Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 10: 10: Tàu Tốc Hành






Đàm Lỗi ở trên xe buýt và Triệu Tinh Vũ cách đó không xa nhìn thấy như vậy lập tức cùng chạy đến chỗ chúng tôi, Bạch Kiện thấy bọn họ chạy đến thì vung mạnh tay lên, hai người kia như bị một sức mạnh cực lớn đẩy ngược lại, hất ra xa mấy chục mét

Giọng Bạch Kiện rất âm tà: “Hối hận rồi? Nếu bây giờ hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần mày thuần phục tao, thì có thể tiếp tục sống sót...”

Tôi bị hắn viết không nói lên lời, chỉ có thể cực khổ, vô ích bám lấy tay hắn, nhưng tay Bạch Kiện cũng như kìm sắt vậy, tôi không lung lay được chút nào.

Tôi không cam tâm chết đi3như vậy, kế hoạch của tôi vốn là dụ tên tà thần Nam Dương này ra khỏi thân thể Bạch Kiện, sau đó mặc kệ hắn đã nhập vào thân thể tôi hay chưa tôi đều có cách giết chết hắn.

Nhưng nếu bây giờ tôi chết đi, những chuyện xảy ra sau đó sẽ không nằm trong tay tôi nữa, cái chết của tôi cũng không mang lại bất cứ ý nghĩa gì

Nghĩ đến đây, tôi bất ngờ rút Kim Cương Xử bên hông ra, sau đó đặt ở bên dưới tay phải của Bạch Kiện đang bóp cổ tôi.

Đúng như tôi nghĩ, Bạch Kiện lập tức buông tay, cả người tôi ngã ngồi xuống đất, cố gắng thở hắt từng hơi

Đến khi không khí1tràn đầy trong phổi, tôi mới cảm nhận được cảm giác “còn sống thật là tốt”

Bạch Kiện xoa nhẹ cổ tay phải, sau đó hung ác nói với tôi: “Mày quả nhiên không phải là kẻ biết giữ lời.” Tôi hừ lạnh: “Tao nói là cho mày thân thể của tao, chứ không nói mày có thể giết tao..

là tạo lật lọng hay là mày hiểu nhầm?” Bạch Kiện hỏi: “Mày muốn dùng chung thân thể với tao?” Tôi đứng lên, vận động cái cổ thiểu chút nữa thì bị Bạch Kiện cắt đứt: “Làm sao? Chẳng lẽ mày sợ mày không thắng được sức mạnh tinh thần của tao, nên không khống chế được thân thể tao à?”

Bạch Kiện cười lạnh: “Đừng cho là6tao không biết mày tính toán cái gì, không phải mày định khi tạo rời khỏi thân thể này sẽ giết chết tạo sao? Có điều mày cũng coi như mạnh tay, dám lấy thân mình ra làm mồi nhử

Tao rất tò mò, nếu như tao thực sự nhập vào người mày thì mày định giết tạo thế nào? Không phải mày định chất chung đấy chứ.

Tôi cười to: “Tao đâu có ngốc như thế..

Chẳng qua tao cảm thấy loại tà ma thấp cấp như mày hoàn toàn không có khả năng khống chế được thân thể của tao.”

Bạch Kiện nghe tôi nói vậy lập tức tức giận: “Này anh bạn trẻ, nói chuyện không nên quá ngông cuồng, phải chừa đường lui cho mình4chứ.”

Tôi cố ý kích hắn: “Nói tới nói lui thì vẫn là mày không dám chứ gì, mày chính là một kẻ tự ti đáng thương, chỉ dám trốn trong một cơ thể khỏe mạnh, tham sống sợ chết!”

Lần này thì Bạch Kiến thực sự bị tôi chọc giận, hắn bước hai bước đến gần tối, một tay tóm chặt cổ áo tối ghé sát mặt hắn

Lúc đó tôi cũng hơi ngỡ ngàng, thầm nghĩ không biết tên này muốn làm gì?

Trong lúc tôi chưa biết phải phản ứng thế nào, thì đột nhiên tôi nhìn thấy một luồng khói đen chui ra từ trong miệng Bạch Kiện, từ từ tiến vào trong miệng tôi

Trong lòng tôi lập tức thấy buồn nôn, hóa ra đây3chính là cách thứ này đổi thân thể...

Trong lúc tôi đang ngày người há miệng, luồng khói đen kia đã chui vào trong miệng tôi, tôi cảm giác dường như có một sinh mệnh khác đang không ngừng xâm chiếm tiếng nói ánh nhìn của tôi

Ai ngờ thứ kia mới chui được một nửa, thì đột nhiên tôi có cảm giác bị đẩy mạnh một cái vào ngực, cả người ngã ra phía sau.

Mắt thấy luồng hắc khí kia đã chui vào một nửa lại bị kéo ngược từ trong miệng tôi ra

Tôi lập tức mơ hồ, vừa rồi tên này rõ ràng đã đồng ý vì sao giữa chừng lại lật lọng?

Nhưng tôi nhanh chóng hiểu ra, người đẩy tôi ra không phải gã tà thần kia, mà là Bạch Kiện, trong khoảnh khắc thấy tà thần sắp tiến vào thân thể tôi, anh ta đã đẩy tôi ra để tà thần quay lại thân thể anh ta.

“Bạch Kiện!” Tôi hét lên

Bạch Kiện lảo đảo hai bước lùi về phía sau, biểu hiện trên mặt vô cùng dữ tợn, khi thì hung dữ khi thì bình thường, dường như hồn phách của Bạch Kiện và tà thần đang tranh giành quyền điều khiển cơ thể “Giết anh.” Giọng của Bạch Kiện vang lên

Tôi lắc đầu: “Tôi không thể..

Nếu không tôi biết phải giải thích với vợ anh thể nào!”

Ngay sau đó giọng tà thần vang lên: “Đừng làm mấy chuyện phản kháng vô ích, hồn phách của mày chẳng mấy chốc sẽ bị tao nuốt chửng thôi.”

Vẻ mặt Bạch Kiến thống khổ, nói: “Tao sẽ không..

sẽ không để mày đi hại người nữa, Tiến Bảo, giết anh! Nhanh lên!” Tôi cầm Kim Cương xử trong tay, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào mới được, tất cả ý chí “sát phạt quyết đoán” trước đó của tôi đều biến mất không thấy tăm hơi, tôi không ra tay được, ngay cả trong ý nghĩ tôi cũng không ra tay được.

Bạch Kiện thấy tôi cứ đứng im tại chỗ thì sờ loạn trên người, rồi rút ra một khẩu súng! Lúc này tất cả mọi người đều choáng váng, vì chúng tôi đã quên mất chuyện trên người Bạch Kiện vẫn còn có súng! Tay cầm súng của Bạch Kiện không ngừng run rẩy, giống như khẩu súng này nặng ngàn cân vậy..

Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Bạch Kiện cuối cùng sẽ bị mất khống chế bắn súng về phía tôi, thì đột nhiên anh ta lại chuyển hướng nóng súng về phía mình, sau đó bóp cò

“Phằng” một tiếng, cả người Bạch Kiến ngã xuống đất, tôi lập tức chạy đến xem và thấy viên đạn bắn trúng vào ngực bên trái của anh ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.