Thiên Thần, Thuộc Về Một Ác Quỷ (Công Chúa Băng Và Hoàng Tử Máu Lạnh)

Chương 9: Tiểu lão bà




Chu Hằng cũng không có vội vã đi mua tài liệu luyện đan, mà là bắt đầu hiểu rõ lực lượng bây giờ của chính mình.

Một hơi tăng lên 7 vầng trăng, lực lượng của hắn không biết cường đại được bao nhiêu, chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng kinh khủng, thậm chí nhẹ nhàng đánh ra một quyền liền có thể tạo ra một lỗ thủng trong thiên địa này.

Đó đương nhiên chỉ là ảo giác của hắn, cấp độ lực lượng vượt qua quá cao, làm cho hắn không thể thích ứng trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng Chu Hằng từ từ đánh giá, hắn hiện tại có lẽ thật có thể đánh xuyên hàng rào cảnh giới, chiến Nhật Diệu Vương!

8 vầng trăng, 9 vầng trăng, thậm chí 13 vầng trăng cũng không được, nhưng cũng không đại biểu 20 vầng trăng cũng không được, đây là cảnh giới chưa từng có người nào đạt tới trong lịch sử Tiên giới, ai nào biết chiến lực chân chính của Nguyệt Minh Đế nhị thập luân?

Chu Hằng có chút nóng lòng muốn thử, hiện tại hắn thật đúng là muốn tìm Nhật Diệu Vương để đại chiến một trận!

Suy nghĩ một chút, hắn lại lấy ra vài đoạn thương gãy, chuẩn bị luyện hóa Tiên Binh sớm đã vỡ nát, để tăng thực lực của chính mình lên.

Nếu Tiên Binh này còn không có hư hao, ngược lại hắn thật sự là cũng không có nắm chắc luyện hóa được, với thực lực vẫn chưa tới Nhật Diệu Vương của hắn, làm sao có thể lay chuyển một kiện Tiên khí Thăng Hoa Cảnh?

Bởi vì không có khí linh tồn tại, Tiên Binh bậc cao này thực ra chính là một đống tài liệu cao cấp, muốn luyện hóa căn bản không có gì khó, chỉ cần không ngừng cắn nuốt luyện hóa.

Chu Hằng cảm thấy phí sức.

Thật giống như một người bình thường gặm ăn tảng đá, cứng rắn tới mức khó có thể cắn, gần như răng cũng sẽ rụng hết!

Cảnh giới của hắn không đủ, không đủ để luyện hóa kim loại bậc cao Thăng Hoa Cảnh này?

Không đúng!

Chu Hằng lập tức nghĩ đến, năm đó gặp được Huyền Càn Tinh ở Tiên đại lục, hắn chính là luyện hóa một khối ván cửa ở Tiên giới! Khi đó cảnh giới của hắn mới là gì?

Nếu khi đó có thể vượt qua đại cảnh giới luyện hóa vật, không lý nào hiện tại không được!

Hắn đột nhiên nghĩ đến. Đây cũng là cực hạn của Phệ Kim tộc!

Sức người có đôi khi thiếu, nếu là Phệ Kim tộc thực sự là kim loại gì cũng đều có thể cắn nuốt, vậy thể chất đó không phải đã sớm vô địch toàn bộ Tiên giới, há lại sẽ bị người diệt tộc?

Nhật Diệu Cảnh hằn là cực hạn của đại bộ phận tộc nhân Phệ Kim tộc, mà ngẫu nhiên sẽ có người có đại nghị lực "ăn" được Thăng Hoa Cảnh!

Cũng tỷ như Chu Hằng, hắn mặc kệ là khó ăn hay không khó ăn, gặm được hay không gặm được, hắn quyết tâm phải luyện hóa, vậy nhất định phải luyện hóa.

Không thể ăn từng miếng từng miếng, vậy thì ăn từng chút một.

Tinh hoa kim loại không ngừng bị Chu Hằng rút ra, lưu động trong cơ thể hắn, hóa thành từng Tiểu Long màu vàng, sau đó dạo chơi trong thân thể hắn, tăng cường xương cốt của hắn, tạo ra cường độ cao hơn.

