Thốn Tẫn Duyên Hoa

Chương 7




Bất quá, mặc dù chúng ta không có bắt được hắn, nhưng chúng ta nhặt được cái này.

Tiêu Ly lấy ra một vật, để lên bàn, đây chính là vũ khí Đinh Bộ Thu sử dụng, Bán Tiên Khí Giới Xích.

- Chuyện này. . . Vật này các ngươi đã nhận được?

Dương Lỗi ngược lại là kinh ngạc vô cùng, tên kia thậm chí ngay cả bổn mạng vũ khí của mình cũng không muốn, xem ra lúc này đây hắn bị thương quá nghiêm trọng, đoán chừng mạng nhỏ thiếu chút nữa xong đời, đối với một Võ Giả mà nói , bổn mạng vũ khí là hạng gì trọng yếu , liền cùng tánh mạng của mình giống như vậy, trừ khi tình huống đặc biệt , tuyệt đối là không thể nào vứt bỏ bổn mạng vũ khí của mình.

- Hừm, đây là thật sự.

Hoa Diễm Hồng nói.

- Đã có cái này , ta nghĩ hắn nhất định sẽ trở lại , đã mất đi vũ khí này, như vậy chiến lực của hắn ít nhất phải giảm bớt năm phần mười.

Nghe Hoa Diễm Hồng nói như vậy , Dương Lỗi nhẹ gật đầu , trên thực tế , chiến lực của Đinh Bộ Thu kia tuyệt đại bộ phận đều dựa vào cái Bán Tiên Khí này, hôm nay Bán Tiên Khí mất đi , như vậy chiến lực của Đinh Bộ Thu, không chỉ rơi xuống một nửa , mặc dù là tu vi thương thế đều khôi phục, gia hoả này tối đa cũng chỉ có thể cùng Bát Quái Ngưng Thần hậu kỳ chống lại.

Đối với lão gia hỏa này, hôm nay Dương Lỗi cũng không phải quá lo lắng, dù sao thời gian ngắn hắn sẽ không có động tác gì , nếu như hắn không muốn vứt bỏ cái mạng nhỏ của mình.

- Cái vũ khí này là đồ tốt , Bán Tiên Khí , không tệ, không tệ.

Dương Lỗi đem Giới Xích kia cầm trong tay , tinh tế xem xét một phen , cái Giới Xích này ở trong tay lão gia hỏa kia quả thực chính là tận diệt mọi vật, bất quá đối với Dương Lỗi mà nói , cái Giới Xích này, cũng không đủ trọng dụng.

- Đáng tiếc , cái Tiên Khí này mặc dù được, nhưng có Linh Hồn Ấn Ký của lão gia hỏa kia, đây là bổn mạng vũ khí hắn tế luyện, chúng ta căn bản là không có cách nhận chủ.

Hoa Diễm Hồng thập phần đáng tiếc thở dài.

Linh Hồn Ấn Ký? Dương Lỗi cười lạnh, cái Linh Hồn Ấn Ký này đối với người bình thường mà nói, không có cách nào làm được , nhưng mà đối với mình, cũng không phải việc khó gì, chỉ cần đem thứ này để vào bên trong Mộng Ảo thế giới của mình, liền hoàn toàn cách ly thế giới này, tăng thêm Pháp Tắc Chi Lực của mình, muốn tiêu trừ Linh Hồn Ấn Ký của Bán Tiên Khí kia, rất đơn giản, trừ khi là tu vi của đối phương đạt tới cấp độ Tiên Nhân , Đại La Kim Tiên, bằng không thì cái Linh Hồn Ấn Ký này, căn bản không phải vấn đề quá lớn, một Bát Quái Ngưng Thần Võ Giả mà thôi, cho dù là Tiên Nhân ấn ký, chỉ cần cho mình một chút thời gian, cũng có thể phá giải.

- Cái Tiên Khí này, nếu như các ngươi muốn, ta có biện pháp có thể lau đi ấn ký phía trên.

Dương Lỗi nhìn xem hai nữ nói ra.

- Cái gì đó? Ngươi nói cái gì? Ngươi có thể lau đi Linh Hồn Ấn Ký phía trên này?

Hoa Diễm Hồng lớn tiếng hô, nếu như là tinh thần lạc ấn, có thể lau đi , ngược lại vẫn có thể khiến người ta tin tưởng, bình thường vũ khí nhận chủ, đều là tinh thần lạc ấn, nhưng nếu như là bổn mạng vũ khí, liền là Linh Hồn Ấn Ký.

Về tinh thần lạc ấn mà nói , chỉ cần thực lực so với đối phương cường đại , như vậy muốn lau đi, vẫn là có thể làm được, chẳng qua nếu như tu vi chênh lệch không lớn, thập phần phiền toái mà thôi, nhưng nếu như là Linh Hồn Ấn Ký, vậy căn bản liền không cách nào lau đi.

