Thứ Tự Đến Trước Và Sau

Chương 48: Đáng Tiếc




Hôm nay, Bách Hương Lâu đột ngột tổ chức một kỳ đại tiệc hội ngộ những thiên tài nổi danh nhất trấn Thanh Hà, cho nên bên trong Bách Hương Lâu lúc này ngoài những thiên tài trẻ tuổi có máu mặt nhất trấn, và những thiếu nữ phục vụ trong Lâu ra thì cũng không còn ai khác.

Bấy giờ, ở tầng ba thoáng mát, nhiều cửa sổ, rộng rãi với chiều ngang 30 thước, chiều rộng 35 thước theo khuôn hình vuông của Lâu, cùng một võ đài cỡ nhỏ vừa đủ để hai người thoải mái đối chiến. Tổng cộng 22 thiên tài có thiên phú mạnh nhất trấn đã có mặt đầy đủ.

Ngồi bên dãy phải, phía bên trên, lần lượt là 4 vị thiêu kiêu của Dương gia.

Dương Tần, 15 tuổi, tu vi Luyện Khí tầng 8, là một chàng thiếu niên trắng trẻo, mắt một mí.

Dương Kha, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là một thiếu niên khá to con, da hơi xạm đen vì hoạt động nhiều ngoài trời.

Dương Thi Thi, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, một thiếu nữ khá xinh, thân hình thon gọn, mảnh mai, rất vừa tay nam nhân nếu muốn âu yếm, sưởi ấm cho nàng.

Dương Phong, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong, một trong năm thiên tài của trấn. Đây là một thiếu niên luôn đeo kiếm sau lưng, ánh mắt sắc lạnh, tóc đen xõa dài ngang lưng.

Cũng ngồi bên dãy phải, ở phía bên dưới, lần lượt là 4 vị thiên tài của Liễu gia.

Liễu Kỳ, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, một thiếu niên để tóc đuôi ngựa, có nụ cười kiêu ngạo trên môi.

Liễu Doanh Doanh, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là một vị thiếu nữ xinh đẹp, trên mái tóc còn có kẹp lấy một đóa hoa lan, khiến nàng trông càng thêm ưu nhã, thanh khiết.

Liễu Ngọc Phượng, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 10, tuyệt sắc giai nhân thiếu nữ đứng hạng năm của trấn. Đây rõ ràng là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, đôi mắt đen tròn ánh lên sự dịu dàng, nét mặt thì thanh tú ôn nhu, khiến người nhìn chỉ muốn ôm nàng vào lòng, giữ mãi như thế không buông.

Liễu Thương, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong, là một trong năm thiên tài nổi danh của trấn. Người này có bộ dạng… nói ngắn gọn thì là người có nét mặt điếm thúi, nhìn là muốn đấm nát bi.

Về bên dãy trái, ở phần trên, là 5 vị thiên kiêu của Lâm gia.

Lâm Tiêu Tiểu, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 8, một vị thiên tài như bao vị thiên tài khác, điểm khác biệt là có thiên phú cao hơn một chút.

Lâm Thao, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 9, một thiếu niên trông có phần máu chó, vẻ mặt bất sợ thằng nào.

Lâm Vũ Lâm, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là thiếu niên có một cái bớt đen lớn ngay cổ, vẻ mặt cứ âm trầm như đang có chuyện lo lắng trong người.

Lâm Hùng, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 10, một cái thiếu niên cường tráng, dù đã mặc hai lớp áo nhưng cơ bắp vẫn lộ rõ trong mắt mọi người.

Lâm Hồng Vân, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong, tuyệt sắc giai nhân thiếu nữ đứng hạng đầu của trấn với bờ môi mềm quyến rũ, lông mi cong cong vũ mị, đôi mày liễu nhiu nhíu mê say cùng một gương mặt yêu kiều, rực rỡ như hoa mẫu đơn, khiến người nhìn chỉ có thể bị khuất phục, quỳ gối muốn che chở cho nàng cả đời. Đồng thời nàng cũng là một trong năm thiêu kiêu danh chấn của trấn, khả năng chiến đấu bằng song thủ là phi thường kinh người.

