Translator: Nguyetmai
Trong bóng tối bừng lên một đôi mắt rực lửa, Umbreon uyển chuyển bước ra.
Lâm Châu nhìn thấy con Umbreon quen thuộc này, đã ngầm đoán ra người đến là ai.
Tuy cậu không biết người này, nhưng cậu đã từng gặp ở Cửu Nguyệt Ốc, cô gái người Nhật nói tiếng Trung cực kì lưu loát.
Lúc đó, cô ta chính là người đang đuổi theo Từ Trạch Tiến.
Về sau Lưu Lạc còn phỏng đoán rằng, cô ta có thể là kiểm soát viên của Liên Minh.
Nếu thực sự như vậy, Lâm Châu cũng không thấy lạ khi cô ta tự tìm tới hỏi chuyện mình.
Dù sao kiểm soát viên tới đây để bắt Từ Trạch Tiến. Khi Từ Trạch Tiến chết, cậu cũng có mặt tại hiện trường, hơn nữa còn bị máy quay ghi hình lại.
Đối phương muốn lấy được đoạn ghi hình này để tìm ra thân phận của mình, cũng rất dễ dàng.
Thật ra Lâm Châu đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cậu sẽ bị kiểm soát viên của Liên Minh tìm tới tận nơi để tra hỏi.
Nhưng dù thế nào cậu cũng không ngờ được, đối phương lại đột ngột xông vào nhà mình lúc nửa đêm thế này, hình như có gì đó không đúng lắm….
"Cậu là Lâm Châu phải không?"
Fujiwara Sakura đang ngồi trên sofa bỗng đứng dậy, một nửa khuôn mặt ẩn khuất trong bóng đêm, khiến Lâm Châu không thể nhìn rõ nét mặt của cô ta.
"Cô ta là kiểm soát viên của Liên Minh sao?"
Lâm Châu liếc mắt nhìn con Umbreon bên cạnh. Vừa trông thấy ánh mắt hung hãn, bộ dạng trực muốn cắn người của nó, cậu lập tức lùi lại phía sau hai bước để kéo giãn khoảng cách giữa hai bên.
Không phải Lâm Châu sợ hãi, cậu chỉ nghĩ rằng vắc xin phòng bệnh chó điên quá đắt tiền.
"Cô đến để hỏi chuyện về Từ Trạch Tiến sao? Lúc đó tôi chỉ phòng vệ chính đáng thôi, có điều hắn ta xui xẻo nên ngã phát chết luôn!"
Lâm Châu nhún vai nói.
Đây là sự thật, cậu không có gì phải giấu giếm.
Có lẽ một kiểm soát viên bình thường đuổi bắt tội phạm bỏ trốn, hỏi đến đây cũng sẽ kết thúc thôi.
Nhưng mà nửa đêm nửa hôm Fujiwara Sakura lại xuất hiện ở đây, rõ ràng không thể chỉ đến để nghe lời nói dư thừa của Lâm Châu.
"Ha."
Fujiwara Sakura cười giễu cợt.
"Tại sao cậu lại phá hỏng máy quay phim, khi máy quay không quay đến cậu, cậu đã làm gì?"
Lâm Châu chau mày, Fujiwara Sakura nói vậy rõ ràng ám chỉ gì đó, trong lòng cậu đã lờ mờ đoán ra khả năng này.
Fujiwara Sakura từ trong bóng tối bước ra, đứng trước mặt Lâm Châu, ý cười nhẹ bẫng dò xét cậu, khẽ nói:
"Thứ trên người Từ Trạch Tiến, là cậu lấy phải không?"
Quả nhiên!
Mục đích truy lùng Từ Trạch Tiến của người phụ nữ này quả nhiên không chỉ đơn giản là đuổi bắt tội phạm truy nã.
Key Stone Mega!
Đối phương đến đây là vì thứ này.
Biết rõ điều đó, Lâm Châu không giấu giếm chút nào, nhanh chóng đút tay vào túi lấy Key Stone Mega ra, ném cho đối phương không chút do dự.
Fujiwara Sakura sững sờ.
Quả cầu thủy tinh cỡ lớn vẽ ra một đường parabol trong không trung.
Cô ta theo quán tính vươn tay đỡ lấy.
Rực rỡ đầy màu sắc, hạt nhân trạng thái gen, đây đúng là Key Stone Mega.
Lấy được Key Stone Mega một cách dễ dàng như vậy, Fujiwara Sakura không khỏi nghi ngờ, trong lòng nhủ thầm: Cậu thẳng thắn thật đấy, những lời phía sau tôi còn chưa kịp nói ra.
Ban đầu cô ta cứ đinh ninh rằng, bản thân sẽ phải tốn một tràng lời lẽ, có khi còn phải động tay động chân, ai ngờ Lâm Châu lại dễ dàng đưa cho mình như vậy.
Cô ta cũng nghĩ đến trường hợp Lâm Châu không chịu giao Key Stone Mega ra, cô ta sẽ để Umbreon dùng thuật thôi miên cậu, sau đó tự tìm.
Bây giờ Lâm Châu làm vậy, lại giúp cô ta tiết kiệm không ít công sức.
"Người Trung Quốc có câu, kẻ biết thức thời mới là trang tuấn kiệt."
Lâm Châu nhún vai nói.
Nếu Lưu Lạc ở đây, chắc chắn cậu ta sẽ chế giễu Lâm Châu vô liêm sỉ, lại dám tự dát vàng lên mặt!
Mạnh miệng đem từ "sợ hãi", nói một cách văn chương mỹ miều như vậy!
"Xem ra cậu biết rõ giá trị của thứ này."
Fujiwara Sakura híp mắt lại, nhìn Lâm Châu một cách đầy hứng thú.