Cho nên , Dương Lỗi nói như vậy , lại để cho Hoa Diễm Hồng không thể tin được.

- Đây chính là bổn mạng vũ khí của lão gia hỏa kia, mặt trên là Linh Hồn Ấn Ký, mà không phải tinh thần lạc ấn bình thường a?

- Ngươi không có nghe lầm, ta có thể nói cho ngươi biết, ta xác thực có thể hiểu rõ, bất quá cần một chút thời gian mà thôi, lão tiểu tử kia tu vi cũng không mạnh, ngay cả Tạo Hóa Cảnh cũng không có đạt tới, hơn nữa lại bị thụ trọng thương, cho nên, muốn lau đi linh hồn ấn ký của hắn, cũng không phải là không có khả năng, bất quá cần một chút thời gian mà thôi, nói sau, cái Tiên Khí này, chẳng lẽ các ngươi không muốn sao?

Dương Lỗi cười đem Giới Xích trong tay vuốt vuốt, cười ha hả nói.

- Thật sự có thể?

Tiêu Ly mắt sáng rực lên , đối với Tiêu Ly mà nói , mặc dù nàng có một kiện Tiên Khí, nhưng cái Tiên Khí này là thuộc về Tiên Khí tính phòng ngự, nàng không có một kiện vũ khí tốt kiểu công kích, nếu như có thể đạt được Giới Xích này, vậy khẳng định là như cá gặp nước, lực công kích sẽ tăng lên một mảng lớn.

- Đương nhiên có thể , ta biết cái Tiên Khí này, uhm, hẳn là Bán Tiên Khí , đối với ngươi có trợ giúp thật lớn, cho nên , ở trước khi chúng ta tới mục đích, ta sẽ mau chóng đem Linh Hồn Ấn Ký trên chấp pháp Giới Xích này lau đi.

Dương Lỗi nói ra.

- Không phải, không phải, ta tuy muốn Giới Xích này, nhưng nó dù sao cũng là chiến lợi phẩm của ngươi, nếu như không có ngươi , chúng ta căn bản không có khả năng đạt được.

Tiêu Ly nghe vậy lắc đầu, tuy nàng rất muốn đạt được vũ khí này, nhưng dù sao cái này không phải mình lấy được , đây hết thảy đều là công lao của Dương Lỗi.

Dương Lỗi nở nụ cười:

- Nói thật, cái chấp pháp Giới Xích này với ta mà nói , cũng không có lực hấp dẫn quá lớn gì. Ta cũng không cần, ta có vũ khí của mình , vũ khí thích hợp nhất của mình , đối với một Võ Giả mà nói , chỉ cần phù hợp là được , cũng chỉ có phù hợp với mình, cái kia mới là tốt nhất.

- Ta. . . Ta. . . Cám ơn ngươi, Dương Lỗi.

Tiêu Ly nghe Dương Lỗi nói như vậy , cũng không kiên trì nữa, mà chỉ nói.

Dương Lỗi ngẩng đầu , cười cười nói:

- Giữa chúng ta , còn cần nói cám ơn sao?

Tiêu Ly nghe vậy hơi đỏ mặt , cáu giận nói:

- Giữa chúng ta không có gì , ngươi không nên nói bậy , khiến người ta hiểu lầm.

- Yên tâm , ta sẽ không hiểu lầm đâu.

Hoa Diễm Hồng mỉm cười nhìn Tiêu Ly cùng Dương Lỗi nói, tuy sắc mặt Hoa Diễm Hồng lộ ra dáng tươi cười , nhưng trong nội tâm vẫn còn có chút chua xót.

Mà Dương Lỗi nói:

- Diễm Hồng , ngươi yên tâm , về sau ta cũng sẽ vì ngươi tìm một kiện vũ khí phù hợp.

- Công tử , ta. . . ta. . .

Hoa Diễm Hồng cảm động không thôi.

- Ngươi không cần như vậy , hơn nữa , ngươi về sau không phải còn muốn theo ta đi Vô Cực đại lục sao? Vô Cực đại lục cường giả như mây , nếu như không có vũ khí phù hợp, đó cũng không phải là sự tình tốt.

Dương Lỗi vỗ vỗ bờ vai của nàng, quay người đi ra buồng nhỏ trên tàu.

. . .

Chỗ biên giới Vô Tận Hải, trên một hòn đảo nhỏ.

Một lão giả quần áo rách nát, khập khiễng đi tới.

- Khục khục , chết tiệt , khốn nạn , rõ ràng đem ta thương thành như vậy , Giới Xích của ta, Tiên Khí của ta, khốn nạn , ta nhất định sẽ không để cho các ngươi an lành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.