Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 42: Bị đánh




"Ha ha, Địa Đẻ nhất tộc các ngươi rốt cuộc đã tới."

Ngục Tổ tuy đang bị ba gã lục tinh Ma Vương đánh cho thân thể bị bạo tạc tứ tung, huyết nhục mơ hồ, nhưng đột nhiên chứng kiến hơn trăm người xa lạ gia nhập chiến trường thì liền cười to lên, hắn biết rõ, bằng vào hơn một trăm vị vương giả lòng đất này cũng rất không có khả năng giúp cho bọn hắn có thể chuyển bại thành thắng, nhưng chí ít cũng có thêm lực lượng để liều mạng.

"Địa Để nhất tộc, hiện tại phải dựa vào các ngươi rồi."

Ở bên này, sau khi Hư Không lão tổ nói xong câu đó đã lập tức bị Khủng Cụ Ma Đế xé thành hai nửa, chỉ thấy hai tay Khủng Cụ Ma Đế phát ra hắc sắc ma hỏa đem Hư Không lão tổ hóa thành tro bụi, đến một giọt máu cũng không còn.

Hừ!

Lão giả tóc bạc bên cạnh hạt y lão giả kêu rên một tiếng, khẽ thở dài: "Tên ma tộc này có thực lực thật là lợi hại, ngay cả ý niệm của ta bành trướng lên đỉnh điểm mà cũng chỉ có thể giữ vững được trong thời gian không đến một cái nháy mắt là đã bị hắn cưỡng ép cho tan vỡ ra." Vừa rồi, hắn vốn muốn cứu Hư Không lão tổ nhưng là thực lực của Khủng Cụ Ma Đế đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn.

"Hắn đã tiếp cận Thất Tinh chiến lực nên tất nhiên ngươi không thể ngăn cản được hắn rồi, tốt nhất cứ giao hắn cho ta." mộc trượng trên tay đang giơ lên cao, hơn mười đạo cột sáng có màu sắc không đồng nhất bị bắn ngược trở về mà phá thủng các khôi lỗi chiến hạm đã phát ra các đạo pháo kích đó, lão già tóc bạc sắc mặt ngưng trọng nói.

"Được, gã này ta không thể ngăn được rồi, nhưng bất quá hắn tựa hồ vẫn chưa phải là nhân vật lợi hại nhất, mà chính là tên kia." Hạt y lão giả không khỏi nhìn về phía Diệp Trần cùng Cự Ma Đe đang ở cách đó mấy mươi vạn dặm. Bằng vào ý niệm, cảm giác của hắn có thể kéo dài đến chỗ rất xa, tại chỗ đó cũng giống như một khu vực vô cùng hỗn loạn, chỉ là ý niệm cảm giác nhưng gần như bản thân hắn cũng lọt vào ảnh hưởng của ảo giác, thật sự khó có thể tưởng tượng thực lực của song phương đang giao chiến đã đạt đến trình độ nào.

Hạt y lão giả có thể phát hiện Diệp Trần cùng Cự Ma Đế thì lão giả tóc bạc tự nhiên cũng không ngoại lệ, tại đây, hắn một bên đang không ngừng vận chuyển ngược

hướng vô số công kích, vừa nói: "Đó là trận chiến của Thất Tinh vương giả, Lục tinh bá chủ cùng Thất Tinh nhìn như chỉ hơn kém nhau ở một cái đẳng cấp nhỏ, thế nhưng muốn vượt qua được thì thực lực ít nhất phải thăng tiến gấp hai ba lần. Gã cự ma tộc kia có ma lực vô cùng vô tận, nhiều vương giả dù rất mạnh nhưng vẫn chưa hẳn có thể sánh ngang được với hắn, thế nhưng chàng trai trẻ tuổi kia lại có kiếm ý đạt đến bát giai, tạo ra được cả hộ thể kiếm ý, mười thành công kích rơi vào thứ Bất hủ kiếm ý này thì đã có ít nhất năm thành bị trượt đi qua rồi."

