Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 52: So thê thảm




Cự Ma Đế đã chết, ký sinh yêu ma cũng đã ly khai, nhưng cái chiến giáp màu đen do 16 phiến lá cây tạo thành này vẫn còn tồn tại, trôi nổi trong tinh không.

vẫy tay, Diệp Trần định ra tay bắt lấy cái hắc chiến giáp này.

Xoạt, vù vù..!

Hắc chiến giáp dường như có linh tính, nó lập tức chui vào hướng phía dưới để trở về với Ác Ma Tổ Thụ.

"Ngươi không có cơ hội chạy thoát đâu."

Diệp Trần không phải như những Vương giả khác, lá cây Ác Ma Tổ Thụ dù cho có linh tính đi nữa cũng rất khó thoát khỏi hắn, chỉ thấy thân hình hắn lóe lên đã kịp ngăn ở phía trước hắc chiến giáp, bàn tay tung ra một trảo liền có thể tóm chặt lấy hắc chiến giáp, chỉ sau một khắc, hắc chiến giáp đã yên tĩnh trở lại khi ý chí trên tay Diệp Trần ngăn cách nó với cảm ứng của Ác Ma Tổ Thụ.

"Ngược lại là một kiện bảo bối ah."

Bố trí tại bên trên hắc chiến giáp một tầng Bất Hủ Kiếm Ý, Diệp Trần bắt nó ném vào bên trong Trữ Vật Linh Giới.

Vèo!

Thân hóa lưu quang, Diệp Trần hướng phía phương hướng Chân Linh Đại Lục bay đi.

Trên đại hải mênh mông, số lượng Ma tộc Ma Vương ước chừng còn được tám

mươi tên, đối mặt với số lượng địch nhân nhiều hơn gấp ba lần mà quân số bọn hắn còn được như vậy thì bọn hắn bị tổn thất xem như rất ít rồi, mới chết mười tên mà ngược lại Chân Linh Đại Lục bên này lại tổn thất không ít chút nào, mặc dù cũng là mười vương giả bị giết nhưng trên cơ sở nhân số vượt xa đối phương vậy mà còn bị giết nhiều người như vậy, hoàn toàn chính xác có chút điều khiến cho người khác không hài lòng.

Bất quá cái này cũng không thể trách bọn hắn không dốc sức liều mạng, nguyên nhân bởi vì những hắc chiến giáp kia đã giúp cho thực lực những Ma Vương này tăng vọt, ít nhất là tăng gấp đôi, tối đa gia tăng lên đến ba bốn lần chiến lực, bọn hắn có thể liều chết đánh ra lực lượng ngang nhau đã coi là không tệ rồi, nếu vào thời điểm số lượng chênh lệch không phải quá mức khủng bố, tác dụng của chất lượng sẽ vượt qua cả số lượng là điều hiển nhiên.

"Chân Linh thế giới các ngươi lần này nhất định phải bại rồi, tinh khí thần của Cự Ma Đe đại nhân ta đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa có thể tùy ý phát huy ra uy lực Ma tộc võ học, đủ để đánh chết Diệp Trần."

Ma tộc bên này còn thừa lại duy nhất một gã Lục Tinh Ma Vương, chiến lực của hắn vốn là Lục tinh trung đẳng đỉnh phong, nhưng sau khi được mặc vào hắc chiến giáp thì thực lực đạt đến Lục Tinh đỉnh phong cấp bậc, một mình hắn có thể chống lại ba người Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành và Hạt y lão giả. Thực lực rất khủng bố, đương nhiên, ba người này cũng không phải người bình thường, có thể đem hắn áp chế đến mức khả năng phản kích cũng không có.

"Ngươi nằm mơ à!"

Mộ Dung Khuynh Thành quyền pháp nham hiểm bá đạo, đụng phải vật gì thì vật nấy tức bạo tạc, hơn nữa tính linh động bá đạo của nàng khiến đối phương căn bản không tài nào bắt được quỹ tích, chỉ có thể bị động bị đánh mà thôi.

"Cự Ma Đế bất quá chỉ là hòn đá gác chân bỏ đi của Diệp sư đệ ta mà thôi."

Long thân Từ Tĩnh đã biến thành dài mấy chục thước, hộ thể ma lực của đối phương bị long trảo vô kiên bất tồi của nàng trảo xuống liền bị phá nát thành từng mảnh nhỏ, không cách nào bảo trì được tính nguyên vẹn.

"Việc đó các ngươi cứ chờ xem!"

Tên Ma Vương này hừ lạnh.

