Thiêu

Chương 43: Đánh Lại




Sáng sớm ngày thứ hai, nhóm người rời khỏi Mân côi tửu điếm. Từ cửa nam rời Tác Thác thành, hướng mục đích chuyến đi này mà đi.

Đối với Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam và Tiểu Vũ đều không hiểu rõ, Đại sư chỉ là nói cho Đường Tam cùng Cậu, để bọn Cậu tới nơi này tiếp tục học tập, ngoài ra cái gì cũng đều không nói. Nhưng từ vẻ mặt của Đại sư lúc ấy, mọi người mơ hồ có thể cảm thấy học viện này cùng Đại sư tựa hồ có chút quan hệ không bình thường.

Trên đường đi, vẫn như lệ cũ, Cậu cõng Tiểu Vũ cùng Đường Tam chạy đi.

"Các ngươi xem bên kia có cái thôn nhỏ." Đột nhiên Tiểu Vũ nói

Nhìn theo phương hướng ngón tay Tiểu Vũ, chỉ thấy phía trước, ước chừng ngoài một dặm, có một thôn nhỏ. Thôn nọ ước chừng có khoảng một trăm hộ dân, quy mô so với Thánh hồn thôn thì nhỏ hơn một chút. Bên ngoài thôn được vây bọc bởi hàng rào gỗ, tựa hồ dùng để phòng ngừa dã thú. Tại cổng thôn tựa hồ tụ tập không ít người, đa phần là thiếu niên cỡ tuổi bọn họ, đại bộ phận đều có người thân bên cạnh.

Tại chỗ cổng thôn để một cái bàn, phía sau bàn có một lão giả hơn 60 tuổi đang ngồi, làm cho bọn hắn trợn mắt há hốc mồm chính là, trên cửa thôn dùng gỗ tạo thành có treo một tấm biển nhìn qua có chút đổ nát, phía trên có khắc năm chữ đơn giản

"Sử Lai Khắc học viện".

Phía trước năm chữ này còn có một hình cái đầu màu xanh biếc, nhìn qua như là một cái đầu của loại quái vật hình người. Xanh xanh, có chút đáng yêu. Trước ngực lão giả ngồi sau chiếc bàn nọ cũng mang theo một tấm huy chương hình tròn màu xanh biếc, hẳn là giáo huy của Sử Lai Khắc học viện.

Đường Tam cũng Tiểu Vũ đều giật mình nhìn tấm biển, kinh hô.

“ Không thể nào!!! “

Ngay cả Cậu đã biết được nguyên trứ kịch tình cũng vẻ mặt co giật, khóe miệng hơi run run.

“Đại sư có lầm hay không? Ta nhìn thế nào cũng không thấy đây giống như là một tòa học viện. Sẽ không phải gạt người chứ." Tiểu Vũ bất mãn nói

“ Được rồi, nếu đã đến thì cũng vào xem thử đi “ Cậu liền tiến đến xếp hàng.

Lão giả ngồi ở sau bàn phụ trách tiếp nhận báo danh nhìn qua có bộ dáng uể oải, quần áo trên người nói cho dễ nghe một chút là đơn giản, nhìn thế nào cũng như là một lão nhân ở thôn quê, thậm chí tinh thần nhìn qua còn không bằng như lão Kiệt Khắc ở Thánh Hồn thôn.

Lúc này, một thiếu niên đi tới trước bàn báo danh. Lão giả uể oải nói: "Phí báo danh mười kim hồn tệ, đặt ở trong cái rương kia là được."

Phụ thân người thiếu niên nhanh chóng móc ra mười kim hôn tệ đặt bên trong chiếc rương do mấy tấm gỗ tạo thành.

"Đưa tay ra"

Thiếu niên theo lời đưa tay đến trước mặt lão giả, lão giả niết niết hai cái trên tay hắn, hướng hắn lắc lắc đầu, nói: "Tuổi của ngươi không phù hợp, có thể đi."

Thiếu niên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía cha của mình, đứa nhỏ hơn mười tuổi sớm thành thục như Đường Tam chính là không nhiều lắm.

Phụ thân thiếu niên nhanh chóng cười nói: "Sư phụ, con trai ta chỉ là vừa mới qua sinh nhật mười ba tuổi, ngài xem, có khả năng nới lỏng một chút hay không?"

Lão giả có chút không nhịn được nói: "Không nên ảnh hưởng đến người ở sau. Quy củ của học viện ngươi không biết sao? Chúng ta nơi này chỉ nhận những đứa nhỏ từ mười ba tuổi trở xuống. Hơn mười ba tuổi, nhất luật không thu. Các ngươi có thể đi."

Phụ thân của thiếu niên nói: "Vậy phí báo danh của chúng ta …"

Lão giả không chút khách khí nói: "Một khi đã báo danh, sẽ không hoàn."

