Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 255: Xuất ngoại (10)




Có rất nhiều cường giả lưu lạc tại trong Thiên Hà, có thể nói, Thiên Hà chính là Bí Cảnh lớn nhất trong Vũ Trụ Tinh Không này, cho dù là Chí Tôn đi nữa cũng đều rất thường tới nơi này tìm kiếm bảo vật. Từ cách đây rất lâu rồi, đã có người nghĩ ra một chủ ý, đó là kiến tạo ra các điểm giao dịch trên một vài hòn đảo đã bị khai thác trong Thiên Hà, dù sao có rất nhiều thứ mà người này không cần, nhưng người khác lại cần, mình có thể đem đồ mà bản thân không cần đến để đổi lấy thứ mà mình cần, kể từ đó tất cả đều vui vẻ.

Đương nhiên, điểm giao dịch cũng không nhất định là thường xuyên có người đến tham gia, bởi Thiên Hà quá lớn nên số lượng điểm giao dịch cũng có rất nhiều, các cường giả lưu lạc tới nơi này cũng không nhất định là xuất hiện cùng một thời gian, cho nên nếu vận khí không được tốt thì nói không chừng khi đi vào điểm giao dịch lại không có ai ở đó.

Trừ việc đó ra, còn có một loại tình huống khác, đó chính là những kẻ thấy hơi tiền liền nổi máu tham lam, hàng năm đều có đại lượng cường giả không bị chết bởi thủy quái, mà lại chết tại trên tay các cường giả khác.

Loại chuyện này nhìn mãi cũng trở nên quen mắt.

Bất quá mọi người đã thấy từ sớm nhưng cũng không thể trách được, mạnh được yếu thua chính là quy luật của Vũ Trụ Tinh Không, vì vậy đâu chỉ là Thiên Hà, các địa phương khác đồng dạng cũng không an toàn, chỉ có thực lực, sự cẩn thận cùng với một ít vận khí là có thể làm cho mình được an toàn mà thôi.

"Không có người nào ở đây rồi."

Năm người Diệp Trần có vận khí không được tốt, hòn đảo này giờ đây không có một bóng người, bên trong cả đại điện dùng làm điểm giao dịch bị che kín tro bụi, tựa hồ đã rất lâu rồi không có người đến đây.

Tùy ý quan sát thoáng một lúc, Diệp Trần khẽ chau mày, hắn vừa rồi loáng thoáng đã nhận ra một tia chấn động của trận pháp chi lực.

Mang theo một tia cảnh giác bất hảo, Diệp Trần mở Linh Hồn Chi Nhãn ra chăm chú điều tra.

"Nhanh chóng ly khai khỏi nơi này ngay, có bẫy rập."

Bỗng nhiên, Diệp Trần vung tay lên, bàng bạc Kiếm Nguyên tỏa ra, mang theo bốn người bay lên trời.

"Ha ha, chạy đi đâu, lưu lại cho ta!"

Bốn phương tám hướng lóe sáng lên quang thuẫn đủ mọi màu sắc. Những quang thuẫn này rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp, cuối cùng tạo thành một màn hào quang hình bán cầu, bao phủ toàn bộ hòn đảo. Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu mọi người bắt đầu xuất hiện đám mây đen có màu ngũ sắc, ở giữa đám mây đen này lại có những tia chớp ngũ sắc ngưng tụ dày đặc, phát ra những tiếng nổ mạnh như Khai Thiên Tích Địa vậy.

"Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận, thật đúng là thủ đoạn tốt đấy."

Xích Phong Đế mặt sắc mặt ngưng trọng, nói.

Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận là trận pháp dùng để tập kích và phong khốn, nếu được bố trí người có thực lực càng cao thì trận pháp sẽ có uy lực càng mạnh. Tuy nhiên, Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận cũng được chia thành Tam giai, Sơ giai Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận, cần phải có 480 triệu khối Nguyên thạch mới có thể bố trí thành, nó có thể triệt để phong kín mấy tên Sơ đẳng Hoàng giả. Trung giai Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận cần đến 1 tỷ 280 triệu khối Nguyên thạch mới có thể bố trí ra, có thể phong kín mấy tên Trung đẳng Hoàng giả. Trận pháp bao trùm toàn bộ hòn đảo này đúng là Trung giai Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận.

