Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Chương 20: Hắn vẫn quan tâm




Để Luyện Khinh Vũ ghen ghét chỉ là một phần nho nhỏ mà thôi. Cho dù không ghen ghét cũng không có vấn đề gì. Hắn có thể hạ thủ được với Vu Nhai sao?

Hắc, đế quốc Huyền Binh có ngàn vạn phương pháp có thể khiến hắn đi hạ thủ. Tất cả cũng chỉ vì kích thích Luyện Khinh Vũ mà thôi.

Đúng vậy, không hơn. Từ lần trước, sau khi dẫn Luyện Khinh Vũ đi tới nơi thần bí này, trong một lần kích động, tổ gia gia Huyền Binh và Huyền Binh Đại Đế phát hiện sau khi hắn chịu sự kích thích châm trận sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, trở nên cường đại một cách rất không có đạo lý.

Bởi vậy, hắn và Huyền Binh Đại Đế không ngừng kích thích Luyện Khinh Vũ. Sau khi thử nghiệm, thật sự phát hiện có mê hoặc. Chỉ có điều, Luyện Khinh Vũ tiến bước vẫn quá chậm, cần phải có một sự kích động lớn hơn nữa. Kết quả là xuất hiện chuyện tối ngày hôm qua.

- Lấy biểu hiện của Vu Nhai đêm qua có thể thấy, hắn có lẽ đã phát hiện ra điều gì đó. Đáng tiếc, hắn lại tự cho mình là thông minh, ở cùng Linh Vũ trong một phòng. Không quan tâm có phát sinh cái gì hay không, Luyện Khinh Vũ chịu kích thích đã đủ rồi.

Tổ gia gia Huyền Binh nở nụ cười.

- Ban đầu ta còn lo lắng Luyện Khinh Vũ tuy rằng bị kích thích, nhưng sau khi phát hiện ra điều gì đó, khi Vu Nhai tiến vào thế giới này sẽ động thủ với hắn. Đáng tiếc, lúc này Luyện Khinh Vũ đã không phải là tồn tại Vu Nhai muốn giết là có thể giết được... Nhắc tới cũng thấy kỳ quái. Không ngờ Luyện Khinh Vũ có thêm một nhân cách thứ hai. Tuy rằng còn nhớ rõ tất cả, cũng mặc kệ đối với Linh Vũ hay là đối với Vu Nhai, đều hoàn toàn không có tình cảm tồn tại. Thậm chí ta còn có thể thấy trong mắt hắn thể hiện sự cuồng nhiệt đối với đế quốc Huyền Binh.

- Tiểu tử này có thể tin được hay không. Đừng để đến lúc đó lại lật thuyền trong mương.

- Sẽ không đâu. Loại cuồng nhiệt này cũng không phải là phá hủy đế quốc Huyền Binh, cũng không bị dân Cổ Duệ phụ thể. Ta nói không ra là cảm giác gì. Có lẽ là một kiểu nhiệt tình yêu thương đối với đế quốc Huyền Binh. Nói chung, đến lúc đó ta sẽ sai người giám sát hắn chặt chẽ.

- Được rồi, ta đi trước.

Nếu tổ gia gia Huyền Binh tự tin như vậy, Thiên Bằng Hoàng cũng không có gì để nói nữa. Thân ảnh nó chớp hiện, sau đó trực tiếp biến mất.

Không ai phát hiện ra nó biến mất, bởi vì không ai nắm được tốc độ của nó. Nó dường như dung nhập vào trong gió, trực tiếp rời khỏi doanh địa... Không, có người phát hiện ra. Đó là Thời Hoàng và Không Hoàng. Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng biến mất. Bọn họ vừa cảm ứng một chút, lại không tìm được vị trí của Độc Cô Chiến Huyền. Bọn họ hiểu Độc Cô Chiến Huyền khẳng định đã rời khỏi doanh địa..

Kinh Thiên Chân Thần giao nhiệm vụ cho bọn họ là bảo vệ thật tốt tính mạng của Độc Cô Chiến Huyền, tiêu diệt Vu Nhai, tìm được Luyện Khinh Vũ. Nếu có thể, lại giết chết một vài Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh...

Hiện tại Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ vẫn ở trong doanh địa này. đế quốc Huyền Binh tuyệt đối không thể để cho doanh địa bọn họ bị đánh chiếm dễ dàng. Bên trong không biết có bao nhiêu cạm bẫy, cũng không biết giấu bao nhiêu cao thủ. Đế quốc Huyền Binh có bao nhiêu vị cao thủ Thần Hoàng cảnh. Ngay cả Chân Thần có bao nhiêu, bọn họ cũng không biết rõ ràng lắm. Cho dù trong doanh địa chỉ có một vị Thần Hoàng, nhưng bọn họ xuất thủ, Độc Cô Chiến Huyền và ma thú vừa nãy chỉ lóe lên rồi biến mất nhất định sẽ trở về, liên thủ giết chết bọn họ. Bọn họ phải vô cùng cẩn thận.

