Thiêu

Chương 41: Có Phải Cậu Không?




Một năm sau

Ba Lạp Khắc vương quốc, phía nam Thiên Đấu đế quốc, cùng Pháp Tư Nặc hành tỉnh tiếp nhưỡng, nói là vương quốc, kỳ thật diện tích của nó chỉ có lớn bằng ba phần tư của Pháp Tư Nặc hành tỉnh, phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, một trong tứ đại vương quốc trong cảnh nội của Thiên Đấu đế quốc. Ba Lạp Khắc quốc vương Côn Đức Lạp là đường đệ của quốc vương Thiên Đấu đế quốc Áo Khố Lạp.

Cảnh nội của Ba Lạp Khắc vương quốc có hai tòa thành thị trọng yếu nhất, một tòa chính là Ba Lạp Khắc vương Côn Đức Lạp ở lại cũng thành Ba Lạp Khắc thành, nơi này là trung tâm chính trị và kinh tế của cả Ba Lạp Khắc vương quốc. Mà một tòa thành thị còn lại là Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội, trung ương của Lập Mã bình nguyên nơi phì nhiêu nhất, có Tác Thác thành của Ba Lạp Khắc được xưng là vựa lúa.

Hai tòa thành thị này đều có trọng binh đóng, là trọng trung chi trọng của cả vương quốc.

Tác Thác thành là một tòa đại thành thị, điểm này từ phối trí đệ tam cấp của Vũ hồn chủ điện là có thể nhìn ra.

Lúc này vừa qua giữa trưa, trời nóng như hỏa, cửa tây của Tác Thác thành đi vào ba người tuổi trẻ. Nhìn qua, bộ dáng của bọn họ đều chỉ có hơn mười tuổi, trên người cũng không có mang hành lý gì, hai nam một nữ, chính là Cậu đám người.

Mười một tuổi Cậu, thân hình không khác nào một đại hài tử mười ba mười bốn tuổi, tóc dài màu đen tùy ý xõa đến bả vai, tướng mạo nghiễm nhiên soái không thể bàn cãi, một thân màu đen y phục càng phát ra phiêu miểu xuất trần như tiên nhân, trên ngón tay phải còn đeo một chiếc nhẫn màu xanh , oánh nhuận như ngọc, mặt trên có hình một con rồng, chính là Bích Hải Giới, còn ngón tay trái thì đeo một chiếc nhẫn màu trắng hình trái tim.

Đường Tam tuy không sánh được Cậu, nhưng cũng tướng mạo thanh tú, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận. Khóe miệng thủy chung mang theo một tia cười nhàn nhạt.

Về phần Tiểu Vũ, mười một tuổi nàng, trổ mã càng phát ra thủy linh, làm người ta cảm thấy kinh diễm.Tóc dài màu đen mượt mà được tết thành chiếc đuôi sam, cho dù là đã tết nhưng vẫn như trước dài quá tiểu thối, trên thân mặc một kiện y phục nhỏ màu phấn hồng, mang vóc người đã bắt đầu phát dục bó chặt, nếu nói trước ngực còn chưa đủ lớn, vậy chiếc eo thon, nhỏ nhắn không đủ một vòng tay của nàng sẽ làm vô số cô gái hâm mộ rồi và trên ngón tay trái thì đeo một chiếc nhẫn màu trắng hình trái tim.

Giờ phút này, Tiểu Vũ đang kéo tay Cậu, làm nũng nói.

“ Tiểu Phong ca, ngươi cõng nhân gia đi mà, ta thật sự mệt chết rồi“

Cậu buồn cười nhìn Tiểu Vũ.

“ Ta thấy ngươi đi nãy giờ, đâu có đổ chút mồ hôi nào, làm sao mà mệt chết được chứ “

Tiểu Vũ quệt miệng, mặt hiện lên vẻ hơn dỗi, phồng hai má nói.

“ Mặc kệ, ta muốn ngươi cõng ta “

Cậu lắc đầu “ Thiệt là hết cách với ngươi “ Sau đó cũng chiều theo ý Tiểu Vũ, cõng nàng lên. Một bên Đường Tam cười ôn hòa, nhìn tất cả những việc này.

Chỉ một lúc sau, ba người đã đi đến một cửa hàng, mặt tiền cũng không lớn nhưng có vẻ khác với các cửa hàng khác, trên biển quảng cáo lại có khắc kí hiệu của vũ hồn điện.

Cửa hàng đang mở cửa, nhìn qua bên trong có chút hôn ám, ba người đi vào, một cổ năng lượng ba động đặc thù nhất thời lập tức hấp dẫn chú ý của bọn họ, loại năng lượng ba động này rất giống với Vũ hồn điện, nhưng yếu hơn một chút. Trải qua Đại sư dạy dỗ, Cậu biết, lý do là vì đây có hồn đạo khí.

Ba người tùy ý đi dạo trong cửa hàng, đột nhiên một khối thủy tính lớn bằng đầu người hiện lên trong mắt họ. Khối thủy tinh nọ nhìn qua cũng rất bình thường, có thể nhìn xuyên qua được, bên trong có một tảng lớn tạp chất màu vàng xám, được đặt gần cửa ra vào nhất. Nhìn thấy khối thủy tinh đó, Đường Tam cùng Cậu hơi ngạc nhiên, hai mắt nhìn nhau vui mừng, đồng thời bật thốt lên.

“ Long tu châm “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.