Lâm Châu khẽ cười, mặc kệ Fujiwara Sakura muốn nói gì, cậu cũng không tiếp lời.
"Chúng ta làm một cuộc giao dịch đi, cậu giữ bí mật chuyện này giúp tôi, đừng có nói chuyện về viên đá này ra ngoài, tôi sẽ cho cậu một vài lợi ích."
Fujiwara Sakura vừa nghịch Key Stone Mega, vừa nói với Lâm Châu.
Cô ta không muốn để người khác biết được trong tay mình có Key Stone Mega, đặc biệt là người của Liên Minh Pokemon. Dù sao nó cũng quá quý giá, dễ làm cho người ta đố kỵ.
Chuyện liên quan đến Key Stone Mega, ngoại trừ người của tập đoàn Kim Thị đã bị cô ta "khóa miệng", bây giờ chắc cũng chỉ còn ba người biết chuyện là cô ta, Từ Trạch Tiến và Lâm Châu.
Hiện tại Từ Trạch Tiến đã chết, ngoài cô ta ra, chỉ còn Lâm Châu biết chuyện này thôi.
Nếu như Lâm Châu là một huấn luyện viên, Fujiwara Sakura có đủ mọi cách để xử lý cậu.
Nhưng rắc rối ở chỗ, Lâm Châu chỉ là người bình thường, cô ta đứng ở lập trường của một kiểm soát viên của Liên Minh, vốn dĩ không thể động tới cậu được!
Cho nên, cô ta đành phải đổi sang cách khác.
Nếu đã không có cách nào bịt miệng đối thủ, vậy phải tìm thứ gì đó để chặn họng cậu ta lại!
Trước đấy Fujiwara Sakura đã tìm được tài liệu về Lâm Châu thông qua Liên Minh.
Tài liệu này cực kì chi tiết, chi tiết tới mức dường như cuộc sống của Lâm Châu đều được ghi chép hết trong đó.
Từ khi sinh ra tới khi trưởng thành, từ trường mẫu giáo cho tới đại học, từ kích thước của cậu nhỏ đến số đo ba vòng của chị gái cậu… Sau khi Fujiwara Sakura xem qua tư liệu, đã nắm rõ trong lòng bàn tay!
Đặc biệt hơn, trong tài liệu còn thu thập được video "một chiêu knock-out" của con Cáo Lửa do Lâm Châu nuôi dưỡng, và cả đoạn video quay lúc cậu đối phó với Từ Trạch Tiến.
Những tài liệu video này, giúp cô ta nhìn ra nguyện vọng và thực lực của Lâm Châu.
Đây là một người muốn trở thành huấn luyện viên, đồng thời thực lực của con Pokemon do cậu ta đào tạo, đã gần đạt trình độ của huấn luyện viên rồi.
Fujiwara Sakura cảm thấy, không khó để làm một vụ giao dịch với Lâm Châu, bởi vì trong tay cô ta có thứ mà cậu muốn.
Fujiwara Sakura tiến lên một bước, nhìn Lâm Châu và nói:
"Cậu giữ bí mật giúp tôi, đổi lại, tôi giúp cậu vào thế giới của huấn luyện viên, cậu thấy sao?"
Lâm Châu đứng đờ ra.
Cô ta có ý gì?
Từ trong chiếc túi buộc bên eo, Fujiwara Sakura lấy ra ba quả bóng Pokemon rỗng đặt lên bàn.
Sau đó lấy ra một thiết bị giống như điện thoại, giao đến tay Lâm Châu.
"Đây là Pokedex bản test, có hầu hết tính năng của Pokedex bản thường. Trước mắt, nó có thể thu thập dữ liệu về nơi sản xuất, sinh thái, đặc điểm, thể trạng bình quân của hầu hết Pokemon hiện nay đã được phát hiện. Hơn nữa còn có tính năng quét và kiểm tra, có thể kiểm tra cấp độ của Pokemon, các chỉ tiêu năng lực cơ thể, lực tương tác siêu năng. Còn có rất nhiều tính năng khác, sau này cậu cứ từ từ mà nghiên cứu."
"Pokedex? Đây không phải là thứ chỉ có huấn luyện viên mới dùng được hay sao?"
Lâm Châu không khỏi sửng sốt nhìn cuốn Pokedex trong tay.
Lưu Lạc từng giới thiệu qua cho cậu về thứ này rồi, nó là đặc quyền của huấn luyện viên, hình như dùng vân tay để bảo mật thông tin cá nhân gì đó.
"Đây là bản test, dành cho người không phải huấn luyện viên sử dụng, dân thường như các cậu bình thường không được tiếp xúc với nó."
Fujiwara Sakura sờ nhẹ lên nút bật máy, khởi động sổ tay Pokedex.
Trên màn hình, có phân bố các app tính năng, nhìn khá giống với cách sử dụng điện thoại di động.
"Những người xuất thân từ gia đình huấn luyện viên, phe phái, tập đoàn, gia tộc lớn trong Liên Minh, muốn trở thành huấn luyện viên, chắc chắn không thể giống như người thường các cậu, tham gia kỳ thi thống nhất tư cách. Kỳ thi mà họ tham gia là kỳ thi nội bộ vào tháng Tám hằng năm! Bài thi là kiểm tra thực tế tiến hành trong mê cung, qua được kỳ thi mới có thể trở thành huấn luyện viên. Độ khó để qua kỳ thi nội bộ cũng tương đương với kỳ thi thống nhất."
"Nhưng mà, tham gia kỳ thi nội bộ luôn có cơ hội để có thể giành lấy những thu hoạch ngoài sức tưởng tượng! Pokedex bản test, chính là tấm vé vào sân để tham gia kỳ thi nội bộ!"