Thư Tình Second-Hand

Chương 4: Nên chuẩn bị tang lễ thì hơn




Editor: Táo đỏ phố núi

“Động cơ cao cấp nhất!” Diệp Tử Hi chuẩn bị đẩy cửa xe ra, nhưng mà nghe tiếng động cơ kia, chắc là đang đi về phía này.

Mà Diệp Tử Hi đã không thể chờ đợi được nữa muốn được được tận mắt chứng kiến hai chiếc xe có động cơ cao cấp nhất kia.

“Tử Hi, anh làm sao vậy?”

Người phụ nữ bị đẩy ra vào lúc mấu chốt, thì cảm thấy khó hiểu.

Lúc này lại thấy Diệp Tử Hi định đẩy cửa bước ra, hai tay của cô ta nhanh chóng ôm lấy eo của Diệp Tử Hi.

Được rồi, có thể tìm được kiểu người như Diệp Tử Hi, loại công tử ca chịu chi tiền cho phụ nữ, mấy người chị em kia cực kỳ hâm mộ Đổng Tình. Táo đỏ le^e quyy do^nn.     

Trong khoảng thời gian này, Đổng Tình xem như cũng được phất lên.

Cho dù Diệp Tử Hi đưa cô ta đi tới chỗ nào, cũng sẽ đưa cô đi dạo các cửa hàng một lát. Mà cô ta cũng hết sức tận dụng thời cơ để chọn những món đồ xa hoa nhất.

Những món đồ này, sau này bán lấy tiền mặt cũng được không ít.

Nhưng mà, mục đích của Đồng Tình không phải chỉ vì một khoản tiền đơn giản như vậy.

Cô ta muốn trở thành thiếu phu nhân nhà họ Diệp, để trải qua những ngày tháng không phải lo ăn lo mặc.

Cho nên, trong khoảng thời gian này, lúc ở bên cạnh của Diệp Tử Hi, cô ta đều cố gắng hết sức. Giống như ngày hôm nay vậy, cô ta đã dùng tất cả vốn liếng của mình để quyến rũ Diệp Tử Hi.

Dưới sự cố gắng không ngừng của cô ta, thì Diệp Tử Hi cũng bắt đầu chìm đắm vào những chiêu thức dịu dàng của cô ta. Nhìn tình hình trước mắt tất cả sẽ nước chảy thành sông.

Đổng Tình còn muốn nếu như lần này có thể mang thai được đứa bé thì là tốt nhất.

Đến lúc đó mẹ vinh nhờ con, gả vào nhà giàu cũng là chuyện dễ dàng.

Nhưng ai có thể ngờ được, trong lúc mấu chốt, thì công tử ca Diệp lại đột nhiên đổi ý.

Thấy anh ta muốn xuống xe, Đổng Tình còn tưởng rằng người đàn ông này ghét bỏ mình.

Cô ta đuổi theo ôm chặt lấy eo của anh ta, hy vọng anh ta có thể quay đầu lại nhìn bản thân mình.

Ai ngờ được, cái ôm ấp của cô đã kích thích chỗ nào của vị đại thiếu gia này. Đột nhiên anh ta gạt tay của cô ta ra, rồi mở cửa xe ra.

Hành động này, khiến cho Đổng Tình rất bất ngờ.

Táo đỏ le^e quyy do^nn.     

Dù gì bây giờ cũng đang ở trên đường, cả người cô ta trần truồng ngây người ở trong xe, nếu như người đi đường đi ngang qua nhìn thấy thì sao đây?

Nghĩ tới đây, Đổng Tình vội vàng nhặt quần áo vừa cởi ra ở bên cạnh lên, rồi vội vàng mặc lên trên người.

Ngược lại với Đổng Tình, Diệp Tử Hi vì để nhìn thấy tư thế oai hùng của chiếc xe thể thao kia, nên lúc này nửa người trên chỉ mặc một chiếc áo cũng chẳng quan tâm, mà vội vàng chen lấn vào giữa đám người.

“Tới đây tới đây!” Cách đó không xa có người reo hò.

Người bên này cũng bắt đầu sôi trào.

Diệp Tử Hi nhìn ra được, phần lớn những người ở đây đều giống như mình, đều là những người yêu thích xe thể thao.

Ở đây nghe thấy tiếng động cơ, đã có vô số người lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị chụp hình lại chiếc xe.

Lúc này, Diệp Tử Hi cũng vội vội vàng vàng móc điện thoại trong túi của mình ra, lấy điện thoại di động ra quay chụp.

Rất nhanh tiếng động cơ gầm rú đến đỉnh điểm.

Hai chiếc xe đua cao cấp vừa xuất hiện, liền khiến cho những người ở đây liên tục huýt sáo.

“Ồ, xe vàng!

Di3n~đ@n.l3,quý.d0n.

"Audi R8V10 Spyder!"

Trong những người này, có người chú ý chiếc xe Audi, có người lại chú ý cái khác.

“Xe Hummer màu vàng!” Trong chớp mắt lúc Diệp Tử Hi nhìn thấy hai chiếc xe thì đôi mắt sáng lên.

Chiếc xe này, trong khoảng thời gian anh ta ở nước ngoài đã được nghe nói tới. Nghe nói, chiếc xe này được trực tiếp đặt chế tạo tại xưởng, chi phí chế tạo đã hơn mười con số. Còn nữa, theo như thông tin được biết thì vỏ ngoài của chiếc xe này được làm bằng vàng ròng. Nội thất bên trong, cũng là vàng ròng.

Có thể nói, chiếc xe này chính là một khối vàng di động.

Cũng chính vì điều này, từ khi sản xuất chiếc xe này đã là mục tiêu chú ý của thế giới.

