Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 47: Lộn xộn sau khi uống rượu




"Ác Ma Tổ Thụ của ma tộc ta cuối cùng cũng đã được triệu hồi đến, lần này còn có ai có thể ngăn cản được Ma tộc ta chứ. Kẻ nào ngăn trở chúng ta, hết thảy đều phải bị giết sạch!"

Ác Ma Tổ Thụ hàng lâm đã để cho tâm tình chúng Ma Vương tiến vào trạng thái hưng phấn cực độ, một số gần như điên cuồng, sau mấy lần nắm được đại cục trong tay rồi cũng từng đó lần bị lật ngược tình thế, đã trải qua vô số khó khăn trắc trở, cuối cùng nhất, thắng lợi như trước vẫn thuộc về Ma tộc bọn hắn, quyền sinh sát nhân loại cũng theo đó mà rơi vào tay Ma tộc, đối với chúng, đây là vô thượng vinh quang.

"Ha ha, Hắc Thạch, thật bất hạnh cho ngươi khi phải chết sớm như vậy, tới giờ khắc này Cửu u ta vẫn còn sống, đây quả là một may mắn to lớn của ta." Cửu u ma vương cười mà rơi lệ. Trước đây, hắn đã bị Long Vương cùng Huyền Hậu liên thủ đuổi giết, đến thời đại này, hắn lại phải trốn xa khỏi Diệp Trần. Với tư cách là một tộc nhân vương giả đầy kiêu ngạo của Ma tộc, Cửu u cảm giác được những uất ức mà mình phải chịu đựng, nín nhịn trong suốt thời gian qua đang sắp tan biến, nhưng điều làm hắn hận nhất là không thể lập tức có thể khôi phục tu vi cảnh giới để đại khai sát giới nhân loại.

"Ngày hôm nay, rốt cục cũng đã đến."

Cự Ma Đế ngước mặt nhìn lên bầu trời, trên mặt hắn mang theo một nụ cười đầy hưng phấn cùng dáng vẻ đầy kích động và vô cùng hung tợn.

"Không tốt." Mọi người của Chân Linh thế giới đều nhìn về phía cây cổ thụ cực lớn đột nhiên xuất hiện kia.

Cái gốc cây này to lớn đến dị thường, chiều cao vượt mấy ngàn dặm, chọc thủng cả bầu trời, tán cây mở ra rộng lớn đến mức cả tam trọng thiên cũng không cách nào khép kín. Không, phải nói cho đúng rằng, tam trọng thiên tựa hồ như đã sợ hãi cây cổ thụ cực lớn này, nhiều vùng đất bị đứt đoạn mà tách rời ra xa, cả Tinh Không cũng bạo lộ

tại trong tầm mắt của mọi người. Đây là lần đầu tiên Tinh Không cách mặt đất gần đến mức có thể quan sát rõ ràng.

Cây cổ thụ này hoàn toàn bất đồng với các loại cây cổ thụ của Chân Linh thế giới, cả thân cùng các cành cây đều hiện đầy những lân phiến màu đen, những lân phiến màu đen này khẽ trương khẽ họp, phảng phất như đang hô hấp vậy, mà ở trên trụ cột thân cây còn có một gương mặt Ác Ma trương phình cực lớn, hai mắt lộ ra một mảnh huyết hồng quỷ dị tràn đầy vẻ phẫn nộ cùng hung tàn. Còn tại các cành cây là điểm bám trụ của từng mảnh lá cây to lớn hơn cả một người trưởng thành, những lá cây này có màu sắc đen kịt, mặt ngoài có những đường vân vô cùng phức tạp, những người bình thường chỉ cần nhìn thoáng qua những đường vân này đều sẽ cảm thấy choáng váng đến hoa mắt. Có thể nói, các đường vân này chính là những Ma Vân ẩn chứa và lưu chuyển đại đạo quy tắc ma lực vô cùng vô tận.

Cả gốc cổ thụ này, toàn thân tản mác ra một thứ hào quang âm u, đen tối đầy bí hiểm, đạo ma quang này chiếu rọi đến chỗ nào thì quy tắc của Chân Linh thế giới tại nơi đó đều phải tránh lui, tại đó chỉ có một loại quy tắc duy nhất có thể tồn tại, đó chính là quy tắc Ma tộc.

Ma khí cuồn cuộn tỏa ra bốn phương tám hướng, trải rộng ra khắp cả thiên địa, đừng nói là tại bốn phía từ chỗ cây cổ thụ đó, mà ngay cả trong tinh không cũng đều bị lây dính đại lượng ma khí.

Cây Ác Ma Tổ Thụ này chính là Thánh Vật chí cao của Ma tộc.

"Phạm vi khuếch tán của quy tắc Ma tộc có hạn, tiếp tục giết chúng cho ta!"