Cũng bên dãy trái, thuộc phần dưới, không ai khác là 4 đại thiên tài của Bá gia.

Bá Văn Mạnh, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là một tên đầu trọc, cháu trai của Tam trưởng lão Bá Vân Long nên trông gương mặt có phần ngu ngu.

Bá Thiên Nhiên, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 10, một thiếu nữ khá xinh nhưng trên mặt lúc nào cũng có hai từ “lạnh băng”, làm như từ lúc cha sanh mẹ đẻ tới giờ nàng chưa bao giờ biết cười là gì.

Bá Tiên Tiên, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 9, một thiếu nữ xinh đẹp đến mức mà dường như đã không còn từ gì có thể tả, khiến nữ nhân nhìn thấy thì ganh tỵ, nam nhân nhìn thấy thì chết mê, chết mệt. “Thánh nữ nhân hậu, thiện lương” chính là danh hiệu được mọi người trong trấn đặt cho nàng, nó hoàn toàn vượt qua “năm tuyệt sắc giai nhân thiếu nữ” của trấn.

Bá Vân Tiêu, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong, một thiếu niên đẹp trai nhưng cũng không kém phần kiêu ngạo, coi trời bằng vung. Hiện tại, đôi mắt hắn đang không ngừng nhìn chằm chằm vào Bá Tiên Tiên, dãi trên miệng rớt xuống, tay trái thì thỉnh thoảng lén lút đưa xuống bàn, sờ vào vật cứng trong đũng quần để vuốt vuốt, quấy quấy gì đó bất thường.

Ngồi dãy bàn bên dưới, lần lượt là 5 vị thiên tài tuyệt đỉnh còn lại của trấn.

Hà Hào Bất của Hào gia, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là thiếu niên hơi hô răng một chút, cũng không quá xấu.

Mạt Hà Khả của Mạt gia, 15 tuổi, Luyện Khí tầng 8, là một thiếu nữ xinh xắn, dễ thương, nhưng mà muốn thương thì lại thương hổng nổi.

Trạch Liêu của Trạch gia, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, một thiếu niên khá chững trạc, xem chừng đã là người nếm trải qua mưa máu, thương tích chí mệnh.

Trương Hoàng Đạo thuộc Trương gia, 16 tuổi, Luỵện Khí tầng 9, là một nam thiếu niên có gương mặt dâm, hẳn là đã xoạc được vài em xinh tươi nên mới có gương mặt đê tiện như vậy.

Vũ Vương Thành thuộc Vũ gia, 16 tuổi, Luyện Khí tầng 9, là một thiếu niên… ẻo lả, à không, phải gọi là hơi nữ tính một chút khi mà sở hữu một thân hình hệt như nữ nhi. Nếu không phải ai cũng biết hắn là nam nhân thì bảo đảm khi nhìn thấy hắn lần đầu, mọi người đều lẩm tưởng rằng đó là một thằng cú có gai.

Và cuối cùng, ngồi ở chiếc bàn bên trên, cũng là người đại diện cho Bách Hương Lâu để dẫn dắt, điều hành cuộc hội ngộ thiên tài kỳ lạ này, đó là một thiếu nữ mang khăn lụa đen che đi dung mạo, chỉ để lộ ra dáng người mê ly, uyển chuyển cùng đôi mắt đầy mị hoặc nhìn mọi người.

Lúc này, khi tất cả thiên tài đã yên ổn vị trí, nàng cũng cất giọng như hoa âm của mình lên, nói.

- Xin chào những vị thiên tài tiếng tăm, lẫy lừng nhất Thanh Hà trấn.

