Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 34: Bí quyết gia truyền




Xuy xuy xuy xuy! Huyết sắc kiếm quang vần vũ tung hoành, thi triển ra Quỹ Bộ, thân ảnh của Diệp Trần lập lòe trông như một linh hồn quỷ dị, bóng ảnh này tiến đến chỗ của phần đông những Ma Vương, mỗi một bước hành tẩu của nó tất có một đạo huyết sắc kiếm quang tách ra, những gã Ma Vương có tu vi tương đối yếu liền trực tiếp bị huyết sắc kiếm quang chém thành huyết vụ mà thân tử đạo tiêu, còn những Ma Vương có tu vi mạnh hơn thì cũng bị một kiểm chém thành hai nửa khiến tu vi tổn hao vô cùng nhiều.

Vào thời điểm này, các cường đại Vương giả hoàn toàn áp chế các nhược tiểu Vương giả, ngoại trù’ Diệp Trần ra, bốn người Hư Không lão tổ, Ngục Tổ, Huyền Hậu cùng với Mộ Dung Khuynh Thành, vừa lên đến cũng đã giết chết không ít Ma Vương. Hư Không lão tổ có Hư Không Đại Thủ Ấn, so với Hư Không Đại Thủ Ấn của Hư Hoàng thì cường đại hơn đâu chỉ mấy lần, một chưởng của lão đánh ra, một gã Ma Vương đối diện lập tức hóa thành tro bụi, một chút tàn dư cũng không còn. Đối với hình phạt võ học của Ngục Tổ thì quỷ dị bá đạo vô cùng, bàn tay lớn to lớn của lão chỉ tung ra một trảo, lập tức gã Ma Vương đang lao về phía lão chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi bị phanh thây xé xác mà chết, về phần Huyền Hậu, Tuyết Mãn Càn Khôn của nàng đã đạt đến trạng thái viên mãn, cực hạn khí đông bộc phát liền đủ cho gã Yêu Ma Vương cao to vài chục mét bị đông cứng thành một tảng băng chết, thân hình nàng bay xuyên phá thẳng qua khối băng liền khiến nó bị nghiền nát thành trăm ngàn vạn khối nhỏ rơi xuống trông như một hồi băng vũ.

Mộ Dung Khuynh Thành là một nhân tài mới xuất hiện nhưng cũng hoàn toàn không thua kém bọn họ bao nhiêu, Ác Ma Chi Dực sau lưng có thể giúp nàng thi triển ra một khả năng di chuyển vô cùng nhanh chóng, thân hình lập loè bất định, tại một sát na vừa rồi còn ở nơi này, loáng cái đã đến một chỗ khác, những gã Ma Vương cùng nàng giao thủ còn chưa phân biệt rõ đối thủ của mình là ai thì thân thể đã lập tức bị bạo liệt mà chết.

Bất quá, cường đại Vương giả bên này của Chân Linh thế giới tuy cũng không ít,

nhưng Ma tộc bên kia cũng có rất nhiều cường đại Vương giả...Đây là chưa nói đến Cự Ma Đế cùng Khủng Cụ Ma Đế là hai nhân vật đại Ma Đế, mặt khác các Ma Vương Thiên Tà Ma tộc cũng có trên mười gã, bọn hắn cũng đồng dạng như hai tên đại ma đế kia, lúc trước cũng bị phong ấn ở Chân Linh thế giới, tu vi chính thức của bọn hắn là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, về sau bị áp chế mất lưỡng trọng thiên nhưng chí ít cũng có được tu vi Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, tương đương với Lục Tinh chiến lực của Chân Linh thế giới.

San bằng tất cả những chỗ đã ghé qua, hai nhân vật đại Ma Đế cùng với hơn mười tên Thiên Tà Ma Vương một đường càng quét với khí thế như chẻ tre, Chân Linh thế giới Vương giả hóa thành thành từng mảnh huyết vụ, đến mức hài cốt cũng không còn.