“Bát giai kiếm ý sao !? thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.”

Hạt y lão giả vừa tru sát mấy tên Ma Vương xong, liền kinh ngạc nói.

Địa Để nhất tộc bọn hắn chủ tu ý niệm, ý niệm là một loại phương pháp vận dụng khác của ý chí, là một loại niệm lực vô hình, chi tiết mà nói thì đây chính là lấy ý chí làm hạch tâm khu động để tạo ra tác dụng tại ngoại giới, sinh ra lực lượng khổng lồ. Cho nên ý chí của Địa Để nhất tộc bọn hắn sẽ tùy theo cảnh giới mà tăng lên, nhưng ý chí có thể đạt tới bát giai thì chỉ có một người trong bọn hắn làm được, đó chính là đại tộc trưởng của Địa Đe nhất tộc, chính là lão giả tóc bạc đang đứng trước mắt.

Bản thân hạt y lão giả bất quá chỉ mới đạt đến thất giai đỉnh phong ý chí mà thôi, đương nhiên, bản chất của chủ tu ý niệm cùng chủ tu chân nguyên ý chí tuy có sự đồng dạng, nhưng trình độ đào sâu tu luyện hoàn toàn không giống nhau, nếu không khoa trương mà nói, chủ tu ý niệm có thể đem ý chí phát huy đến cực hạn, còn chủ tu chân nguyên có thể đem ý chí phát huy đến hai ba thành thì đã coi là không tệ rồi.

Đạo hạnh bất đồng, trọng điểm cũng sẽ bất đồng, ở thế giới dưới lòng đất, võ giả không cách nào có thể tu luyện chân nguyên, cho nên bọn hắn có thể toàn tâm toàn ý mà tu luyện ý niệm, nếu cố tình phân tâm tu luyện chân nguyên thì cũng làm không được, hơn nữa khi cảnh giới tăng lên càng cao thì càng không thể để cho phân tâm, chỉ có thể lựa chọn chủ tu một thứ duy nhất mà thôi, bởi vì khi đạt đến hậu kỳ mà để phân tâm thì sẽ rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.

Bất quá còn trẻ như vậy mà đã có thể đem ý chí tăng lên tới bát giai, đây tuyệt đối là chuyện khiến người khác chỉ nghe đến đã cảm thấy rợn người, nếu như sống tại thế giới dưới lòng đất thì người trẻ tuổi có ý chí đạt tới bát giai như vậy liền có thể được bổ nhiệm làm tộc trưởng, danh vọng bản thân cũng sẽ từ Thánh tử tấn thăng lên Đại Thánh tử. Ngoại trừ quyền lực không lớn như đại tộc trưởng nhưng thân phận sẽ trở

nên vô cùng tôn quý tương đương như đại tộc trưởng vậy, các Thánh tử khác đều phải phục tùng hắn.

"Lão gia hỏa các ngươi nếu như không xuất thế thì còn có thể không cần phải lo tự bảo vệ mình, trong vòng ba đến năm năm nữa, Ma tộc ta cũng không làm gì được các ngươi, thế nhưng hiện tại đã lộ mặt ra thì các ngươi cũng sẽ bị chôn vùi cùng một chỗ với bọn chúng a!"

Giết Hư Không lão tổ xong, Khủng Cụ Ma Đế như “ngựa không dừng vó”, tiếp tục tấn công thẳng hướng lão giả tóc bạc. về sự tồn tại của Địa Để nhất tộc, hắn tự nhiên cũng biết rõ, năm xưa khi gây ra chiến tranh tại Chân Linh thế giới, những Địa Đe nhất tộc này tựu đã xuất hiện qua.

Oanhhh! một chưởng đánh ra, Huyết Quang khủng bố hóa thành vô số Huyết Ảnh hung hăng hướng phía lão giả tóc bạc đánh tới.