Hắn hoàn toàn quên mất thời gian trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày . . . Hắn chỉ biết là sau một đoạn thời gian luyện hóa trường thương xong, hắn lại tiếp tục bỏ thời gian ra, mãi cho tới một ngày nào đó hắn tự tay sờ một cái, lại phát hiện bên cạnh mình đã là trống không.

Toàn bộ đã luyện hóa xong.

Chu Hằng bỗng nhiên mở hai mắt ra, giống như nhật nguyệt thay đổi liên tục, tràn đầy lực áp bách đáng sợ.

Hắn đứng lên, tâm niệm vừa chuyển, toàn thân hiện lên một luồng sáng vàng, như kim giáp thiên thần.

Thể chất tiến vào Nguyệt Minh Đế, đến gần trình độ Nhật Diệu Vương.

Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể nào đột phá.

Lại có được một kiện Tiên khí hư thì tốt rồi!

Với thể chất bây giờ của hắn, trình tự linh lực bây giờ hẳn là có thể đẩy tổ hợp phù văn tăng thêm một nấc thang nữa.

Chu Hằng vẫn là không có xuất môn, tiếp tục nghiên cứu tổ hợp phù văn. Năng lực "bất tử" bây giờ của hắn mạnh hơn rất nhiều. Nếu là Ngự Long Điện mở ra, con lừa đen khẳng định sẽ gọi hắn.

Tổ hợp phù văn này di chuyển không có kỹ thuật gì. Chính là từng đạo thử tổ hợp với nhau, chỉ cần Chu Hằng có một thân thể cứng cỏi để chống đỡ.

Hắn thuận theo phù văn trị liệu vào tay trước, bởi vì phù văn càng là cường đại, hắn càng có thể tổ hợp phù văn công kích nhiêu hơn.

Cuối cùng, số lượng tổ hợp phù văn trị liệu đạt tới hơn 51 khối!

Coi đây là cơ sở, hắn đẩy mạnh số lượng tổ hợp phù văn công kích lên tới 74 khối!

Ngay cả 20 vầng trăng của hắn, có thể chất so với Tiên khí Nhật Diệu Cảnh, cộng thêm 51 khối mảnh vỡ phù văn tạo thành phù văn trị liệu cũng không chịu nổi lực phá hủy của tiểu phù văn công kích này, uy lực này cường đại tới mức nào?

Đủ để đánh giết Nhật Diệu Vương!

Chu Hằng vừa lòng cười, trừ bỏ Lăng Thiên Cửu Thức, hắn rốt cục có một loại tất sát kỹ khác, hơn nữa không giống Lăng Thiên Cửu Thức, dùng một lần cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục lại.

Đương nhiên muốn thúc dục tiểu phù văn cũng là rất hao tổn linh lực, nhưng so sánh với Lăng Thiên Cửu Thức căn bản không phải là một cấp độ.

Hắn mở cửa ra!

- Hô! Hô! Hô!

Con lừa đen đang ghé vào cửa ngáy ngủ, thanh âm cũng sắp có thể long trời lở đất/

- Con lừa đáng chết, bảo ngươi hộ pháp cho ta, ngươi lại ngủ say như vậy!

Chu Hằng đạp một cước ra.

Võ giả đối với công kích đều có loại phản ứng bản năng, con lừa đen cũng không ngoại lệ, Chu Hằng vừa đá chân ra một cái nó lập tức liền có cảm ứng, lông đen toàn thân dựng đứng, bốn vó nhảy bắn ra, khó khăn lắm mới tránh được một cước này.

- Tên khốn kiếp nào dám đánh lén Lư đại gia nhà ngươi?

Thân hình con lừa đen còn không có rơi xuống đất, miệng cũng đã mắng to.

Chu Hằng không khỏi kinh ngạc, một cước này của hắn mặc dù chỉ là tùy ý, nhưng hiện tại hắn chính là Nguyệt Minh Đế nhị thập luân a, chính là một cước tùy ý sao Nguyệt Minh Hoàng có thể tránh được?

Không đúng!
Chu Hằng nhìn chằm chằm con lừa đen, càng thêm kinh ngạc, nói:

- Con lừa, ngươi đã là Nguyệt Minh Đế!

Hắn đến tột cùng bế quan bao lâu?

