Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 37: Bất lực




Nếu như nói cuộc chiến giữa các Vương giả là thảm thiết nhất thì như vậy trong cuộc chiến giữa các Cao cấp Võ Giả chỉ có thể xem nhân mạng như rơm rác để hình dung, trên cơ bản, mỗi thời mỗi khắc đều có thêm hàng nghìn người chết đi, chỉ trong thời gian nửa canh giờ ngắn ngủi, quân số đôi bên tử thương đã vượt qua hai mươi vạn.

"Hoàng Cấp Phá Liệt Quyền!"

Một mảng lớn quyền kình xích hoàng sắc được bắn ra, những tên Ma tộc bị rơi vào vùng bao phủ của quyền thế này nhao nhao bạo liệt mà chết, người tung ra một quyền này không phải ai khác mà chính là Tĩnh Ngạo Huyên.

Sau khi nhóm người Diệp Trần lần lượt tiến vào Sinh Tử Cảnh thì đám người Tĩnh Ngạo Huyên, Lý Tiêu Vân đều được xem là những tồn tại vô địch phía dưới cấp bậc Sinh Tử Cảnh, hôm nay Tĩnh Ngạo Huyên đã có được cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng đỉnh phong, thực lực không kém bao nhiêu so với một Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường, một mình nàng cũng đã có thể giết trọn vẹn gần trăm tên Ma tộc.

"Con ả này quá mức hung hăng càn quấy rồi, chúng ta mau cùng liên thủ giết ả đi."

Tĩnh Ngạo Huyên quá cường thế đã dẫn đến sự chú ý của đám cao thủ Ma tộc, chỉ chốc lát sau công phu đã có bảy gã Ma tộc Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới vây quanh nàng, mà cảnh giới chiến lực thực sự của bảy gã ma tộc này đều đồng dạng với Tĩnh Ngạo Huyên, nhưng vì đã bị Chân Linh thế giới quy tắc áp chế nên thực lực của chúng đã bị hạ thấp đến Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng.

"Giết!

Bảy tên ma tộc liên thủ công kích hướng Tĩnh Ngạo Huyên.

Khí kình phát ra mãnh liệt khiến cho cát bay đá chạy mù mịt, sau mấy chục hiệp, Tĩnh

t!

Ngạo Huyên bằng vào thực lực tuyệt đối đã đánh chết năm tên Ma tộc, nhung bản thân mình cũng bị trúng phải một quyền và một chưởng của hai tên Ma tộc còn lại, cả người hướng mặt đất rơi xuống.

"Ma Lực quyền!"

Đắc thế không buông tha người, một gã Ma tộc am hiểu bí tịch quyền pháp võ học đã thi triển ra một quyền đánh giết về hướng Tĩnh Ngạo Huyên.

X >

Am âm!

Đúng vào lúc này, một tầng vô hình bình lưu xuất hiện trước người nàng ngăn chặn một quyền này.

Cách đó không xa, xuất hiện hai người, một là Lý Tiêu Vân, và một là bạn gái của hắn u Tâm Thánh Nữ, vừa rồi chính u Tâm Thánh Nữ đã lấy ý niệm của mình tạo ra một vòng bảo hộ giúp cho Tĩnh Ngạo Huyên thoát chết trong gang tất.

"Tĩnh Ngạo Huyên, đừng chủ quan như vậy."

Nói chuyện đồng thời thân hình Lý Tiêu Vân lập loè, quạt sắt trong tay hắn huyễn hóa ra vô số tàn ảnh, phanh một tiếng, thân thể tên Ma tộc vừa rồi truy kích Tĩnh Ngạo Huyên liền bị chia năm xẻ bảy, còn tên Ma tộc còn lại kia đã bị u Tâm Thánh Nữ khởi phát ý niệm đập tan cả thủ cấp.

"Đa tạ hai vị đã cứu giúp!"

Tĩnh Ngạo Huyên kịch liệt thở dốc, kỳ thật nếu không phải đã tiêu hao quá lớn chân nguyên sau thời gian dài chiến đấu thì bảy tên ma tộc này không có khả năng uy hiếp được nàng.