Người đất sét còn có ba phần thổ tính, cha của thiếu niến nhịn không được cả giận nói: "Các ngươi rõ ràng là lừa tiền. Trả lại phí báo danh cho chúng ta, nếu không chúng ta quyết không đi. Sớm biết Sử Lai Khắc học viện tồi tàn thế này, chúng ta đã không đến."

Lão giả liếc hắn một cái nhàn nhạt nói: "Mộc Bạch, có người muốn lấy lại phí báo danh, ngươi xử lý một chút."

Ở bên cạnh, một đạo nhân ảnh chợt đứng lên: "Muốn lấy lại phí báo danh cũng được, đánh thắng ta, sẽ nhận được tiền."

Sau đó, mạnh mẽ hồn lực từ trên người hắn bạo dũng mà ra, dưới chân có ba vòng hồn hoàn, lãnh băng quang mang xuyên thấu hai tròng mắt của hắn bắn về phía đôi phụ tử kia.

Cha của thiếu niên kia run giọng, sợ hãi nói “ Hồn, hồn tôn “

Người xung quanh kinh hãi bởi vì đạo nhân ảnh kia thật sự quá trẻ tuổi, nhưng hắn đã đạt đến Hồn tôn cấp bậc, cấp độ mà rất nhiều hồn sư không thể đột phá nổi.

Đám đông lập tức thưa dần, không ít người bỏ về. Nhưng cũng còn khá nhiều người còn tồn tại may mắn trong lòng. Qua một hồi, cũng chẳng có mấy ai phù hợp nhu cầu học viện, đều thất vọng ra về.

Lúc này, cô gái đứng trước mặt Cậu cũng hoàn thành khảo thí, chính đang thu bàn tay lại.

Cô gái này cũng không có cha mẹ đi theo, chỉ là một mình đơn độc. Trên người mặc một bộ đồ màu trắng đơn giản, làm cho người ta có cảm giác sạch sẽ. Tóc ngắn tới tai, gọn gàng, chiều cao so với Tiểu Vũ thấp hơn nửa cái đầu, bởi vì nàng ta quay lưng về phía Cậu cho nên nhìn không rõ khuôn mặt, nhưng từ làn da trên gáy có thể phát hiện, làn da của cô gái này cực kỳ đẹp, cực kỳ trắng mịn.

"Xin hỏi, ta có thể thông qua sơ thí không?" Thanh âm của cô gái nhẹ nhàng dễ nghe, thiếu vài phần anh khí, nhưng nghe rất êm ái, làm người khác có cảm giác mềm yếu.

Cậu từ ánh mắt của Đái Mộc Bạch nhìn về phía cô gái nọ là có thể đoán được nữ hài tử này nhất định rất đẹp, bởi vì trong tà mâu của Đái Mộc Bạch, hiện ra đã không phải là băng lãnh nữa, mà là quang mang giống như con sói. Cậu lập tức đoán được cô gái này chính là Trữ Vinh Vinh, hòn ngọc quý trên tay tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông.

Sự kinh ngạc trên mặt lão giả dần dần thu liễm, nhíu mày nói: "Ngươi tới đây, người nhà ngươi có biết không?"

Ninh Dung Dung không trả lời trực tiếp mà chỉ mỉm cười nói: "Đều nói là dạy những người đến mà không có phân biệt, chỉ cần ta phù hợp với yêu cầu của học viện, các ngươi không có lý do không thu ta?"

Lão giả tựa hồ do dự một chút “ Được ngươi đợi ở đây một chút, lát nữa sẽ có người đưa ngươi vào “

Đến lượt Cậu, lão giả liếc mắt bọn hắn một cái rồi.

“ Ồ, các ngươi hợp cách “

Ba người thản nhiên đứng về bên cạnh Ninh Dung Dung vào. Vừa mới bước chân thêm một bước, lão giả âm thanh liền truyền đến.

“ Hợp cách! “

Mọi người nhìn về phía bàn khảo thí, xuất hiện trước mắt họ là một thân ảnh lạnh lùng.

Đó là một cô gái, nhìn qua so với Tiểu Vũ còn nhỏ hơn một điểm. Một đầu tóc dài đen xõa ngang vai, khuôn hơi hạ xuống, thân cao cùng Ninh Dung Dung như thế, da dẻ cũng là xấp xỉ trắng nõn. Thế nhưng, nhìn kỹ tên thiếu nữ này lại khiến cho người ta cảm thấy một loại cùng nhìn thấy người khác bất đồng.

Cực kỳ đầy đặn vóc người cùng tuổi của nàng có chút không hợp, nếu không nhìn mặt mà nói, dễ dàng có thể nhầm thành đây là thành niên thiếu nữ. Đặc biệt là vĩ đại cao phong, càng hấp dẫn ánh mắt người xem. Tiêu chuẩn đồng nhan cự nhũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.