Thú Nhân Chi Hàm Công Đích Xuân Thiên

Chương 37




Không khí trong phòng công tác ngầm của Bộ Công Trình bỗng nhiên trở nên có chút ngột ngạt. Bạch Ngọc Lan bước lại đứng sau lưng Hứa Nhạc, cúi đầu đọc nội dung của bản tin tức. Cặp mày của Chu Ngọc cũng bắt đầu chau lại. Chủ nhiệm Jose thở dài một hơi. Tắt màn hình kênh tin tức trên máy tính xách tay, ánh mắt của Hứa Nhạc rời khỏi màn hình điều khiển, một lần nữa dừng trên hình ảnh tin tức trên cái màn hình TV lớn gắn trên tường, hai mắt hơi nheo lại, lâm vào trầm mặc.

Mọi người cùng trầm mặc quan sát màn hình Kênh tin tức, chuyên chuyển phát những tin tức quan trọng của Liên Bang. Lúc này vị dẫn chương trình đang lặp đi lặp lại không biết chán rằng ngày hôm nay Viện Khoa Học Liên Bang đã mở một cuộc họp báo, công bố kết quả nghiên cứu về con robot thế hệ mới của Liên Bang.

Trên cái nền của bục diễn thuyết màu lam sẫm, Lâm Viện Trưởng, vị lãnh tụ tối cao của Giới Khoa Học Liên Bang đang hoa chân múa tay, ra sức trình bày một điều gì đó. Liền ngay sau đó, chùm tia sáng hình ảnh ba chiều sau lưng ông ta bắt đầu chuyển động, và một con robot màu tím nhạt bắt đầu di chuyển về phía giữa luồng ánh sáng, triển lộ toàn thân hình cực kỳ duyên dáng mà tràn ngập khí tức nguy hiểm, đáng sợ…

Chùm tia sáng ba chiều lại bắt đầu thay đổi. Con robot màu tím nhạt bắt đầu tự động phân tách ra thành vô số bộ phận cấu kiện, trôi nổi bồng bềnh giữa không gian của bục diễn thuyết, thể hiện trước mắt mọi người những lý thuyết khái niệm thiết kế tiên tiến mới nhất. Đặc biệt là bộ mô hình song động cơ ở phần chính giữa phía sau của con robot lại càng thu hút sự chú ý của mọi người.

Tất cả các ống kính trong cuộc họp báo đều tập trung hướng lên trên bục diễn thuyết. Đám phóng viên bên dưới cũng bị bất ngờ kinh ngạc quá mức mà quên hẳn việc đặt câu hỏi… Bọn họ đều mơ hồ nắm được thông tin rằng Liên Bang đang tiến hành nghiên cứu chế tạo một thế hệ robot mới, mang tính cách mạng nhưng cũng không ai ngờ rằng Viện Khoa Học lại âm thầm chế tạo thành công. Hơn tất cả những công dân bình thường trong Liên Bang, bọn họ đều hiểu rất rõ ràng rằng con robot thế hệ mới có hai động cơ sẽ mang lại vinh quang như thế nào cho Liên Bang.

- Đây là một thời đại mới, thời đại huy hoàng của Liên Bang.

Lâm Viện Trưởng hai tay nắm chặt lại, đặt trên bục diễn thuyết, ánh mắt liếc nhìn bốn phía, chậm rãi nói.

Câu nói vừa dứt, những mảnh linh kiện đang bồng bềnh trong luồng ánh sáng ba chiều của con robot thế hệ mới bắt đầu tụ tập lại bắt đầu lắp ráp. Cùng lúc đó, trong không gian vang lên những âm thanh tuyệt mỹ của tiếng kim loại va chạm, một lần nữa, con robot thế hệ mới màu tím nhạt lại được lắp ráp hoàn chỉnh ngay trước mắt mọi người, tản ra hào quang nhàn nhạt. Đồng thời, phông nền màu lam sẫm phía sau bục diễn thuyết bắt đầu chuyển động giống như những luồng sóng nước mềm mại, rồi đột ngột chảy xuống như một dòng suối chảy khổng lồ.