"Địa Để nhất tộc cũng là một bộ phận nhân loại của Chân Linh thế giới, Chân Linh thế giới gặp đại nạn thì chúng ta sao lại há có thế không đến ứng giúp chứ, ngược lại, bọn Ma tộc các ngươi từ xưa đến nay vẫn chưa từng thắng lợi qua, lần này cũng sẽ không ngoại lệ đấy." Lão giả tóc bạc tay phải nắm lấy thủ trượng tiến về phía trước, sau một khắc, chợt thiên bảo thạch màu lam ở trên đầu thủ trượng lóe lên ánh hào quang, một tầng bình chướng hình cung màu xanh da trời lập tức được hình thành ngăn cản tại phía trước lão giả, tầng tầng lớp lớp Huyết Ánh trùng kích vào tầng bình chướng liền phát ra những tiếng nổ nhỏ rồi bạo liệt hết thảy.

"Nếu như nhân số các ngươi vượt qua 200 thì may ra ta còn có chút kiêng kị, còn như hiện tại thì bất quá đối với ta chỉ là một chuyện khôi hài mà thôi!" thân ảnh Khủng Cụ Ma Đế tiến theo sát đám Huyết Ảnh, bàn tay to lớn của hắn tung ra một trảo như xé rách vạn vật. Trúng phải trảo kích này, tầng bình chướng ý niệm hình cung màu xanh da trời kia bị cưỡng ép xé mở, lộ ra một lỗ thủng đủ để nửa người hắn lách được vào trong, Khủng Cụ Ma Đe liền hé miệng phun ra một đạo hắc sắc ma hỏa.

"Phân giải cho ta!" Lão giả tóc bạc vẫn bình tĩnh, không gian phía trước mi tâm lão chợt xuất hiện những vòng gọn sóng làm hắc sắc ma hỏa bỗng nhiên dừng lại, chợt dùng một tốc độ cực nhanh phá giải toàn bộ đám ma hỏa kia.

"Ah, cũng còn có chút bổn sự."

Ngoài miệng nói như thế nhưng thần sắc Khủng Cụ Ma Đế lại ngưng trọng hcm rất nhiều, ý niệm nếu được tu luyện tới cảnh giới cao độ thì lực lượng phát ra đủ để đánh bại cả thần linh, còn với cảnh giới thấp hon cũng có thể phân giải vạn vật, rất hiển nhiên, lão giả tóc bạc mà hắn đang đối diện đã đạt đến loại cảnh giới này rồi.

"Huyết phách thần quyền!"

Bất quá, địch nhân càng cường đại sẽ chỉ làm sát ý của hắn càng nồng đậm hon, ý niệm bình chướng bắt đầu bị nứt vỡ, một cái thủ ấn màu đỏ như máu hướng phía thủ cấp lão già tóc bạc oanh tới, cái Huyết Quang thủ ấn này lao đi như một tia chớp không ngừng phát xạ, lúc chưa tới gần lão già tóc bạc đã tựu làm cho khí huyết của hắn sôi trào, thân thể tựa hồ như sắp bạo liệt mà hóa thành khí huyết dung nhập vào bên trong một quyền này, đây là một chiêu võ học dùng để khắc chế những Ma tộc chi nhân có thân thể gầy yếu, bất quá dùng để đối phó Địa Để nhất tộc là thích họp nhất.

"Thứ Nguyên Thuẫn!"

Thủ đoạn của Lão già tóc bạc quả thật nhiều hơn không ít so với trong tưởng tượng của Khủng Cụ Ma Đế, thân thể gần như không lay động nhưng thân ảnh lão giả tóc bạc bỗng nhiên được di dời ra xa hơn, giữa hai người tựa hồ như cách nhau bởi một tầng thế giới mà chỉ cần “sai một ly đi nghìn dặm”, quỹ tích Huyết Ma thần quyền do Khủng Cụ Ma Đe phát ra, không biết vì sao lại bị lệch mục tiêu mà bay sang một hướng khác, cuối cùng một quyền kia đã đánh trúng vào một gã Ma Vương đang đứng ở cách đó mấy vạn dặm, đem hắn xé toạt thành hư vô.