"Giết!"

Sở Trung Thiên với mái tóc đỏ rực đang điên cuồng ra tay, hắn không tránh không né mà cùng đối chiến với hai gã đại Ma Vương theo dạng đấu pháp lấy mạng đổi mạng, ngươi một quyền ta một quyền. Cuối cùng nhất, dựa vào hộ thể Cương Nguyên cùng Cương Linh Thể dị thường mà hắn đã giết chết hai gã đại Ma Vương, nhưng bản hắn cũng bị trọng thương trong nhỏ, lồng ngực bị xé mất một khối lớn huyết nhục.

Độc Cô Tuyệt thì gặp phải tình huống càng thảm hại so với Sở Trung Thiên, đối thủ của hắn có chừng ba tên đại Ma Vương, mỗi một gã đều không thể yếu hơn bao nhiêu so với hắn, lấy một địch ba, Độc Cô Tuyệt liên tiếp bại lui, vết thương trên người càng ngày càng nhiều thêm, ngay cả Bất Tử Chi Thân cũng không kịp khôi phục.

"Ha ha, Độc Cô Tuyệt ngươi không nên chết sớm như vậy chứ."

Một cây trường thương gai nhọn từ xa lao đến cắm vào đầu một trong ba gã Ma Vương, là Bắc Minh Huy, hắn tuy đang cười nhưng nước mắt cũng giàn giụa rơi

trên mặt, gia gia của hắn vì cứu hắn mà bị hai gã Ma Vương xé thành từng mảnh nhỏ mà chết, nhưng trước đó còn kịp kéo theo một gã Ma Vương cùng chết, trong cơn phẫn nộ, Bắc Minh Huy liên tiếp bộc phát chiến lực đánh chết một gã Ma Vương còn lại. Ngay sau đó, chứng kiến Độc Cô Tuyệt gặp nguy hiểm, hắn không màng đến việc bản thể của mình chỉ còn lại có nửa người, liền phóng ngọn thương của mình tới cắm vào đầu gã địch nhân.

Phanh!

Nửa người còn lại của hắn thật sự vô cùng yếu ớt, ngay lúc đó đã bị một gã Ma Vương đi ngang qua chém giết thành huyết vụ.

"Ngươi phải tiếp tục sống, ngươi phải giết hết đám súc sinh này..thanh âm của Bắc Minh Huy nhạt nhòa dần rồi tắt hẳn.

"Ahhhhhhhhh." Độc Cô Tuyệt ngửa mặt lên trời gào thét, trên trán gân xanh nổi lên như những con rắn nhỏ đang luồng chạy, mái tóc trắng trên đầu cũng như bay múa, bi phẫn cực độ điên cuồng tăng thêm khiến cho chiến lực của hắn bộc phát ra vô cùng lớn, tiến đến trạng thái nhân đao hợp nhất, cả người hắn lúc này nhanh như điện quang bay xuyên qua lồng ngực một gã Ma Vương, khiến toàn thể huyết nhục của gã nổ tung văng ra tứ phía.

"Mạng của ta hiện tại đã không còn thuộc về ta nữa." Độc Cô Tuyệt trên mặt đầy bi thương, nhưng nỗi đau khổ như được che dấu vào ở chỗ sâu trong lòng, đối với hắn giờ đây chỉ có giết chóc mà thôi.

Trên bầu trời xảy ra đại chiến nhưng đồng thời cũng để cho mọi người đứng ở mặt đất rung động, không hiểu sao tất cả mọi người đều cảm thấy bi thương thống khổ cho những người đã hy sinh, bọn họ vốn là những nhân vật tôn quý nhất tồn tại ở Chân Linh thế giới này, là những người trong tầng lóp Vương giả, là những yêu nhân trong tầng lớp Yêu Vương, nhưng tất cả đều vì Chân Linh thế giới, vì đời đời con cháu mà bọn hắn không hề có nửa câu oán hận, quyết không lùi bước, dù là

phải chết cũng muốn kéo đối thủ cùng chết theo.