Lý Tiêu Vân thở dài: "Chúng ta giết còn chưa đủ, bất kể là thực lực trung bình hay năng lực chiến đấu bền bỉ thì bọn Ma tộc đều muốn vượt xa chúng ta."

Chân Linh thế giới ở bên này, nhìn như có một trăm vạn đại quân, tương đương với một nửa Ma tộc, nhưng trên thực tế thì thực lực đoán chừng không bằng một phần ba Ma tộc, trong đội quân Ma tộc, dù đã bị áp chế rồi nhưng tu vi thấp nhất của chúng đều là Tinh Cực Cảnh trung kỳ, mà Chân Linh thế giới Võ Giả có tu vi thấp nhất chính là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ. Có lẽ Võ Giả Chân Linh thế giới đã dựa vào ưu thế võ học mà hơi chút bù đắp vào sự chênh lệch này, thế nhưng, nếu thời gian chiến đấu kéo dài thì tất cả mọi người đều trở nên mệt mỏi, chân nguyên bị tiêu hao không ít, khả năng tồn tại so ra hoàn toàn kém hơn bọn Ma tộc.

"Vậy thì cứ tiếp tục giết thêm chúng đi!"

Thoáng bình phục một chút khí tức, Tĩnh Ngạo Huyên thân hình lóe lên, hướng đến địa phương có nhiều Ma tộc mà lao đi.

"U Tâm, có lẽ hai chúng ta sẽ chết trong trận chiến này, nhưng ở thời khắc cuối cùng này, có nàng bên cạnh, ta đã cảm thấy thật mãn nguyện." Lý Tiêu Vân thâm tình nhìn về phía u Tâm Thánh Nữ.

u Tâm Thánh Nữ vuốt ve khuôn mặt Lý Tiêu Vân, "Vâng, muội cũng vậy."

Trong quá trình cùng Ma tộc chém giết, u Tâm thánh nữ có chút không yên lòng, thỉnh thoảng nàng quay đầu lại nhìn về phía chân trời mà trong lòng thầm nghĩ: “Tại sao vẫn còn chưa tới nơi, hãy nhanh lên!”

"Kiếm Xà trận!"

"Kiếm Long trận!"

"Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm trận!"

Trên chiến trường, có một đám người thập phần gây chú ý ánh mắt của người ngoài, bọn họ là những môn nhân của Lạc Trần Kiếm Tông, thực lực mỗi người trong bọn

hắn không tính là quá mạnh mẽ, thế nhưng bọn hắn lại có thể bố trí ra kiếm trận, dùng kiếm trận chi lực để đánh chết địch nhân. Trong đó, Kiếm Xà Trận cần 33 người liên thủ bố trí, Kiếm Long trận cần 42 người, mà lợi hại nhất là Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm trận, cần đến 49 người.

Liếc nhìn lại, Kiếm Xà Trận có khoảng chừng hơn mười đạo, Kiếm Long trận có bảy đạo, Bắc Đấu Thất Tinh kiếm trận cũng có hai đạo. Bằng vào những hệ kiếm trận này, bọn hắn cũng có thể lấy một địch hai, lấy một địch ba, mặc kệ có bao nhiêu gã Ma tộc đến cũng đều bị kiếm trận chi lực đánh cho nát bấy, thế trận đánh tới đâu thắng đó mà không gì cản nổi, có thể nói là vô kiên bất tồi, thậm chí có vài tên Ma tộc đạt cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng cũng bị giết chết dưới uy lực của Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm trận.

"Kiếm trận thật là lợi hại, bằng vào thế trận này cũng có thể làm cho Lạc Trần Kiếm Tông dương danh thiên hạ, xứng đáng với danh tiếng đệ nhất kiếm tông."