Loại trận pháp này thuộc về dạng tuyệt mật trận pháp, người biết rõ cách bố trí chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Nhân tộc mặc dù có những trận pháp không thua kém gì, thậm chí còn cường đại hơn so với cái này, nhưng lại không có Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận, chủ nhân của môn trận pháp này chính là Ma tộc Tam Tuyệt Chí Tôn.

Tam Tuyệt Chí Tôn có tam đại tuyệt kỹ, và trận pháp chính là một trong những tuyệt kỹ đó.

Thạch Nhân Đế nhìn chằm chằm vào đám mây đen ngũ sắc trên đỉnh đầu, nói: "Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận là trận pháp có thể không ngừng sản sinh ra lôi điện, nếu như không thể phá vỡ trận pháp này thì sớm muộn gì cũng sẽ bị hao tổn mà chết."

"Đúng vậy, dám xưng hô là “Ngũ Hành” thì trình độ nhất định phải rất cao, đã đạt đến một thế giới độc lập rồi."

Tuyết Không Đế có hơi lo lắng, nói.

"Xem ta đốt nó thử."

Hỏa Tước Đế há miệng phun ra một con Hỏa Long gào thét phóng tới đám mây đen ngũ sắc.

Đùng!

Khí cơ dẫn dắt, một đạo tia chớp ngũ sắc bổ xuống đánh vào trên người Hỏa Long, Hỏa Long hệt như một vật sống không ngừng vùng vẫy, thoáng chốc sau đã hóa thành tro bụi.

"Tựa hồ không dễ đối phó đấy." Diệp Trần dùng Linh Hồn Chi Nhãn nhìn thấy rất rõ ràng, tia chớp ngũ sắc vừa rồi đã trực tiếp đem Hỏa Long đốt thành tro bụi. Thực sự mà nói, Hỏa Long chính là một năng lượng thể nên về cơ bản sẽ không bị chôn vùi như vậy, tối đa chỉ là bị tán loạn mà thôi, nhưng ngay từ tên gọi của trận pháp nhìn lại, cái tia sét này có lẽ đã được sáp nhập vào đó Ngũ Hành áo nghĩa, đã trở thành Ngũ Hành Lôi Điện rồi.

Đùng!

Đám mây đen Ngũ sắc càng lúc càng nồng đậm, làm hỗn độn cả một mảnh không gian, còn những tia chớp ngũ sắc thì trông như một bầy rắn đang không ngừng tụ hội vào sâu trong đám mây đen. Bỗng nhiên, đám mây đen ngũ sắc mở ra một cái lỗ hổng, một đạo tia chớp ngũ sắc thô to từ trong đó hung mãnh đánh xuống, trên đường đi nó dần dần hóa thành một con Thần Long ngũ sắc, gầm thét vang rền cả thiên địa.

"Chết đi!"

Xích Phong Đế vung quạt sắt trong tay lên, bắn ra tam sắc quang mang cực nhanh về phía Thần Long ngũ sắc, ngay sau đó, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, khuếch tán ra cả một đám mây khói hình nấm, cả ngũ sắc Thần Long cùng tam sắc quang mang đều “Đồng quy vu tận”.

"Uy lực mạnh thật."

Xích Phong Đế bắt đầu hơi khiếp sợ, chỉ một tia chớp ngũ sắc thôi mà rõ ràng có thể triệt tiêu mất tuyệt học của hắn, nếu lao tới là hơn 10 hay 20 đạo thì căn bản sẽ không thể ngăn cản được, nhưng may mà ở nơi này bọn hắn còn có Diệp Trần, bằng không là tuyệt đối thập tử vô sinh rồi.

"Ta sẽ tìm sơ hở của trận pháp." Tuyết Không Đế có nghiên cứu khá rõ đối với trận pháp, tuy nói dù là tìm kiếm sơ hở của trận pháp nhưng bằng vào thực lực của nàng thì cũng không cách nào phá vỡ nổi. Nhưng đáng tiếc, kẻ bày ra trận pháp này lại không biết rằng, thực lực của Diệp Trần không thể dùng tu vi để xét đoán được, Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận có thể vây khốn chết mấy tên trung đẳng Hoàng giả, nhưng so với mấy tên Trung đẳng Hoàng giả đó thì Diệp Trần còn mạnh hơn nhiều.