Thêm một con robot hình dạng giọt nước màu tím nữa chợt xuất hiện trước mắt mọi người và từ từ kết hợp thành một thể với con robot đang đứng giữa chùm ánh sáng ba chiều. Sau đó, chùm ánh sáng ba chiều tách ra rồi biến mất, để lại nơi đó một con robot khổng lồ cao hơn bảy mét, lạnh lùng mà kiêu ngạo nhìn chăm chú quan sát mỗi một người trong cuộc họp báo bên dưới.

Chương trình tin tức cũng đã kết thúc, thế nhưng sự im lặng vẫn bao trùm bên trong căn nhà kho ngầm của Bộ Công Trình Quả Xác. Không khí áp lực đè nặng lên trên đỉnh đầu mỗi người ở đó. Sắc mặt chủ nhiệm Jose biến thành xanh mét, còn Hứa Nhạc thì cúi gằm mặt.

Chu Ngọc siết chặt hai nắm tay, Bạch Ngọc Lan thì nghiêng đầu nhìn… Chỉ có mỗi mình Thiếu Tá Lan Hiểu Long là ngơ ngác không hiểu nổi tại sao đám người ở đay đột nhiên lại trở nên suy sụp giống như là bị rút hết năng lượng vậy.

Bên trên vách ngăn của khu cách ly, con robot màu trắng được lắp cố định tách rời khỏi mặt đất, vẫn chưa hoàn toàn lắp ráp xong. Ba cái cánh tay máy móc nặng nề vẫn còn đang thong thả mà chuẩn xác tiến hành lắp ráp không ngừng. Thân thể của con robot màu trắng hơi nghiêng về phía trước, tựa như là đang kinh ngạc ngắm nhìn những hình ảnh trên màn hình của Kênh tin tức. Ngay cả bản thân nó cũng không thể nào hiểu nổi tại sao cái tên gia hỏa màu tím nhạt nhìn qua giống như một con yêu tinh ở trên màn hình TV kia lại có thể ra đời trước mình…

Viện Khoa Học Liên Bang đã tuyên bố trước công chúng việc nghiên cứu chế tạo thành công trước, điều đó đại biểu cho cái gì? Không có bất cứ người nào khác có thể hiểu rõ được điều này hơn những người đang có mặt ở đây… Điều đó có nghĩa là 10 năm cố gắng nỗ lực của Công ty Cơ khí Quả Xác, bỗng chốc toàn bộ đã biến thành tấm áo khoác vinh quang cho Viện Khoa Học Liên Bang. Điều đó có nghĩa là tâm huyết của vô số Công Trình Sư của Bộ Công Trình bỗng chốc đã biến thành ảo ảnh.

Đối với Hứa Nhạc mà nói, điều này còn có nhiều ý nghĩa hơn nữa, ví dụ như là Giáo sư Trầm Lão, cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang, cái đám người vô sỉ kia…

Đằng sau lưng hắn, Bạch Ngọc Lan đang nhìn theo bóng dáng suy sụp của hắn với ánh mắt vô cùng phức tạp, rồi đột nhiên nhẹ giọng hỏi nhỏ Chu Ngọc điều gì đó. Chu Ngọc lắc lắc đầu.