Ước chừng nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Bất Tử Thụ cùng Ác Ma Tổ Thụ đại chiến khiến cho tam trọng thiên phía trên không cách nào khép kín lại được, từ trên đó, một đạo lưu quang phi tốc mà đến.

M

Là ai?

!!

Cả bốn người đều nhìn sang.

"Không có khả năng như vậy?"

Sắc mặt tái nhợt đến cực điểm, gã Lục Tinh Ma Vương mới vừa rồi còn tràn đầy tự tin thì giờ phút này tinh thần hắn bị sa sút như người đã chết vậy.

Hô!

Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh đồng thời dãn ra một hơi, tuy nói các nàng đối với Diệp Trần cực kỳ tự tin, loại tự tin này gần như là mù quáng, thế nhưng đối với thực lực Cự Ma Đế, bọn hắn cũng rất rõ ràng, Diệp Trần muốn đánh chết hắn nếu không nói là khó như lên trời thì thực sự cũng không dễ dàng chút nào. Cho nên, mãi cho tới bây giờ các nàng mới có thể hoàn toàn tùng hạ một hơi.

"Chàng trai trẻ này thật đáng sợ."

Hạt y lão giả trong nội tâm vừa sợ hãi vừa thán phục không thôi, hắn chưa từng bao giờ nghĩ qua ở thời đại này còn có một nhân vật kinh tài tuyệt diễm giống như vậy, so với hắn thì tuyệt đại bộ phận Phong Đế Vương giả thời cổ đều muốn ảm đạm thất sắc.

Các Ma Vương khác cũng nhìn thấy Diệp Trần mà lại không thấy được Cự Ma Đế đại nhân nên trong nội tâm liền tỏa ra bất an mãnh liệt, nhịn không được mà nói: "Diệp Trần, Cự Ma Đế đại nhân ta đâu?"

Thân thể lơ lửng ở trên không, Diệp Trần bao quát chúng Ma Vương nói: "Tinh không mênh mông chính là mồ chôn của hắn."

"Không có khả năng như vậy, bằng ngươi thì như thế nào giết được Cự Ma Đế đại nhân chứ, nhất định là ngươi đã lừa gạt, vứt bỏ Cự Ma Đe đại nhân, sau đó lại đến lừa gạt chúng ta, mọi người không nên tin hắn, hắn là muốn dùng chuyện này để đả kích chúng ta, làm cho chúng ta mất đi ý chí chiến đấu. Tiếp tục giết hết cho ta, giết đến khi Cự Ma Đế trở về."

Có Ma Vương không tin Diệp Trần, giận dữ hét.

“Ma tộc các ngươi thật sự là ngu xuẩn.”

Diệp Trần lắc đầu, thần sắc bỗng nhiên chuyển sang lạnh lẽo, cả thân hình trở nên lập loè, Diệp Trần bay xẹt qua một gã Ma Vương đứng gần đó, máu tươi của hắn lập tức văng tung tóe lên, "Có tin hay không là chuyện của các ngươi, ta không có nghĩa vụ lại để cho các ngươi tin tưởng, muốn giết thì ta phụng bồi."

Ba đóa hoa trên đỉnh đầu Diệp Trần đã bị tản mát mất đi, ngoại trừ Cự Ma Đe thì không có kẻ nào có tư cách lại để cho hắn thi triển Tam Hoa Tá Đạo, mặc dù như

thế, chiến lực bình thường của hắn cũng đã cao tới Thất Tinh cao đẳng rồi, toàn bộ Chân Linh thế giới cũng không có đến một vương giả Thất Tinh chiến lực thứ hai.

Kiếm quang như tơ tuyến xuyên thẳng qua khiến nguyên một đám Ma Vương chết thảm dưới thân kiếm của Diệp Trần, ngay cả cái hắc chiến giáp của bọn hắn có thể giúp cho thực lực tăng mấy lần thì đối với Diệp Trần mà nói, đều không có chút ý nghĩa nào, giết bọn hắn vẫn đơn giản như “ăn cơm uống nước” vậy. Thất Tinh đối với Lục Tinh hay Ngũ Tinh cũng không phải là sự áp chế, mà là triệt để nghiền áp.

Thời gian một chén trà trôi qua, số lượng Ma Vương theo từ tám mươi đã giảm mạnh còn mười tên, rốt cục, bọn hắn đã thật sự tin tưởng, đã tin tưởng việc Cự Ma Đế sự thật vẫn lạc, cái này đối với bọn hắn mà nói là điều quá mức tàn khốc, nguyên một đám bọn hắn đã mất đi ý chí chiến đấu, hai mắt vô thần.

"Chúng ta đi truy sát những cái kia Khôi Lỗi chiến hạm kia, bọn hắn giao lại cho các vị."

