Thời Gian Hạnh Phúc

Chương 4: Kết hôn...Động phòng...Chết) (H)




Cường giả Võ Đế nếu buông tay buông chân đến chiến, đừng nói Hạ Hầu gia, mà dù là cả nửa cái thành Phù Phong đoán chừng đều được xong đời, đây là kết quả mà không hề ai muốn thấy cả.

Theo ba gã Võ Đế bay lên không rời đi, Hạ Hầu Nghiệp đột nhiên cả giận nói:

- Hạ Hầu Kiếm, ngươi tên súc sinh này, ta hiện giờ sẽ đưa ngươi đi gặp Diêm Vương.

Hắn lập tức vỗ mạnh ra một chưởng.

Hạ Hầu Kiếm biến sắc, đột nhiên trốn ra sau, liên tục kêu cứu hơn mười tên Tổ gia và và Trưởng Tôn gia ở phía sau.

Hơn mười người kia nguyên một đám lạnh lùng nhìn hắn, lộ ra vẻ vô cùng châm chọc, loại người ngay cả thân nhân gia tộc mình cũng bán đứng như thế, coi như là địch nhân cũng căn bản xem thường. Một người trong đó cao giọng nói:

- Tộc trưởng lúc trước từng nói, nếu Hạ Hầu gia có chuyện nội đấu hoặc là thanh lý môn hộ thì chúng ta ngàn vạn không được nhúng ta.

Hạ Hầu Kiếm biến sắc, đột nhiên lộ ra một tia dáng cười trào phúng, lạnh giọng nói:

- Hai nhà các ngươi quả nhiên không đáng tin cậy ah, may mắn ta đầu nhập vào cũng không chỉ đám thế gia cặn bã các ngươi.

Mọi người nghe xong, đều khẽ chau mày, lộ ra vẻ khó hiểu.

Hạ Hầu Kiếm từ trên người lấy ra một tấm lệnh bài, cao giọng nói:

- Ta hiện giờ chính là người Huyết Thần Cung, các ngươi ai dám động đến ta?

- Cái gì? Huyết Thần Lệnh?

Hạ Hầu Nghiệp ngây người tại chỗ, lần này ngay cả người Tổ gia và Nghiệp gia chi nhân cũng triệt để ngốc trệ ở đó, Huyết Thần Cung có danh tiếng không hề nhỏ, bọn hắn căn bản không dám chọc.

- Ha ha, ha ha

Hạ Hầu Kiếm cười như điên, lạnh giọng nói:

- Nhị thúc, ngươi không phải muốn giết ta sao? Đến giết ta ta, giết ta cũng là giết đệ tử Huyết Thần Cung, Hạ Hầu gia không muốn tồn tại nữa sao?

Hắn đắc ý đi ra phía trước, lướt qua Hạ Hầu Nghiệp đang trợn mắt há hốc mồm, hung hăng đá tới tên nam tử trước kia mở miệng nói không nhúng tay vào chuyện Hạ Hầu gia kia, hung ác h nói:

- Ngốc bức, ngươi không phải rất hung hăng càn quấy sao? Hung hăng càn quấy, hung hăng càn quấy, hung hăng càn quấy cho ta xem.

Một hồi quyền đấm cước đá, trực tiếp đánh cho nam tử kia một trận, đối phương vậy mà cũng không dám ra tay phản kháng, người còn lại cũng đều ngơ ngác nhìn xem, cũng không biết là đã quên hỗ trợ hay là không dám nữa.

- Ta nhổ vào còn ở trước mặt ta 'trang Bức', các ngươi thật cho rằng ta tin Tổ gia và Trường Tôn gia các ngươi sao?

Hạ Hầu Kiếm nhe răng cười không thôi, nói:

- Cho các ngươi ra, cũng chỉ là để các ngươi xung phong, dù sao cường giả Võ Đế muốn đối phó vẫn tương đối phiền toái. Hiện giờ hai nhà các ngươi tạm thời bị ta trưng dụng, nghe theo chỉ huy của ta

- Dựa vào cái gì?

Rốt cục có người không phục, trợn mắt nhìn.

Trong mắt Hạ Hầu Kiếm bắn ra đạo đạo sát khí trong tay lóe lên hàn quang, liền có hơn một thanh kiếm trực tiếp chém tới.

Tên võ giả kia hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường đối với tu vị của Hạ Hầu Kiếm, tiện tay trảo một cái, đạo kiếm quang kia đã triệt để bị chôn vùi mất, nhưng cũng chỉ như thế, sau khi biết thân phận Huyết Thần Cung của đối phương thì những người này quả thật đều kiêng kị, không dám động tay nữa.

- Wow, dám đụng đến ta, giết người nọ cho ta.

