Thư Ký Riêng Toàn Giờ Của Tổng Giám Đốc

Chương 72




Editor: Vũ Cát Gia Gia

Lãnh Tiểu Dã ngẩn ra.

Bất quá chỉ là nhìn thoáng qua tiền trong tài khoản của cô thôi, thế nhưng anh nghĩ xa đến như vậy?

Trong lòng Lãnh Tiểu Dã có chút cảm động, lại cố ý đem mặt nhỏ trầm xuống, "anh là nói em mời anh ăn nhà ăn cấp bậc quá thấp chứ gì?"

Hoàng Phủ Diệu Dương vội vàng giải thích, "anh không phải có ý đó, anh chỉ là sợ em tới thời điểm cần phải mua thứ gì nhưng không đủ tiền!"

"Em là chọc anh chơi thôi!" cô cười khẽ một tiếng, đưa tay tới chế ngụ cánh tay của anh, quay mặt hôn anh một chút, "Bất quá, tâm ý của anh em nhận, thẻ tín dụng cũng không cần, nếu em thật có cái gì mua không nổi, em sẽ lấy thẻ của anh trả tiền."

...

...

Đoàn người trở lại biệt thự, Hoàng Phủ Diệu Dương hướng ông quản gia an bài chuyện kế tiếp một chút, Lãnh Tiểu Dã liền ôm lấy tiểu tuyết cầu trênghế sa lon, đi lên lầu vào phòng ngủ.

Sau một lát, Hoàng Phủ Diệu Dương lên lầu, Lãnh Tiểu Dã lập tức liền ra lệnh anh đi tắm rửa, đem tiểu tuyết cầu xuống dưới lầu giao cho người hầu chiếu cố, cô đã đem mấy dụng cụ châm cứu cùng miếng dán... Đem chuẩn bị tốt.

Đợi cho anh tắm rửa xong đi ra, cô lập tức liền vỗ nhẹ mép giường, ý bảo anh ngồi xuống.

"Lại đây, dùng miếng dán lổ tai."

Hoàng Phủ Diệu Dương xem xem trên tay cô miếng dán hình vuông vức được cắt thành nho nhỏ, khẽ nhíu mày.

"Muốn làm bao lâu?"

"một lần làm một vòng, một đợt điều trị một tháng." Lãnh Tiểu Dã ngồi xếp bằng đến bên người anh, "Yên tâm đi, chỉ có hai cái huyệt vị, tuyệt đối sẽkhông ảnh hưởng hình tượng huy hoàng của anh ."

Giơ bàn tay lên đỡ lấy lỗ tai của anh, Lãnh Tiểu Dã vừa hướng chiếu cái mô hình mát xa chuyên dùng kia, vừa dùng ngón tay nhẹ nhàng thử thăm dò huyệt vị của anh .

Dù sao cũng là lần đầu tiên giúp anh làm, cô cũng không xác định huyệt vị có chuẩn xác hay không .

Tìm lâu một trận, mới giúp anh tìm đúng huyệt vị, cầm lấy lỗ miếng dán lỗ tai đến cẩn thận nhắm ngay huyệt vị của anh làm tốt, cô liền dùng ngón tay ngăn chặn miếng dán lỗ tai kia, nhẹ nhàng ấn nhu.

"Có cảm giác gì thì nói cho em, ví dụ như cảm thấy đau hoặc là ê ẩm... không thoải mái......"

Cảm giác tay nhỏ bé của cô ở mép lỗ tai anh nhẹ nhàng sờ, ấn nhẹ, hô hấp của anh cũng dần dần căng lên.

"Thế nào, có cảm giác sao?"

Lãnh Tiểu Dã vừa giúp anh kìm miếng dán lỗ tai một bên hỏi.

" Ừ."

"Cảm giác gì?"

"Trướng, đau..."

"Đau lắm hả?"

"Rất đau."

"Chẳng lẽ là em dùng sức quá lớn?"

Lãnh Tiểu Dã nghi ngờ nhìn xem ngón tay mình, không đúng nha, cô cũng không có dùng sức nhiều a?!

cô nhíu mày nhìn trên lỗ tai anh dán ba cái miếng dán, đúng vậy nha, chẳng lẽ cô đem huyệt vị nhấn nhầm?

"Là nào huyệt vị nào đau?"

Huyệt vị?!

Hoàng Phủ Diệu Dương cau mày một cái, "anh không biết huyệt vị này kêu gì."

"Vậy anh chỉ cho em biết là nơi nào!"

anh bắt lấy của tay nhỏ bé cô, phóng tới giữa hai chân mình, "Nơi này."

Lãnh Tiểu Dã mặt lập tức liền nóng, "Em là hỏi lỗ tai anh!"

Lỗ tai?!

Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn cô, đôi mắt màu lam lý tràn đầy mờ mịt, "anh không có cảm giác đau!"

Lãnh Tiểu Dã không nói gì, cô ép buộc lâu như vậy, giằng co vất vả như thế.

anh cũng đã nghiêng người, hướng cô lại gần, đưa tay đỡ lấy mặt cô, môi liền hướng cô hôn đến.

một lần liền vén váy của cô chui vào, địa phương quen thuộc liều lĩnh mà tiến vào thành công.

Rất nhanh, cô đã bị anh chơi đùa đến đầu hàng.

Khoảng khắc anh buông cô ra, Lãnh Tiểu Dã khẽ thở gấp nhắc nhở, "Còn có một cái lỗ tai chưa làm xong đâu?"

Hoàng Phủ Diệu Dương theo ngực của cô ngẩng mặt lên, "Tiểu Dã, đợi lát nữa lại làm được không?"

Tên đã ở trên cung, cô có thể nói không được sao?

Lãnh Tiểu Dã bất đắc dĩ quăng về anh một cái liếc mắt.

"không được!"

"Nhưng là thân thể của em đã muốn chuẩn bị xong."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.