Thịnh Thế Phong Hoa

Chương 43: Tâm tư sợ hãi khi động phòng 2




“ Các người...” Tông Viêm Chu sắc mặt âm trầm cúp điện thoại, nói:” Đây chỉ là cái đĩa dỏm thôi, gạt được ai chứ? Cái “ Nhà trọ” gì đó chắc chắn là căn cứ tà giáo đúng không?”

“ Thôi được rồi.” Lý Ẩn quyết định dùng một chiêu cuối cùng:” Các em đi theo tôi.”

Không phải vạn bất đắc dĩ, Lý Ẩn cũng không muốn làm như vậy.

Huyết tự chỉ thị đã quy định, một khi thề, trong một tuần không được bước vào nhà trọ, trước mắt thời gian quy định còn chưa kết thúc, cho nên cả bọn không thể tiến vào nhà trọ, nếu không cái bóng của chúng sẽ phát sinh dị biến, thao túng bọn chúng đi tự sát.

Nghe Lý Ẩn nói như vậy, Tông Viêm Chu biến sắc, nói:” Vậy mà, anh còn muốn dẫn bọn tôi đi nhìn cái “Nhà trọ” đó?”

“ Đúng vậy.” Lý Ẩn đáp:” Tuy trước mắt các em không thể tiến vào nhà trọ, nhưng mà, ở bên ngoài đứng nhìn vẫn được mà.”

Một giờ sau...

“ Được rồi, chúng tôi tin lời anh.”

Nhà trọ có đặc điểm kỳ lạ là ở bên ngoài không thể nào nhìn thấy được, khiến cho bốn người bọn Tông Viêm Chu ngạc nhiên chấn động vô cùng, thậm chí cảm thấy mọi thế giới quan đều sụp đổ, nhưng lại buộc phải chấp nhận... Khoa học kỹ thuật của loài người hiện tại vẫn chưa giải thích được chuyện này.

Sau khi đã tin tưởng, vấn đề tiếp theo chính là...

“ Anh nói bởi vì chúng tôi đã thề, cho nên không thể vào nhà trọ được sao?”

Tại cửa chính nhà trọ, bốn người vô cùng lo lắng hỏi Lý Ẩn. Còn Lý Ẩn thì gật nhẹ đầu, rồi đáp:” Trong một tuần các em không thể vào đây. Cụ thể các em thề lúc nào?”

“ Tôi nhớ khoảng 8 giờ 32 phút,” Liễu Nguyên Tân lập tức đáp:” Lúc đó tôi cố ý nhìn đồng hồ.”

“ Đồng hồ của em chính xác chứ?”

“ Chắc không có vấn đề a.”

“ Mỗi phút mỗi giây đều không thể có sai số!”

“ Bạn ấy nói không sai.” Tông Viêm Chu cũng nói:” Lúc đó tôi cũng có xem đồng hồ, thứ này của tôi là hàng Rolex chính hiệu do cha tôi đem từ nước ngoài về, tuyệt đối không có vấn đề.”

“ Lý, Lý tiên sinh,” đúng lúc này An Tử bổ nhào tới trước mặt Lý Ẩn, nói:” Vừa rồi, lúc tôi đang đi vào cư xá thì nhận được một cuộc điện thoại! Người gọi điện, sợ là... Sợ là...”

Sau khi nghe cô bé kể lại đầu đuôi, Lý Ẩn gật đầu nói:” May mắn là đã tìm đủ mọi người, yên tâm đi, tuyên thề chính là các em, nên đối tượng báo ứng cũng chính là các em. Tôi nghĩ, người thân của các em sẽ không có chuyện gì đâu. Nhưng mà, ngàn vạn lần đừng có gọi điện về nhà hỏi thăm tình hình của bọn họ, làm như vậy có thể sẽ giúp cho con “quỷ” đó phát hiện vị trí của các em đó!”

Nếu không có khả năng cảm ứng phương vị..., lại không hạn chế địa điểm, thành phố K lớn như vậy, không, thậm chí có thể rời khỏi thành phố K, thì muốn tìm được bọn họ cũng sẽ muôn vàn khó khăn. Nhưng mà cũng khó trách, dù sao đối với bốn người này, thì đây mới là lần huyết tự chỉ thị đầu tiên, đương nhiên cũng sẽ tương đối dễ dàng vượt qua.

Tiếp theo, Lý Ẩn tịch thu điện thoại của cả bốn, nói:” Các em cầm trước chỗ tiền này, chọn một phòng trọ bình dân, không cần thẻ căn cước mà vẫn thuê được. Vào đó các em cải trang một chút, đội thêm cái nón hoặc đeo kính mát, cố gắng đừng để ai nhận ra. Tiếp theo bốn người các em tận lực trốn được bao xa thì trốn, đợi đến thứ tư tuần tới, cũng chính là lúc 8 giờ 32 phút ngày 10 tháng 11, lập tức quay trở về nhà trọ này! Nhớ kỹ, nếu gặp phải người quen, cho dù là bằng hữu rất thân thiết, thậm chí là cha mẹ, đều không được bỏ hóa trang! Mấy ngày này cũng tuyệt đối không được liên lạc với bất cứ ai, tuy cha mẹ các em sẽ lo lắng, nhưng tuyệt đối không thể cho con quỷ kia có bất cứ thời cơ nào để lợi dụng!”

