Thứ Nữ Công Lược

Chương 19




“Xóa sạch, điều này là vô nghĩa!” Lâm Thiên đoán topic có thể là bị Chu Dao xóa “Làm vậy chỉ khiến sự tình càng nóng thêm!” Không thể không nói, bên trong đại học Hải Thiên đúng là cao thủ như mây, ừm, cao thủ ở đây không phải cao thủ võ lâm, một số cao thủ vi tính rất nhanh sẽ tìm ra vết tích Chu Dao lưu lại.

“Ha ha, đánh sập nó mau, xem coi là thần thánh phương nào, không ngờ dám nghênh ngang xóa topic trên diễn đàn như vậy!”

“Nhìn địa chỉ IP, dường như là phòng nữ đấy!”

“Ba phút, ba phút sau chúng ta sẽ tóm được nó!”

Lúc này trên trán Chu Dao cũng xuất hiện những giọt mồ hôi li ti “Sớm biết như vậy thì dùng máy tính của mình!” Cấu hình máy tính của Nam Cung Uyển Nhi thua máy tính của cô xa, hơn nữa bên trong thiếu những phần mềm phòng thủ tấn công mà cô tự viết, hai lí do này khiến cô chỉ chống đỡ năm phút đã bại lui từng chút một, nếu cô nhanh chóng ngắt mạng, người khác có lợi hại tới đâu cũng không thể bắt cô được, chẳng qua cô hoàn toàn không muốn làm vậy, trong lĩnh vực hacker, cô có kiêu ngạo thuộc về mình, phần kiêu ngạo này làm cô không dễ dàng nhận thua!

“Chủ nhân, Chu Dao đang chiến đấu trên mạng với người ta, trong vòng một phút, cô ta sẽ bị đánh bại!” Giọng của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên. “Cô ta bị người ta phát hiện?” Lâm Thiên hỏi “Tiểu Linh, mau giúp cô ấy, tuy cô ta giúp chỉ mang lại hiệu quả ngược, nhưng dẫu sao cũng là giúp!”

“Được, chủ nhân!”

“Ha ha, chỉ cần hai mươi giây nữa, hai mươi giây nữa là phá vỡ được rồi, chẳng biết đối thủ của bọn ta là vị mĩ nữ đáng yêu nào, kĩ thuật thật không tệ, chúng ta sáu người liên thủ, phải mất bảy tám phút mới phá vỡ được!” Trước một máy tính nào đó, một nam sinh gầy yếu đeo kính cười lớn, tay gõ bàn phím lách cách lách cách.

Khi tất cả phòng ngự của Chu Dao đều bị phá vỡ, sắp sửa bị đối phương xâm nhập, một dòng thác mạnh mẽ dị thường đột nhiên tuôn ra, dòng thác số liệu khổng lồ đập thẳng cánh khiến sáu người truy kích cô không biết đi đâu nữa! “Chuyện này tới đây thôi, nếu không hậu quả tự chịu!” Trên màn hình máy tính của sáu người tham gia tấn công Chu Dao hiện lên một cái đầu lâu to đùng, miệng đầu lâu nhép nhép, nói câu vừa rồi! Nói xong, đầu lâu từ từ thu nhỏ lại, trực tiếp biến mất không thấy đâu!

“Chuyện gì vậy?” Sáu người tự hỏi, Chu Dao cũng kinh ngạc nhìn máy tính trước mắt, loại công kích vừa rồi giống như viễn cổ hung thú đến từ hồng hoang, khí thế to lớn đó dọa cô không nhẹ “Đây mới chân chính là cao thủ nha, miểu sát tất cả, chút thực lực của mình trước mặt người ta quả thật yếu tới mức đáng thương!” Trong lòng Chu Dao có một chút phấn khích, cũng có một chút mất mác.

“Là ai nhỉ? Ai mà lợi hại như vậy?” Chu Dao bỗng nghĩ tới Lâm Thiên, sau khi suy nghĩ, lại lắc lắc đầu, công kích như vậy, sao có thể đến từ một người cỡ tuổi cô chứ! “Là ai? Ai lại giúp ta?” Chu Dao khổ cực suy nghĩ.

Nam Cung Uyển Nhi hiếu kì hỏi: “Dao tỉ, vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

“Vừa rồi ta sắp thua rồi, nhưng tới cuối cùng được một người có thực lực mạnh cứu!” Chu Dao nói “Uyển Nhi, vừa rồi ta dùng não quá độ, đi nghỉ một chút đã, vết tích ta lưu lại đã được người cứu ta xóa sạch rồi, ngươi có thể an tâm lên mạng, không cần lo lắng!”

Chu Dao nói xong, thật sự lên giường nằm nghỉ, cô chỉ là một người bình thường, đối kháng kịch liệt rất dễ hao hết tinh lực của cô!