Diệp Trần đối với chúng nhân nói.

"Được."

Mọi người Chân Linh thế giới gật gật đầu, mười tên Ma Vương kia bọn hắn đều có thể đối phó được, còn những “khối đậu hủ” kia thì đem đập nát hết là được rồi, có để lại thì cũng là lãng phí tài nguyên và năng lượng Thiên Địa mà thôi.

Truy sát các Khôi Lỗi chiến hạm chính là ba người Diệp Trần cùng với Từ Tĩnh Mộ Dung Khuynh Thành, tốc độ của bọn họ là nhanh nhất.

Khôi Lỗi chiến hạm của Ma tộc còn thừa lại 300 chiếc tả hữu, giờ phút này, chúng đã tiến vào Tinh Không, chính hướng phía tử lộ nhanh chóng xuyên thẳng qua với tốc độ cực nhanh, thật đúng là không có mấy người có thể đuổi theo kịp.

"Ta đi trước một bước."

Ác Ma Chi Dực chấn động, Mộ Dung Khuynh Thành tốc độ tăng nhanh như bão tố, trong nháy mắt đã đem Diệp Trần cùng Từ Tĩnh bỏ xa.

"Cái này có thể không nhất định như vậy ah."

Từ Tĩnh vốn đã biến thành hình thái nhân loại, nhưng khi nghe Mộ Dung Khuynh Thành vừa nói như vậy, nàng lần nữa biến hóa thành Hoàng Kim cự long, đuôi rồng khẽ vẩy đã khiến trong tinh không bộc phát vô số năng lượng Phong Bạo làm một khỏa sao nhỏ gần đó bị thổi thành tro bụi, về phần bản thân Từ Tĩnh đã hóa thành một đạo Phong Bạo hùng vĩ bay đi, truy hướng Mộ Dung Khuynh Thành.

Chỉ còn lại có một mình lẻ loi trơ trọi ở đó, Diệp Trần cười khổ một tiếng.

"Cũng thế, nhìn xem cực hạn tốc độ của ta cũng rất nhanh a!"

Thời điểm tiến vào Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên, Diệp Trần Kiếm Vực dĩ nhiên đột phá đến đệ tứ trọng cảnh giới, giờ phút này, đệ tứ trọng cảnh giới Kiếm Vực toàn bộ được triển khai khiến tốc độ Diệp Trần không ngừng tăng vọt. Đạo Kiếm Vực khổng lồ có uy năng khủng bố giúp cho khoảng cách giữa hắn cùng với hai người phía trước không ngừng gần hơn.

"Ồ!"

Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh nhìn về phía Diệp Trần.

Diệp Trần cười cười, "Hai người chớ xem thường ta ah."

Khôi Lỗi chiến hạm dù có tăng tốc hơn nữa cũng không thể nhanh bằng ba người

họ, quan trọng nhất là chúng cần có gia tốc tới một mức độ nhất định mới có thể lợi dụng không gian thạch mà tiến hành xuyên thẳng qua Tinh Không.

Rất nhanh, ba người đã đuổi kịp Khôi Lỗi chiến hạm.

Trên các Khôi Lỗi chiến hạm tựa hồ đã được bố trí trận pháp Hồn thạch để ngăn cách Linh Hồn Lực nên linh hồn công kích của Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh rất khó diệt sát đám Ma tộc bên trong, mà Linh Hồn Lực của Diệp Trần còn thừa lại cũng không nhiều nên không thể triển linh hồn công kích. Bất quá cái này cũng chỉ là dạng “râu ria” mà thôi, Diệp Trần bay vút đến khu vực trung tâm của phần đông Khôi Lỗi chiến hạm rồi khuếch tán kiếm vực đến cực hạn, kiếm áp khổng lồ tác động vào những Khôi Lỗi trên chiến hạm này làm cho tốc độ của bọn chúng càng lúc càng chậm, cuối cùng cũng phải ngừng lại.

Rầm rầm rầm!

Đám Ma tộc bên trong Khôi Lỗi chiến hạm vẫn không cam lòng, phát ra từng đạo cột sáng oanh hướng Diệp Trần, nhưng đáng tiếc, tất cả chỉ là phí công mà thôi, Diệp Trần tùy ý tung ra một kiếm liền có thể đánh bay tất cả cột sáng kia.

Có Diệp Trần cố định các Khôi Lỗi chiến hạm, còn Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành cưỡng ép mở cửa khoang ra, đem đám Ma tộc bên trong giết không còn một mảnh.

"Đi thôi, trở về!"

