Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 26




Vương Hổ là dị năng giả hệ mộc, có thể khống chế sinh trưởng của thực vật, mượn chuyện này để hoàn thành việc bản thân muốn làm. Chỉ tiếc gã quá tự phụ, cho rằng bản thân có được dị năng liền là thiên hạ vô địch, không chịu động thủ tự mình giết tang thi, ngay cả tinh hạch cũng là từ trợ thủ đắc lực nơi đó lấy tới để hấp thu. Miễn cưỡng miễn cưỡng mà đột phá cấp hai, ngay cả dị năng cũng không thể khống chế tốt. Gã cũng không dám đem chuyện này nói với những người khác, chỉ sợ bản thân bởi vậy mà địa vị khó giữ được.

Nhưng mà người có tâm thì vẫn có thể từ hành vi cử chỉ của Vương Hổ nhìn ra được chút manh mối. Liền tỷ như nói, có một lần thời điểm tang thi triều cỡ nhỏ vây thành, Vương Hổ đứng đầu không áp lực, tự mình ra trận giết tang thi, lại bởi vì bản thân không thể khống chế tốt dị năng mà nhiều lần làm cho thực vật lệch khỏi quỹ đạo phương hướng công kích của mình. May mắn căn cứ còn có những dị năng giả khác có thể chống đỡ được tang thi triều lúc này, bằng không tường thành của căn cứ đã sớm bị tang thi đẩy ngã.

Ý thức được bản thân không thể không chế tốt dị năng của chính mình, Vương Hổ cũng không dám… ra mặt giải quyết tang thi triều nữa. Có vài người không biết rõ tình hình mà bắt đầu đồn đãi rằng bởi vì dị năng của Vương Hổ quá mức cường hãn, cho nên khinh thường ra mặt với loại nguy cơ nhỏ này. Đồn đãi như vậy càng truyền đi thì lại càng đem Vương Hổ thổi lên một cách vô cùng kì diệu. Trong lúc nhất thời Vương Hổ cũng có chút lâng lâng, có người đưa cho bản thân bậc thang để xuống, gã làm sao không làm?

Cũng vì trùng hợp lần này khiến cho Vương Hổ vụng về an tâm, cũng không bởi vì dị năng của bản thân không thể không chế mà lo lắng nữa, ngược lại mỗi ngày trôi qua so với trước mạt thế càng thêm thoải mái. Các lời đồn đại nói thực lực Vương Hổ cường hãn rốt cuộc cũng vẫn là giả, đã có không ít muội tử không biết tình hình, tre già măng mọc hướng ***g ngực Vương Hổ nhào tới. Có quyền lại có mỹ nhân, Vương Hổ nào còn nhớ rõ đây là mạt thế? Ăn chơi đàng *** khả năng ngu ngốc, không quen nhìn tác phong của Vương Hổ, rất nhiều người đều muốn lật đổ Vương Hổ, rồi lại sợ lời đồn đãi là thật, lật đổ liền có thể đem tính mạng của bản thân bồi vào.

Hạ Lăng cùng Tô Vũ từ lúc nghe những người này kể chuyện thì biết được không ít bí mật về thái độ đối nhân xử thế cùng quản lý bên trong nội bộ căn cứ. Không thể không nói, không được xem thường lực lượng của người thường, có đôi khi kiến nhiều có thể cắn chết voi. Trong căn cứ này có thể có cùng năng lực với Tô Vũ, suy đoán cũng chỉ có trợ thủ đắc lực của Vương Hổ. Hai người kia cũng là từ nông thôn tới trong thành phố để làm công, trong lúc vô ý kết bạn cùng Vương Hổ, ba người trở thành bạn tri kỉ. Mạt thế tới, hai người liền thức tỉnh dị năng hệ hỏa cùng hệ thủy. Bọn họ khác với Vương Hổ tự phụ, ngược lại càng không ngừng từ trong thời điểm giết tang thi, tìm phương pháp khống chế tốt dị năng của mình.

Vì duy trì Vương Hổ có thể thuận lợi quản lý tốt căn cứ, hai người cũng đem tinh hạch thu hoạch được của mình phân cho Vương Hổ, khiến cho dị năng của Vương Hổ có thể nhanh chóng tăng lên, đột phá một bậc. Chỉ tiếc bọn họ không biết phương pháp này của bản thân đã làm cho Vương Hổ thay đổi một cách vô tri vô thức tâm muốn biến cường. Vương Hổ đã bị dưỡng thành một loại tư tưởng ‘dù sao tùy thời tùy chỗ đều có người có thể cung cấp tinh hạch cho ta, ta còn cần tự mình đi giết tang thi để thu hoạch làm gì’.

