Thứ Nguyên Tối Cường Đại Thánh

Chương 46: Tiểu Bắc giúp đỡ Hỏa Lang




Lúc nhìn thấy Úy Lam Thánh tử, có thiên tài hai mắt hiện lên vẻ kính sợ. Những lại có thiên tài ánh mắt tràn ngập chiến ý. Mà lúc nhìn thấy Úy Lam Thánh nữ, hai mắt tất cả thiên tài cơ hồ đều hiện lên vẻ tò mò. Trừ Sở Mộ và những thiên tài là nữ ra. Nhưng những thiên tài là nữ, lúc nhìn thấy Úy Lam thánh tử, hai mắt cũng tỏa sáng, dù sao Úy Lam Thánh tử cũng xem như có lực hấp dẫn rất lớn.

- Hoan nghênh chư vị thiên tài đỉnh cấp tới tham dự Úy Lam thiên tài thịnh hội trăm năm một lần. Ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh.

Úy Lam Thánh tử mở miệng nói, ngữ khí rất là khách khí, người lại ngồi trên mặt ghế, không nhúc nhích một chút nào. Dường như không có ý đứng dậy.

- Chư vị, mời ngồi xuống trước.

Các thiên tài lập tức căn cứ vào khu vực khác nhau, ngồi lên những chiếc ghế đã được đánh dấu sẵn.

- Hiện tại các trưởng lão Thánh cung đã ra tay mở ra Úy Lam bí cảnh, nhưng mà muốn hoàn toàn mở ra cũng còn cần ba ngày nữa.

Úy Lam Thánh tử không nhanh không chậm nói, ngữ khí lạnh nhạt lại như ẩn chứa một loại vận luật, như là gió mát khiến cho mọi người cảm thấy rất thoải mái, dễ chịu.

- Trong thời gian ba ngày này các thiên tài tới từ các thế lực trong các khu vực khác nhau có thể làm quen lẫn nhau một chút.

Giống như đã thương lượng từ trước, một thiên tài đỉnh cấp của Úy Lam thánh cung sau khi nghe thấy lời này của Úy Lam Thánh tử lập tức đứng dậy, ánh mắt lợi hại nhanh chóng đảo qua mọi người rồi cao giọng nói:

- Ta tên là Lâm Chân Phong, là một trong những thiên tài đỉnh cấp của Úy Lam thánh cung, tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên. Cảnh giới kiếm pháp là Nhân cảnh đỉnh phong. Thừa dịp Úy Lam bí cảnh còn chưa mở ra, trong ba ngày này không biết có vị thiên tài nào nguyện ý luận bàn kiếm pháp với ta một chút hay không?

Đúng vậy, cái gọi là Úy lam thiên tài thịnh hội, mục đích chính thức chính là tiến vào trong Úy Lam bí cảnh. Nhưng mà trước khi tiến vào thường thường sẽ tụ họp lại, tỷ thí với nhau một phen. Loại cách làm này cũng được mọi người tán thành. Bởi vì thiên tài phải không ngừng giao thủ và luận bàn với những thiên tài khác, phát hiện ra chỗ thiếu sót của mình, hấp thu ưu điểm của đối phương, xúc tiến bản thân phát triển.

Lâm Chân Phong vừa mới mở miệng thì đã có người đứng dậy đáp lại.

- Ta, Triệu Không Ảnh, Cổ Dương Tông trong Cao Dương địa giới, tu vi Vạn Cổ cảnh ngũ trọng thiên, cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh đỉnh phong, xin thỉnh giáo.

Mỗi một câu nói của người này đều rất cứng cáp có lực, hơn nữa lại sắc bén như kiếm.

Bất luận là Lâm Chân Phong hay là Triệu Không Ảnh đều là kiếm tu.

Có thể nói, Kiếm tu chính là đoàn thể lớn nhất trong những tu luyện giả của Nhân tộc.

Cảnh giới kiếm pháp của hai người đều đạt tới Nhân cảnh đỉnh phong, dưới ánh mắt chăm chú của Úy Lam Thánh tử và Úy Lam Thánh Nữ cùng với rất nhiều thiên tài đỉnh cấp tới từ các nơi khác nhau. Hai người từ từ rút ra linh kiếm, chỉ về phía đối phương, khí tức hoàn toàn khác biệt lan tràn ra.

Khí tức của Lâm Chân Phong phong mang kinh người, giống như có thể chặt đứt tất cả. Mà khí tức của Triệu Không Ảnh thì có vài phần phiêu hốt bất định, xuất quỷ nhập thần.