Xoay người, Diệp Trần hướng phương hướng Chân Linh Đại Lục bay đi, 300 chiếc Khôi Lỗi chiến hạm bị trói buộc ở bên trong kiếm vực của hắn, trước sau không rời khỏi hắn.

Cục diện chiến trường trên Vọng Hải vực cũng đang thiên về một bên, đây cũng

không phải vì đại quân Chân Linh thế giới thập phần cường đại, vượt qua cả Ma tộc đại quân, mà là vì có Sinh Tử Cảnh Vương giả gia nhập, các Sinh Tử Cảnh Vương giả tru sát Ma tộc thì cũng giống như “chém dưa thái rau” mà thôi, căn bản không có điều gì lo lắng, nhất là Độc Cô Tuyệt, một đao vung xuống liền khiến cả một đám lớn Ma Tộc hóa thành huyết vụ.

Cơn hận của hắn đối với Ma tộc cơ hồ đã đến cực hạn.

Linh Hồn Lực quan sát, Diệp Trần tùng hạ một hơi, những người của Lạc Trần Kiếm Tông mà hắn coi trọng, không một ai bị chết, điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, dù sao hắn Kiếm Ý chân nguyên cường đại vô cùng, đủ để cho bọn họ đối mặt bất với cứ địch nhân nào.

"Thanh ma kiếm kia!"

Tại Vọng Hải vực có một chỗ là cấm khu, đó là nơi Trớ Chú Ma Đế cùng Trớ Chú Ma Kiếm vẫn lạc, bất luận kẻ nào một khi tới gần khu vực này, lập tức sẽ vô duyên vô cớ chết đi, ngay cả Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường cũng đều chịu không nổi. Loại bỏ qua cường đại nguyền rủa ma lực, Diệp Trần đi vào một bên Trớ Chú Ma Kiếm, đưa tay bắt lấy cái thanh kiếm vô cùng tà ác này.

Ỏnggggg! Một cổ lực lượng cực kỳ âm lãnh theo thân kiếm, dung nhập đến trong thân thể Diệp Trần.

"Hừ!

Thất giai Bất Hủ Kiếm Ý thúc dục làm cái cổ âm lãnh lực lượng này lập tức bị chấn nát bấy.

"Phẩm chất thanh Kiếm này cùng đồng dạng với Đồ Ma kiếm ta, đều là Cực phẩm cao đẳng bảo kiếm, nhưng trên thượng diện của nó lại có một vết máu." Chú Kiếm

??

Thuật của Diệp Trần đã đạt tới tình trạng cực kỳ cao thâm, vừa liếc nhìn đã nhận ra Trớ Chú Ma Kiếm không có chỗ đặc thù gì, điểm đặc thù duy nhất chính là trên thân Trớ Chú Ma Kiếm có một đạo vết máu, đạo vết máu này thập phần cổ xưa và được khắc ở bên trong thân kiếm, thượng diện ẩn chứa nguyền rủa chi lực khiến cho bổn nguyên lực lượng của thanh kiếm này trở thành nguyền rủa ma lực. Nếu trước đó Diệp Trần không cách nào chống lại cái cổ nguyền rủa chi lực này thì chân nguyên của hắn đồng dạng sẽ biến thành nguyền rủa chân nguyên mà gặp phải tai nạn.

"Không biết có thể phân giải thanh kiếm này hay không?"

Diệp Trần đối với Trớ Chú Ma Kiếm không có hứng thú, cái hắn có hứng thú chính là tài liệu chế tạo nên Trớ Chú Ma Kiếm.

Thu hồi Trớ Chú Ma Kiếm, Diệp Trần đang muốn phá hủy thân thể Trớ Chú Ma

Đế.

"Diệp Trần, cốt cách ở trong Trớ Chú Ma Đế có ma năng tinh thạch, đối với muội rất hữu dụng." Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên nói.

Diệp Trần nhíu mày, "Không tốt đâu, ma năng tinh thạch của hắn chỉ sợ đã bị nhiễm nguyền rủa chi lực rồi."

"Không cần lo lắng, Hắc Ám ma nữ huyết thống của muội đối với nguyền rủa chi lực nhất định có được miễn dịch." Mộ Dung Khuynh Thành giải thích.

"Được rồi." Diệp Trần gật gật đầu.

Trớ Chú Ma Đe là Sinh Tử Cảnh thất trọng Thiên Cảnh giới Ma Đế, ma năng tinh thạch của hắn không giống với thứ có thể hấp thu tinh hoa bên trong chủ thế nên tối thiểu cũng có thể làm cho ma thân của Mộ Dung Khuynh Thành tăng lên Nhất giai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.