Tin tức của Bộ Công Trình bị lộ ra ngoài, điều này đã được khẳng định rõ ràng thông qua chuyện vị Đổng sự Chủ quản Kỹ thuật cao cấp kia ngay đêm mưa chạy đến đòi bắt người. Chủ nhiệm Hác, nhân vật bị nghi ngờ nhiều nhất trong chuyện này, từ sau khi xảy ra chuyện với Hứa Nhạc hôm trước cũng đã sớm bị điều đi nơi khác. Từ một khía cạnh nào đó mà nói, hành vi của vị Đổng sự Chủ quản Kỹ thuật cao cấp đó đã tương đương với việc phản bội Thai Gia, và cũng là phản bội cả Bộ Công Trình của Quả Xác. Chỉ có điều những vị Đổng sự Chủ quản Kỹ thuật cao cấp này bản thân cũng có bối cảnh của riêng mình. Nếu quả thật đúng là do hắn gây ra, hiện tại bây giờ cũng không thể dễ dàng truy cứu lại được nữa rồi. Liên Bang là một nơi rất tôn trọng quy tắc. Thai Gia tất nhiên không thể trực tiếp kiếm hắn lôi ra giết. Về phần gã cảnh vệ phản bội bắn lén đêm hôm đó, cũng đã tự sát chết mất, cũng không tra ra được manh mối gì nữa. Vì vậy vấn đề then chốt bây giờ là đua nhau về tốc độ nghiên cứu chế tạo ra con robot mới. Bộ Công Trình Quả Xác và Hứa Nhạc không được phép thất bại… Nhưng mà Viện Khoa Học Liên Bang đã đi trước một bước, lên tiếng tuyên bố chế tạo thành công.

Hứa Nhạc chợt nghĩ đến những áp lực mà Trâu Phó Bộ Trưởng đã thể hiện trong những lời nói qua điện thoại. Hắn biết rõ rằng mình không thể thất bại. Hắn cúi đầu, ra sức vò mớ tóc rối bù, hai chân không ngừng dẫm tới dẫm lui trên bục, cũng không phát biểu ý kiến gì.

Cùng lúc đó, phía bên kia lớp vách ngăn cách với phần bí mật của căn nhà kho, một bầu không khí kì dị cũng đang bao trùm lên đám Công Trình Sư của Bộ Công Trình Quả Xác. Hơn hai trăm Công Trình Sư mũi nhọn của công ty đã theo dõi được tin tức tại cuộc họp báo của Viện Khoa Học Liên Bang qua màn hình lớn trên trần nhà. Một cảm giác thất vọng xen lẫn chua chát não nề len lỏi trong không khí. Đã qua một lúc khá lâu rồi mà vẫn không ai mở miệng ra nói điều gì. Công việc bận rộn bấy nhiêu ngày nay, lúc này toàn bộ tạm thời đều gác lại một bên hết.

Chỉ có một nữ Công Trình Sư đeo một cặp kính tròn dễ thương là đứng im lặng, tròn mắt tò mò quan sát con robot màu tím tuyệt đẹp mà tràn đầy sát khí trên màn hình, rồi lại so sánh với bản thiết kế trên màn hình máy tính xách tay của mình, phát hiện so với những bản vẽ thiết kế mà bên phía mình đang nghiên cứu có chút gì đó không giống nhau. Và cũng từ những điểm khác nhau ấy, cô cảm nhận được một tia cổ quái.

Chủ nhiệm Jose hiểu rất rõ rằng Hứa Nhạc chịu hợp tác với Bộ Công Trình chính là bởi vì cái gã thanh niên này bản tính tồn tại một chút ngang ngạnh. Hắn không muốn những thành quả nghiên cứu của Giáo sư Trầm Lão bị bọn khoa học gia quan liêu vô sĩ kia ác ý cướp lấy. Ông biết rằng Hứa Nhạc đã dồn biết bao nhiêu tâm huyết cho con robot thế hệ mới này, miệt mài bao đêm không ngủ. Tất cả đều tiêu hao hết cho sự kiện này.

Nhìn bóng dáng chán nản suy sụp của hắn, ông ta không khỏi có chút lo lắng. Gã thanh niên thiên tài ấy liệu có thể chấp nhận nổi kết quả thất bại này hay không. Chỉ là trong lòng ông lúc này cũng đã lạnh lẽo dị thường, cho dù là nghĩ muốn an ủi đối phương, nhưng cũng tìm không ra lời lẽ gì thích hợp.

