Thời Gian Tươi Đẹp Của Chúng Ta - Lâm Uyên Ngư Nhi

Chương 252: Xuất ngoại (7)




Sau khi đạt đến đại thành cảnh giới, uy năng của Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm đã hoàn toàn tiếp cận Tứ Chuyển cực hạn kiếm pháp, còn Siếp Na Huy Hoàng vẫn chỉ là Tứ Chuyển trung đẳng kiếm pháp, chênh lệch giữa hai thứ là cực lớn.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng không nghĩ tới khi dốc toàn lực thi triển Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm lại thành ra đáng sợ như thế, trước khi chưa thi triển, hắn còn cho rằng có thể đánh chết ba bốn tên sơ đẳng đỉnh phong Hoàng giả đã coi là không tệ rồi.

"Kế hoạch thất bại, rút lui thôi."

Năm tên còn sống sót đều không còn chút dũng khí nào, bọn hắn đã nhận ra rằng, muốn ám sát Diệp Trần thì chỉ có cao đẳng Hoàng giả mới có thể làm được, hơn nữa phải có hơn ba tên liên thủ, hoặc là cần có một vị đỉnh cấp Hoàng giả xuất động, bằng không, chỉ dựa vào bọn hắn thì cũng giống như dâng “đồ ăn” lên miệng địch vậy.

Năm tên riêng phần mình tách ra, thuấn di theo các phương hướng khác nhau để ly khai.

Diệp Trần vẫn chưa thực hiện thuấn di được nên không cách nào lưu lại toàn bộ năm người bọn chúng, nhưng bất quá lưu lại một hai tên thì vẫn có thể làm được. Không có chút gì do dự, Diệp Trần lần nữa thi triển ra Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm.

Kiếm quang dài trăm vạn dặm lóe lên, ngay lập tức, một gã trung đẳng Hoàng giả vừa trúng chiêu liền vẫn lạc.

Nuốt thêm một miếng đan dược bù đắp Chân Nguyên, Diệp Trần tiếp tục thi triển ra Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm, một kiếm này là nhằm vào Ma Thủ Hoàng, hắn nhìn ra được, Ma Thủ Hoàng chính là thủ lĩnh của bọn Hoàng giả này, nếu có thể đánh chết hắn thì ít nhất sẽ có thể làm cho đám dị tộc Hoàng giả đang lẫn trốn trong địa bàn Nhân tộc phải yên lặng một thời gian ngắn.

Ma Thủ Hoàng trước đó đã bị trọng thương, Bất Diệt lực lượng tuy có thể lập tức khôi phục bất luận thứ thương thế gì, nhưng đối mặt với kiếm quang ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý thì năng lực kia vẫn chưa đủ. Phải biết rằng, Hủy Diệt Kiếm Ý của Diệp Trần đã tấn phong đến Thất giai hậu kỳ, tương đương với Bát giai hậu kỳ Kiếm Ý bình thường, đây là trên phương diện uy năng, trong khi Bát giai Kiếm Ý bình thường lại không có tính chất phá hủy vạn vật như Hủy Diệt Kiếm Ý.

Đạo kiếm quang xé rách vũ trụ lao đến, Ma Thủ Hoàng làm sao có thể chống đỡ được, có muốn tránh cũng không kịp vì đạo kiếm quang này quá mức to lớn, đã hoàn toàn khóa chặc hắn lại rồi.

Phốc!

Huyết vụ bộc phát, Ma Thủ Hoàng nhanh chóng bị bốc hơi thành hư vô, chỉ để lại vũ khí cùng áo giáp của mình.

Về phần ba người Thiết Giác Hoàng, bọn hắn đã chạy trốn được tới địa phương xa vô tận, cho dù Diệp Trần có thể thuấn di thì cũng không có biện pháp đuổi theo nữa.

Thu hồi các chiến lợi phẩm, Diệp Trần biểu hiện như chưa có chuyện gì phát sinh, hướng phía Tinh Thần Truyện Tống Trận gần đó tiến đến.

...

Bên trong một chỗ Bí Cảnh ở Chu Tước tinh vực, ba người Thiết Giác Hoàng đồng thời xuất hiện.

"Thiết Giác Hoàng, kế tiếp, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Tà Linh tộc Quỷ Linh Hoàng nhìn về phía Thiết Giác Hoàng.

Thiết Giác Hoàng trầm ngâm nói: "Việc đánh chết kẻ này đã vượt ra khỏi năng lực của chúng ta rồi, chỉ có thể bẩm báo lại cho các cao tầng để cho bọn họ phái Cao đẳng Hoàng giả thậm chí Đỉnh cấp Hoàng giả tới."