Một tiếng hét to vang lên làm thức tĩnh tất cả mọi ngườicủa Chân Linh thế giới, mọi người đều thấy rõ tốc độ sát phạt của Diệp Trần trở nên nhanh hơn, kiếm quang màu đỏ thẫm vừa tản ra là Diệp Trần đã phi tốc đến chỗ một ma vương khác, quan sát kỹ sẽ thấy trong hư không không ngừng bị những đạo kiếm quang màu đỏ thẫm thiết cắt thành từng đường hình vòng cung, sau khi mỗi đường vòng cung kia tan biến đi liền lộ ra một gã Ma Vương đang bị bạo tạc thành tro bụi.

"Diệp Trần nói không sai, Ma tộc quy tắc không cách nào ảnh hưởng đến tận đây, giết cho ta, giết được tên nào thì hay tên nấy, bằng mọi giá phải ngăn cản bọn hắn tiến tới gần Ma tộc quy tắc hơn."

Mọi người cũng kịp phản ứng, ánh mắt nguyên một đám đều đỏ lên, giờ này khắc này, thật là đúng như là “ngàn cân treo sợi tóc”, mỗi tên Ma Vương chạy thoát, đối với hắn mà nói đều là tai họa rất lớn, tuyệt đối không để cho bất kỳ một tên nào được chạy thoát, dù phải liều chết cũng phải ngăn cản bọn hắn cho bằng được.

Bất kỳ người nào bị rơi vào tuyệt cảnh cũng đều bạo phát ra tiềm năng thập phần to lớn, một ít Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường mặc dù đã vận dụng hết năng lực, thế nhưng tại dưới nguy cơ này, năng lực tiềm ẩn lại bừng lên, ai cũng có thể tung ra từng chiêu từng thức vô cùng nhẹ nhàng thanh thoát mà uy lực so với trước đó lại lớn hơn đến mấy thành, thậm chí gấp đôi. Thế nhưng, hầu như tất cả bọn hắn đều không để ý đến sự biến hóa của bản thân mình, giờ phút này chỉ biết dốc sức liều mạng vì một mục tiêu duy nhất là giết chốc, nếu không phải địch nhân chết thì ta chính là kẻ vong mạng, hoàn toàn không có lựa chọn thứ hai.

"Ác Ma Tổ Thụ đã gần ngay trước mắt.. .Ta không cam lòng ah."

"Vì cái gì ta lại chết vào lúc này ah?"

Đám Ma Vương lần lượt vẫn lạc, những kẻ rơi vào trạng thái sắp chết đều nhao nhao không cam lòng mà gào thét.

Ác Ma Tổ Thụ dù sao cũng chỉ là một thân cây, không có khả năng cường đại hơn so với toàn bộ Chân Linh thế giới, nó chỉ có thể ảnh hưởng đến khu vực phương viên mấy mươi vạn dặm, tại trong khu vực đó mới có Ma tộc quy tắc, còn ở bên ngoài thi như cũ vẫn còn giữ được Chân Linh thế giới quy tắc. Hiện tại, địa phương mà mọi người đang đại chiến cách Ác Ma Tổ Thụ chừng trên dưới trăm vạn dặm, tựa hồ như có vật gì đó đã làm cho Ác Ma Tổ Thụ không có cách nào xâm phạm đến bên này, sở dĩ mọi người có thể trong nháy mắt chứng kiến được Ác Ma Tổ Thụ là vì nó có kích

thước quá lớn, lại phát ra chấn động cũng vô cùng khủng bố.

"Cửu u, giờ đã đến lúc ngươi chết rồi." Diệp Trần đã thấy được Cửu u Ma Vương, liền lập tức thay đổi quỹ tích phi hành, hướng phía đối phương lao đến.

"Diệp Trần, ngươi không thể giết ta, ta vĩnh viễn không thể chết."

Cửu u vô cùng kinh hãi mà điên cuồng chạy trốn, không thể không nói khi hắn cũng còn có chút bổn sự, thực lực mặc dù chỉ dừng ở Ngũ Tinh cấp bậc, không đến được Lục Tinh nhưng lại trơn trượt vô cùng, không ít Vương giả Chân Linh thế giới muốn đến ngăn cản hắn lại đều bị hắn đánh văng ra ngoài.

Đáng tiếc, kẻ mà hắn gặp phải lúc này chính là Diệp Trần, chỉ trong thời gian hai lần nháy mắt, Diệp Trần đã chặn đứng được đối phương.

"Diệp Trần, chúng ta có thể thương lượng nếu ngươi có thể không giết ta..."

Cửu u còn chưa nói hết lời thì một đạo vết kiếm thẳng tắp màu đỏ thẫm đã xuất hiện trên người hắn từ đầu đến hạ thể, sau một khắc, thân thể Cửu u đã bạo liệt ra thành tro bụi nhạt nhòa.