Đúng lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng Hứa Nhạc sẽ sụp đổ thì hắn chợt từ từ ngẩng đầu, quay lại mỉm cười với mọi người. Không phải là nụ cười bình thường, mà là nụ cười giống như mặt trời bừng sáng, hai mắt vốn nhỏ híp lại, cong cong xinh đẹp như hai vầng trăng khuyết trong đêm, lấp lánh lộ giữa đôi môi là hàm răng trắng bóng tựa như cánh đồng tuyết tại Lâm Hải mùa đông vậy.

- Mọi người còn ngây ra thất thần đến bao lâu nữa? Viện Khoa Học Liên Bang là cơ cấu học thuật hàng đầu của Liên Bang. Chẳng lẽ mọi người nghĩ rằng trang thiết bị kỹ thuật cùng với kinh nghiệm sản xuất của bọn họ thua kém chúng ta, nên chắc chắn bọn họ luôn phải ở phía sau chúng ta hay sao?

Hứa Nhạc dứng dậy, vươn vai một cách lười biếng rồi mỉm cười, nói:

- Bọn họ đã tuyên bố thành công, cho nên chúng ta cũng không thể nào ngẩn ra mãi như vậy. Phải mau chóng hoàn thành những công việc trong tay mình.

Kiểu phản ứng quá mức bình thường này ngược lại càng khiến cho mọi người cảm thấy dưới những tác động mạnh mẽ này, đã khiến cho Hứa Nhạc làm ra những phản ứng có chút không bình thường. Chủ nhiệm Jose mỉm cười đau khổ, cất giọng khàn khàn nói:

- Cậu cũng biết bọn họ cấp bậc của bọn họ là rất cao, bọn họ lại đã tuyên bố thành công trước chút ta rồi, chúng ta có tiếp tục làm nữa thì cũng có ý nghĩa gì cơ chứ? Cậu nên hiểu rằng, tiêu chuẩn cho con robot thế hệ mới của Liên Bang cũng chỉ có thể có một.

Trong khoảnh khắc cúi đầu trầm mặc lúc nãy, Hứa Nhạc đã suy nghĩ rất nhiều chuyện. Hắn cứ luôn cảm thấy chuyện này có chút gì đó không hợp lý. Bản thân hắn nắm trong tay những phương án thiết kế chính xác do đích thân Giáo sư Trầm Lão chỉ điểm. Hơn nữa hắn sớm cũng đã từ bỏ ý định trì hoãn hay làm giảm tốc độ nghiên cứu ở Bộ Công Trình. Cho dù là các số liệu nghiên cứu thật sự có bị tiết lộ ra ngoài thật, thì Viện Nghiên Cứu Liên Bang cũng không thể hoàn thành xong trước Bộ Công Trình được.

Trong cái đêm mưa ấy, lần cuối cùng thực hiện ý đồ ngăn chặn việc Bộ Công Trình Quả Xác nghiên cứu chế tạo của đối phương đã bị thất bại. Hơn nữa cứ coi như là Chủ nhiệm Hác đã tiết lộ tiến độ nghiên cứu của Bộ Công Trình cùng với một phần số liệu bí mật thì Viện Khoa Học nhất định sẽ cảm nhận thấy những áp lực trước mắt mà lúc trước chưa từng có. Áp lực đôi khi sẽ trở thành động lực để tăng tốc, nhưng đôi khi cũng khiến những người quản lý sẽ trở nên hoang mang, bối rối. Giống như Chủ nhiệm Jose bây giờ.

Hứa Nhạc càng khẳng định một cách chắc chắn rằng Viện Khoa Học Liên Bang nhất định vẫn chưa hoàn thành xong những thí nghiệm hoàn chỉnh… Cho nên cái khả năng mà đối phương đã phát hiện ra việc hắn lén tiến hành thay đổi số liệu bên trong bộ dữ liệu trung tâm là rất thấp. Chính vì vậy hắn không cảm thấy lo lắng, mà ngược lại thậm chí còn cảm thấy có chút may mắn vì những chuyện phát sinh vào đêm mưa hôm trước cũng như chuyện vị Chủ nhiệm Hác kia tiết lộ số liệu cùng với tiến độ hiện tại của Bộ Công Trình. Nếu không có những chuyện đó, hắn nói thế nào cũng không dám tự tin chuyện những số liệu giả mà hắn tạo ra có thể lừa gạt được đối phương.

