Thiếu Gia Giúp Đỡ Chút Nào

Chương 44: Phản ứng kỳ quái




Bởi do thời tiết, đoàn người cuối cùng không leo núi, thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuống núi.

Thời điểm Ngôn Tư Diễn thu dọn xong mọi thứ đi ra, vừa vặn gặp nhóm cảnh sát cũng đang chuẩn bị rút lui, mỉm cười với đoàn người, không nói gì, khuôn mặt thanh tú mang theo ý cười chút ngây ngô lại ấm áp.

Cảnh sát Hình vỗ vai cậu, mắt nhìn người đàn ông thần sắc lạnh lùng đứng sau cậu, cười nhạt nói, “Chăm chỉ công tác, đừng đánh mất số điện thoại của tôi.” Cho dù về sau lúc gặp sự tình không may, cậu ta còn có thể tìm cảnh sát đúng lúc, dù sao trình tự đánh x10 có chút phiền toái, nếu thực đợi cho cục cảnh sát lại đây thẩm tra đối chiếu điện thoại, tiểu tử kia chỉ sợ sớm không may đi.

Nở nụ cười sáng lạn với cảnh sát Hình, Ngôn Tư Diễn gãi đầu nói, “Vâng, cháu sẽ, cám ơn chú a, bác… cảnh sát Hình.” Nụ cười này, đã không còn là nụ cười khách sáo có lệ, mà là chân chính cảm động, thêm vài phần thân thiết.

Tần Húc Cẩn cũng phát giác Ngôn Tư Diễn đối với cảnh sát Hình đặc biệt, chẳng qua nhìn tuổi tác của đối phương, chút xíu lo lắng cũng biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, Ngôn Tư Diễn cho dù xui xẻo thế nào, cũng sẽ không thể xui xẻo đến mức đi thích một người đủ tuổi làm ba của cậu ta chứ.

Ở nước C, cảnh sát mặc kệ có đứng ở nơi nào đều là một tồn tại có điều đặc biệt, phần lớn dân chúng bình thường khi đối mặt trong lòng vẫn ít nhiều có chút kính sợ cộng thêm tò mò, cho nên khi Lâm Khâm Duyên ở trước mặt bao người đi ra khách sạn, quả là thở một hơi nhẹ nhõm.

Hai ngày trước cục trưởng Hình bị điều đến tổ chuyên án, không nghĩ tới đội trưởng Hình lại dẫn cả mình theo, cậu biết cục trưởng Hình là muốn đề bạt mình, cho nên khi mới tiền nhiệm xong ngày hôm sau lại phát sinh án mạng, làm cho cậu tạm thời có chút không bắt kịp, tuy rằng án tử này đã kết án, nhưng không biết vì cái gì, chung quy cậu vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

Một người đàn ông mạnh mẽ có thể vào phòng cướp bóc sao lại có thể tắc nghẽn động mạch tim mà chết, hơn nữa biểu tình trên mặt người chết rõ ràng là đã bị cái gì làm kinh hãi mà vặn vẹo, cũng không phải do thống khổ tạo thành, còn có bản ghi chép theo dõi từ đêm qua đến rạng sáng 4h hôm nay lại ở đâu? Nút thắt khó hiểu, chẳng lẽ gặp được hacker tập kích?

“Tiểu Lâm, sao thế, bị dọa rồi?” Sĩ quan Hình cười ha hả vỗ vai cậu, mở cửa xe dẫn đầu ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Lâm Khâm Duyên đứng ở cửa xe, “Lên xe đi, đợi lát nữa chúng ta còn phải xử lý bản ghi chép chính của án tử này.”

“Ha ha, đồng chí Tiểu Lâm như vậy đã xem như không tồi rồi,” đội trưởng Vương ngồi ở chỗ phó lái quay đầu lại nhìn Lâm Khâm Duyên đang ngồi vào xe, “Năm đó lúc lần đầu tiên tôi xử lý loại án tử này, thiếu chút nữa muối mặt chạy đi phun.”