Tại cửa chính nhà trọ, sau khi dặn dò bọn họ những chuyện này xong, cả bốn đều gật đầu. Nói xong rồi lại thấy nhẹ nhõm, dù sao thành phố K lớn như vậy, nếu quỷ không có khả năng cảm ứng vị trí của bọn chúng, thì làm sao có thể tìm thấy bọ chúng đây?

Sau khi thở phào nhẹ nhõm xong, Lý Ẩn xoay người đi về phía nhà trọ, thì nhìn thấy Doanh Tử Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ đã ra đến cửa chính.

“ Em cũng tới?” Lý Ẩn đẩy cánh cửa xoay ở lối vào nhà trọ, nói với bốn người kia:” Để tôi giới thiệu, chị này cũng là một chủ hộ trong nhà trọ, tên là Doanh Tử Dạ, nếu các em có vấn đề gì, cũng có thể kiếm chị ấy tư vấn.”

Giờ phút này Hạ Tiểu Mỹ đang đứng ở cửa chính nhà trọ, gương mặt áy náy nhìn bốn người bạn, không ngờ lại làm liên lụy tới bốn người bạn học. Nhất là An Tử, cậu ấy là bạn thân của mình a!

“ Thật là có lỗi, An Tử, Liễu Nguyên Tân, Khang Âm Huyến, Tông Viêm Chu... Tớ...”

Liễu Nguyên Tân sau khi trừng mắt nhìn cô bạn một cái, mới nói:” Được rồi, đừng nói nữa, bây giờ nói những lời đó có tác dụng gì!”

Đúng lúc này, Lý Ẩn kề sát vào Doanh Tử Dạ, thấp giọng hỏi cô:” Rõ ràng, nhà trọ ‘biết trước’ tương lai sẽ có lời thề độc địa này. Như vậy, lần này làm sao mới có thể tìm ra sinh lộ đây?”

Lý Ẩn vẫn không được yên tâm. Mặc dù nói, lần thứ nhất tham gia huyết tự chỉ thị có tỷ lệ sống sót rất cao, hơn nữa lần này rõ ràng quỷ không có năng lực cảm ứng vị trí của bọn chúng, đến địa chỉ nhà cũng phải đi tìm mới ra. Như vậy, chỉ cần trốn đi thì không còn vấn đề gì lớn, chỉ nói là không thể vào nhà trọ thôi, thành phố K lớn như vậy, trốn ở đâu cũng được cả. Nhưng mà, thực sự có đơn giản vậy không? Thực tế rất khó nói. Bất luận thế nào, mau chóng tìm ra sinh lộ mới là thượng sách, quỷ nhất định sẽ dùng trăm phương ngàn kế để tìm được bọn họ đấy.

Có khi nào, cái này lại giống với trò chơi trốn tìm?

Không thể nào, mặc dù là lần đầu tiên tham gia huyết tự chỉ thị cũng sẽ không đơn giản như vậy. Có thật là quỷ không có cách nào cảm ứng được vị trí của bọn chúng không? Sở dĩ có kết luận này cũng chỉ là do quỷ đã lấy đi địa chỉ nhà bọn chúng thôi. Nhưng, đây có phải là thủ đoạn lừa gạt của nhà trọ không?

Dù sao, nhà trọ đã lừa gạt bọn hắn quá nhiều lần rồi.

Nếu như quỷ không cách nào cảm ứng được vị trí của bọn chúng, thì việc ẩn nấp là quá dễ dàng, hạn chế duy nhất chỉ là không thể tiến vào nhà trọ thôi.

Doanh Tử Dạ liếc nhìn Lý Ẩn, hỏi:” Điện thoại của cả bốn đều hủy hết rồi phải không?”

“ Không,” Lý Ẩn đáp:” Kế hoạc của anh là thế này, để mấy người Hoa Liên Thành cầm điện thoại của bốn đứa nó đi khắp nơi trong thành phố K. tiếp theo là dặn chúng cắt đứt liên lạc với người nhà . Anh đã nhiều lần dặn dò chúng, tuyệt đối không thể dùng bất cứ phương thức nào liên hệ với người nhà, quỷ hồn tuyệt đối có thể cải trang thành họ, đến tìm bọn chúng. Khi đó thì phiền toái.”

“ Nhưng mà, tôi thấy anh dẫn chúng đến trước cửa nhà trọ thế này thật không thỏa đáng. Dù sao, nhà trọ và quỷ hồn cũng không biết có bao nhiêu mối quan hệ.”