- Đây là cuộc họp báo một phía của Viện Khoa Học Liên Bang. Chính phủ Liên Bang nói không chừng vẫn chưa biết chuyện này. Có lẽ vị Lâm Viện Trưởng chỉ muốn tạo ra sự thật đã rồi… Nhưng vấn đề là chúng ta cũng đã sắp hoàn thành. Chính phủ làm sao có thể không để ý đến chuyện bên phía chúng ta?

Hắn mỉm cười với tất cả mọi người rồi nói:

- Cuộc họp báo này tiến hành rất đẹp mắt, nói rất hùng tráng. Thế nhưng tôi luôn có một dự cảm là thanh thế của bọn họ lúc này càng lớn thì tương lai bọn họ càng khó mà chống đỡ nổi.

Những lời này cũng không ai hiểu nổi, thế nhưng khi bọn họ nhìn thấy bộ mặt tươi cười của Hứa Nhạc, đột nhiên trong lòng bọn họ chợt có thêm một chút tin tưởng.



o0o

Trong một căn phòng họp nhỏ trên tầng thượng của tòa cao ốc Bộ Quốc Phòng thuộc Thủ Đô Đặc Khu bỗng vang lên một thanh âm gay gắt. Chủ nhân của thanh âm đó là ngài Cố vấn Khoa học của Tổng Thống Tịch Cách. Ông ta nhìn khắp lượt các đại nhân vật đang ngồi quay quanh cái bàn tròn, nhíu mày, nói:

- Bên phía Viện Khoa Học đang làm cái trò gì vậy? Ngài Tổng Thống vẫn còn chưa biết gì chuyện này, vậy mà bọn họ đã dám mở họp báo công bố thành công. Nếu như sau này thí nghiệm lại thất bại giống như mùa thu năm ngoái thì ai đứng ra giải trình với nhân dân Liên Bang đây? Đế Quốc bên kia sẽ nhìn nhận chúng ta như thế nào?

Vị Cố vấn Khoa học tiên sinh này có quan hệ rất tốt với Trâu Ứng Tinh. Trước đây họ đã từng cùng nhau đến tham dự đám tang của Giáo sư Trầm Lão. Lúc này ông ta thốt ra những lời như vậy, tất nhiên cũng thể hiện thái độ ở một phương diện nào đó. Nhưng vị Cố vấn An ninh Quốc gia của Văn phòng Tổng Thống ngồi ở vị trí trung tâm nhất lại tỏ ý không đồng tình, mở miệng nói:

- Bên phía Viện Khoa Học Liên Bang nếu đã dám mở họp báo, chứng tỏ bọn họ đã rất tự tin về kết quả của mình. Cho nên về chuyện tiến hành thí nghiệm, đã có những bài học kinh nghiệm từ phía Quả Xác, bọn họ nhất định sẽ cẩn thận hơn rất nhiều.

Trâu Ứng Tinh im lặng ngồi ở một góc bàn. Những cuộc hội nghị thượng đỉnh cấp cao như thế này, từ trước đến nay đều được tiến hành tại Biệt thự Tổng Thống. Hôm nay bởi vì muốn thảo luận chuyện liên quan đến con robot thế hệ mới đặt biệt dời sang tổ chức tại Bộ Quốc Phòng. Ông ta bản thân là Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, trong những hội nghị như thế này cũng không được tính là nhân vật quan trọng, cho nên trước đây ông ta thường rất ít khi nào lên tiếng. Nhưng hôm nay không hiểu vì lí do gì, ông ta sau khi đọc xong tập đọc văn kiện tài liệu của Viện Khoa Học trong tay mình, mới thấp giọng nhắc nhở mọi người:

- Việc nghiên cứu chế tạo bên phía Bộ Công Trình hiện tại cũng đã bước vào giai đoạn cuối…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.