Thình Thịch

Chương 100: 100: Ngoại Truyện 3 - Ánh Sáng Của Riêng Cậu




Đại Vu Sư đi rồi, cửa thành lại thấy bóng một con ngựa càng già càng dẻo dai… Là Mạch tướng quân!

Lần này hai tướng sĩ cũng không dám hóng hớt nữa, vội vàng đứng lên nói, “Chào tướng quân!”

Tướng quân không nói gì, giơ roi lên, “cha” một tiếng, đi mất.

Nhưng mà chuyện này cũng chưa hết, Mạch tướng quân vừa đi thì rất nhanh Thiếu tướng Mạch Truy cũng đến.

Hai tên tướng sĩ ăn dưa chuyên chú hóng hớt đứng ngồi không yên, chạy nhanh lên hỏi, “Thiếu tướng quân, sao vậy? Ma bảo cho xe ngựa đi qua có phải là người không?”

Mạch Truy gật đầu nói đúng, hai tướng sĩ ăn dưa nhẹ nhàng thở ra, sau đó lập tức nói vừa thấy Đại Vu Sư và Mạch tướng quân.

Mạch Truy nói đã biết, sau đó cũng đoạt một con ngựa gần đó.

Mạch Truy một đường không bị cản trở chạy đến giao lộ thứ ba, đó là chỗ anh ta và mặt sẹo đã hẹn trước. Rẽ phải ba lượt rồi đi thẳng phía đông, rồi đi đến biên thùy phía nam. Anh ta không hề do dự mà giục ngựa rẽ phải, căn bản không phát hiện Đại Vu Sư nấp ở giao lộ.

Theo lý là Đại Vu Sư đuổi theo xe ngựa trước Mạch tướng quân, bởi vì thị vệ thủ thành ở cửa đông không quen Mạch Truy nên y cho rằng bọn cướp này đưa Đậu Đậu đi cửa tây. Nhưng đuổi tới cửa tây, lại phát hiện đoạn đường phía trước có giao lộ. Vì thế y chỉ có thể chờ ở đây, cất giấu hơi thở, ôm cây đợi thỏ.

Đương nhiên người đầu tiên tới là Mạch tướng quân. Mạch tướng quân cưỡi ngựa chạy như điên, tro bụi bay lên đập vào mặt Đại Vu Sư, không quay đầu đi về phía tây.

Ông ta cảm thấy dù Mạch Truy mua chuộc bọn cướp đưa Đậu Đậu đi cũng sẽ đi về phía tây, bởi vì lúc trước anh ta trấn thủ ngay ở phía tây Ma giới.

Không thể không nói ý tưởng này của Mạch tướng quân rất có đạo lý. Đáng tiếc, ông ta hiểu đứa con này của ông, nhưng lại không hiểu vợ mình.

Vợ ông ta đoán được tâm tư của ông ta. Biết cho dù ông ta không đi hướng tây thì cũng sẽ đi ngược về đông nên lúc này mới để đứa con nuôi mà bà ta chuẩn bị bỏ chạy về phía nam.

Đại Vu Sư há mồm trợn mắt, cảm thấy chỉ số thông minh của Mạch tướng quân không đủ dùng. Sau đó y vừa âm thầm chửi bới vừa chờ đợi, chờ Mạch Truy cưỡi ngựa tới đây.

Đại Vu Sư đi theo anh ta, một đường dùng ma lực bay tới bay lui có chút mệt, bèn cứ thế ngồi xuống chung ngựa với Mạch Truy. Mạch Truy chỉ cảm thấy ngựa trầm xuống, sau đó chạy chậm hơn.

Anh ta lại rẽ hai giao lộ nữa, rồi quyết đoán bỏ ngựa chọn phi hành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.