Bên phía Lâm Thiên “Chủ nhân, nhiệm vụ hoàn thành, chẳng qua trong diễn đàn lại xuất hiện topic vừa rồi, có xóa không?” Tiểu Linh hỏi “Không cần, để mặc nó, ta chuyên tâm nâng cao thực lực của mình, tới lúc tự nhiên sẽ không sợ gì cả!”

“Lão tam, topic vừa rồi lại xuất hiện rồi, hồi phục thật nhanh, so với trước đây còn lên nhanh hơn!” Tả Vân Phi nói.

“Mặc nó, rút dao chém nước nước càng chảy mạnh hơn!”

Diễn đàn sôi lên sùng sục, nhưng nhân vật chính của sự kiện, Lâm Thiên và Chu Dao đều lên giường nằm ngủ, chẳng qua Chu Dao là ngủ thật, còn Lâm Thiên thì ý thức tiến vào Tinh Giới. “Tiểu Linh, ta muốn rèn luyện năng lực thực chiến, không biết ngươi có đề nghị gì tốt không?”

“Chủ nhân, ngài có thể tiến vào trong Mạt Thế, văn minh Mạt Thế vốn cũng là văn minh hiện đại như địa cầu, chẳng qua virus Y bùng phát, tuyệt đại đa số loài người bị nhiễm biến thành thây ma, những người sống sót giãy giụa sinh tồn. Khi lão chủ nhân thu văn minh Mạt Thế vào Tinh Giới virus Y đã bùng phát 2 năm rồi!” “Nhưng Tiểu Linh, ta muốn dùng ý thức tiến vào, lúc này thân thể tiến vào không tiện.” Lâm Thiên nói.

“Hì hì, chủ nhân, ai bảo chủ nhân văn minh Mạt Thế là văn minh vật chất vậy? Văn minh Mạt Thế và văn minh Thiên Long Bát Bộ giống nhau, đều là văn minh hư cấu!” Tiểu Linh vỗ cánh cười. “Vậy thì tốt, chọn nó đi, phim thây ma ta đã xem rồi, không đáng sợ lắm, không biết văn minh Mạt Thế này thế nào?”

“Chủ nhân, đến lúc đó ngài đừng bị dọa tè ra quần là được!”

“Tiểu Linh, ngươi coi thường chủ nhân ngươi rồi!” Lâm Thiên nói, trong lòng thì hơi thấp thỏm, nếu bị dọa tè ra quần thật, vậy thì vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên trước mặt Tiểu Linh được, tôn nghiêm của chủ nhân cũng chỉ là phù vân thôi! “Đúng rồi Tiểu Linh, Lăng Ba Vi Bộ có dùng được không?”

“Được chủ nhân, chẳng qua nội lực chỉ khi ngài tiến vào thế giới Thiên Long Bát Bộ mới có.”

Lâm Thiên thở ra: “Vậy à, tiến vào đi, đừng quẳng ta vô đống thây ma!”

“Grào!” “Grào!” Lâm Thiên vừa tiến vào thế giới Mạt Thế, còn chưa kịp nhìn xung quanh, tiếng gào rống khủng bố đã truyền vào tai hắn. “A, Tiểu Linh, ngươi hại ta thảm rồi!” Lâm Thiên la lớn trong đầu, Tiểu Linh quả nhiên làm theo lời hắn không ném hắn vào giữa bầy thây ma, nhưng cao ốc hắn đang ở này lại bị thây ma bao vây tầng tầng lớp lớp, chỗ của Lâm Thiên hiện nay là đỉnh cao ốc, nhìn xuống một cái, thây ma li chi lít chít khiến hắn phát ngứa hai mắt!

“Đậu phộng! Lũ này sao lại bao vây tòa cao ốc này, chẳng lẽ ở đây còn có mùi thịt?” Thây ma tuy nhiều, nhưng ở xa, trong lòng Lâm Thiên cũng không sợ lắm. “Rầm! Rầm! Rầm!” Cửa sắt thông lên đỉnh cao ốc bị người đập kêu lên từng trận.

“Mở cửa! Mở cửa!” Bên kia cửa sắt có giọng nữ kêu lên “Lăng Na, tránh ra, trên đó làm sao còn có người, chúng ta dùng súng phá ra, thây ma đáng chết, lần này sợ rằng có mấy vạn vây quanh đây!” một giọng nam thô nặng vang lên. “Nhưng dùng súng bắn nát cửa rồi, thây ma lên làm sao chặn lại? Ngươi không biết thính lực của ta nhạy bén sao? Ta nghe bên trên có tiếng người thở!”

“Đậu phộng, biến thái, trong mấy vạn thây ma điên cuồng kêu rống còn nghe được tiếng thở!” Lâm Thiên nghĩ bụng, vội vàng chạy về phía cửa sắt “Các ngươi đừng nổ súng, để ta mở cửa ra!”

Mở cửa ra, bên kia cửa là một cô gái hết sức khỏe đẹp và môt gã da đen cao to, trong tay gã da đen mang một khẩu súng máy hạng nhẹ,vai khoác băng đạn, ở eo giắt hai khẩu súng nòng lớn, trên lưng còn vác một thanh đao bén nhọn dài khoảng hai mét, mỗi tay cô gái kia đều cầm một khẩu súng lục!

