Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm

Chương 10




Edit: giọt biển

Hàn Vũ ra chiêu, từng chiêu thức của nàng đều đánh về phía ngực Tà Huyết, nội lực tăng lên cao nhất của tầng thứ năm, nàng sử dụng chiêu kiếm pháp phong vũ thứ mười, lần đầu tiên nàng sử dụng chiêu này, không biết uy lực như thế nào, hình như Hàn Vũ hơi thất vọng khi sử dụng chiêu này, tại sao chiêu thứ nhất của phong vũ dường như không có lực sát thương? Chẳng lẽ có huyền cơ khác sao?

Nhưng Hàn Vũ bây giờ không có ý định đi hỏi một chiêu cuối cùng của trảm kiếm pháp phong vũ Huyền Ky, nhắc tới tay trái của nàng đã bị một chưởng của Tà Huyết đánh bị thương, Tà Huyết thấy Hàn Vũ từ trước giờ đều dùng tay trái, trong thâm tâm hắn lại không nhẫn tâm làm tổn thương tay còn lại của nàng, nhưng Hàn Vũ khí thế hung hăng đột kích, nếu mình né tránh thì chiêu tiếp theo hắn sẽ ở thế hạ phong, Tà Huyết đột nhiên phát hiện cuộc tranh tài này giữa hắn và nàng không phải đo về công lực, mà là... [diendanlqđ]

Tà Huyết lựa chọn tránh chiêu Hàn Tuyết kia, Hàn Vũ thấy vậy tay phải vội vàng cầm đoản kiếm đâm về phía trái tim Tà Huyết, Tà Huyết thấy đoản kiếm sắc mặt nặng nề, Tà Huyết thấy Hàn Vũ cầm đoản kiếm đâm về phía ngực hắn, hắn phản xạ có điều kiện đánh một quyền về phía Hàn Vũ, Hàn Vũ tránh không kịp nên đón nhận một chưởng của Tà Huyết, máu từ khóe miệng chảy ra, tay phải Hàn Vũ cầm đoản kiếm nhưng vẫn không đâm tới ngực của Tà Huyết được.

“Lão bà...” Quân Tà Diễm không thể ngồi yên được, hắn không thể trơ mắt nhìn lão bà của hắn bị đau như vậy, thân thể nàng bị đau, hắn đau lòng.

“Cung Chủ, phu nhân rõ ràng đã nói rồi, nếu người tương trợ nàng như vậy phu nhân chính là người thua, Cung Chủ nghĩ lại” Tà Lê mở miệng ngăn cản Quân Tà Diễm kích động, hành động của Hàn Vũ bọn họ đều để trong mắt, một cô gái kiên cường rốt cuộc tới đâu, xương đau đến thế nàng còn dễ dàng chịu được, còn có cái gì nàng không làm được, chiêu thức của Hàn Vũ rất kỳ lạ, một cô gái chỉ số võ công không có nhưng có thể buộc Tà Huyết lui về phía sau, khí thế nàng phát ra mọi người đều cảm nhận được, rốt cuộc nàng có bí mật gì? Mọi người bắt đầu nhìn Hàn Vũ và Tà Huyết chiến đấu, trên mặt Quân Tà Diễm hiện lên một chút bi thương và không đành lòng nhưng hắn vẫn phải tiếp tục xem Hàn Vũ chiến đấu.

Hàn Vũ lau khô vết máu bên khóe miệng, trời ạ, hôm nay mới uống thuốc bổ máu xong, còn không biết hôm nay có được bổ máu hay không mà bây giờ ói ra hết, Hàn Vũ tự cười giễu, bắt đầu lại một vòng mới. Hàn Vũ bắt đầu thay đổi phương án, không thể tìm đúng vị trí của Tà Huyết mà đâm, vì Tà Huyết sẽ phát hiện, HànVũ không ra từng chiêu thức để tấn công Tà Huyết nữa, nàng sử dụng nội lực đẩy Tà Huyết. Tà Huyết nhìn thấy Hàn Vũ cách vị trí hắn hơn một thước, đôi tay nàng đẩy về phía trước, không biết nàng muốn làm cái gì, nhưng Tà Huyết không có bỏ sự phòng bị xuống.

