Thình Thịch

Chương 79: 79: Trẻ Con




Nhóm thánh nữ ăn dưa thoáng chần chờ một chút, sau đó vẫn phóng tất cả lực chú ý đi hóng hớt tình hình. Chỉ có Mạch Quỳnh Lâm không chút thay đổi, một lòng một dạ nghĩ rốt cuộc lúc nào cổ bà bà mới hành động?

Ở đây người muốn làm tang sự cho Đậu Đậu không chỉ có một mình Mạch Quỳnh Lâm mà còn có Đông Hạ trưởng lão nữa.

Vốn dĩ cô ta đến chỉ muốn xem Đại Vu Sư có ở đây hay không thôi, không cam lòng vì sao Đại Vu Sư thích Mạch Phi mà không thích cô ta. Lúc vào không thấy Đại Vu Sư, cô ta đã muốn quay đi rồi, nhưng không ngờ trước khi đi lại nghe được Mạch Phi nói câu kia.

Tính tình cô ta nóng nảy, sao có thể chịu được chứ?

Nhưng mà không biết tiểu tiện nhân Mạch Phi này dùng cái yêu pháp gì, cố tình đợi Đại Vu Sư đến mới chọc cô ta tức đến ra tay.

Giờ thì tốt lắm, tiểu tiện nhân biến thành Bạch Liên Hoa yếu đuối vô tội, cô ta thành ỷ thế hiếp người!

Đông Hạ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, nhìn Đại Vu Sư thật lâu, giật tay ra, “Ngươi chọn giỏi lắm, chọn một lần liền chọn được người trong ngoài bất nhất như vậy!”

Đậu Đậu, “...”

Má nó! Cô trong ngoài bất nhất? Cô đang muốn trong ngoài bất nhất đây! Nhưng cô dám sao hả?

Chờ đến lúc có thể đánh bại Đông Hạ trưởng lão thì cô liền trong ngoài bất nhất cho xem.

Đậu Đậu nhìn Đại Vu Sư, Đại Vu Sư cho cô ánh mắt an ủi, sau đó nhìn thẳng Đông Hạ trưởng lão, gằn từng tiếng, “Cô ấy thế nào là chuyện của ta, không liên quan tới ngươi!”

Nhóm thánh nữ ăn dưa máu sói sôi trào, dựng thẳng lỗ tai muốn nghe xem Đông Hạ trưởng lão đáp lại thế nào.

Nhưng mà Đông Hạ trưởng lão cũng ngay thẳng, vừa mở miệng chính là, “Sao lại không liên quan đến ta? Ánh mắt ngươi không tốt sẽ khiến ta bị liên lụy. Sớm biết ánh mắt ngươi kém như vậy thì năm đó ta sẽ không thích ngươi!”

Đại Vu Sư nhún vai rồi trực tiếp đuổi người, “Còn việc gì nữa không? Bên này còn đang học hội họa, ngươi làm chậm trễ thời gian của mọi người, không tốt lắm đâu.”

Đông Hạ trưởng lão hừ một tiếng, nhìn Đậu Đậu thật lâu rồi vung tay áo chạy lấy người.

Một trò khôi hài cứ thế kết thúc, nhóm thánh nữ ăn dưa xem mà tâm tình nửa vời.

Cứ thế là xong rồi?

Đây vẫn là Đông Hạ trưởng lão mà các cô biết sao!

“Khụ, khụ, mọi người... đừng thất thần nữa, vẽ tranh mau!”

Trưởng lão hắng giọng cắt ngang, sau đó quần ma bắt đầu hoàn thành nốt tranh của mình. Thanh âm bút lông ma sát giấy vang lên bên tai không dứt, thuốc màu được chế tạo riêng cũng mang theo hương vị thần bí không nói lên lời.

Đậu Đậu cầm bút lông, vừa mới chấm thuốc màu dính ở ngòi bút liền lập tức bị Viên Viên vỗ vỗ, “Mẹ ơi, thối, mặt sẽ sưng!”

Cái mà Viên Viên nói chính là độc tố lần trước khiến Tiểu Thập mập thành đầu heo.

Nhưng Đậu Đậu lại ngơ ngác, bởi vì cô không nhớ rõ.

Cái gì là thuốc màu chạm vào mặt sẽ sưng? Cô không vẽ lên mặt là được!

“Để ta xem.”

Đại Vu Sư ngăn Đậu Đậu lại, lấy ra ngân châm được chế tạo đặc biệt, đảo qua thuốc màu một chút, ngân châm lập tức biến đen.

“Có độc!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.