Thứ Nguyên Tối Cường Đại Thánh

Chương 41: Đêm nay, ta đã là người của ngươi




Phong quang của bản thân linh kiếm thượng phẩm, thực sự kinh người.

Có Tuyết Dạ Kiếm ở trong tay, thực lực của Sở Mộ tất nhiên cũng nhận được một ít nâng cao. Chỉ có điều loại nâng cao này thật ra không rõ ràng. Bởi vì hắn nắm giữ kiếm đạo bản nguyên. Trên trình độ linh kiếm và kiếm đạo bản nguyên, hiển nhiên chênh lệch quá lớn.

Nhưng mà bất kể nói thế nào, đối với kiếm tu mà nói, một thanh kiếm tiện tay bao giờ cũng tốt.

Mỗi ngày, Sở Mộ đều tu luyện. Cầu Chân Công là bắt buộc. Cho dù tiến triển thong thả cũng không thể bỏ qua. Kiếm thuật Vấn Đạo là bắt buộc. Thỉnh thoảng Sở Mộ cũng sẽ tiến vào bên trong Vô Tận Kiếm Lộ chiến đấu một phen. Về phần ba đại Tu Luyện Thánh Địa khác, Sở Mộ đều đã từng tiến vào. Ngoại trừ Thiên Nguyên Đính ra, hai đại Tu Luyện Thánh Địa khác đối với hắn hoàn toàn không có chút giúp đỡ nào. Cho dù là Thiên Nguyên Đính đối với hiện tại Sở Mộ mà nói, tác dụng cũng không có lớn giống như trước kia nữa.

Sở Mộ tiềm tu. Đồng thời, tin tức bên ngoài liên quan tới hắn lại càng lúc càng nhiều. Dần dần, hắn bị xếp vào trong bốn đại thanh niên kiếm tu Nam Thần, biến thành năm đại thiếu niên kiếm tu Nam Thần.

Kiêu Dương Kiếm Thánh, Nhất Kiếm Tử, Thất Sát Tinh, Tam Tuyệt Kiếm Tôn, Tà Kiếm Vương.

Tà Kiếm Vương chính là chỉ Sở Mộ.

Kiếm Vương là danh xưng. Bởi vì hắn là Kiếm Vương của Kiếm Thành, trực tiếp cầm ra sử dụng. Chữ Tà là tiền tố. Lại bởi vì tuổi của hắn nhỏ nhất. Trước mười tám tuổi không lộ ra chút dấu vết nào. Sau đó khi vừa cho thấy thiên phú kinh người, đồng thời ở trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi từ Luyện Khí thập nhị giai tăng lên tới Vạn Cổ Cảnh ngũ trọng thiên. Đây không phải là quá tà sao?

- Tà Kiếm Vương...

Sau khi Thượng Chí Chân nói cho Sở Mộ tin tức này, hắn biểu thị rất ngạc nhiên.

Chỉ có điều suy nghĩ một chút hắn cũng liền bình thường trở lại. Cho đến tận bây giờ, mình bị đội lên đầu đủ loại danh hiệu. Cái gì Thiên Kiếm, cái gì vô song v.v… Thêm một cái Tà Kiếm Vương nữa, cũng không sao. Chỉ là một cách xưng hô mà thôi.

Bên trong địa giới của Nam Thần, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ, mỗi ngày đều có phát sinh. Bởi vậy, chuyện về Tà Kiếm Vương chỉ là nóng được mấy tháng, sau đó liền dần dần lạnh xuống. Nhưng số lượng các kiếm đồ ở trong Sở Môn Kiếm Quán ở dưới sự cố ý khống chế của Sở Mộ, cũng vượt quá năm trăm người.

Trong đó, kiếm đồ cấp Kiêu Dương có ba mươi. Kiếm đồ cấp Minh Nguyệt có một trăm. Còn lại đều là kiếm đồ cấp Ám Tinh. Coi như, mỗi một tháng Sở Môn Kiếm Quán có thể nhận được hơn một nghìn điểm Kiếm Thành.

Thu nhập như vậy đã vượt quá một tháp tôn Nhân kiếm tháp Kiếm Vương ngũ tinh. Đủ để cho rất nhiều người đỏ mắt không thôi. Chỉ có điều, đây chính là kiếm quán do Tà Kiếm Vương Sở Mộ xây dựng, Còn có vài vị Kiếm Vương khác trấn thủ. Hơn nữa lại là ở bên trong Kiếm Thành. Ai dám gây sự? Không phải là muốn chết sao.

Ba người Thượng Chí Chân đều trở thành giáo tập của kiếm quán, hơn nữa còn là miễn phí. Nhưng Sở Mộ cũng không có thật sự sử dụng bọn họ miễn phí. Khi kiếm quán bắt đầu có đầy đủ thu nhập, thì không thể lại khiến cho bọn họ làm giáo tập miễn phí được.