"Ngươi thì có cái gì tốt mà thương lượng chứ."

Thanh âm Diệp Trần hư vô mờ mịt, thực thể vừa đứng tại chỗ đó đã biến mất vô tung vô tích.

Ác Ma Tổ Thụ hàng lâm cũng không thể giúp trì hoãn tốc độ giảm số lượng Ma Vương, ngược lại còn tăng lên, trước đó, số lượng Ma Vương còn có hơn hai trăm, một lát sau, số lượng Ma Vương đã không còn đủ 150. Bất quá, trong số đó đã có một phần ba là do Diệp Trần giết, một phần năm là do Từ Tĩnh giết, số còn lại là do mấy cường đại Lục Tinh Vương giả khác của Chân Linh thế giới giết, còn đối với các vương giả phía dưới Lục Tinh thì số lượng Ma Vương bị giết thêm bởi tay họ rất ít, điều này cũng không thể trách bọn hắn vì mặc dù có nhân số chiếm ưu thế, nhưng lại

ngang nhau ở cảnh giới, do đó nếu muốn đánh chết đối thủ thì cũng là chuyện rất khó, tựu cũng là một cái đạo lý giống với khi đám Ma tộc muốn giết bọn hắn vậy.

Vốn dĩ, trước đó Diệp Trần còn có ý định liên hợp cùng lão giả tóc bạc để đánh chết Cự Ma Đế, nhưng đáng tiếc Cự Ma Đe tựa hồ đã biết rõ kế hoạch của bọn hắn nên nhân lúc bọn hắn đang vây giết Khủng Cụ Ma Đế, hắn liền nhanh chóng trốn ra xa, nhất thời Diệp Trần cũng đuổi theo không kịp. Dù sao khoảng cách của bọn hắn lúc đó cũng tầm bên trên trăm vạn dặm, đối phương một khi biến lớn hình thể đến mấy trăm dặm thì tốc độ tất nhiên cũng bạo tăng.

Cho nên, Diệp Trần hiện tại đã buông tha cho ý định đánh chết Cự Ma Đế, chỉ cần không để cho đối phương tới gần Ác Ma Tổ Thụ là được.

"Cự Ma Đế đại nhân, chúng ta tới giúp ngài." Đúng lúc này, bên trong Ác Ma Tổ Thụ bỗng nhiên xông ra tám gã Ma Vương, tám gã Ma Vương này có khí tức vô cùng khủng bố, so Cự Ma Đế đều muốn mạnh hơn không ít, trong đó có năm gã rõ ràng là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, ba tên khác là Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên Cảnh giới, bọn hắn đã triệt để phục hồi chiến lực về trạng thái đỉnh phong, Chân Linh thế giới cũng không cách nào có thể áp chế bọn hắn lần nữa, trên người bọn hắn mặc một bộ chiến giáp được tạo thành từ các lá cây màu đen, chiến giáp này tựa hồ có thể triệt tiêu quy tắc áp chế của Chân Linh thế giới.

Ác Ma Tổ Thụ chính là do bọn hắn tháo bỏ niêm phong, từ lúc Cự Ma Đế còn đang vật vã thoát khốn khỏi phong ấn thì bọn hắn tựu đã tim được Ác Ma không gian và cũng đã bắt đầu bố trí trận pháp và súc tích lực lượng, một cái tích súc này tựu là mấy năm, mãi đến hôm nay mới đủ lực lượng để bắt đầu tiến hành tháo bỏ phong ấn, bằng không thì cũng không một ai có khả năng thoáng cái tháo bỏ được phong ấn trên Ác Ma không gian, ngay cả Cự Ma Đế cũng làm không được.

Tám Đại Ma Vương hùng hổ bay xẹt tới khiến mọi người của Chân Linh thế giới cảm thấy thất kinh, chưa nói đến ba gã Ma Vương Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên, chỉ riêng năm gã Ma Vương ngũ trọng thiên đỉnh phong cảnh giới đã tựu tương đương với năm tên Thất Tinh chiến lực, hơn nữa tối thiểu nhất phải là Thất Tinh cao đẳng chiến lực,

còn Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên thì phải là Bát Tinh chiến lực.

Đối với Bát Tinh chiến lực thì bọn hắn lấy cái gì mà liều chết chứ.

Vù vù vù!

Thế nhưng, ngay vào thời khắc mấu chốt này, dưới đáy biển đột nhiên vọt lên tám sợi dây leo căn dài to lớn, bắt gọn cả tám gã Ma Vương kia, tám đạo dây leo này hệt như những Cự Long không ngừng triền trụ bọn hắn, dù cho bọn hắn có thực lực ngập trời đi nữa cũng đều không thể thoát ra khỏi sự trói buộc của dây leo. Đám dây leo này như ẩn chứa đại đạo quy tắc, không ngừng trùng kích vào linh hồn của bọn hắn.