Một nội lực được xuất ra từ hai tay của Hàn Vũ đẩy về phía Tà Huyết, Tà Huyết bị lực đẩy thình lình đánh trúng, ngã về phía sau, Hàn Vũ ép sát Tà Huyết nhanh chóng ra chiêu, lần này Hàn Vũ lấy đoản kiếm ra khỏi vỏ, nàng thật không muốn đâm Tà Huyết, nàng thấy Tà Huyết kiêng kỵ đoản kiếm này, Hàn Vũ tin tưởng Tà Huyết biết uy lực của đoản kiếm này, cho nên nàng lợi dụng đoản kiếm để dời đi lực chú ý của Tà Huyết. [diendanlqđ]

“Từ...Sặc...Phệ băng..Ra....” Mặc dù kiếm của hắn không ngăn cản được công kích của đoản kiếm, nhưng hắn phối hợp chỉ số võ công tầng thứ sáu thiên thê và vũ kỹ phệ băng của hắn lại, ngăn cản công kích chỉ số võ công của Hàn Vũ không nói chơi.

Tà Huyết tay trái rút phệ kiếm ra, tay phải bao lấy thân chính mình bắn lên về phía Hàn Vũ để ngăn cản mũi đao đoản kiếm. Vũ kỹ phệ băng vừa ra, không khí nhanh chóng kết thành khối băng nhẵn nhụi vô cùng giống nhau, rối rít bao quanh thân thể và xẹt qua gương mặt của Hàn Vũ, Hàn Vũ tránh được chỗ yếu, thế nào lại không đau khi bị những kim nhọn lạnh lẽo lại tinh tế xẹt qua, trên gò má của Hàn Vũ đã có mấy cái vết thương, nhưng nàng căn bản không có ý ngăn cản, nàng để mặc cho những băng châm xẹt qua thân thể và gương mặt của mình, mọi người trong đại điện đều cho Hàn Vũ điên rồi, con gái quan trọng nhất là tướng mạo và nhan sắc, Hàn Vũ lại không có ngăn cản mà ngược lại xông thẳng lên. Khi Tà Hiên và Tà Yêu xử lý vết thương cho xong thì hai người nhìn thấy hình ảnh như thế này.

Tay trái Hàn Vũ cầm vỏ đoản kiếm, tay phải cầm chặt đoản kiếm không để ý tới những băng châm kia mà dùng mũi kiếm đâm tới Tà Huyết, vốn phải là mũi nhọn phệ băng kiếm đấu với mũi nhọn đoản kiếm, nhưng kết quả không như bọn nghĩ tới, bọn họ không dám tin tưởng mình thấy là đúng, Hàn Vũ đã can đảm như thế.

Mũi nhọn phệ băng kiếm và mũi nhọn đoản kiếm đụng nhau, trong nháy mắt thân thể Hàn Vũ tránh sang bên cạnh, nàng vận dụng nội lực tầng thứ năm tốc độ nhanh hơn, Tà Huyết không nghĩ tới Hàn Vũ sẽ tránh sang bên cạnh, Hàn Vũ vốn định dùng vỏ đoản kiếm bên tay trái ngăn cản kiếm của Tà Huyết, nhưng tay trái của nàng không có lực để nâng lên, không còn cách khác là phải tránh sang một bên chịu đựng một kiếm kia của Tà Huyết.

Tà Huyết cầm phệ băng kiếm đâm vào ngực Hàn Vũ, kiếm có đâm qua trái tim nàng hay không, chỉ có Hàn Vũ nàng tự mình biết, tay phải Hàn Vũ cầm đoản kiếm đồng thời đâm vào tim Tà Huyết, nhưng không có đâm sâu vào, không phải Hàn Vũ nàng không có đủ sức đâm vào nữa mà căn bản là không đâm sâu vào, ở thời điểm Hàn Vũ đẩy thân ra, Hàn Vũ đã đem đoản kiếm vòng phương hướng, bây giờ nơi ngực của Tà Huyết không phải mũi đoản kiếm mà sống đao của đoản kiếm, Hàn Vũ không có ý muốn làm tổn thương Tà Huyết, không muốn phế bỏ võ công của hắn.