Từ khi đó Diệp Tử hi vẫn luôn hiếu kỳ, là người nào nhiều tiền tới mức bỏ ra để chế tạo một chiếc xe như vậy.

Đã có lần anh ta cho rằng, người có được chiếc xe này chắc là một người nước ngoài.

Nhưng nào ngờ, khi anh ta ở trong nước thì lại tận mắt chứng kiến chiếc xe này.

Nhất thời, máu trong người của anh ta sôi trào tới cực hạn.

Vì muốn ghi lại khoảnh khắc đặc sắc này, Diệp Tử Hi vội vàng chỉnh lại camera trên điện thoại di động, nhắm ngay chiếc xe Hummer mà anh ta thích nhất. Anh ta chỉ chờ chiếc xe Hummer màu vàng đi lại bên cạnh anh ta, để ghi lại tất cả những khoảnh khắc đáng nhớ này. cDi3n~đ@n.l3,quý.d0n. Đến lúc đó, anh ta còn có thể gửi cho những người bạn ở nước ngoài kia để khoe khoang với bọn họ một chút.

Khi chiếc xe hummer màu vàng chạy tới vị trí cách Diệp Tử Hi một khoảng cách rất gần, thì Diệp Tử Hi nhìn qua cửa kính chiếc xe Hummer màu vàng thì thấy một người nhìn hơi quen mắt.

Người này, hình như đã gặp ở đâu rồi!

Nhưng mà lục lại tất cả trí nhớ, Diệp Tử Hi cũng không nghĩ ra bên cạnh mình có một người nào mà có khả năng mua được một chiếc xe bằng vàng ròng như vậy!

Cũng chính vì Diệp Tử Hi chần chừ một lát như vậy, nên hai chiếc xe đã đi lướt qua người của anh ta.

Chờ lúc anh ta hồi phục tinh thần lại, lúc muốn chụp lại hình ảnh của hai chiếc xe kia, thì phát hiện ra hai chiếc xe đó đã đi xa và biến mất ở góc cuối đường.

Những người vây xem vẫn đang bàn tán chưa chịu rời đi.

Mà Diệp Tử Hi thì nhìn về hướng hai chiếc xe kia biến mất, như có điều suy nghĩ... 

- - Đường phân cách - -

Cùng đua xe với Duật Tiểu Gia rất vui vẻ, Kiều Trác Phàm vừa về đến nhà  thì nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đang bận việc xoay vòng ở trong nhà bếp.

Nhìn thấy cảnh tượng kia, trong lòng Kiều Trác Phàm cảm thấy ấm áp.

Rất nhiều năm trước, anh luôn mong mỏi sẽ có một lúc nào đó sẽ được như vậy. Lúc đi làm về nhà, vợ thì ở trong phòng bếp chuẩn bị thức ăn nóng hổi cho mình.

dienndnle,qu.y don Vốn tưởng rằng, những ký ức này đã quên mất. Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, Kiều Trác Phàm mới phát hiện, thì ra những kế hoạch mà anh đã phác họa ra, không hề phai nhạt đi.

Nhìn thấy như vậy, Kiều Trác Phàm không nhịn được muốn đi lại gần.

Túm lấy cô vợ nhỏ đang bận túi bụi ở trong phòng bếp, sau đó ôm chặt cô vào trong lòng mình, cúi đầu đặt cằm của mình ở bên đầu vai của cô.

Từ góc độ này anh có thể ngửi thấy múi sữa tắm trên người của cô và hơi thở thơm mát của cô, mùi vị này khiến cho sự mệt mỏi cả ngày hôm nay của anh đều bị quét sạch.

Mà khi Tiếu Bảo Bối phát hiện ra Kiều Trác Phàm đang ôm chằm cô từ phía sau, thì cũng ngoan ngoãn đứng yên ở trong lòng người đàn ông này.

“Đang làm gì à?” Trong giọng nói của Kiều Trác Phàm, tràn ngập sự dịu dàng.

Cảm giác này thật sự rất kỳ lạ.

Trước kia cha của cô rất thương cô, mỗi lần về nhà cũng sẽ gọi tên cô. Nhưng mà cũng không có lần nào giống như Kiều Trác Phàm khiến cho tim của cô đập nhanh như vậy. Ngay cả không khí ở xung quanh cũng trở nên ngọt ngào hơn.

“Đang làm cơm tối cho anh chứ sao!” Giọng nói của Tiếu Bảo Bối dịu dàng, nũng nịu. Cảm giác kia giống như một nụ hoa chớm nở, khiến cho tim của Kiều thiếu xao động bất an.

Nhân lúc cô không chú ý, anh hôn một cái lên gò má của Tiếu Bảo Bối, trong lòng khẽ lặng lẽ đếm: Còn năm ngày nữa!

Một nụ hôn của anh, khiến cho mặt của Tiếu Bảo Bối đỏ bừng lên, vô cùng xấu hổ ngại ngùng, hận không thể giấu mặt vào bên trong nồi cơm.

Thấy mặt của cô sắp đỏ thành màu đỏ thẫm, Kiều Trác Phàm mới dừng trêu chọc cô. Nếu không lỡ chọc quá, thì bữa cơm tình yêu này sẽ không có cho anh ăn nữa. dienndnle,qu.y don

“Cơm tối chuẩn bị cho anh ăn cái gì đây!”

Lúc hỏi ra câu hỏi này, bạn có thể dễ dàng phát hiện ra thâm tình của Kiều thiếu đang rất tốt.

Được rồi, từ lúc kết hôn đến bây giờ, thì đây là lần đầu tiên Kiều thiếu được ăn cơm tối do chính cô vợ nhỏ của mình làm, có thể không vui được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.