- Xin được phép tự giới thiệu, ta tên Bạch Cổ Hi, một thành viên của Bách Hương Lâu.

- Hôm nay Bách Hương Lâu chúng ta tổ chức cuộc hội ngộ thiên tài, mục đích cũng chỉ đơn giản là để mọi người được giao lưu, bàn luận với nhau về ba loại chủ đề.

- Thơ.

- Họa.

- Võ.

- Từ đó xác định ra vị thiên tài tài hoa nhất trấn, vừa giỏi võ lại vừa giỏi cả văn, song tuyệt cùng tiến.

Á ĐÙ!

Không cần nghe tiếp, chỉ nghe đến đây thôi cũng đã khiến vô số vị thiên tài muốn nhấc mông đi về.

Đậu phộng! Lão tử từ lúc sinh ra đến giờ toàn cúi đầu như một con trâu chăm chỉ tu luyện. Thơ, họa là cái đéo gì lão tử còn không biết thì làm sao mà thi?

Cuộc hội ngộ thiên tài méo gì mà xàm lọ thế này nhỉ?

Thôi nghỉ, về, mất hết…

- Bách Hương Lâu chúng ta sẽ có một phần quà tặng cho người tài hoa đó, cũng như sẽ có những ưu đãi khi người đó hoặc người cùng tộc đến Bách Hương Lâu chúng ta.

Nhưng mà khi nghe đến đây thì tất cả mọi ý định muốn đi về đều bị các vị thiên tài nhanh chóng gạt ra khỏi đầu.

Đù mạ, là “quà” của Bách Hương Lâu nha, chắc chắn không phải vật phàm đâu. Chưa kể về sau còn được giảm giá khi đến ngắm gái, danh uy thì vang xa chín tỷ dặm trong trấn vì là người song tuyệt, đệ nhất thiên tài trên mọi thiên tài, trở thành người có thể xứng đôi với Tiên Tiên, vậy thì ngu sao mà không chơi?

Ta đúng là ngáo đó, nhưng mấy đứa kia không lẽ khôn hơn ta về thơ, họa chắc?

Một vị thiên tài chợt hỏi.

- Cổ Hi tiểu thư. Về thơ, họa, chúng ta có thể công bình so với nhau, nhưng về luận võ, một người Luyện Khí tầng 10 với một người Luyện Khí tầng 8 thì sao mà đánh đây?

- Phải đó a. Nếu vậy thì sao mà đánh.

Nhiều vị thiên tài Luyện Khí tầng 8, tầng 9 đều gật gù tán thành.

Thiếu nữ Cổ Hi nở nụ cười nhẹ, đáp.

- Mọi người yên tâm. Luận võ tất sẽ…

Cổ Hi đang nói thì bỗng dưng dừng lại. Nàng vội đứng dậy, đi nhanh đến chỗ khuất gần lối ra, nơi một thị nữ thanh thuần đang đứng đợi.

Nàng hỏi.

- Tiểu Ly, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Thiếu nữ thanh thuần nhanh chóng đáp.

- Thiếu chủ, cái người tên Thiên Vũ đã đến đây rồi ạ.

- Thật… thật sao?! Vậy… vậy hắn đang ở đâu?

Cổ Hi vui mừng, kích động hỏi gấp.

- Dạ, hắn đang ở dưới cổng ạ!

- …!

Vụt!

Như một cơn gió, Bạch Cổ Hi biến mất khỏi lầu ba của Bách Hương Lâu, hoàn toàn bỏ mặt cuộc hội ngộ tranh tài còn chưa bắt đầu.

Một lúc sau thì có một thiếu nữ thanh nhã đi lên, ngồi vào vị trí của nàng, thay thế nàng tiếp tục dẫn dắt cuộc hội ngộ thiên tài nơi đây.

///

Cảm ơn bạn bé_bự đã cho mình 1 linh thạch. Nhưng mà linh thạch là gì vậy, với lại nó còn ít quá @@

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.