Không ít võ giả xung quanh đối với Lạc Trần Kiếm Tông thể hiện lòng ngưỡng mộ, trước đây, Lạc Trần Kiếm Tông tuy nhiên nổi danh, nhưng đó là vì có mặt Diệp Trần, chỉ cần có Diệp Trần trấn thủ thì tông môn của hắn tựu cũng có thể vượt qua đệ nhất tông, nhưng nếu không có Diệp Trần thì Lạc Trần Kiếm Tông cũng chỉ tương đương với một Lục phẩm tông môn tầm thường mà thôi, nhưng hiện tại đã có các thế kiếm trận này thì dù cho Diệp Trần không tại vị, Lạc Trần Kiếm Tông cũng vẫn tất nhiên là một Đỉnh giai Lục phẩm tông môn.

"Chắc hẳn đây là kiếm trận do Kiếm Vương Diệp Trần sáng tạo ra! Chỉ có kinh tài tuyệt diễm như hắn mới khồng chỉ có cực hạn tại kiếm pháp, mà còn có thế phát dương quang đại kiếm đạo đến mức như thế này ah."

Có người trong lòng suy đoán.

"Cái kiếm trận này của Trần Nhi quả thật vô cùng thực dụng.”

Một trong số các trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm trận, mà trong đó được bố trí

nhân lực đều là các cá nhân có tu vi Linh Hải Cảnh và dùng Diệp Thiên Hào làm trận nhãn. Lúc này, Diệp Thiên Hào đối với Trầm Ngọc Thanh cười nói.

"Đáng tiếc, Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm trận lợi hại hơn vẫn không có biện pháp bố trí đi ra." Trầm Ngọc Thanh lông mày một mực nhíu lại, bọn hắn bên này mọi việc đều thuận lợi, còn ở các địa phương khác lại có rất nhiều người chết, Lạc Trần Kiếm Tông cũng có ba đạo Kiếm Xà Trận cùng một đạo Kiếm Long Trận bị công phá.

"Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm trận, cho dù có Trần Nhi giảng giải nhung cũng quá mức thâm ảo rồi."

Diệp Thiên Hào cảm thán, nội tình Lạc Trần Kiếm Tông vẫn còn quá nhỏ bé, nếu như cho bọn hắn thêm mười năm nữa, thực lực tổng hợp của Lạc Trần Kiếm Tông nhất định có thể tăng gấp đôi, nếu như thêm được 100 năm, thực lực Lạc Trần Kiếm Tông sẽ gia tăng gấp 10 lần cũng có thể.

"Bốn mươi hai tên!"

"Bốn mươi ba tên!"

Trương Hạo Nhiên tuy là người của Lạc Trần Kiếm Tông nhưng con đường sinh tử của hắn đã sớm được định hướng rồi, cho nên hắn không chủ tu kiếm pháp mà là quyền pháp, chỉ bằng một đôi tay không mà đánh giết Ma tộc.

"Lâm Kỳ, ngươi giết được bao nhiêu tên rồi?" Xa xa, Trương Hạo Nhiên thanh âm rơi vào bên tai Lâm Kỳ.

"Năm mươi tên rồi!"

Một đao bổ vào thân thể ba tên ma tộc đối diện, Lâm Kỳ nói tiếp: "Hiện tại đã thành 53 tên rồi ah."

"Khá lắm, xem ra ta càng phải cố gắng hơn nữa ah."

Ý chí chiến đấu trên người Trương Hạo Nhiên không giảm mà trái lại còn gia tăng, hắn và Lâm Kỳ cũng không phải thuần túy cạnh tranh, mà là mượn sự cạnh tranh để cho chính mình quên đi sự mệt mỏi.

"Khặc khặc, chết đi!"

Gã Lục Tinh Ma Vương sau khi đánh chết Lục Thiếu Du, hắn lại càng quét không thôi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ngay cả hai người Liệt Thiên Thương Hoàng cùng Nhạc Hoàng liên thủ lại cũng đều không thể ngăn trở hắn, chỉ chốc lát sau công phu, hai người họ đã bị giết chết tại chỗ.

Mà đến lúc này, số lượng Vương giả Chân Linh thế giới chỉ còn chừng hơn hai trăm vị, còn Ma tộc bên kia như trước có hơn bảy trăm tên Ma Vương, chênh lệch kéo lớn đến gấp ba lần.

