Thời Gian Đem Gừng Nấu Thành Đường

Chương 22: Danh tướng ra quân, La công tử bắt Trại Phi




----» Đàn ông cần phải có tiền,

thậm chí là...rất nhiều tiền.

----» Không phải là tiền để bản thân mình no đủ, người yêu mình sung sướng.

----» Mà tiền là để người yêu mình không bị cám dỗ bởi tiền của những thằng đàn ông khác..!!!

************************

Màn đêm lạnh lẽo tĩnh mịch thoáng chốc đã được thay thế bằng một luồng ánh sáng mặt trời mở nguồn cho một ngày mới. Trong một ngôi biệt thự xa hoa như một tòa lâu đài sang trọng. Ở căn phòng u ám chỉ phủ lên một nền đen đáng sợ. Cô gái xinh đẹp mĩ miều đang nằm trong lòng người con trai khẽ cựa mình vùi đầu vào bờ ngực nam tính mạnh mẽ. Ấm thật!!! Càng nghĩ cô gái càng cố sức dụi đầu vào, lấy tay mình gác lên ôm chặt lấy bờ lưng to lớn ấy.

Nhận thấy sự chèn ép từ phía đối diện, Kì Nam cau mày, từ từ chậm rãi mở đôi mắt hổ phách lạnh lẽo của mình ra. Đập vào mắt là hình ảnh Hàn Nhi đang lấy tay vòng ngang ôm chặt anh, cứ như một con mèo mà chui rúc vào trong lòng. Môi Kì Nam hơi nhếch lên, ánh mắt thích thú. Anh muốn xem thử con búp bê của mình khi tỉnh dậy thấy được cảnh này thì sẽ thế nào đây. Tối hôm qua anh đã lấy tay cô ôm ngang hông mình nhưng không hiểu sao Hàn Nhi cứ buông ra. Bực tức anh không thèm làm gì nữa. Ai ngờ mới sáng, cô đã dính chặt anh cứ như một con bạch tuột.

-A... ưm...

Miệng Hàn Nhi ưm lên một cái, đôi mắt trong veo từ từ hé mở để đón nhận cái ánh sáng chói lóa của mặt trời nhưng bất ngờ, cứ như một chậu nước nóng ập thẳng vào người Hàn Nhi.

Mặt cô nóng lên, đỏ phừng phừng như tôm luộc. Trong tầm mắt cô hiện giờ chỉ thấy một vòm ngực nam tính trần trụi khi chưa mặc áo của Kì Nam. Bỗng dưng, bao nhiêu hình ảnh tối qua lại ùa về làm mặt Hàn Nhi càng ngày càng đỏ hơn. Sau một lúc, như nhớ ra gì đó, Hàn Nhi mở to đôi mắt tức giận ngước lên nhưng ai lại ngờ... đôi môi cô lại trúng ngay càm của anh.

Kì Nam bỗng chốc sững người ra. Một cảm giác tê dại như dòng điện chạy dọc theo cơ thể anh.

Cảm giác Hàn Nhi gây ra là gì? Tại sao anh lại thấy tê cứng người? Kì lạ.

Im lặng một chút Kì Nam cũng không định quan tâm cái cảm giác ấy nữa. Trong đầu anh lóe lên một tia trêu ghẹo.

Nếu như lúc nãy anh cúi đầu thấp xuống một chút thì có lẽ sẽ trúng môi rồi không?

Kì Nam cứ như vậy dường như chẳng còn quan tâm đến cái khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ phừng phực vừa ngượng vừa tức của ai kia.

Ánh mắt Hàn Nhi tóe lửa nhìn Kì Nam. Đôi môi hồng đỏ hé mở hét lên.

-YAAAAAA TÔI ĐÁ CHẾT ANHH.

Phịch /// Một thân ảnh lao nhanh khỏi giường.

Kì Nam tức giận đứng lên. Đôi mắt lạnh lẽo hằn lên tơ máu đỏ ngầu nhìn Hàn Nhi. Búp bê của anh ngày càng "dũng cảm gan dạ" nha. Tốt lắm, chưa từng ai dám đá anh, vậy mà cái người con gái lanh chanh phía trước lại dám động thủ. Càng suy nghĩ đôi mắt Kì Nam càng thâm trầm đi từng đợt.

Nhưng Hàn Nhi nào để ý, tay không ngừng ném chăn ném gối về phía anh. Miệng chửi rủa xối xả.

-Cái tên đáng ghét, anh dám lợi dụng lúc tôi ngủ mà ôm tôi, tên biến thái còn dám hôn tôi, anh có biết là fistkiss của tôi không hả? Cái thứ vô liên sỉ, đáng chết. TẠI SAO ANH KHÔNG CHẾT ĐI HẢẢ? Có lẽ sẽ tốt cho mọi thứ đó...pla....pla...

Hàn Nhi cứ gào thét, chửi không tiếc một lời làm cho đôi con ngươi Kì Nam đã lạnh, giờ còn lạnh hơn gấp bội phần. Tia nhìn thâm trầm ác bá. Răng anh đay nghiến phát ra âm thanh nhỏ "kèn kẹt". Đáng chết, chưa ai từng dám đá xuống giường. Chưa ai từng dám chửi anh. Chưa ai từng dám không sợ anh. Và đặc biệt chưa ai từng dám nói trước mặt anh với ba từ "VÔ LIÊN SỈ"

Thế mà hôm nay tất cả lại bị phá hủy dưới cái con người mang tên Hàn Nhi do chính anh đặt. Được lắm Hàn Nhi, xem cô sẽ sống ra sao.

-CÔ CÂM MIỆNG LẠI CHO TÔI.

Kì Nam quát lớn làm Hàn Nhi hoảng sợ, sau đó...

RẦMMMM /// Cửa phòng bị anh hung tợn đóng lại, âm điệu thô cộc phát ra từ cánh cửa vang lên cả một lầu hai của biệt thự. Nếu ai để ý rõ sẽ thấy, trên cánh cửa đã bị nứt một đường dài.

Hàn Nhi ngây người nhìn về bóng dáng đã khuất của Kì Nam. Anh ta sao vậy? Sao lại tức giận. Trông bộ dạng và ánh mắt lúc nãy thật làm cô hoảng sợ mà. Chẳng lẽ chỉ vì cô đá anh ta, chửi anh ta ư?

Hừ, Hàn Nhi bễu môi. Phải không vậy chứ, chỉ bị đá một cái, chửi vài câu, không lẽ anh ta lại nhỏ mọn đến như vậy.

Hàn Nhi xua xua tay. Dù thế nào đi nữa cô cũng sẽ trả thù anh ta.Thoáng chốc, dường như cô đã quên... tính mạng của cô hiện giờ đang nằm trong tay của anh.

Hàn Nhi bực tức trong lòng đi VSCN mà đâu biết vài ngày sau cô sẽ khó sống thế nào.

(Còn tiếp)

-Xin lỗi, hk hay thì bỏ qua cho Au nhé, chỉ tại bị mất bản thảo, Au làm biếng quá nên viết vậy luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.