Lâm Khâm Duyên nghe chính phó đội trưởng nhớ lại năm đó, đột nhiên mở miệng nói, “Có lẽ, người này bị giết?”

Tươi cười trên mặt đội trưởng Vương cùng phó đội trưởng Hình dần đạm đi, phó đội trưởng Hình thở dài nói, “Tiểu Lâm à, hiện trường cũng không có dấu vết hung thủ lưu lại, hơn nữa cũng không có dấu vết đánh nhau, hơn nữa căn cứ vào hình ảnh trong máy theo dõi trên hành lang, đêm qua căn bản không ai tiến vào phòng theo cửa chính, cho nên, án tử này không có khả năng là hắn bị giết.”

“Chính là hung thủ có thể đi vào từ cửa sổ, hơn nữa khu vực gần cửa sổ bên này máy theo dõi xảy ra vấn đề, càng chứng thực đường đi của hung thủ.” Lâm Khâm Duyên nghĩ nghĩ, tiếp tục nói, “Hơn nữa biểu tình trên mặt người chết tựa như đã bị kinh hách mãnh liệt nào đó, tôi không rõ rốt cuộc là cái gì…” Cậu nghĩ nghĩ, nhíu mày nói, “Vả lại, khách ở phòng 3022 cùng 3026 là dễ dàng đến 3024 nhất, chủ yếu nhất chính là khách của phòng 3022 là người của công ty Tần Phong, mà người chết lại là hung thủ từng đột nhập vào phòng sát hại cướp bóc nhân viên nữ của Tần Phong, trong đó có phải liên hệ tất nhiên gì hay không?”

“Xem ở mặt ngoài, nạn nhân sự kiện 3.24 chính xác cùng khách phòng 3022 có mối quan hệ, chỉ là cậu có cảm thấy được bọn họ có động cơ gây án không?” Phó đội trưởng Hình gặp Lâm Khâm Duyên tựa hồ bí từ, liền tiếp tục nói: “Trong hai vị khách, một vị là tổng giám đốc công ty Tần Phong, căn cứ từ tư liệu, anh ta căn bản không biết nữ viên chức kia, một vị khách khác vốn mới tiến vào tổng bộ Tần Phong hôm thứ hai, căn bản không biết nạn nhân sự kiện 3.24, có đôi khi phá án, không cần chấp nhất mỗi một chút, như vậy càng bị lâm vào sương mù dễ gây nhầm lẫn.”

“Hơn nữa…” Phó đội trưởng Hình thở dài, “Tổng giám đốc Tần Phong là tuyệt đối không có khả năng, lại nói Tư Diễn liền càng không có khả năng, tiểu tử kia…” chính là ngôi sao xui xẻo mà thôi, muốn gây án ít nhất cũng phải có động cơ mới được, không có bằng chứng mà tiến hành đoán lung tung, đắc tội tổng giám đốc công ty lớn, khiến dư luận xã hội hỗn loạn, đến lúc đó không còn là vấn đề phiền toái nữa.

Huống chi còn có một vấn đề đơn giản rõ ràng nhất chính là, tài sản một năm tổng giám đốc Tần Phong thu vào nhiều như vậy, đáng giá tự mình đi động thủ giết người?!

Trong xe lại trở nên trầm mặc, Lâm Khâm Duyên nhìn ngoài cửa sổ xe, trong đầu hiện lên khuôn mặt tươi cười ôn hòa của người gọi Ngôn Tư Diễn kia, rõ ràng án lệ tử vong xảy ra ngay bên cạnh cậu ta, người kia vẫn một bộ cười tủm tỉm không hề có dáng vẻ khẩn trương, chính là ngay vừa rồi, khách hàng dù chỉ nghe phong phanh một ít đều lộ ra vẻ mặt khẩn trương, vì sao người gọi Ngôn Tư Diễn kia lại nhìn không ra chút sợ hãi hoặc là cảm xúc khác?