Đại quân Ma tộc lao qua nhu thủy triều vô biên vô tận, tựa như một đàn châu chấu di cư vậy, nếu như nói một ngàn Ma Vương cùng hơn năm trăm Vương giả Chân Linh thế giới giống như hai mảnh mây đen đụng nhau, thì như vậy 200 vạn Ma tộc đại quân cùng một trăm vạn Chân Linh thế giới đại quân công kích cũng giống như hai phiến hải dương đụng vào nhau.

Cả mặt đất như run rẩy, cuồng phong gào thét, sấm chóp vang dội tứ phương, một cảnh tượng như tận thế đang diễn ra.

"Giết!

Song phương nhanh chóng tiếp cận, đại quân phía trước đã bắt đầu ra tay, khí kình gào thét tựa như vạn tiễn truy sát, thoáng chốc lại giống như cuồng phong bạo kích.

Rầm rầm rầm...Thanh âm trùng kích bạo liệt vang vọng khắp chân trời, từng mảnh điểm đen rơi xuống, mỗi điểm đen rơi xuống đại biểu cho một tánh mạng đã kết thúc, giờ này khắc này, nhân mạng hệt như rơm rác vậy.

Rốt cục, đại quân hai bên liều chết đã khiến chiến trường nơi đây máu chảy thành sông, mùi máu tanh xông thẳng lên trời cao.

"Chết đi!"

Thác Bạt Khổ sau lưng hiện ra một Cự Tích hư ảnh, chỉ một cái hất đuôi của nó lập tức đánh những gã Ma tộc gần đó bay ra ngoài, móng vuốt sắc bén tung ra một trảo liền khiến gã Ma tộc trước mặt bị phanh thây.

Cùng kề vai chiến đấu với hắn có rất nhiều người xa lạ, cũng có rất nhiều người quen, trong đó có một số thiên tài nổi danh mà hắn từng gặp ở cuộc thi Tiềm Long Bảng lúc trước, nhưng qua nhiều năm như vậy nhận thức đã nhạt nhòa, mọi người

đều không còn nhận ra nhau, trong mắt họ lúc này chỉ có Ma tộc.

Ngoại trừ Nhân tộc, Nhân Ma nhất tộc cùng với Bán Yêu nhất tộc và cả Yêu tộc cũng đều tham chiến, tất cả bọn hắn đều có thể biến hóa thành hình dạng nhân loại, đây là một điểm tốt của Hóa Hình Đan mà chỉ ở Huyết Thiên Đại Lục mới có, Hóa Hình Đan ngoại trừ việc để cho hình dạng bên ngoài của bọn hắn có thể hóa thành nhân loại, cũng làm cho bọn hắn có linh trí không kém cỏi nhân loại, giờ đây bọn hắn cũng vì Chân linh thế giới mà kề vai chiến đấu.

Đáng tiếc chính là, bọn hắn chỉ là một phần nhỏ bên trong Yêu tộc, Yêu tộc có thể tồn tại khắp nơi trên thế giới, số lượng cũng rất nhiều, nhưng đại đa số bọn hắn đều không đủ linh trí để nhận thức, bọn hắn chỉ chiến đấu vì lãnh địa của mình mà thôi, căn bản cũng không biết đến cái gì là Chân Linh thế giới, cái gì là đạo lý “tổ chim bị phá, trứng không còn lành” nữa.

"Ha ha, quá yếu, thật sự là quá yếu, cho dù chúng ta đã bị Chân Linh thế giới áp chế nhưng ai cũng có thể địch lại mười tên nhân loại." Một gã Ma tộc có yêu ma huyết thống bắt lấy một Tinh Cực Cảnh Võ Giả nhân loại, hung hăng cắn một cái.