Hơn nữa, bọn họ sợ nhất vẫn là khả năng nơi đây thật sự là Huyền Thiên Nguyên Giới. Bọn họ càng sợ Huyền Thiên Nguyên Giới đã bị đế quốc Huyền Binh nắm giữ. Nói vậy, tính mạng bọn họ cũng có thể lập tức kết thúc ở chỗ này. Trước tiên, bọn họ phải điều tra rõ ràng về nơi này đã.

Mặc dù biết Huyền Thiên Trận Pháp xuất phát từ Luyện Khinh Vũ, nhưng có trời mới biết Luyện Khinh Vũ học được nó từ đâu, có trời mới biết có đúng như trong tình báo nói. Luyện Khinh Vũ từ khi bắt đầu sinh ra đã biết hay không?

Lần này bọn họ đi chính là rời khỏi doanh địa này trước, tránh bị hại chết ở chỗ này. Sau đó là thử thăm dò xem đế quốc Huyền Binh hoặc nói là thế giới này đối với sự xâm nhập của bọn họ có phản ứng hay không? Tiếp đó là theo chân con ma thú này xem nó có phải đi giết chết Độc Cô Chiến Huyền hay không. Cuối cùng, mới là điều tra bí mật của thế giới này.

Về phần Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ. Dù sao đế quốc Huyền Binh cũng phải cần tiêu diệt Vu Nhai. Điều này không cần phải gấp. Về phần Luyện Khinh Vũ... Chỉ cần thế giới này không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới, hoặc đế quốc Huyền Binh không nắm giữ, cũng không cần sốt ruột.

Đương nhiên, nhiệm vụ bắt Luyện Khinh Vũ còn giết chết Vu Nhai...

- Cái gì? Các ngươi muốn cùng một tổ với ta sao? Hai vị chiến hữu này, ta cảm thấy...

- Ngươi cũng đã nói, chúng ta là chiến hữu.

Bất kỳ ai cũng không biết vừa rồi có năm vị Thần Hoàng cảnh hành động. Nửa canh giờ sắp trôi qua. Việc phân tổ cơ bản đã hoàn thành. Vu Nhai quả nhiên rất xảo diệu bị phân đến trong tổ của Luyện Khinh Vũ. Đồng thời còn có Hô Diên gia chủ của Tiên vực. Nói chung, gần như tất cả đều là kẻ địch của Vu Nhai. Nhưng vào lúc này, Lý Thân Phách và Lữ Nham đều đi tới. Bọn họ muốn ở cùng một tổ với Vu Nhai.

Vu Nhai biết chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể xong đời. Bởi vậy hắn không hy vọng Lý Thân Phách cùng Lữ Nham đi cùng hắn. Đáng tiếc hắn còn chưa nói hết lời, Lữ Nham đã trực tiếp nói, trên mặt cảm giác vô cùng kiên định.

- Ha ha, nếu các ngươi là chiến hữu cũ của Vu Nhai, quen biết đã lâu, vậy cùng đi đi.

Vu Nhai tất nhiên là vô cùng cảm động. Nhưng có cảm động nữa, hắn cũng không hy vọng bọn họ theo mình chiến đấu. Quá nguy hiểm. Trên thực tế, từ giây phút Độc Cô Chiến Huyền rời đi, Vu Nhai ở trong doanh địa này chính là trạng thái bấp bênh. Ánh mắt vô số người nhìn chằm chằm vào hắn đáng sợ giống như chó sói. Nếu không phải không đoán ra được Độc Cô Chiến Huyền có ở bên cạnh hắn hay không, sợ rằng đã có người muốn trực tiếp động thủ.

Vừa rồi thời điểm Vu Nhai còn muốn từ chối, Huyền Binh Đại Đế đột nhiên phá lên cười ha ha:

- Giống như ngươi và Luyện Khinh Vũ, cũng ở trong cùng một tổ. Ha ha. Ta nghe nói các ngươi ở đế quốc Ma Pháp cũng đã từng chiến đấu với nhau. Một khi đã quen thuộc vậy hành động sẽ càng có lợi.

Nghe được Huyền Binh Đại Đế nói vậy, trong lòng Vu Nhai chợt điên cuồng bạo phát hàn ý. Hắn hiểu rõ, Huyền Binh Đại Đế đã trực tiếp xếp Lý Thân Phách và Lữ Nham vào trong danh sách phải giết. Đúng vậy, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra Huyền Binh Đại Đế muốn giết Vu Nhai. Nhưng các ngươi còn dám nói các ngươi là chiến hữu của hắn. Đây là đang thể hiện thái độ sao? Nếu là chiến hữu, vậy chết chung đi.

Vu Nhai biết, người thân cận với hắn đều sẽ bị Huyền Binh Đại Đế liệt vào danh sách kẻ địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.