Thiên Tướng Tận Trung

Chương 15: Hành động




Edit: Meow

Là câu chuyện về lần đầu của Tống Dã và Quan Hà.

Thật là một câu chuyện điên cuồng.

Thực tế, khi cánh môi người đàn ông áp vào môi cậu, cậu nghĩ mình tiêu rồi.

Cái hôn triền miên mang theo men say, Tống Dã cũng cảm thấy cậu say rồi.

Đỡ người đàn ông say mèm và khách sạn, cậu chạy đi mua một số thứ, rồi về phòng tự giác tắm rửa.

Cẩn thận tỉ mỉ tự mở rộng mình.

Cậu vừa mở cửa, thấy người đàn ông ngồi trên giường cởi quần áo. Động tác mạnh bạo, bàn tay thon dài tùy ý xé mở cổ áo, ánh mắt nhìn phía Tống Dã vừa lạnh lùng vừa cuồng dã. Tống Dã tự giác đi tới, nửa quỳ, tỉ mỉ cởi từng nút áo của anh.

Từ tư thế này, cậu ngẩng đầu là có thể thấy yết hầu của anh, dáng vẻ cực kỳ quyến rũ.

Người đàn ông thấy được ánh mắt nóng bỏng của cậu, bỗng nắm chặt đôi tay đang thay anh cởi từng cúc áo.

Anh thô lỗ đè Tống Dã xuống giường, lấy cravat trói tay cậu.

Tống Dã không phản kháng, ngược lại tiểu Dã nhanh chóng ngẩng đầu.

Thân thể thiếu niên không chịu nổi kích thích mức này.

Người đàn ông rõ ràng đã uống say. Tống Dã hơi sợ anh nhỡ phát rồ đánh cậu, người đàn ông này nếu tức giận hẳn rất đáng sợ.

Anh lại gần, kéo vạt áo Tống Dã, bàn tay nhanh chóng tìm đến đầu v* của cậu, mạnh mẽ xoa nắn mấy cái.

Có chút đau.

Tống Dã bắt đầu thấy sợ, nhưng đã muộn.

Người đàn ông vén áo cậu lên thật cao, bàn tay sờ mó thân thể trắng nõn. Anh dùng ngón tay gảy đầu v* thiếu niên, còn nhấn nhấn hai cái.

Tống Dã cảm thấy hơi đau, nhưng cũng ẩn ẩn chút hưng phấn.

Từ góc độ này, có thể thấy được môi mỏng của anh, cùng xương quai xanh gợi cảm.

Ánh mắt nhìn Tống Dã mang chút lạnh lùng.

Áo sơ mi của anh đã cởi hơn nửa, lộ ra vòm ngực rắn chắc.

Thật quyến rũ!!!

Quần Tống Dã đã bị lột xuống, bắp đùi thoáng run rẩy. Theo bản năng rụt người lại, chỉ vừa nhẹ giãy giụa, người đàn ông đã lật người cậu như lật bánh, từ từ dùng ngón tay thăm dò vào nơi bí ẩn.

Địa phương nhạy cảm chưa từng bị chạm vào, chặt chẽ ấm áp.

Tống Dã bất an thoáng nhúc nhích, cậu thấy đau, lại cảm thấy tư thế quay lưng thế này thật thiếu cảm giác an toàn. Người đàn ông đang kiên nhẫn dùng ngón tay khai phá cửa huyệt.

Lần đầu tiên rất khó chịu. Nhưng vừa nghĩ đến gương mặt của người đàn ông, cậu khó nén nổi cảm giác hưng phấn.

Phía sau bắt đầu ẩm ướt.

Tiếng kéo khóa quần tây kích thích thần kinh Tống Dã. Người đàn ông mặc áo mưa an toàn, đưa tay tách hai cánh mông căng tròn, tiểu đệ đệ nhẹ nhàng ma sát cửa động.

Tống Dã khẽ hừ một tiếng, cảm thấy đồ vật kia đang chầm chậm tiến vào.

Ui…

Thật là… Thật là lớn.

Tay Tống Dã đang bị trói nắm lấy drap giường, thời điểm vật kia tiến vào rồi dần dần tăng tốc. Cậu thấy thật đau, không nhịn được muốn khép hai chân lại, vùng vẫy cả người.

Người đàn ông đè tách chân cậu ra, đè lại người cậu vì đau đớn và cong lên, lần nữa mạnh mẽ tiến vào.

Tống Dã đau muốn khóc, lung tung mở miệng cầu xin, người đàn ông nghe vậy liền vỗ mông cậu một cái.

Mông thiếu niên trẻ tuổi rất là co dãn, sờ thật thoải mái.

Người đàn ông lại mở hai chân cậu, cảm giác ấm nóng từ hậu huyệt làm anh thỏa mãn thở dài.

Tống Dã ôm gối, còn đang mơ màng, anh đã bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.

Ra ra vào vào, Tống Dã cũng cảm thấy hơi hơi thoài mái.

Nếu như cậu quay đầu lúc này, sẽ nhìn thấy biểu tình thư thái của người đàn ông.

Eo của anh rất đẹp, thon dài mà dẻo dai.

Tống Dã định giãy giụa, người đàn ông dứt khoát đè lên lưng cậu, bóp mông thiếu niên, hung hăng làm.

Tống Dã cảm thấy vật to lớn kia ra vào thân thể cậu, rốt cuộc không nhịn được, khóc huhu. Cậu vừa khóc người đàn ông càng thêm hứng thú, càng tiến nhanh hơn.

Anh vốn không phải là người chơi bời, duy chỉ hôm nay uống say tìm người phát tiết.

Ánh mắt thanh minh. Mồ hôi lướt qua cằm, rơi vào cổ áo.

Người đàn ông còn có tâm tình châm lửa hút thuốc, thanh âm bật lửa làm Tống Dã suýt chút không khống chế được mà bắn.

Anh ngậm thuốc lá, hơi híp mắt, nhanh chóng đẩy nhanh động tác.

Anh không thích lưu lại dấu vết trên người mình không yêu.

Áo sơ mi hơi xốc xếch, quần tây chỉ kéo khóa xuống. Nhìn đến Tống Dã, áo được vén lên hết cỡ, quần không biết đã ném đi nơi nào.

Sau cùng, người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, bắn ra.

Tống Dã nằm úp sấp, cả người bủn rủn, còn không đủ sức nhấc một ngón tay.

Nhưng người đàn ông một lần nữa lật ngửa cậu lại.

Tống Dã thở hổn hển, ngơ ngác nói: “Hình như… em yêu anh.”

Người đàn ông ưỡn eo, Tống Dã khẽ rên rỉ.

Anh nghiêng người đến bên tai Tống Dã, nhẹ nhàng nói: “Thật xin lỗi, tôi chỉ muốn làm cậu mà thôi.”

Rồi lại tiếp tục triền miên suốt đêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.