Hạ Hầu Kiếm đột nhiên nộ quát một tiếng, cũng không biết là đang phát lệnh với ai. Trong không khí đột nhiên lắc lư thoáng một phát, đã nhìn thấy mấy đạo huyết quang lóe lên, tên võ giả lúc trước kêu thảm một tiếng, thân thể liền bị ném bay lên tại chỗ, lần nữa rơi xuống vậy mà huyết dịch toàn thân đã bị hút không còn, biến thành một cỗ thi thể rồi

Lần này đã trực tiếp chấn nhiếp tất cả mọi người rồi, ngay cả bán thân Hạ Hầu Kiếm cũng thấy hoảng sợ, sau khi thấy rõ trước người đột nhiên nhiều hơn hai người, một thân hắc y, trên mặt đều là một mảnh cười tàn nhẫn, lúc này mới lấy lại bình tĩnh, vội bước lên trước nói:

- Làm phiền hai vị đại nhân rồi.

- Hắc hắc, bên trên phái chúng ta tới giúp ngươi lấy kiện huyền khí cửu giai kia, tất cả lấy ngươi làm chủ, không cần khách khí như thế.

Tên Hắc y nhân bên trái lạnh lùng cười nói.

Hạ Hầu Kiếm lập tức cảm thấy một cổ lực lượng dâng lên, cười lớn ngóc đầu lên, ánh mắt quét qua người Tổ gia và Trường Tôn gia, nhe răng cười nói:

- Ta vừa rồi nói tạm thời điều động các ngươi, hiện giờ có ý kiến gì không?

Tất cả mọi người đều hận đến ngứa rắng, nhưng vừa nhìn qua hai gã cường giả Huyết Thần Cung kia, trong lòng liền rét run, thân thể cũng run rẩy thoáng một phát, không ai dám làm chim đầu đàn cả.

Hạ Hầu Nghiệp chỉ cảm thấy chuyện càng lúc càng lớn, một mình mang bảo vật ra khỏi mai cốt chi địa đã phạm tối kỵ của Huyết Thần Cung, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu như lúc trước chỉ là Tổ gia và Trường Tôn gia đến đoạt thì mọi người còn thể trao đổi, chung quy vẫn có thể nhận đồng một số thứ, hiện giờ người Huyết Thần cung đã tham dự vào, vậy thì không thể làm gì được nữa rồi.

Hạ Hầu Nghiệp nghĩ vậy, không khỏi sầu thảm nói:

- Hạ Hầu Kiếm, người thủ hộ phủ khố là phụ thân ngươi, ngươi thu thập những người này, chẳng lẽ là muốn đi giết phụ thân ngươi sao?

Hạ Hầu Kiếm biến sắc, lạnh lùng nói:

- Giết còn chưa nói tới, chỉ có điều cha ta tới giờ đều là đầu gỗ, không hiểu được tiến thối, không phân rõ tình thế. Nếu Nhị thúc có thể cùng đi thuyết phục cha ta, trực tiếp mở ra cửa phủ khố, giao nộp huyền khí cửu giai kia lên cho Huyết Thần Cung, đây chính là một công lớn.

- Ha ha, một công lớn?

Hạ Hầu Nghiệp cười thảm nói:

- Ngọc bi kia là mình ta mang ra, không quan hệ đến Hạ Hầu gia, ngọc bi kia có thể cho các ngươi, nhưng không được gây sóng gió ở Hạ Hầu gia, hơn nữa nếu các ngươi nhất định phải giết người thì giết ta là được rồi.

Hạ Hầu Kiếm nở nụ cười, hòa thanh nói:

- Nhị thúc suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng chỉ là muốn ngọc bi kia thôi, ta cũng là người Hạ Hầu gia, làm sao có thể đi đối phó Hạ Hầu gia được, còn làm phiền phiền Nhị thúc đi khuyên nhủ cha ta rồi.

Hạ Hầu Nghiệp lộ ra vẻ đau thương, nhìn qua hắn nói:

- Hạ Hầu gia chúng ta xuất hiện nhân tài như ngươi, thật sự là tam sinh hữu hạnh ah.

- Hắc hắc, Nhị thúc không cần nói móc ta, đợi sau này các ngươi sẽ biết.

Hạ Hầu Kiếm hai mắt sáng lên nói:

- Ta nhất định sẽ làm ra một phen sự nghiệp tại Huyết Thần Cung, khiến các ngươi đều lau mắt mà nhìn. Chỉ vị trí tộc trưởng Hạ Hầu gia, còn không phải là giới hạn của ta.

Hạ Hầu Nghiệp không biết nói gì nữa, một người im lặng đi ở phía trước.

Hạ Hầu Kiếm và hai gã người Huyết Thần Cung cùng võ giả hai nhà khác cũng đều đi theo.

Xuyên qua mấy cái hành lang gấp khúc, mọi người rốt cục đã từ xa trông thấy chỗ bảo khố.

Hạ Hầu Thành đột nhiên mở ra mắt hổ, lập tức tựu cảm nhận được khí tức của mọi người, liền trở nên cảnh giác, lớn tiếng nói:

- Nhị đệ, những người này là ngươi phương nào? Ngươi dẫn bọn hắn đến là ý gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.