Thình Thịch

Chương 27: 27: Đêm Đó Cô Không Uống Thuốc Tránh Thai




Từ đầu đến cuối, ông ta cũng chỉ muốn biết một câu. Nếu không bị trùng cắn thì là Nhiễu Lan Đằng mấy lá?

Bây giờ ông ta đã biết rồi, vì thế đối với lời nói của Mạch Lăng cũng không thấy hứng thú. Ừ một tiếng xem như trả lời, ánh mắt lại chuyển đến trên người của Đại Vu Sư.

Lúc trước là năm lá, tổn hại hai lá, bây giờ tính cả hai lá này cùng ba lá mọc thêm… Nhiễu Lan Đằng của Mạch Phi có tám lá!

Giống Mạch Quỳnh Lâm, là tám lá...

Mạch Lăng còn đang lải nhải giải thích, nhưng sắc mặt Ma quân đã thay đổi rồi. Hồi lâu sau, ông ta liếc Mạch Lăng một cái, nhíu mi, chỉ nói hai chữ, “Câm miệng!”

Mạch Lăng, “... Vâng.”

Câm miệng? Câm miệng là ý gì? Tha cho anh ta tội khi quân?

Mạch Truy ở bên cạnh hóng hớt toàn bộ quá trình, vốn nhìn thấy Ma quân chất vấn Mạch Lăng còn run rẩy xem diễn, bây giờ thấy Ma quân không truy cứu, nhất thời liền bày ra cái mặt khóc tang như chết mẹ.

Má nó, sao Ma quân lại không truy cứu?

Đây chính là tội khi quân đó!

Nhưng mà anh ta nghĩ một chút liền hiểu ra… cũng hợp tình hợp lý

Lúc trước Mạch Phi có năm lá, bây giờ sáu lá, lại thêm hai lá bị con sâu ăn mất, nghĩa là cô có Nhiễu Lan Đằng tám lá.

Cho nên truy cứu cái gì? Sao còn phải truy cứu?

So với việc truy cứu trách nhiệm của Mạch Lăng, ông ta không đi truy cứu việc bọn họ phái cổ bà đi ám hại Mạch Phi đã là tốt lắm rồi!

Nếu Mạch Phi có Nhiễu Lan Đằng chín lá, vậy lỗi của anh ta lớn vô cùng.

Sắc mặt Mạch Truy lúc sáng lúc tối, đứng bên cạnh nhất thời không dám nói câu nào. Anh ta có chút sợ, sợ Đậu Đậu có được Nhiễu Lan Đằng chín lá.

Bởi vì chuyện đó có nghĩa là tất cả những việc bọn họ làm trước kia đều sẽ bị truy cứu, nghĩa là tiền đồ của em gái bị anh ta nhất thời nhúng tay vào làm hỏng. Đã là bà già sắp ba nghìn tuổi rồi, Quỳnh Lâm còn cần bao nhiêu tình yêu nữa mới có thể tưới đủ cho Nhiễu Lan Đằng?

Nếu lúc trước anh ta không ra tay ngăn cản, nếu lúc trước Quỳnh Lâm có thể thuận lợi gả đi, vậy cho dù bây giờ cô ta có phải hay không thì cô ta cũng đã thành phi tử của Ma quân rồi, một khi sinh con, địa vị của cô ta sẽ không thể dao động.

Nhưng mà bây giờ... tất cả đều bị hủy.

Thái độ kia của Đại Vu Sư đối với Mạch Phi chẳng lẽ còn không đủ rõ ràng sao?

Mạch Phi mới là người có Nhiễu Lan Đằng chín lá!

Chuyện rõ ràng như vậy, anh ta cũng nhìn ra, sao Ma quân lại không nhìn rõ?

Khụ…

Quả thật Ma quân không nhìn ra.

Ông ta chỉ có chút nghi ngờ, nhưng ông ta lại rất kiêu căng. Dịch Xuân Thu quy thuận Ma tộc mấy ngàn năm nay, luôn luôn trung thành tận tâm với ông ta. Từ đáy lòng ông ta cho rằng đối phương cam tâm tình nguyện phục vụ, hoàn toàn chưa từng nghĩ tới y dám đoạt người có Nhiễu Lan Đằng chín lá với mình.

Đừng nói là Nhiễu Lan Đằng chín lá, nhìn biểu hiện của Ma quân vừa rồi là biết, trong tiềm thức của ông ta, Dịch Xuân Thu ngay cả nữ nhân ông ta không cần cũng không dám mơ ước!

Đương nhiên, Ma quân nghĩ vậy cũng là bình thường.

Người ở địa vị cao rất dễ dàng kiêu căng. Nhất là người có tâm cơ có thủ đoạn có mưu trí có vũ lực ở địa vị cao. Người như thế mỗi phút đều tự kỷ cùng cực, nhìn ai cũng giống đồ ngốc, nhìn ai cũng thấy đối phương phải quỳ gối dưới chân mình.

Đương nhiên, nguyên nhân chính là Đại Vu Sư ngụy trang quá tốt. Thế nên ngay cả Ma quân cẩn thận chặt chẽ như thế cũng không phát hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.