Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Quyển 1 - Chương 5: Đây là Liễu Thiên?​




Nhạc Phong Nhi cười nói: “Thẩm tiểu thư thật thông minh, rất có thể đấy.”

Phỉ Thúy đang kéo rèm cửa sổ, nghe được bên ngoài có tiếng vang, “Trong trạm dịch này, luôn có lũ mèo hoang đáng ghét.”

Nói xong kéo rèm xuống, mọi người đều đi ngủ.

Cùng lúc đó, trong trạm dịch, một bóng dáng thật nhanh bay đi, đến bên ngoài địa phương bí ẩn, hắn móc từ trong tay áo ra hai con rắn thật nhỏ, tê tê phát ra mấy tiếng của loài rắn, hai con rắn nhỏ này liền được ra lệnh, chia ra hai phương hướng Đông Tây bay đi.

Tốc độ nhanh, có thể nói tuyệt thế.

Người nọ khe khẽ hừ một tiếng, lại nhanh chóng trở về trạm dịch.

Tô Mạt mang theo Lưu Vân, A Lí, Lan Như, quyết định vận khởi khinh công, vẫn hướng núi hoang chạy tới.

Lúc quá nửa đêm, đến được dưới chân núi hoang, hội họp cùng 3 tổ thủ hạ.

Ali đã sớm bàn bạc với bọn họ, lần này chỉ tìm tổ trưởng mỗi tổ phân phó một chút, liền tự mình hành động.

Bọn họ đã sớm thăm dò qua, núi hoang tổng cộng có sáu cửa động, trong đó hai bị bỏ phế.

Nếu như muốn có số lượng rắn độc lớn ra vào, tự nhiên phải từ cửa động mà vào, không thể nào đi vào lỗ thủng cực nhỏ trên tảng đá.

Ba tổ trưởng tiến lên, đem tình huống mình thăm dò được nói cho A Lí cùng Tô Mạt xem, từng cái cửa động đều kiểm tra hết.

Bọn họ dùng hương đặc biệt thử dò xét qua, những con rắn độc kia liền núp ở bên trong.

Bọn họ còn chuẩn bị lượng lớn hùng hoàng, chỉ chờ Tô Mạt hạ lệnh.

Tô Mạt dẫn theo bọn hắn tới một thềm đá bỏ hoang, đến một nơi bằng phẳng, liền phục ở đó mà lắng nghe.

Hôm nay thính lực nàng càng ra lợi hại, thậm chí có thể nghe được âm thanh khác thường trong sơn động.

Thử nghĩ có thể mười mấy vạn, vài chục vạn con rắn độc tụ chung một chỗ, tuyệt đối không thể nào yên lặng, cắn xé lẫn nhau, hoạt động cũng là thường.

Nàng dẫn theo người vây quanh ngọn núi, tìm đúng một chỗ, cũng để lại dấu hiệu, lưu lại người ở nơi đó.

Trên đường nếu như gặp rắn tự tiện ra ngoài, lập tức giết không tha.

Không tới hai canh giờ, bọn họ căn bản khảo sát được hết tình huống, A Lí đã lấy ra Phích Lịch đạn đặc dị Tô Mạt mang tới.

Mỗi người 3 quả, đủ để tạc bằng tòa núi hoang.

Tô Mạt dẫn theo mấy người Lan Như xuống núi trước, sau đó lấy đèn lồng cùng tiếng còi để chỉ huy.

Đang lúc chờ đợi, đột nhiên trong sơn động có dị động, những con rắn kia nhưng đột nhiên cực kì hưng phấn, phần lớn đều bò ra ngoài.

Giống như nhận được tín hiệu gì, liều mạng chạy ra ngoài.

Có mấy đội viên canh giữ ở ngoài động khẩu trở tay không kịp, lập tức bị cuốn vào xà trận, lập tức hóa thành bạch cốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.