Bởi vậy, ba người bất kể là Thượng Chí Chân hay Vương Triều Doanh hoặc là Cát Nhạc, mỗi một tháng đều có thể nhận được một trăm điểm Kiếm Thành làm thu lao cho bọn họ đảm nhiệm giáo tập.

Đối với bọn họ mà nói, một trăm điểm Kiếm Thành, không tính là quá nhiều, nhưng không tính là ít. Chỉ có điều bọn họ vốn muốn làm giáo tập miễn phí. Thứ nhất là xuất phát từ tình nghĩa bằng hữu. Thứ hai là dự định quan sát văn tự Sở Mộ khắc xuống. Nhưng có thể thu hoạch điểm Kiếm Thành, coi như là thêm vào niềm vui bất ngờ, khiến cho bọn họ càng tận tâm tận lực hơn.

Xuân đi thu tới, bốn mùa luân chuyển. Thời gian giống như nước chảy, khoan thai đi không trở lại. Trong chớp mắt, chính là một năm trôi qua.

Một năm sau, số lượng kiếm đồ trong Sở Môn Kiếm Quán đã tăng lên tới trên một nghìn người. Mỗi một tháng có thể có được hơn hai ngghìn điểm Kiếm Thành. Theo số lượng kiếm đồ tăng lên, chỉ có ba giáo tập Thượng Chí Chân đã có chút không đủ. Sở Mộ lại ra bên ngoài chiêu thu thêm mấy người, đều là cấp Kiếm Tài. Mỗi một tháng trả bọn họ ba mươi điểm Kiếm Thành, chuyên môn dạy cho kiếm đồ cấp Ám Tinh luyện kiếm. Như vậy cũng đủ.

Năm nay, Sở Mộ đã hơn hai mươi tuổi.

Năm nay, Sở Vương Đạo vừa qua mười bảy tuổi.

Một năm này, tu vi Sở Mộ đạt tới Vạn Cổ ngũ trọng thiên cao giai. Kiếm thuật Vấn Đạo tu luyện tới thức thứ sáu. Tứ Phương Vấn Chân Bộ tiến vào đệ nhị trọng. Thiên Nhai Chỉ Xích Thân cũng tiến vào đệ nhị trọng. Thực lực toàn thân so sánh với một năm trước, lại có nâng cao rõ rệt.

Cầu Chân Công là công pháp tu luyện phải không ngừng tu luyện, mới có thể nâng cao tu vi, mới có thể nâng cao tiến độ Cầu Chân Công. Kiếm thuật Vấn Đạo cũng là do Sở Mộ tự nghĩ ra. Trên lý thuyết, đã nắm giữ được. Trên phương diện tinh túy, cũng nắm giữ. Nhưng loại nắm giữ này lại là căn cứ vào bản thân ý thức của hắn nắm giữ.

Đoạt được linh hồn của Sở Vương Đình, chiếm được thân thể Sở Vương Đình, Sở Mộ lại cần tu luyện, mới có thể chuyển hóa lý luận, biến thành thân thể nắm giữ. Kiếm thuật Vấn Đạo không thể nghi ngờ là một môn kiếm thuật vô cùng cao thâm, liên quan đến vận dụng ba lực lượng tinh khí thần. Bởi vậy độ khó tu luyện là rất lớn. Nếu không có Sở Mộ là người sáng tác ban đầu, muốn luyện thành thức thứ nhất, chính là chuyện vô cùng khó khăn.

Mỗi một thức kiếm thuật Vấn Đạo đều Sở Mộ tìm hiểu được, cũng chỉnh hợp độ cao với lực lượng của chính mình. Bởi vậy, càng về sau vận dụng ba lực lượng tinh khí thần lại càng sâu sắc. Uy lực cũng càng cường đại.

Tình hình của Tứ Phương Vấn Chân Bộ và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân và kiếm thuật Vấn Đạo là như nhau.

Một năm này, tu vi Sở Vương Đạo đạt tới Quy Nguyên Cảnh tứ giai. Cảnh giới kiếm pháp tăng lên tới cảnh giới tùy tâm. Thông qua sát hạch, hắn bắt được Kiếm Thành Lệnh cấp Kiếm Anh của Kiếm Thành.

Một năm này, Sở Môn Kiếm Quán phát triển tốt hơn so với bất kỳ một thời gian nào trước đó.

Một năm này, Sở Mộ cũng biết được càng nhiều chuyện của giới vực Úy Lam.

Một năm này, một phi thuyền hình tòa cung điện từ Thái Dương Sơn xuất phát, một đường nhanh chóng, sẽ đi ngang qua Kiếm Thành.

...

- Đại ca, đây là một tấm thiệp gửi cho đại ca.

Sau khi Sở Vương Đạo tu luyện xong, quay về kiếm quán, lấy ra một thiếp vàng chữ màu đỏ. Trên tấm thiếp có một mặt trời rực cháy. Trên mặt trời rực cháy lại treo một cây kiếm trên bầu trời. Một thanh giống như màu đỏ lại có ánh vàng rực rỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.