Trong chóp mắt, tám Đại Ma Vương này bị bắt kéo xuống phía dưới đáy biển, chợt ngay sau đó, nước biển bắt đầu dâng trào mãnh liệt, thủy triều cao tới vạn trượng bay thẳng lên trời cao, một quái vật khổng lồ từ trong nước biển xông ra.

Nhìn kỹ lại thì quái vật khổng lồ này cũng đồng dạng là một cây cổ thụ cực lớn, một cây cổ thụ có màu sắc xích hà, độ cao của cây cổ thụ này cũng không hề kém cỏi thậm chí ước chừng còn cao hơn cả Ác Ma Tổ Thụ. Tại trên thân cổ thụ cũng có một gương mặt già nua thập phần to lớn, bất cứ ai nhìn vào đều có thể phát hiện trên thân cây thẳng tắp kia có vô số lỗ chân lông đang không ngừng hô hấp.

"Đây là..., Bất Tử Thụ?" Tất cả mọi người đều trừng to đôi mắt.

Tại trong nhận thức, bọn hắn đều biết rằng chỉ có Bất Tử Thụ của Chân Linh thế giới mới có thể chống lại Ác Ma Tổ Thụ, Ác Ma Tổ Thụ là Ma tộc chí cao Thánh Vật, còn Bất Tử Thụ tựu chính là Chân Linh thế giới chí cao Thánh Vật. Đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy Bất Tử Thụ, kể từ sau khi cuộc đại chiến thời Thượng cổ kết thúc, Bất Tử Thụ chưa từng hiện thân thêm một lần nào nữa.

Theo Bất Tử Thụ hiện thân, một căn dây leo vừa thô vừa to cũng bộc lộ ra, nó không ngừng vươn dài ngăn cản sự lấn lướt của Ác Ma Tổ Thụ. Nguyên lai, Ác Ma Tổ Thụ sở dĩ không cách nào tới gần được nơi này là vì nó đã bị dây leo Bất Tử Thụ quấn chặt

lấy, mà Bất Tử Thụ lại là từ dưới đáy biển xuất hiện ra, sự tình này thật đúng là một sự trùng họp không thể nào tưởng tượng nổi.

Chỉ có một nhóm rất ít người biết rõ, bộ rễ của Bất Tử Thụ trải rộng đến hon phân nửa Chân Linh thế giới, còn bản thể của nó lại ở sâu dưới lòng đất và có thể xuyên thẳng qua để xuất hiện tại bất kỳ địa phương nào.

"Không có khả năng như vậy, Bất Tử Thụ sao có thể sống lại chứ !?."

Cự Ma Đế hiển nhiên cũng biết sự tình của Bất Tử Thụ, hắn biết chắc rằng trong cuộc chiến tại thời Thượng cổ, Bất Tử Thụ đã bị chặt đứt đoạn. Trong trận chiến đầu tiên đó, Chân Linh thế giới cường đại vô cùng, các vương giả vẫn còn có thể tự do xuất nhập tinh không. Khi đó, cổ Đế là nhân vật có cảnh giới Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, chiến lực ngập trời, cho nên Ma tộc cùng Tà Linh tộc đã phái tới một nhân vật tuyệt thế cường giả có Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên để đối phó, và do vào lúc này, tầng bình chướng bảo vệ Chân Linh thế giới đã bị Thiên Kiếm phá thủng làm cho quy tắc thiên địa bị thất thoát ra ngoài nên cảnh giới thực lực của bọn hắn không phải chịu áp chế quá nhiều, và cuối cùng Bất Tử Thụ đã bị nhân vật cường giả Ma tộc Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên bọn hắn chém đứt, mà cổ Đe khi đó cũng đã ra tay phá hủy Ma tộc Ác Ma Tổ Thụ.

Với tư cách là Thánh Vật chí cao, Ác Ma Tổ Thụ cùng Bất Tử Thụ đều là những tồn tại có thể so sánh với Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, chỉ có những cường giả có cảnh giới ngang với chúng thì mới có thể gây trọng thương thậm chí phá hủy mà thôi.

Ầm ầm! Vô số dây leo vần vũ giữa bầu trời, mỗi một dây leo được căn ra đều dài đến mấy ngàn dặm, không ngừng vung vẩy, ngạnh kháng mạnh mẽ đem Ác Ma Tổ Thụ đẩy lùi ra ngoài cách nơi này xa hơn.

Ác Ma Tổ Thụ hiển nhiên cũng không phải thứ ăn chay, không ngừng điên cuồng va chạm cùng Bất Tử Thụ, Ma Vân trên lá cuồn cuộn tỏa ra ma khí ngập trời, đạo cường đại ma quang kia có thể làm cháy cả thân cành Bất Tử Thụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.