Ngôn Tư Diễn kia, vì sao luôn làm cho cậu có một loại cảm giác kỳ quái đến quỷ dị?

Ngôn Tư Diễn cùng Tần Húc Cẩn thu dọn xong đi xuống lầu, trên sô pha ngoài đại sảnh đã ngồi mấy người cùng nhau tới, nhìn thấy Tần Húc Cẩn xuống dưới, lập tức có người đứng dậy nhường chỗ ngồi, những người vốn tán gẫu rất vui vẻ ở phía sau bọn họ cũng đồng loạt im bặt, mặc cho ai cũng không dám ở trước mặt ông chủ tán gẫu chuyện lung tung.

Ngôn Tư Diễn ngồi xuống xong, trộm liếc về phía Tần Húc Cẩn mặt không chút thay đổi, không ngờ lại đối diện với ánh mắt nhìn qua của Tần Húc Cẩn, cậu nao nao, sờ sờ cái mũi, xấu hổ thu hồi ánh mắt của mình, loại chuyện nhìn lén người khác bị bắt được cũng không phải là sự tình tốt đẹp a.

“Ai nha, mệt chết tôi,” Tô Thanh mang theo một đống đồ xuống dưới, Ngôn Tư Diễn vừa nhìn thấy liền sửng sốt ngạc nhiên, hóa ra chiều ngày hôm qua Tô Thanh mua nhiều như vậy, chỉ là cô ấy mua một đống đồ chơi linh tinh ấy làm cái gì?

“Khụ…” Hàn Dương liếc đống đồ của Tô Thanh, cảm khái nói, “Bệnh mua sắm của phụ nữ khi phát tác thật sự là đáng sợ.” Nghĩ đến vẻ hăng hái mua đồ của Tô Thanh chiều hôm qua, anh không khỏi rùng mình, nếu về sau vợ mình cũng dạng này, cho dù lương anh có cao đến đâu, như thế cũng không thể nuôi nổi a, “Về sau tôi chỉ sợ ngay cả vợ cũng nuôi không nổi.”

Tô Thanh hừ hừ khinh thường, “Vậy về sau anh tìm một người đàn ông nuôi anh là được rồi, lão nương tôi tự mình nuôi mình, cần loại đàn ông thối như anh này nuôi hay sao?!” Mắt nhìn cái bao căng phồng của mình, ánh mắt Tô Thanh ngó Hàn Dương cũng từ khinh bỉ phát triển thành miệt thị, “Loại đàn ông ngay cả chút đồ này cũng luyến tiếc mua cho người phụ nữ của mình, có người phụ nữ nào thèm, thực coi mình là động vật đặc biệt cần bảo vệ của quốc gia, hiếm lạ cực kỳ sao… balabala.”

Mọi người đồng tình nhìn về phía Hàn Dương, phụ nữ bây giờ đều không thể trêu vào, huống chi là Tô quản lý từ trước đến nay cường thế, ở trước mặt nữ cường nhân nói phụ nữ khó nuôi, như vậy không phải tự mình đào hố nhảy vào, còn không phải đào mồ chôn mình sao?

“Mọi người đến đông đủ chưa, vậy đi thôi,” Tần Húc Cẩn nhìn thời gian,” Các người ngồi xe đi, tôi đưa tiểu ngôn về.” Nói xong, không để ý tới biểu tình của mọi người, lập tức đứng nói với Ngôn Tư Diễn đang ngơ ngác, “Đi.”

Tổng giám đốc nói chuyện, người phía dưới nào dám không theo, Ngôn Tư Diễn kéo túi của mình cùng Tần Húc Cẩn liền vui vẻ đi theo sau Tần Húc Cẩn, chỉ sợ động tác chậm chút, tổng giám đốc đại nhân sát khí toàn bộ khai hỏa.