Ở phía trên Quân Tà Diễm không có hơi sức để đứng lên, hắn hối hận, hối hận đã đồng ý yêu cầu của Hàn Vũ, đồng ý với nàng mình không được nhúng tay vào, nhưng bây giờ hắn nhìn thấy là cái gì, kiếm của Tà Huyết đâm vào trong ngực Hàn Vũ.

“Sư phụ nói qua, đoản kiếm này không phải dùng để đối phó người của mình” Hàn Vũ khạc ra một ngụm máu nhìn về phía Tà Huyết mỉm cười nói.

Tà Huyết buông phệ băng kiếm ra, hắn chống đỡ sống đao của đoản kiếm trên ngực mình, hắn từ từ lui về phía sau, hắn nhìn chằm chằm Hàn Vũ một câu cũng không nói ra được. Phệ băng kiếm cứ như vậy thẳng tắp nằm ở trên người Hàn Vũ, Tà Hiên không dám cầm phệ băng kiếm rút ra, hắn sợ chỉ cần phệ băng kiếm rút ra, tánh mạng của Hàn Vũ sẽ gặp nguy hiểm.

Quân Tà Diễm đi tới bên cạnh Hàn Vũ, hai tay hắn run run nắm phệ băng kiếm, nhìn về phía khuôn mặt Hàn Vũ mà đau lòng và trách cứ, tại sao nàng có thể để cho mình chịu tổn thương nặng như vậy, chẳng lẽ nàng quên mất mạng của nàng là của hắn sao?[diendanlqđ]

“Diễm, ta không sao, kiếm này không có...không có đâm trúng tim của ta, lệch một chút, nếu mà đâm trúng tim, hiện tại...hiện tại ta đã nằm trên mặt đất rồi...chứ không phải đứng, chàng yên tâm, ta đấy...mạng của ta là của chàng” Hiện tại Hàn Vũ nói chuyện cũng rất khó khăn. Nhưng tỷ thí còn chưa kết thúc, Hàn Vũ và Tà Huyết hai người ai cũng không chịu nhận thua, Hàn Vũ cầm kiếm từ thân thể mình rút ra, tư..tư..âm thanh cắt thịt nghe sao mà chói tai như vậy, Hàn Vũ cầm phệ băng kiếm trả cho Tà Huyết, Quân Tà Diễm ôm Hàn Vũ che vết thương của nàng hình như làm như vậy vết thương của nàng sẽ nhanh phục hồi như cũ.

“Diễm, tỷ thí...còn chưa kết thúc, chàng mau trở về chỗ ngồi đi..nhất định...nhất định sẽ thắng” Hàn Vũ đẩy Quân Tà Diễm ra nhìn một chút vết thương đã khép lại không có gì đáng ngại, vết thương trên mặt bị băng châm xẹt qua cũng khép lại, bây giờ Hàn Vũ trừ vô lực thì bên ngoài còn có thể chiến đấu tiếp.

Mọi người thấy tốc độ khép lại vết thương của Hàn Vũ, hôm nay lần hai bọn họ hoài nghi ánh mắt của mình có phải xảy ra vấn đề gì đấy chứ? Nữ tử này thì ra đặc biệt như vậy, khó tránh Cung Chủ bọn họ đối với nàng đặc biệt như thế, nàng có lẽ rất thích hợp với Cung Chủ, nàng và Cung Chủ đều là một loại người...

Tà Huyết nhận lấy phệ băng kiếm nhìn Hàn Vũ, đột nhiên hắn đã phát hiện ra cái gì, hắn không thể tin được nữ tử này có ý nghĩ vậy, Hàn Vũ khiến Tà Huyết thấy nàng cùng người khác bất đồng, như vậy cô gái này và Cung Chủ Quân Tà Diễm , bọn họ thật xứng đôi, nàng và Cung Chủ đều tàn nhẫn giống nhau, nhưng cái tàn nhẫn này không phải nhắm vào người khác, mà là nhắm vào chính mình.

“Phu nhân, thuộc hạ nhận thua, thuộc hạ trông coi sát thủ Tà Cung, Huyết Đường” Tà Huyết chủ động nhận thua đã nằm trong dự đoán của Hàn Vũ, Hàn Vũ gật đầu cười cười cũng không nói gì liền té xỉu.

Hết chương 60

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.