“ Vậy thì không lo,” Lý Ẩn lắc đầu nói:” Căn cứ vào kinh nghiệm mấy chục năm của các chủ hộ tiền bối, tòa nhà trọ này chỉ thông báo huyết tự và là chỗ tránh nạn cuối cùng, trong quá trình chấp hành huyết tự chỉ thị, nhà trọ hoàn toàn “trung lập”, cung cấp sinh lộ cho các chủ hộ, hạn chế các năng lực của quỷ; đồng thời cũng tăng dần độ khó theo số lần chấp hành huyết tự chỉ thị, khiến tỷ lệ tử vong của các chủ hộ tăng cao, cũng làm cho chủ hộ từ lần thứ sáu đến lần thứ mười chấp hành huyết tự, có thể trực tiếp trở về nhà trọ. Độ khó của huyết tự luôn được nhà trọ cân đối, tuyệt đối sẽ không lâm vào hoàn cảnh khủng bố không lối thoát. Lúc này đây, chuyện quỷ không cách nào cảm ứng được vị trí của bọn chúng, cũng đã được kiểm chứng.”

“ Vậy sao? Kiểm chứng thế nào?”

“ Bởi vì hồ sơ sinh viên của chúng đã bị lấy đi, hơn nữa có một người không rõ thân phận gọi điện cho An Tử, hỏi thăm đường đến nhà cô bé.”

Nghe đến đó, Doanh Tử Dạ đột nhiên hỏi:” Hồ sơ sinh viên bị lấy đi, và An Tử nhận được điện thoại là lúc nào?”

“ Nhận được thông báo mất hồ sơ vào khoảng nửa giờ trước, An Tử nhận điện thoại là khoảng một giờ trước.”

Doanh Tử Dạ bỗng nhiên quét mắt một vòng nhìn bốn người kia, nói với Lý Ẩn:” Xem ra... Không thể để bọn chúng cứ như vậy mà đi khỏi đây được đâu.”

“ Cái gì?”

Không đợi Lý Ẩn kịp phản ứng, đột nhiên, sau lưng An Tử là Liễu Nguyên Tân, bỗng nhiên vươn hai tay... Đôi tay kia, vậy mà lại nằm trong hai ống tay áo kimono màu đỏ thẫm! Còn hai bàn tay duỗi thẳng ra đó, lại là màu trắng bệch, móng tay sắc bén giống như móng vuốt dã thú!

“ An Tử!” Lý Ẩn lập tức thét một tiếng lớn, An Tử bị làm cho hết hồn liền quay đầu ra đằng sau nhìn, nhưng mà, sau lưng lại trống không.

Tiếp theo, ba người đều phát hiện, Liễu Nguyên Tân đã biến mất vô ảnh vô tung!

“ Quả nhiên là vậy ah,” Chứng kiến cảnh tượng khủng bố thế này, nhưng biểu tình của Tử Dạ vẫn thản nhiên không biến sắc chút nào, nói:” Dựa theo anh nói, thì một giờ trước hồ sơ sinh viên đã bị lấy đi rồi, sau đó căn cứ vào nội dung hồ sơ, nó hoàn toàn có thể tìm đến một trong bốn người, giết chết người đó. Sau đó, đến lúc An Tử gọi điện thoại triệu tập mọi người, nó có thể biến thành bộ dáng của người mà nó đã giết, đi đến nơi đây.”

Ba người còn lại lập tức phát ra một tiếng thét thê lương!

Lý Ẩn vội ngay lập tức hét to với ba đứa nó:” Trốn đi! Ba đứa em tách ra trốn mau!”

Ba đứa mặt trắng không còn hột máu lập tức bung chân chạy như điên, chạy về hướng con hẻm nhỏ dẫn đến nơi này!

Cùng lúc này, Ryoko đã trở lại khách sạn, nhưng mà, vẫn không thu hoạch được gì.

Hiện tại, thời gian không còn nhiều.

Sau khi Norihiko đại ca chết đi, Yukiko tỷ tỷ rất thương tâm, đối với những người xung quanh, càng lúc càng lạnh nhạt. Về sau, còn nói muốn đi Trung Quốc du học.

Ryoko cảm nhận được, Yukiko tỷ tỷ đối với cái chết của Norihiko đại ca, đã đỗ lỗi cho cô.

Lúc đó, Norihiko đại ca là dẫn mình, đi về nhà cũ thăm cha ruột.

Ryoko là con nuôi của nhà Odakiri, chứ không phải là con gái ruột. Nhà Odakiri giáo dục con cái rất nghiêm khắc, cha mẹ cũng nghiêm khắc với cô như vậy, từ nhỏ đã dạy cô cắm hoa, trà đạo và đủ loại công việc nội trợ phức tạp, tựa hồ hy vọng tương lai cô được gả vào nhà khác, sẽ không làm xấu mặt nhà Odakiri.

Norihiko và Yukiko thì rất quan tâm đến mình, đối đãi với cô như anh em ruột. Ngày xưa, hai huynh muội này, đã dành cho Ryoko rất nhiều sự quan tâm ấm áp.

Còn hôm nay, hai người kia, một người thì đã chết, người còn lại thì...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, mặt trời dần dần lặn về phía tây.

Màn đêm buông xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.