Ở mạt thế, người nào không trải qua sinh tử mà thoát ra, hoặc là lại một cước giẫm vào trong tử vong. So với trở thành từ người bị biến thành tang thi, người sống sót vẫn còn có chút may mắn, con người lại lụi bại trở lại? Vương Hổ coi như là người đáng thương, nhưng mà luôn ứng với câu nói ‘người đáng thương tất có chỗ đáng giận’ kia.

Hạ Lăng cùng Tô Vũ hạ quyết tâm phải đánh đổ được căn cứ, quyết định trước tiên ở trong căn cứ kết giao tốt quan hệ, tìm được một ít người có thể duy trì chính mình, sau đó tranh thủ dùng phương pháp tổn thất ít nhất để nắm được quyền quản lý căn cứ trong tay. Rất nhiều người sống sót cùng hai người dựng lều ngủ ở bên tường thành đều đối với hai người có hảo cảm. Không chỉ do Tô Vũ mỗi ngày sẽ trợ giúp bọn họ, Hạ Lăng cũng sẽ thường xuyên tiến tới hỏi han ân cần.

Điểm này không thể nghi ngờ là rất trọng yếu, cũng bởi vì đang xoát độ hảo cảm của những người sống sót khác, Hạ Lăng mới từ hệ thống nơi đó biết được tích phân của mình đang từ từ tăng lên tới 3200 điểm. Càng làm cho hai người hưng phấn chính là bọn hắn lại có thể từ giữa những người sống sót kia, tìm được vài người đã muốn thức tỉnh dị năng Vì có thể để cho mình có thể sử dụng được những người này, Hạ Lăng cùng Tô Vũ càng thêm chịu khó chạy tới chạy lui.

Người nhà của những người sống sót đang thức tỉnh dị năng này cũng thấy được hai người thật tâm, vừa cảm động lại vừa thống hận, thống hạn bản thân không thể vì hai người mà làm ra chút gì đó. Hạ Lăng cùng Tô Vũ cũng không nghĩ tới bọn hắn cứ như vậy chiếm được đầy độ hảo cảm của phần đông người sống sót.

Tính thời gian một ngày đã qua, mấy người sống sót mới thức tỉnh dị năng kia cũng đồng ý để Hạ Lăng cùng Tô Vũ sở dụng. Có tổng cộng năm người thức tỉnh dị năng, dị năng lại phân bố rộng rãi, có một cái hệ hỏa, một cái hệ thủy, một cái hệ thổ, một cái hệ mộc, còn có một cái hệ ám. Ba người có dị năng hệ mộc, thổ, ám đều là nam nhân trên dưới hai mươi lăm tuổi. Thủy hệ cùng hỏa hệ dị năng giả còn lại là hai nữ nhân mười bảy mười tám tuổi, xem chừng là tỷ muội song bào thai.

Hạ Lăng cùng Tô Vũ mang theo năm người trộm chạy tới ngoài thành, dạy đám bọn họ làm thế nào để có thể khống chế tốt dị năng của mình, vận dụng dị năng giết tang thi đạt được tinh thạch, từ đó có thể tăng lên năng lực của bản thân. Năm người năng lực học tập rất mạnh, không cần hai người dạy nhiều cũng đã có thể bắt đầu thuần thục khống chế dị năng của chính mình. Hệ hỏa, hệ thủy, hệ thổ cùng hệ mộc đều là đều dị năng có thuộc tính thường, chỉ có hệ ám là thập phần đặc thù.

Hệ ám dị năng thật đặc biệt, ít nhất trong thời điểm phát động dị năng hệ ám đã làm cho Hạ Lăng bị hoảng sợ. Dị năng hệ ám có khuynh hướng hướng về hủy diệt, nam nhân có được dị năng hệ ám kia tên là Vương Vũ, thường dùng dị năng của bản thân để xé nát thân thể của tang thi. Đây là lực phá hoại tới thế nào mới có thể đem một con tang thi đầy đủ xé nát thành những mảnh nhỏ thịt thối, nước não rơi xuống tung lung.