"Lũ súc sinh." Vài Tinh Cực Cảnh Võ Giả hai mắt như huyết hồng lao lên báo thù cho huynh đệ của mình.

"Đúng là không biết tự lượng sức."

Gã Yêu ma nắm lấy thi thể Tinh Cực Cảnh Võ Giả mà hắn đang ăn, hung hăng ném ra ngoài, phanh.. .thi thể lăng không bạo liệt, máu tươi bắn ra tứ phía, vài Tinh Cực Cảnh Võ Giả xông lên cũng lập tức bị đâm xuyên thủng, máu tươi tuôn ra không ngừng mà chết thảm tại chỗ.

Xoẹt! Chợt, một vòng kiếm quang xuyên thủng mi tâm yêu ma.

Ra tay chính là Lãnh Tinh Hàn, ánh mắt của hắn như hàn băng, hắn cũng không

thèm nhìn tới đối thủ, sau khi giết một tên yêu ma liền trực tiếp đi tìm tên khác làm đối thủ.

"Tiểu Tiểu, không phải sợ, bọn chúng đều là súc sinh, giết một con súc sinh thì có cái gì phải sợ hãi chứ."

Diệp Huyền sau khi giết một tên Ma tộc, quay đầu nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của

T”V • rp • Ậ r-TH • Ạ r •

Diệp Tiêu Tiêu nói.

"Nhị ca, coi chừng."

Ngay tại lúc Diệp Huyền quay nguời, đồng thời, một tên Ma tộc liền giết tới, cái búa cực lớn của hắn hướng phía đầu của Diệp Huyền đập vào, tại thời điểm búa sắp rơi xuống, lập tức Diệp Tiểu Tiểu cũng không biết lấy ở đâu ra nguồn khí lực mạnh mẽ, đôi chân nàng giẫm mạnh trên mặt đất, cả người như hóa thành một đạo lưu quang lao lên tung một cước làm chiếc búa kia bị đánh bay ra ngoài. Diệp Tiểu Tiểu vì bị lực phản kình làm cho văng ngược trở lại, khóe miệng ứa máu.

Phản ứng kịp thời, Diệp Huyền tung ra vô số kiếm hoa bao phủ khắp người gã ma tộc, chỉ sau một khắc, gã Ma tộc đánh lén này toàn thân đầm đìa máu tươi mà ngã xuống.

"Vậy mới tốt chứ." Diệp Huyền hướng Diệp Tiểu Tiểu lòng vẫn còn đang sợ hãi, duỗi ra ngón tay cái khen ngợi.

Đại chiến mới xảy ra trong chốc lát mà Chân Linh thế giới đã mất đi gần trăm vị Sinh Tử Cảnh Vương giả, Ma tộc Ma Vương tổn thất cũng không nhỏ, vượt ra ngoài dự đoán của chúng, cũng phải đến hơn sáu mươi tên bị giết, rất nhiều trong số đó là bị Vương giả Chân Linh thế giới đồng quy vu tận giết chết.

Một mình Diệp Trần đã trọn vẹn giết hơn mười tên Ma Vương, tràng cảnh chiến trường này quả thật vô cùng hỗn loạn, thực lực cường đại không có nghĩa là có thể

giết được nhiều địch nhân, bởi vì khi ngươi công kích địch nhân thì đồng thời cũng có nhiều địch nhân lao tới công kích ngươi, nếu như không phải Diệp Trần có Linh Hồn Lực cực đoan cường đại, có thể vận dụng tâm phân đa dụng, hay nếu như không phải phản ứng nhanh, kịp thời tránh né những công kích trí mạng bất ngờ thì hắn lúc này cũng đã bị trọng thương.

Theo thời gian trôi qua, số người chết bắt đầu hạ thấp, chủ yếu là vì tràng diện chiến trường không còn quá hỗn loạn như trước, khoảng cách giữa các đối thủ tăng lên khá xa nên sẽ không dễ dàng mà trợ giúp nhau nữa.