"Hừ, lão gia hỏa này không phải dễ đối phó như vậy ah."

Khủng Cụ Ma Đe thu hồi lòng khinh thị, đối diện với lão giả tuy có thân thể gầy yếu nhưng muốn công kích được hắn cũng là một sự kiện không mấy dễ dàng, trái lại còn rất khó.

Còn mọi động tác của lão giả tóc bạc đều được khu động hoàn toàn bằng tinh thần, với tư cách là Ý niệm vương giả, hắn không phải là không có Bất Tử Chi Thân, trái lại,

Bất Tử Chi Thân của hắn đã đạt đến thành tựu cao mà tại Chân Linh thế giới này, không một ai có thể vượt qua được. Có thể nói, mỗi một hạt huyết nhục trong thể nội của hắn đều có ẩn chứa lục giai ý chí, trong khi đó dưới tình huống bình thường, mỗi

hạt huyết nhục có ẩn chứa tứ giai ý chí thì tựu đã đạt tới Tích huyết trọng sinh cảnh giới rồi.

Thế nhưng, khí huyết gầy yếu là một nhược điểm mà Địa Để nhất tộc không cách nào lảng tránh được, nguyên do là vì bọn hắn không tu luyện chân nguyên, cho nên chân nguyên hòa vào khí huyết cũng không có biện pháp giúp nhau chuyến đối, dưới tình huống bình thường, dù thân thể bị đánh nát mấy mươi lần thì bọn hắn đều có thế một lần nữa ngưng tụ lại thân thể, do có được Ngũ giai ý chí hộ thể nên những hạt huyết nhục này rất khó phá hủy, càng không khả năng phá hủy toàn bộ, tình trạng này cũng giống với việc ngươi tung một quyền liền có thể đánh toái một quả trứng gà, nhưng nếu cho ngươi đánh vào một tảng đá thì độ khó bạo tăng mấy chục lần. Bất quá mọi sự có lợi tất có hại, các hạt huyết nhục của bản thân rất khó phá hủy, nhưng nếu rút mất đi khí huyết chi lực trong các hạt huyết nhục thì ý chí trong nó sẽ mất đi “môi trường sống” mà tan rả thành hư vô. Huyết phách thần quyền của Khủng Cụ Ma Đe không hề nghi ngờ là một chiêu thức có thể hút đi mất đại lượng khí huyết chi lực của đối phương, chỉ cần bị trúng chiêu một lần thì tất nhiên sẽ bị tổn hao rất nhiều nguyên khí.

Địa Đe nhất tộc xuất hiện đã làm chuyển biến cục diện chiến trường, giúp cho Chân Linh thế giới bên này không còn rơi vào cục diện bị tấn công nữa, những Ý niệm vương giả này không những có thể làm cho các cột sáng pháo kích do các khôi lỗi chiến hạm bắn ra bay ngược trở về tấn công vào chính các chiến hạm đó, thậm chí họ còn có thể điều khiển phương hướng của các khôi lỗi chiến hạm, làm cho các khôi lỗi chiến hạm công kích lẫn nhau mà bắt đầu xuất hiện hao tổn.

Đương nhiên, cũng đúng như lời Khủng Cụ Ma Đế nói, số lượng Ý niệm vương giả của Địa Để nhất tộc vẫn là quá ít, nên khi vừa xuất hiện tuy có thể làm cho chúng Ma Vương trở tay không kịp, nhưng một lúc sau thì bắt đầu có sự cân bằng trở lại, rồi dần dần cục diện chiến trường chậm chạp đảo hướng về phía bên kia Ma tộc, chuyện may mắn duy nhất chính là nhờ vào sự gia nhập của Địa Để nhất tộc mà số lượng người chết của Chân Linh thế giới bắt đầu giảm đi.

"Kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp tốt!" Đang cùng Cự Ma Đế đại chiến, Diệp Trần lông mày bất tri bất giác nhăn lại, việc Địa Để nhất tộc xuất hiện hoàn toàn chính xác đã làm hắn mừng rỡ một hồi, nhất là lão giả tóc bạc kia có thực lực không thua kém bao nhiêu so với Khủng Cụ Ma Đố, mà hạt y lão giả kia cũng có được lục tinh đỉnh phong chiến lực, có thể nói là hai đại cường viện, thế nhưng hiện tại hắn cũng không biết số lượng Ma tộc còn lại tại đó là bao nhiêu, trước đó có hơn năm trăm

Ma Vương, tăng thêm hơn ba trăm chiếc khôi lỗi chiến hạm, mức độ chênh lệch mặc nhiên thập phần to lớn, nếu bi quan mà nói thì Chân Linh thế giới sẽ bị ăn tươi nuốt sống là điều hoàn toàn có khả năng xảy ra.

Trừ việc đó ra, không biết có phải hay không là do Diệp Trần gặp ảo giác, hắn ẩn ẩn dự cảm đến một hồi nguy cơ cực lớn sắp phát sinh khiến tâm linh thập phần áp lực.

"Ngày dỗ của các ngươi nhanh đến rồi."

Cự Ma Đế như một thứ máy móc không biết mệt mỏi, một lần lại một lần công kích hướng về Diệp Trần, Cuồng Bạo quyền kình tuy bị hộ thể kiếm ý triệt tiêu rất nhiều, nhưng Diệp Trần cảm thụ không được tốt như trước cho lắm, dù cho thân thế của hắn cũng không phải tệ nhưng trải qua liều mạng cùng đối phương vô số chiêu như vậy thì chắc chắn sẽ có một chút hao tổn, tích lũy đến bây giờ, phản ứng đã bắt đầu phát ra kịch liệt rồi.

Diệp Trần đang muốn trả lời lại một cách mỉa mai nhưng đột nhiên, lông mày hắn dựng hướng lên mà thầm kêu không tốt, thanh âm Nguyên Hoàng tại trong đầu hắn vang lên, có người đang cố mở phong ấn của Ác Ma không gian.

Phải biết rằng, Ác Ma không gian chính là ác ma tổ cây, một khi để cho Ác Ma tổ cây xuất thế thì sẽ là một đại nạn không cách nào vãn hồi, những tên Ma Vương này bị Chân Linh thế giới áp chế tu vi cảnh giới nên thực lực bị hạn chế rất nhiều lần, nếu một khi tiếp xúc được với Ma tộc quy tắc từ Ác Ma tổ cây, bọn hắn sẽ trở lại trạng thái đỉnh phong, khi đó, đừng nói là một đám Ma Vương, chỉ riêng một mình Cự Ma Đế thôi cũng có thể giết sạch tất cả mọi người bọn hắn, không một ai có thể ngăn cản.

"Tiền bối, phải làm sao bây giờ?" Diệp Trần lo lắng hỏi.

Nguyên Hoàng nói:

"Không còn kịp nữa rồi, bọn hắn tựa hồ đã chuẩn bị xong, bây giờ đã bắt đầu động thủ gỡ bỏ phong ấn rồi, chờ đến khi chúng ta đuổi đến thì phong ấn đã sớm bị giải trừ rồi, hiện tại, chỉ có thể mong chờ Bất Tử thụ tỉnh lại, nếu không thì..."

Lời kế tiếp Nguyên Hoàng cũng nói không ra, nhưng Diệp Trần cũng biết được hậu quả là cái gì, trong lúc nhất thời, tâm tình trở nên vô cùng trầm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.