Thiếu Phụ Đam Mê

Quyển 1 - Chương 49: Không có gì hay




Duyên cười ôm bụng nói:

- Đúng! Đúng! Đúng! Ngu hết chỗ nói, mà mày cũng hay thiệt giả tiếng chụp ảnh quá chính xác! Hắn và Quân nhìn mà lắc đầu, hắn lên tiếng:

- Tụi nó quay lại kìa! Thì ra những lời tụi nó nói, cả đám kia đã nghe tuốt, nó nói:

- Duyên! Vui hén! Mới ngày đầu tiên vào học mà hs trường này chào đón tụi mình nồng nhiệt ghê

- Ừ! Đúng rồi! Lâu rồi chưa có đánh đấm nên hôm nay phải xả stress mới được

- Từ từ đã mày vội quá tụi này gục hết thì hết vui

- Mày muốn đứa nào cuối cùng? Tụi nó bẻ tay rôm rốp, cái đám kia khoảng tám đứa tụi nó đang nghênh mặt nhìn tụi nó.

- Tao thì thích con nhỏ môi mỏ đỏ chét đó- nó chỉ thẳng con cằm đầu

- Ok. Vậy tao cho tụi kia đi trước.

Nhỏ xong vào thục cù chỏ, đá gối,v..v..làm tụi kia gụt nằm chất thành đóng( hơi quá), con cầm đầu sợ quá định bỏ chạy thì nhỏ nắm lại lôi sềnh sệch đến chỗ nó, nó khoanh tay trước ngực nói:

- Cha cha cha, lúc nãy oai lắm mà. Cả đám trong căn tin túa ra xem như kiến, con cầm đầu lớn giọng nói:

- Hứ, mày có giỏi gì đâu- nói nó, rồi nhìn vào Duyên nói tiếp- con nhỏ này mới hay nè!

- Mày định xử nhỏ này ra sao?- Duyên hỏi nó.

- Để tao tính- nó bước đến gần con nhỏ cầm đầu rồi nói một câu làm Duyên bật ngửa

- Thả nó đi, hết muốn đánh nó ùi!

- GÌ?- Duyên thốt lên

- Thả nó đi

- Hứ, mày đành hông được mới nói vậy chớ gì?- con cầm đầu nói vs nó

- Mày thả thật à?- Duyên như không tin vào tai mình nên cố ý hỏi lại nữa, nó vẫn thái độ đó nói:

- Ừ!!!!

- Tao đi đây, mày chỉ là một con nhỏ trối gà không chặt. Vừa nói xong con nhỏ cầm đầu đã ăn ngay cái tác vào mặt như trời gián của nó, nó nghĩ nó đã tát nhẹ nhất nhưng 5 dấu tay in rõ vào mặt nhỏ cầm đầu, nhỏ đó điên tiết quát:

- MÀY LÀM GÌ THẾ HẢ?

- Tát chứ làm gì?

- TAO SẼ KHÔNG THA CHO MÀY ĐÂU?

- Tôi chờ.

Nhỏ đó ôm mặt chạy đi, nó quay lại chỗ ngồi, ngồi xuống uống nước như không có chuyện gì xảy ra, giản tuống nên mấy người nhiều chuyên cũng chạy đi mất, nó nói vs Duyên:

- Ê! Duyên! Tao tát nó nhẹ hiều sao nó đỏ mặt dữ dạ?

- Đối vs mầy là nhẹ, đối vs người ta là vô cùng mạnh đó biết chưa?

- Ừa. Giờ mới biết.

- Cô cũng giỏi đấy chứ- hắn

- Không cấn anh nói tôi cũng biết-nó

- Cô đánh đẹp lắm-Quân

- Cám ơn đã khen-Duyên

- Cô không biết ngượng là gì à?-Quân

- Sao tôi phải ngượng, tôi đánh đẹp thì tôi tự hào- Duyên

- A!Quên nữa! cô với con nhỏ này sao đẹp vậy?-hắn chỉ tay vào nó và Duyên - Đẹp đó giờ, giờ mới biết hả?-nó

- Trời ơi! Nổ vừa thôi!- Quân than thở

- Có sao nói vậy chứ nổ hồi nào?- Duyên phân bua

- Thôi lên lớp đi Thiên, ở đây một hồi là banh xác- Quân nói

- Biến đi cho đẹp trời- Duyên Hắn và Quân lên lớp, nó và Duyên cũng đi vì cả 4 cùng lớp nên đi cùng đường, cùng hướng nhưng hắn và Quân thì đâu biết là cùng lớp, thấy tụi nó cứ đi theo, hắn lên tiếng:

- Làm gì mà hai người đi theo tụi này hoài vậy?

- What?- nó trố mắt hỏi hắn, nhìn nó đáng yêu vô cùng, hắn nhìn rồi cười, nụ cười có thể giết chết hàng ngàn cô gái nhưng đối với nó thì không, chợt hắn lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày vốn có của hắn rồi hắn nói:

- Tôi nói là 2 người đi theo tụi này!- Quân châm vào thêm:

- Bộ cô thích tôi hà?- Quân hỏi nhỏ, quay sang nó hỏi- Còn cô thích Thiên hả? - NÓI QUÁI GÌ THẾ HẢ?- nó và Duyên đồng thời la to rồi cười ha hả sao đó mới nó

i- Tụi này… tụi này… đang lên phòng học…hahaha..nghĩ sao nói tụi này đi theo mấy …hahaha..người …mắc cười…hahahaha….kể chuyện cười vui ghê.

- Mấy người học lớp nào?- tụi hắn đồng thanh

- 10A6- nó trả lời vì Duyên mới vào chưa biết lớp

- Trời ơi!- Quân

- Tự nhiên đùng một cái cô học cùng lớp vs tụi này- hắn nói mặt tỉnh queo

- Cùng lớp- nó hỏi

- Ừ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.