Đùng đùng!

Lần này là ba đạo tia chớp ngũ sắc đánh xuống, hóa thành ba con Thần Long.

"Đến phiên ta."

Diệp Trần rút Phi Thiên kiếm ra, lập tức thi triển Siếp Na Huy Hoàng.

Phốc!

Ba con Thần Long lập tức nát bấy, dư thế kiếm khí chưa bị tiêu tan hết liền lao thẳng vào bên trong tầng mây, tạo ra loạn hưởng và từng hồi tiếng nổ vang rền ở bên trong, sau một khắc tầng mây ngũ sắc đã bị phá vỡ thành một “cái động” lớn, phảng phất như cả bầu trời đều bị xuyên thủng vậy.

"Ồ!"

Trong đại trận, một người nào đó kinh nghi lên một tiếng.

Bên cạnh còn có người khác nói: "Kẻ này có chiến lực thật cao, rõ ràng có thể đánh động cả tầng mây Ngũ Hành, đây cũng không phải là thực lực trung đẳng Hoàng giả có thể làm được, chỉ có cao đẳng Hoàng giả mới có thể có lực công kích bực này."

"Không sao cả, nếu chỉ là một tòa trận pháp thì có lẽ không làm gì được hắn, nhưng chúng ta còn có chủ trì, dù hắn có cánh cũng không thể tránh khỏi." Tại khu vực trung tâm, một người trẻ tuổi tràn đầy tự tin, nói.

Hắn chính là Ma Trận Hoàng, một trong các quan môn đệ tử của Tam Tuyệt Chí Tôn của Ma tộc, là kẻ kế thừa trận pháp đạo học của Tam Tuyệt Chí Tôn. Trong số các Hoàng giả tuổi trẻ, hắn cũng được xem là một nhân vật phong vân, cái Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận này chính là một trong những trận pháp mà hắn am hiểu nhất. Với tư cách là đệ tử của Tam Tuyệt Chí Tôn, hắn cũng không phải là kẻ vận dụng rập khuôn những gì đã học, sau khi học được những tinh túy của Tiểu Ngũ Hành Lôi Quang trận, hắn đã phát huy nó theo tưởng tượng của mình, dùng năm người để bày trận, mỗi người trong đó đều tinh thông một trong Ngũ Hành áo nghĩa, nếu có thể tinh thông hơn hai áo nghĩa thì càng tốt, kể từ đó, trận pháp mặc dù có thêm một ít sơ hở, nhưng uy lực càng mạnh và đáng sợ hơn nữa.

"Nhanh chóng giết địch, Kim công."

Ma Trận Hoàng khẽ quát một tiếng rồi vung tay lên, sau một khắc, một đạo tia chớp kim quang ngũ sắc hiện ra, oanh về hướng Diệp Trần.

"Mộc công!"

"Thủy công!"

"Hỏa công!"

"Thổ công!"

"Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành hợp nhất, Hỗn Độn Lôi!"

Năm loại Tia chớp có sắc thái đồng nhất nhưng bất đồng về cảm nhận đang loạn chém về phía Diệp Trần, ngay sau đó, năm loại tia chớp bắt đầu dung hợp làm một và hóa thành một cái lôi cầu cực lớn, cái lôi cầu này hiện lên màu sắc hoàn toàn hỗn độn, mặc dù chưa đánh xuống tới nơi nhưng tựu đã có thể làm cho người ta cảm giác đến một loại Khai Thiên Tích Địa, mọi giác quan đều tê liệt. Có thể nói, đây chính là một Hỗn độn lôi cầu.

"Nếu là hoàn mỹ dung hợp thì ta tất nhiên không phải là đối thủ, nhưng loại Ngũ Hành lôi điện này vẫn không làm gì được ta đâu."

Hỗn Độn Lôi chân chính mới là Vô Thượng võ học, còn gọi là Vô Thượng Lôi Pháp, cho dù là 100 người như Diệp Trần cũng đều có thể bị chấn bay thành tro bụi, nhưng đó là thủ đoạn của các Chí Tôn.

"Phá cho ta!"

Nếu như nói Hỗn Độn Lôi là tia chớp Khai Thiên Tích Địa, như vậy Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm chính là tận thế kiếm pháp, một kiếm vừa ra, vạn vật lụi tàn và tan thành tro bụi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.