“Hai vị, ta là Lâm Thiên!” Lâm Thiên vẫn còn cảnh giác, chỉ cần đối phương có cử động khác lạ, hắn sẽ phát động Lăng Ba Vi Bộ bỏ chạy. “Ta là Tháp Tùng, cô ấy là Lăng Na, ngươi chỉ có một mình sao? Hơn nữa còn không có vũ khí?” Người da đen, cũng chính là Tháp Tùng cau mày lại, Lăng Na thì tranh thủ khi người da đen nói chuyện đã quan sát khắp nơi một lượt, còn khóa chết cánh cửa sắt vừa mở ra lại.

Lâm Thiên gật gật đầu, làm ra một tư thế bất lực: “Ta bị thây ma chia cắt khỏi đồng đội, vũ khí cũng rơi mất, chạy tới đây, không ngờ tòa lầu này lại bị mấy vạn thây ma vây chặt rồi, thật là xui tận mạng, các ngươi thì sao, chỉ có hai người à? Vậy cũng tương đối nguy hiểm!”

“Ai nói không phải chứ? Chỉ có trong thành thị mới có một lượng lớn thức ăn, bọn ta tiến vào thành thị tìm thức ăn, không ngờ chọc đến nhiều thây ma như vậy!” Tháp Tùng hơi uể oải nói.

“Tháp Tùng, ở đó có một sợi dây thép thông qua tòa lầu đối diện, hẳn là người đi trước lưu lại, có lẽ bọn ta có thể rời đi theo dây thép đó!” Lăng Na nói.

“Rầm!” “Rầm!” cửa sắt truyền tới từng tràng tiếng va đập “Là thây ma, chúng lên rồi!” Lăng Na biến sắc nói “Chúng ta phải rời đi ngay! Cửa sắt này không ngăn chúng được bao lâu, nhiều người chết ở đây như vậy, trong đó nhất định có Y2, nếu vận may của bọn ta không tốt, nói không chừng còn có Y3, nếu như vậy, bọn ta chết chắc rồi!”

“Cần người đi qua xem thử tình hình! Thây ma con mẹ nó có trí tuệ nhất định, đừng gặp phải mai phục của chúng!” Tháp Tùng nói, Lâm Thiên tự mình dũng cảm nói “Ta đi dò đường!”

Tháp Tùng rút từ eo ra một khẩu súng, đưa luôn cả thanh đao trên lưng cho Lâm Thiên: “Cẩn thận, bọn ta hi vọng có thêm một đồng bọn, không hi vọng bọn thây ma lại thêm một kẻ trợ giúp!” Lâm Thiên nhận súng và đao, gật gật đầu nói: “Yên tâm, bọn chúng muốn mạng ta cũng không dễ!”

Có Lăng Ba Vi Bộ, chỉ cần Lâm Thiên phát huy bình thường, đi trên dây thép không thành vấn đề, nhưng bên dưới lại li chi lít chít thây ma, Lâm Thiên không muốn phát huy thất thường để làm thức ăn cho thây ma, thử sợi dây thép, hết sức bền chắc, tòa lầu của bọn họ hơi cao hơn tòa lầu đối diện, trượt qua không thành vấn đề, không tới nỗi ra tới giữa thì kẹt lại, cột thanh đao vào sau lưng, giắt súng lục vào eo, Lâm Thiên nhặt một sợi dây thép bị gấp khúc móc vào trên sợi dây thép kia.

“Chúc may mắn!” Tháp Tùng và Lăng Na nói, tiếng thây ma đập cửa sắt càng lúc càng gấp.

Lâm Thiên gật gật đầu, mỗi tay nắm một đầu dây thép, hai chân đạp một cái, người đã đu lên dây thép trượt sang tòa lầu bên kia! Bên dưới thây ma li chi lít chít, Lâm Thiên chỉ cảm thấy da đầu phát ngứa, hai tay không tự chủ được càng siết chặt hơn!

“Không sao không sao! Cùng lắm sau khi chết sống lại!” Lâm Thiên liều mạng tự an ủi mình, quả tim đang đập điên cuồng cuối cùng cũng bình phục một chút, mười mấy giây sau, hai chân Lâm Thiên đã đạp lên nóc tòa lầu đối diện. Nhanh chóng nhìn xem xung quanh một lần, sau đó lại đi xuống nhìn xem thang lầu, thấy tất cả dường như bình thường, Lâm Thiên vẫy vẫy tay với Tháp Tùng và Lăng Na ở đối diện!

Lăng Na đi trước, trượt qua rất nhanh, lại nhanh chóng kiểm tra xung quanh lần nữa, hiển nhiên không hoàn toàn tin tưởng Lâm Thiên, thấy dường như tòa lầu này không hề có thây ma tấn công vào, Lăng Na hơi thở ra một hơi, ra hiệu an toàn với Tháp Tùng ở đối diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.