Hạ Lăng thật sự cảm thấy được bản thân đã bị hệ thống hãm hãi, dị năng hệ kim ở trước mặt hệ ám quả thực là chính là mảnh vụn a (╯‵□′╯︵┻━┻, cầu đổi dị năng

[Player vẫn là không cần ảo tưởng gì đó không thực tế, dị năng khai phá là bởi vì người ta đặc biệt, về phần dị năng của Player nha…]

Đồ thích hãm hại mày nghĩ rằng tao không nghe ra được trào phúng trong giọng nói của mày sao Hỗn đản

Ở sau mấy vòng huấn luyện, thực lực của năm người đều đã tăng cường thật lớn, dị năng đều đã muốn đột phá tới cấp một, đạt tới cấp hai trung kỳ. Dị năng của Tô Vũ cùng Hạ Lăng tựa như hỏa tiễn, nhảy một cái liền nhảy lên tới cấp 3 sơ kỳ, ẩn ẩn có dấu hiệu có thể đột phá sơ kỳ đạt tới trung kỳ. Đây không thể nghi ngờ đối với hai người mà nói là một tin tức tốt, bởi vì dị năng của Vương Hổ cùng trợ thủ đắc lực của gã chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới đỉnh của nhị cấp, đến nay còn chưa có hiện tượng đột phá cấp hai lên cấp ba.

Tính trên thực lực tổng thể, một đội nhân mã này của Hạ Lăng quả thực mạnh hơn rất nhiều. Đổi lại ở trong thế giới này mà nói, người có dị năng tới cấp ba đã ít lại càng thêm ít. Thật sự nếu muốn tính toán, nhiều nhất cũng không vượt quá mười người. Mà Tô Vũ cùng Hạ Lăng liền chiếm trong đó hai cái danh ngạch.

Hôm nay Tô Vũ cùng Hạ Lăng rốt cuộc quyết định đem ý nghĩ của bản thân nói ra. Bọn hắn gọi năm người tới trong lều trại của bản thân. Bọn hắn trừ năm người này ra thì chưa bao giờ đem chuyện bản thân có dị năng nói cho những người sống sót khác biết, liền ngay cả những người sống sót ở gần bọn hắn nhất cũng không biết chút tình hình nào cả. Bọn hắn cũng cố ý dặn qua năm người không cần đem tin tức dị năng của bản thân nói ra, cho nên trừ bỏ người nhà của những người này cùng hai người ra thì không ai biết rõ.

Năm người đã sớm đem Tô Vũ cùng Hạ Lăng trở thành ân nhân của mình, ngay từ đầu còn có ý tứ đi theo bọn hắn. Tô Vũ cùng Hạ Lăng muốn làm cái gì, bọn họ nhất định sẽ toàn lực duy trì cũng đem toàn lực để hoàn thành, cho dù là đánh đổi sinh mệnh của bản thân.

Gặp năm người đi tới trong lều, Tô Vũ cũng dứt khoát gọn gàng nói ra mục đích của bản thân, “Chúng tôi muốn lật đổ Vương Hổ, thu hồi quyền quản lý của căn cứ. Nhưng mà chỉ dựa vào lực lượng của chúng tôi thì không đủ, cho nên cần sự hỗ trợ của mọi người. Đương nhiên, các người hiện tại có thể cự tuyệt tôi, tôi cũng sẽ không làm gì các người hết. Hết thảy đều sẽ dựa theo ý nguyện của các người.”

Năm người nghe vậy, trao đổi ánh mắt lẫn nhau, nói ra lời nói trong dự kiến của Tô Vũ: “Chúng tôi nguyện ý đi theo anh, đánh hạ căn cứ, giúp anh đạt được quyền quản lý cao nhất của căn cứ. Cho dù là dùng sinh mệnh của chúng tôi, cũng sẽ không tiếc.”

Đại khái là hiệu quả của hào quang nam chủ, Hạ Lăng đều có thể thấy được từ trong đáy mắt năm người kia có một loại tình tự có tên là kích động hoặc là hưng phấn. Có lẽ bọn họ không phải cực mạnh, bọn họ không có thế lực của bản thân, nhưng mà bọn họ đã có chấp nhất của chính mình. Nếu đã lựa chọn đi theo, như vậy sẽ dùng sinh mệnh để giữ gìn.

Ở trước mạt thế cũng không nhất định có loại tín niệm kiên định như vậy, thế nhưng tại mạt thế lòng người hiểm ác này thì lại xuất hiện. Bọn họ không mạnh nhưng bọn họ có khả năng nỗ lực, bọn họ chính là muốn nhanh chóng đạt được tán thành, vì người bản thân cam tâm tình nguyện đi theo kia mà dâng lên tất cả của bản thân.

Đây là tín niệm của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.