Thời Hoàng Kim

Chương 10




Cô nên giải thích sao đây? Cứ cho là người ngây thơ hồn nhiên cũng liền nghĩ đến cái chuyện kia, huống hồ Lăng Tuyên vốn luôn băn khoăn mối quan hệ giữa cô và Tư Khảm Hàn, chỉ là cô không nói, anh không miễn cưỡng cô mà thôi, hoặc là anh đang đợi cô từ từ phân bua.

Tiếp tục giấu giếm hay thẳng thắng?

Lăng Tuyên nghiêm nghị cúi đầu, ngữ điệu có phần gấp gáp "Tiểu Âm, em nên thành thật với anh chuyện giữa em và Tư Khảm Hàn? Có người xa lạ nào lại cẩn thận đến mức này? Nhìn đi đồ lót thì sặc sỡ, vạt áo có vết gãy, vốn đã sử dụng qua, có phải em đã gạt anh chuyện gì?"

"Oa oa, anh phân tích cẩn thận quá, anh thấy đến vậy không phải đã rõ rồi sao?" Hạ Ngưng Âm nghe anh nói, đáy mắt dâng lên vài phần khổ sở, anh đem mọi thứ giải thích rõ ràng cô muốn phản bác cũng khó.

Có lẽ, đây là thời điểm nên thẳng thắng, hà cớ gì buộc miệng nói lời dối lòng, càng che giấu càng nói dối nhiều hơn, huống chi bọn họ là bạn bè thân thiết hàng ngày gặp mặt, cứ giấu giếm hoài chỉ thêm thiệt bản thân.

Có một số việc nói ra sẽ tốt hơn, cứ khư khư ôm trong lòng chẳng được gì, với lại cô không quen lừa gạt người ta, dù đó là chuyện của cô.

"Tiểu Âm, đừng đùa, anh đang nghiêm túc."

Lăng Tuyên biết không nên ép buộc Hạ Ngưng Âm, tuy nhiên anh không khống chế được cảm xúc bản thân, dạng như vốn không thuộc của mình nhưng vẫn muốn nắm giữ đến cùng.

Lăng Tuyên gượng cười, nhận ra mình hơi nóng lòng, quen cô nhiều năm, nói chuyện chỉ cần qua ánh mắt, hễ sao nhãng tí là phát hiện, Hạ Ngưng Âm rất nhạy cảm, chỉ cần có biến đổi là hiện rõ trên mặt.

Anh không ép cô, hiện tại đầu cô cứ gục xuống giường, cho thấy cô đang đấu tranh tư tưởng, giằng xé lương tâm nên nói hay không, đã đến nước này anh còn muốn gặng hỏi gì nữa, tại sao lại trở thành gánh nặng trong lòng cô.

Một lúc lâu, Hạ Ngưng Âm mới ngẩng đầu lên, tay nhỏ bé nắm chặt cái mền, cẩn thận nói: "A, nếu em nói em bán thân cho người ta một năm, anh nghĩ về sau sẽ như thế nào."

Giọng điệu nhàn nhạt chất chứa nhiều bất an đem mọi chuyện nói rõ với Lăng Tuyên, đồng thời giảm mức tổn thương cho anh xuống mức thấp nhất.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn không ngờ, anh cứ nghĩ quan hệ của cô cùng Tư Khảm Hàn rất đơn thuần, tựa như bạn bè nam nữ bình thường.

Càng đau lòng hơn, khi chuyện khó nói này phải mở lời cùng bạn bè, chỉ vì cô quan tâm anh nên mới dũng cảm nói ra sự thật này, hơn nữa còn cố lấy giọng điệu bình thản này.

Lăng Tuyên đứng ngây người lúc lâu mới nói: "Kết quả rất thê thảm, trước tiên em phải bảo vệ bí mật này suốt đời, cả ngày sống trong lo lắng đề phòng, luôn có cảm giác sợ bị phát hiện bị mọi người xem thường, hoặc là bị xã hội khinh bỉ, có khi mất tất cả bạn bè; một năm sau em sẽ chịu rất nhiều áp lực từ phía truyền thông, khó có thể sống yên ổn."

Lăng Tuyên dùng ngữ điệu từ tốn giải bày, Hạ Ngưng Âm nghe không sót một chữ , ngón tay ngày một siết chặt cái mền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.