Tại phía chiến trường bên kia.

Phốc!

Một thanh lợi kiếm đâm xuyên cả không gian, gã Ma tộc lão đầu có Lục Tinh chiến lực rốt cục không cách nào tiếp tục thi triển Tích Huyết Trọng Sinh, đã triệt để vẫn lạc.

"Cuối cùng cũng chết rồi!"

Diệp Trần đang cùng Cự Ma Đế đại chiến thì có chút tùng hạ một hơi, trước đó hắn đã sắp đánh chết Ma tộc lão đầu rồi, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại bị Cự Ma Đế một quyền đánh bạo thân thể, từ đó lại để cho Ma tộc lão đầu tránh được một kiếp, sau khi khôi phục lại, Diệp Trần tiếp tục thi triển Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật đuổi giết gã Ma tộc đó, đến lúc này, mặc cho hắn có chạy trốn tới mười mấy vạn dặm bên ngoài cũng đều không thể thoát khỏi.

"Cho dù ngươi giết nhiều hơn một hai vị ma tộc ta thì cũng không thể xoay chuyển

được gì đâu."

Cự Ma Đế vừa tung thế tấn công như cuồng phong bão táp nhưng đồng thời cũng không quên dùng lời lẽ đả kích tư tưởng Diệp Trần.

"ít nhất chúng ta đến giờ phút này cũng còn không thất bại!"

Diệp Trần kiệt lực đón đỡ công kích của Cự Ma Đế.

"Vậy ngươi tựu trơ mắt mà nhìn tất cả nhân loại các ngươi chết hết đi!" Cự Ma Đố ánh mắt rất lạnh vừa buông lời nói. Quả thật, Chân Linh thế giới có thể cầm cự đến bây giờ cũng đã vượt quá dự liệu của hắn, nhưng bất quá với tình trạng hiện giờ thì cũng không còn khả năng nào khác nữa rồi, Ma tộc còn có hơn bảy trăm tên Ma Vương, đủ để nghiền áp tất cả Chân Linh thế giới Vương giả.

"Thật sự phải tuyệt tử rồi sao?" tâm tư nặng trĩu, Diệp Trần hướng phía Long Thần Thiên Cung nhìn đến, thầm nghĩ : “Từ Tĩnh sư tỷ, lúc này không đến thì còn chờ đến khi nào.”

Trong hư không vô tận, có một cái không gian hình tròn.

Ngangggggggggggg!

Thanh âm rồng ngâm cao vút phát ra, Không Gian Chi Lực cuồn cuộn trong hư không đều phảng phất như có thể ngưng kết lại.

Sau một khắc, một đạo Kim sắc thân ảnh từ trong không gian hình tròn kia lướt ra, phảng phất tốc độ nhanh như Kim sắc quang mang.

"Diệp sư đệ, ta đến đây!"

Một mái tóc dài mềm mại, thân mặc áo bào Kim sắc, cả đôi mắt Từ Tĩnh lúc này cũng đều mang một màu Kim sắc, trên khuôn mặt bóng loáng trắng noãn của nàng không

có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, lại hiện ra một vầng sáng nhàn nhạt Kim sắc, toàn thân tràn ngập khủng bố lực lượng làm cho cả hư không bị run rẩy, bất luận kẻ nào đứng trước mặt nàng, đều có cảm giác bản thân mình trở nên thật nhỏ bé.

Vèoooooo!

Kim quang lóe lên, Từ Tĩnh biến mất vô tung vô ảnh.

Vọng Hải vực, một đạo thủy triều màu đen trông như một đống bừa bộn, thỉnh thoảng trùng kích cùng một chỗ, lưu lại đó chính là vô tận huyết thủy cùng hài cốt, khí tức thiên địa trở nên vô cùng thảm thiết, toàn bộ Chân Linh Đại Lục đều có thể cảm nhận được và cũng có thể lắng nghe được sự thống khổ từ chiến trường này.