"Cao tầng liệu có thể đáp ứng không?"

Cao đẳng Hoàng giả cùng đỉnh cấp Hoàng giả mặc dù có số lượng không ít, nhưng bọn hắn cũng không phải là những kẻ ngu ngốc mà dám chạy đến địa bàn Nhân tộc, vì như vậy rất có thể sẽ bị phát hiện, đừng nói đến đỉnh cấp Hoàng giả, thậm chí là Chuẩn Tôn hay Chí Tôn bình thường mà đi vào địa bàn Nhân tộc thì sớm muốn gì cũng bị phát hiện, đến lúc đó đừng mong có thể toàn mạng mà ly khai. Nhân tộc cao tầng cũng không phải là những kẻ ăn chay đấy.

Chăm chú mà nói, bản thân Thiết Giác Hoàng cũng không muốn đứng ở địa bàn Nhân tộc quá lâu, hắn có thể khẳng định, địa phương chiến đấu trước đó nhất định sẽ được cường giả chú ý đến, dù sao tu vi càng cao thì thuộc tính Ma lực càng rõ ràng, đến mấy tháng sau cũng sẽ không tiêu tán. Trong khi một số Chuẩn Tôn lợi hại có thể nghịch chuyển thời gian tạm thời để quan sát qua sự tình vừa phát sinh không lâu.

"Điều này không cần quá lo lắng, kẻ này biểu hiện càng kinh diễm chừng nào thì các cao tầng càng không thể để cho hắn sống, giả như đến thời khắc mấu chốt, cho dù có hy sinh mấy vị cao đẳng Hoàng giả thậm chí đỉnh cấp Hoàng giả cũng đều không coi vào đâu."

Việc không liên quan đến mình thì nên “treo lên” cao cao, dù sao chỉ cần mình không phải chịu chết là được rồi, Thiết Giác Hoàng thầm nghĩ như thế.

"Cũng đúng."

Một gã khác Dạ Xoa tộc Hoàng giả gật đầu.

...

Bạch Nhận Tinh Cầu, Bàn Thạch quân doanh.

"Diệp Trần, chỉ còn thiếu một mình ngươi thôi đấy." bốn người Xích Phong Đế chạy ra chào đón.

"Chúc mừng!"

Diệp Trần có chút kinh nghi, chợt ôm quyền chúc mừng nói.

Nguyên lai, Xích Phong Đế đã tiến vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên cảnh giới.

Cảnh giới phía sau Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên là cả một bước tiến cao như trời đất, không biết đã có bao nhiêu Phong Đế Vương giả mắc kẹt tại Sinh Tử Cảnh Thất trọng thiên mà không tiến thêm được bước nào nữa. Xích Phong Đế có thể bước vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thì không chỉ có chiến lực gia tăng lên rất nhiều lần, ngộ tính cũng tăng lên, từ đó tốc độ tiến bộ so với Phong Đế Vương giả chỉ có nhanh hơn chứ không thể chậm được.

"Cùng chung vui với ta nào."

Xích Phong Đế vốn chuẩn bị “cao hứng” với lời chúc mừng của Diệp Trần, nhưng hắn cũng phát hiện ra Diệp Trần đã đạt đến tu vi Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, liền vội vàng im lặng. Diệp Trần tại cấp bậc Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên mà đã mạnh như một Hoàng giả, đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, đoán chừng Xích Phong Đế hắn cũng không phải là đối thủ nữa, nếu như nói mình là thiên tài, như vậy đối phương chính là thiên tài trong các thiên tài, càng so sánh với hắn thì càng làm cho người ta phải giận điên người rồi.

"Ngươi làm sao mà có thể tăng cấp bậc lên nhanh như vậy chứ?" Hỏa Tước Đế đối với Diệp Trần đã triệt để kính phục, tính ra thời gian đối phương tiến vào Thần Chi Nhạc Viên cũng tựu trên dưới hai mươi năm mà thôi, chỉ trong thời gian 20 năm ngắn ngủi mà đã tiến vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, điều này quả thực là nghe rợn cả người. Với tốc độ tiến bộ này của Diệp Trần, hai mươi năm là đủ để bước vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, như vậy đạt đến bát trọng thiên, đoán chừng cũng tựu một hai trăm năm mà thôi, còn đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, trong vòng ngàn năm cũng rất có thể đấy.