Cùng một cảnh giới kiếm pháp, phong cách kiếm pháp khác biệt diễn dịch ra, hai người luận bàn vô cùng đặc sắc.

Đương nhiên dùng ánh mắt Sở Mộ nhìn vào, rất là non nớt.

Đây chỉ là luận bàn kiếm pháp mà không phải là cuộc chiến sinh tử. Bởi vậy hai người chiến đấu cũng không quá lâu là chấm dứt. Căn bản là ngang tay, sau khi nói câu lấy lòng nhau một chút, hai người lại lùi về phía sau, ngồi xuống.

Lâm Chân Phong và Triệu Không Ảnh vừa mới lui ra, lập tức có người khác đứng dậy, đi vào giữa.

- Ngụy Thần huynh, ta vẫn muốn lãnh giáo huynh nhưng lại không có cơ hội thích hợp. Lần này vừa vặn có cơ hội, không bằng...

- Như ngươi mong muốn.

Một thiên tài gọi là Ngụy Thân vừa đáp lại, một mặt nhanh chóng đi tới trước mặt đối phương.

Thiên tài tới từ Nam Thần địa giới tổng cộng có hai mươi tám người. Những thiên tài từ năm đại địa giới khác cũng không ít. Tối thiểu cũng có hai mươi lăm, có chỗ còn hơn ba chục ngươi. Bản thân Úy Lam thánh cung, từ Thánh tử và Thánh nữ ra cũng có hơn chục. Còn có tam đại thế lực Quân Vương cấp của Úy Lam địa giới, mỗi một thế lực thiên tài cũng có hơn chục. Tổng số tính toán ra, số thiên tài bên trong Thiên Tài điện cũng có hơn hai trăm.

Lần tụ hội này không chỉ là giao thủ, luận bàn, còn kể ra một ít chuyện lạ trong lúc bản thân du lịch gặp phải, như vậy mọi người có thể cùng tăng trưởng kiến thức.

- Úy Lam thánh tử, ta là Thái Dương Thánh tử của Thái Dương sơn, nghe nói ngươi là đệ nhất thiên tài của Úy Lam giới vực, nhưng mà cuối cùng cũng chỉ nghe nói, không có tận mắt nhìn thấy, cho nên hôm nay kính xin chỉ giáo.

Thái Dương Thánh tử đứng dậy, nhìn về phía Úy Lam thánh tử rồi cao giọng nói. Mục đích tới đây của hắn có hai, thứ nhất là tiến vào Úy Lam bí cảnh, thứ hai là khiêu chiến Úy Lam thánh tử.

Hiện tại bí cảnh còn chưa triệt để mở ra, đương nhiên hắn phải thực hiện mục đích thứ hai trước.

Úy Lam Thánh tử nhíu mày, dường như không thể không nhíu lấy một cái, chợt, khóe miệng lại nở nụ cười vui vẻ.

- Thánh tử là đệ nhất thiên tài Úy Lam giới vực, điểm này không thể nghi ngờ. Nếu như ngươi muốn khiêu chiến thì phải đánh bại ta rồi mới nói tiếp.

Một thiên tài đỉnh cấp trong Úy Lam thánh cung đứng dậy, nói với Thái Dương Thánh Tử.

Có thể nhìn ra được mười vị thiên tài đỉnh cấp của Úy Lam thánh cung đều rất là ủng hộ Úy Lam Thánh tử, giống như là chó săn trung thực vậy.

- Cũng được.

Thái Dương Thánh tử không có tức giận mà chỉ lạnh lùng nhìn đối phương rồi bước ra ngoài. Đối phương thì lạnh lùng cười, cũng bước ra, trong lúc nhất thời không ngờ lại có cảm giác tràn ngập thuốc súng.

Hai người này cũng không phải là kiếm tu.

Thái Dương thánh tử sử dụng đại kích, vô cùng khí phách, còn vũ khí của đối phương là trường thương, đều là binh khí dài, dường như rất đáng xem.

Sở Mộ ở bên cạnh quan sát chiến đấu, một mặt cũng chú ý phản ứng của mọi người.

Trên mặt Úy Lam Thánh tử thủy chung vẫn có nụ cười vui vẻ như có như không, mà Úy Lam Thánh nữ thì khác, cho dù khuôn mặt nàng bị tấm khăn che khuất, chỉ lộ ra khuôn mặt, nhưng mà nhìn ánh mắt của nàng là có thể thấy được, nàng vô cùng bình tĩnh. Là bình tĩnh tới từ tận sâu trong lòng, đó là bình tĩnh giống như là biểu sâu thâm thúy, lại giống như là bầu trời bao la bát ngát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.