Loáng thoáng ở bên trên chiến trường, mọi người tựa hồ đã nghe được một thanh âm rồng ngâm.

Trong lúc lơ đễnh, bọn hắn cho rằng đó chỉ là ảo giác, đại chiến đến bây giờ, bọn hắn đã thập phần mệt mỏi và bắt đầu xuất hiện ảo giác là điều rất bình thường, có thể ở trong ảo giác mà chết cũng là một chuyện tốt, ít nhất sẽ không thống khổ như vậy.

Ngang! Ầm thanh rồng ngâm tiếp tục vang lên, âm lượng so với lúc trước đã cao hơn gấp 10 lần.

"Không đúng, đây không phải ảo giác, thật sự âm thanh rồng ngâm."

Không ít Hóa Hình yêu thú có cảm giác hai đầu gối mình như nhũn ra, đây là bản năng phản úng của kẻ bề tôi đối với kẻ bề trên.

Ầm ầm!

Vô tận kim quang bộc phát, cả phiến không gian thiên địa phảng phất như biến thành Kim Sắc, toàn bộ huyết khí tỏa ra từ chiến trường như bị ngưng kết thành từng đám mây huyết sắc lơ lững trên bầu trời, vào lúc này, một Kim sắc thân ảnh khổng lồ

không biết dài đến dường nào hiện ra và phi tốc trên không, nhìn như chậm chạp nhưng kì thực lại nhanh đến mức tận cùng, đến mức, những đám mây máu kia nhao nhao bị xua tản ra, rồi trực tiếp bị chôn vùi để lại cho bầu trời trở nên thanh thoát hơn. Không tới một cái chóp mắt, cái thân ảnh khổng lồ kia đã biến mất.

"Đó là một vị Thần Long!" Có Hóa Hình yêu thú chứng kiến tràng cảnh này mà trên mặt tách ra một thành kính hào quang, cả Thần Long cũng đều đã đến tham chiến thì bọn hắn còn ngại gì sống chết chứ.

Tới gần Vọng Hải vực, nhóm Vương giả vẫn không ngừng chém giết, trên cơ bản, mỗi Vương giả Chân Linh thế giới lúc này đều như đối mặt với ba gã Ma tộc Ma Vương.

"Có chết cũng không tiếc." Yến Phượng Phượng trên mặt lộ ra dáng tươi cười, cho tới bây giờ, nàng đã giết chết sáu tên Ma Vương, kể ra cũng đã “đủ vốn” rồi, trên người nàng bắt đầu khởi phát ra một ngọn lửa màu xanh nóng như thiêu đốt, đó là thời điểm Yến Phượng Phượng đang định tự bạo thân thể.

Oanh!

Ngay lúc này, một đầu Cự Long dài chừng mấy ngàn dặm đã xuất hiện, toàn thân tỏa ra thuần khiết kim quang lao ngang qua chỗ Yến Phượng Phượng, tốc độ của nàng nhanh đến mức không cách nào hình dung, chứng kiến một màn này, Yến Phượng Phượng như lấy lại được tinh thần mà ngừng thực hiện bạo thể, bốn gã Ma Vương đang bao vây quanh thân nàng bỗng nhiên triệt để tan biến mất, phảng phất như chúng chưa từng tồn tại qua.

Loại tràng diện này nhiều lần phát sinh, tất cả mọi người đều thấy được một đầu Cự Long đã xuyên thẳng qua nơi bọn hắn đang đứng, chỉ trong khoảng thời gian nháy mắt đã có vài chục tên Ma Vương bị bạo liệt khi Cự Long trùng kích qua. Thực lực Cự Long cao bao nhiêu thì bọn hắn cũng không biết, nhưng bọn hắn chỉ biết là, luận về năng lực giết địch thì cho dù là Diệp Trần hay Cự Ma Đế đều so ra kém hơn không ít, chỉ riêng cái thân thể to lớn mấy ngàn dặm kia cũng đã có thể dọa cho người ta trở nên ngây ngốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.