Đương nhiên, nàng cũng biết có một số ít người có tốc độ tiến bộ nhanh ở giai đoạn đầu, nhưng đến hậu kỳ thì dần dần chậm lại. Trong vòng một ngàn năm mà có thể trở thành Chí Tôn, từ trăm triệu năm trở lại đây cũng không có xuất hiện mấy người, bất quá không hề nghi ngờ, Diệp Trần tuyệt đối chính là người có hy vọng lớn nhất.

"Thật sự là một thuận lợi dẫn đến trăm điều lợi, thực lực của ngươi cùng Xích Phong Đế đều đã đại trướng, như vậy hi vọng đạt được Hoàng đạo linh căn càng lớn."

Tuyết Không Đế mặt lộ vẻ mỉm cười nói.

"Hoàng đạo linh căn?"

Diệp Trần chưa từng nghe nói qua loại linh thảo này.

Tuyết Không Đế giải thích nói: "Khi Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên bước vào cảnh giới Bát trọng thiên, độ khó cao hơn gấp 10 lần so với từ Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên đột phá đến Thất trọng thiên, nếu căn cơ không vững thì cả đời cũng đều không có khả năng. Cho nên, chỉ cần người có ánh mắt nhìn xa trông rộng, sẽ tự nguyện tiến bộ chậm một chút chứ sẽ không cưỡng ép mình đột phá cảnh giới cao hơn."

Diệp Trần gật gật đầu, hắn cũng là đã làm như thế, nếu không có chín thành chín nắm chắc thì hắn tuyệt đối sẽ không đột phá cảnh giới.

Tuyết Không Đế nói tiếp: "Lão Thạch có thiên phú không kém, nhưng nguyên nhân bởi vì trước kia hắn đã quá nóng lòng báo thù mà cưỡng ép đột phá cảnh giới, làm cho căn cơ bị tổn hại. Vì vậy trong những năm này, hắn tuy vẫn muốn muốn bù đắp cho căn cơ nhưng cuối cùng vẫn thiếu một ít, Hoàng đạo linh căn tuy không cách nào giúp hắn đột phá đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, nhưng có thể giúp ổn định căn cơ đấy."

Nàng nói lão Thạch, đó chính là Thạch Nhân Đế.

"Thì ra là thế." Diệp Trần nói: "Đã như vậy, chúng ta hãy cùng đi tìm Hoàng đạo linh căn a! Ta tin rằng các ngươi cũng đã có manh mối phải không ?."

Hắn thì không cần dùng đến Hoàng đạo linh căn, nhưng bất quá Thạch Nhân Đế sẽ có thể tiến vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, bằng hữu càng cường đại thì nhóm của bọn hắn cũng sẽ càng cường đại hơn.

...

Thiên Hà, một dòng sông thần bí nhất trong vũ trụ.

Không ai biết nó đến từ nơi nào, không biết trôi tới đâu, vận mệnh Trường Hà luôn mờ mịt, so với hư vô thì cũng không thua kém bao nhiêu, tại bên trong Thiên Hà có rất nhiều thủy quái chưa được mở ra linh trí. Có thể nói Thiên Hà là nơi chứa dựng vô vàng thủy quái cường đại và hung ác, thậm chí có thể so với Chí Tôn, bất quá cho tới tận bây giờ cũng chưa có phát hiện thêm thủy quái cường đại như thế bên trong lòng sông, hay các nhánh sông.

Riêng Hoàng đạo linh căn, nghe nói chỉ có tại bên trên Thiên Hà mới có, mà đã là Thiên Hà thì tự nhiên sẽ có một vài hòn đảo, bản thân những hòn đảo này sẽ có tập trung rất nhiều thiên địa linh tú, chỉ cần phát hiện ra một loài thực vật hay dù là cỏ dại đi nữa cũng đều có năng lực không thể tưởng tượng được.

Đương nhiên, năm người Diệp Trần cũng không biết cội nguồn và những nhánh sông là ở nơi đâu, Thiên Hà chỉ có một dòng chính, còn các nhánh sông tính ra có đến hàng trăm, những nhánh này được gọi là nhánh sông nhất cấp, phía dưới nó còn có những nhánh sông nhị cấp, tức là nhánh sông nhỏ bên trên nhánh sông lớn, thậm chí là cả tam cấp, tứ cấp, ngũ cấp cũng đều có. Mục đích lần này của bọn hắn chính là thám hiểm các nhánh sông ngũ cấp, bởi tính nguy hiểm tại đây sẽ tương đối nhỏ hơn rất nhiều so với những cấp trên, nhưng chung quy so với Tử Hoa Bí Cảnh thì những nhánh sông ngũ cấp này nguy hiểm hơn không biết gấp bao nhiêu lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.