Tươi cười trên mặt Tô Thanh dần phai nhạt, khi cô nhìn thấy người đàn ông từ trước đến nay luôn lạnh lùng dừng chân, lấy cái túi từ trong tay cậu thanh niên thanh tú, thì nở nụ cười, không phải chỉ là một gã đàn ông thôi sao, con cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân đầy rẫy cả đường.

Điền sơ nhìn Tô Thanh, lại liếc nhìn Tần Húc Cẩn cùng Ngôn Tư Diễn sắp ra khỏi cửa, khẩu vị của tổng giám đốc thực khác người, đại mỹ nhân tốt đẹp không cần, không nên thích… Ai.

Ra khách sạn, Ngôn Tư Diễn nhìn nhìn hai cái túi trong tay Tần Húc Cẩn, nhìn nhìn lại hai tay trống rỗng của mình, có chút không tự nhiên cười cười, “Tổng giám đốc, vẫn là để tôi cầm túi đi.”

Tần Húc Cẩn phiêu mắt từ trên cao nhìn thân hình cao một thước bảy mấy của cậu, mặt không chút thay đổi mở miệng nói, “Nghe nói xách vật nặng, không tốt cho dậy thì.”

Ngôn Tư Diễn trong lòng khóc không ra nước mắt, tổng giám đốc, kỳ thật là anh đang cười nhạo chiều cao của tôi đi, đúng không, đúng không ╭(╯^╰)╮

Ngay vào lúc Ngôn Tư Diễn không được tự nhiên, lại va vào một người, cậu lui ra sau nửa bước, mỉm cười nói, “Xin lỗi.” Ngẩng đầu liền nhìn thấy một người đàn ông mặc áo gió màu trắng, cao cao gầy gầy, hình như đã gặp qua ở đâu.

Trang sóc quét mắt liếc Ngôn Tư Diễn cùng Tần Húc Cẩn một cái, “Không sao.” Sau đó nâng bước về phía khách sạn.

Khi đi đến sau cửa lớn khách sạn, anh ta bỗng dừng bước, quay đầu nhìn về phía hai người đã ngồi hẳn vào xe, khẽ cau mày, “Hai người kia…” người trẻ tuổi đụng vào anh, là người anh từng gặp ở thang máy, chỉ là người đàn ông ở cùng một chỗ với cậu ta…

“Ai, thật vất vả ông chủ mới mời chúng ta đi du lịch, cư nhiên thời tiết không đẹp…”

“Trước khi ra khỏi nhà tôi còn xem dự báo thời tiết, rõ ràng nói hai ngày này trời không mưa… quả nhiên đúng như trên mạng nói, dự báo thời tiết trừ ngày thời tiết tốt không mưa không gió không tuyết là không chính xác, những mặt khác vẫn rất chuẩn xác.”

“Tiểu tử họ Ngôn kia thật sướng, đến ngay cả túi cũng là ông chủ cầm.”

“Có bản lĩnh cô thử đưa túi cho ông chủ bảo anh ta cầm giúp cô a.”

Rõ ràng đang buôn chuyện ầm ĩ, nghe xong tắt luôn, kêu ông chủ xách túi, còn không bằng chạy đi tự sát cho nhanh.

Trang sóc nhìn đoàn người này đi xa, ông chủ?

“Trang tiên sinh, ngài đã tới.” người phụ trách khách sạn nhìn thấy anh đứng ngoài cửa, lập tức ân cần tiếp đón, “Mời vào, mời vào, sự tình là như vậy, đêm hôm qua chỗ chúng tôi đã xảy ra chút chuyện kỳ quái…”

Trang sóc nhìn vẻ mặt khủng hoảng của người phụ trách khách sạn, khách hàng đột nhiên chết khó hiểu, còn có đoạn băng ghi hình bị mất, đèn đường đang tối lại sáng? Anh cười cười trào phúng, nếu không làm chuyện gì mờ ám, làm sao lại đưa đến cái gì lộn xộn, sau lại muốn mời người đuổi quỷ? Thật là sinh vật làm người ta chán ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.