kẻ khác đối với ta mà nói, rất không có tính khiêu chiến .

Hiện tại Thành Tự Tại đã ở cảnh giới Thiên Huyền Tứ Trọng đỉnh cao. Chỉ luận tu vi, so ra còn kém ba người Tà Thiên và Liễu Lăng Vân. Nhưng thủ đoạn của lão cũng là cực kì kinh người, danh tiếng Cô Sơn Lão Tẩu chưa bao giờ là phải dùng tu vi để so đo.

Cho nên, khi cảm ứng được hành động của Thành Tự Tại , Ngao Thiên cũng không cự tuyệt. Lão tách ra một vị đối thủ từ trong tay mình để chia cho Thành Tự Tại .

Mà khí thế của Thành Tự Tại cũng không bởi vậy mà dừng lại. Khí thế điên cuồng kia khẽ động, chỉ sau một thoáng liền đã bao bọc một vị cao thủ Thiên Huyền khác của tộc Liễu vào bên trong.

- Ha ha, chiến đấu như vậy mới khiến cho ta cảm thấy có tính chất khiêu chiến !

Tiếp theo Ngao Thiên và Thành Tự Tại , Long Tộc Đại trưởng lão và Hải Huyền Thanh, cũng là đều tự tập trung vào một người cao thủ Thiên Huyền. Uy thế hào hùng đồng dạng là không cho phép người khác khinh thường.

- Hắc hắc, công tử, minh chủ, sau khi gia nhập Dạ Minh ta còn chưa lập được tấc công . Cái tên kia, minh chủ, ngươi cũng đừng tranh cướp với ta .

Băng Linh Hổ Giao cười to một tiếng, bóng dáng khổng lồ mang theo khí tức tà ác ngập trời hung hãn vô cùng , trực tiếp đánh về phía một người cường đại nhất hiện tại còn lại kia của tộc Liễu.

Mười ba vị cao thủ Thiên Huyền, hiện nay đã chỉ còn năm vị. Còn có Tử Huyên tại đây, nên áp lực mà đám người Thần Dạ phải đón nhận đã giảm đi rất nhiều. Có điều, ba người Tà Thiên cuối cùng vẫn là một bất ngờ, tất cả bọn họ đều đạt cấp Thiên Huyền Lục Trọng đỉnh cao.

Tất nhiên Thành Tự Tại khôn khéo vô cùng. Trong số ba người Tà Thiên thì lão tập trung vào một người trong đó thành đối thủ, cũng không để cho bọn họ tạo thành thế liên hợp . Hơn nữa Liễu Lăng Vân, đối với Ngao Thiên mà nói, vẫn đang rất không dễ dàng gì .

- Tử Huyên!

Thần Dạ nhẹ nhàng kéo tay Tử Huyên đang chuẩn bị lao ra mà nói:

- Dùng hết tốc độ đánh chết một người, sau đó đi giúp trợ Ngao Thiên tiền bối!

Tứ đại cao thủ Thiên Huyền vốn là đối thủ mà Thần Dạ đã dự định kĩ. Hiện nay tính ra cũng vừa vặn là vài con số này , cho nên đám người Thần Dạ tự nhiên không có bất cứ sợ hãi gì. Mà nếu muốn giành chiến thắng trong trận đại chiến này, phải nhìn cao thủ Thiên Huyền của đôi bên, ai xông ra đánh trước hết .

Tử Huyên và Băng Linh Hổ Giao cường đại, hiển nhiên là nằm ngoài dự đoán của Liễu Lăng Vân bọn họ . Nếu không, hôm nay tới đây có thể liền không phải là ba đại cao thủ Thiên Huyền Tà Thiên bọn họ .

Tử Huyên nhất định phải dùng tốc độ cao nhất giải quyết cho xong một người trong đó. Nếu không phải như thế, hôm nay sẽ rất phi thường gian nan. Bất kể là Ngao Thiên, hay là Thành Tự Tại thì đều đã xem như đang phải liều mạng .

Huống chi, bọn họ nếu gặp người của Tà Đế Điện, thì bên kia cũng không khác gì, Đế Thích Thiên bọn họ cũng là đồng dạng đã gặp. Một khi hai tộc Đế, Mộc bị thương nặng ở chỗ này , mặc dù bọn họ thu được thắng lợi thì người của bọn họ cũng không tiếp tục có khả năng khống chế nổi Tà Đế Điện .

Đến lúc đó, có lẽ Tà Đế Điện liền quét khắp cả thế giới , mà Dạ Minh, sẽ không có bất cứ tư cách gì để đứng mũi chịu sào!

Hiện tại Dạ Minh, vẫn còn không có đủ thực lực để đi đối mặt cả Tà Đế Điện!

Tử Huyên biết chuyện nặng nhẹ nên lúc này cũng không nhiều lời. Sau khi liếc mắt nhìn Thần Dạ, thân hình của nàng như điện, nhanh như tia chớp bắn về phía một vị cao thủ Thiên Huyền còn lại của tộc Liễu .

Đám người Thần Dạ cũng là nhanh chóng lao ra dữ dội, cùng xông tới chỗ tứ đại cao thủ Thiên Huyền còn lại của tộc Liễu để ngăn cản tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.