Ánh mất quét qua, Diệp Trần chú ý tới Cự Ma Đe, đối thủ của hắn rõ ràng là Mộ Dung Khuynh Thành.

Bằng vào Ác Ma Chi Dực, Mộ Dung Khuynh Thành tuy không đến mức lập tức bị bắt, nhưng cũng đang rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm.

"Hắn giao cho huynh."

Thân thể hư không chuyển dời, Diệp Trần chặn phía trước mặt Mộ Dung Khuynh Thành, mở miệng nói.

"Vâng." Mộ Khuynh Thành cũng không do dự, Ác Ma Chi Dực vỗ mạnh, ngay lập tức nàng đã biến mất khỏi chỗ đó.

"Ngươi muốn chết!"

Gần như sắp bắt được Mộ Dung Khuynh Thành thì bị Diệp Trần phá hư mất chuyện tốt, Cự Ma Đe nổi giận gầm lên một tiếng rồi tung ra một nắm đấm có kình lực nặng nề như mười ngọn núi to, một quyền này oanh ra khiến vạn vật đổi dời, dù là Không Gian Chi Lực cũng đều không chịu nổi cái cổ quyền thế này, vô số mảnh vỡ không gian hướng phía Diệp Trần bay vụt qua như những đạo lưu quang ngũ sắc.

Diệp Trần bay xuyên thẳng qua những đạo lưu quang ngũ sắc kia với khí thế như chẻ tre, những lưu quang ngũ sắc này vừa tới gần Diệp Trần chừng ba thước liền bị một tầng kim quang chấn cho nát bấy, kim quang kia là từ trên thân Đồ Ma kiếm trong tay Diệp Trần bắn ra, chẳng biết từ lúc nào mà Đồ Ma kiếm đã trở nên to lớn hơn mấy lần so với lúc bình thường, trở thành một thanh Hoàng Kim Cự Kiếm, Hoàng Kim Cự Kiếm này quả thực là vô kiên bất tồi, chỉ riêng kiếm thế thôi đã có thể tạo thành kim quang thập phần đáng sợ.

Oanh! Nắm đấm của Cự Ma Đe cùng Hoàng Kim Cự Kiếm cùng oanh kích một chỗ, giữa hai người liền xuất hiện một lỗ thủng màu đen to lớn, lực đạo một mực lan đến gần chỗ sâu trong hư không, thanh âm phát ra hệt như núi lửa bộc phát vậy.

Phốc!

Một ngụm máu tươi phun ra, Diệp Trần bay rớt ra ngoài.

"Quả nhiên là Thất Tinh chiến lực." Diệp Trần lập tức đoán được chiến lực của đối phương.

"Ân, vậy mà hắn miễn cưỡng chặn được ư?" Cự Ma Đế tuy không bị thổ huyết nhưng cũng bị đẩy lui mấy chục bước, nắm đấm của hắn run lên một hồi, ngạnh kháng cùng một kiếm có mang theo chấn động lực lượng mãnh liệt của Diệp Trần, cánh tay phải của hắn cũng bị tê rần mà trở nên mềm yếu hơn, cả khí huyết cũng bị sôi trào.

Ảnh mắt trở nên sắc bén, Diệp Trần biết rõ đối thủ lần này không cùng đẳng cấp với những kẻ khác, nếu không đem hết toàn lực thi triển thì rất có thể sẽ bị giết chết, phải biết rằng một kiếm vừa rồi kia cũng không phải kiếm chiêu bình thường, mà là Chấn Kiếm Quyết đệ tam thức Thiên Tuyệt Kiếm. Lúc trước Thiên Tuyệt Kiếm chỉ mới sơ bộ dung hợp được Thổ Chi Áo Nghĩa, còn hiện tại đã là hoàn mỹ dung họp, trở thành Đỉnh giai áo nghĩa kiếm chiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.