- Oa ha ha ha ha, bị chấn động rồi chứ! Bổn tọa hiện tại chính là Nguyệt Minh Đế nhị luân, sợ rồi sao? Ai, bổn tọa không hổ là điềm lành của thiên địa, ăn ăn ngủ ngủ mà tu vi cũng có thể tăng tiến vùn vụt a, sao có thể tốt như vậy!

Con lừa đê tiện được tiện nghi còn khoe mẽ, miệng mặc dù nói ý tứ tốt như vậy, nhưng trên mặt lại là tràn đầy đắc ý.

Thiên Địa Quả!

Đây là phản ứng đầu tiên của Chu Hằng, con lừa đen không phải là thần gì, cũng là bởi vì ăn một quả Thiên Địa Quả mà mở linh trí ra, hiện giờ tu vi tinh tiến rốt cục cũng hiện ra.

Chính là miệng rất đê tiện!

- Thật muốn ăn thịt lừa a!

Chu Hằng lộ ra biểu tình như Tiểu Ăn Tạp, nhìn chằm chằm con lừa đen tới sắp chảy nước miếng ra.

- Uy uy uy, ngươi đây là cái ánh mắt gì, cẩn thận bổn tọa kêu phi lễ a!

Con lừa đê tiện bị Chu Hằng nhìn vậy làm cho toàn thân phát lạnh, ánh mắt này hoàn toàn là khi nó nhìn bảo vật mới có thể lộ ra ngoài.

Chu Hằng cười ha ha, nói:

- Ta đi tới Thiên Bảo Các, ngươi muốn cùng đi không?

- Vô nghĩa, bổn tọa thay ngươi giữ cửa gần một tháng, miệng cũng sắp rảnh tới mức rớt ra, thật không dễ mới được nói chuyện! Đi, cùng đi!

Con lừa đen giương đầu ưỡn ngực, bước chạy ở phía trước.

Mới một tháng?

Chu Hằng âm thầm líu lưỡi, tu vi của hắn tinh tiến tốc độ nhanh, nhưng con lừa đen cũng không chậm a!

Hơn nữa hắn là ăn Liệt Vương Đan mới có thể như thế, nhưng con lừa đen lại toàn dựa vào một quả Thiên Địa Quả ăn mấy vạn năm trước, hiệu lực vẫn còn đang lúc nào cũng phát huy, thật sự là nghịch thiên!

Một người một lừa chạy tới tinh thuyền ở Thiên Bảo Các, mua về tài liệu cần luyện chế Tàng Nguyệt Đan, đồ vật đó không mắc, Chu Hằng mua một đống lớn. Tàng Nguyệt Đan này mỗi khi ăn vào một viên có thể che giấu một vầng trăng, hiệu quả liên tục một ngày, Chu Hằng ít nhất phải che giấu 7 vầng trăng, mỗi ngày đều phải tiêu hao 7 viên Tàng Nguyệt Đan, nhu cầu rất lớn.

Lúc này không có xảy ra chuyện gì, Chu Hằng không có đánh nhau liền trở về tinh thuyền Liên gia, khiến con lừa đen cũng có chút khó tin, lại rung đùi đắc ý sớm biết vậy hẳn là nên khiêu khích vài người để vui đùa một chút.

Hỏa Thần Lô rất nhanh đã luyện chế Tàng Nguyệt Đan ra, Chu Hằng lập tức ăn 7 viên, hắn vận chuyển toàn lực, đã thấy chỉ có 13 vầng trăng hiển hóa ra, 7 vầng trăng khác cũng không phải thực sự ẩn dấu, mà là còn tại trong đan điền của hắn, lại có thể cung cấp lực lượng liên tục không ngừng.

Thực ra loại đan dược này rất hữu dụng, bởi vì xem một võ giả Nguyệt Minh Cảnh cụ thể có bao nhiêu lực lượng chính là xem số lượng vầng trăng, người kia nhìn qua chỉ có 3 vầng trăng lại bỗng nhiên bộc phát ra lực lượng của 7 vầng trăng, có thể sẽ nghịch chuyển chiến cuộc.

Chu Hằng cũng không cần dùng một chút thủ đoạn này để thủ thắng, hắn thuần túy chỉ là không muốn để cho người ta biết hắn có được 20 vầng trăng thôi.

Chỉ chốc lát, Liên Tĩnh Hương tới đây, thỉnh mời hắn lên trên boong thuyền trò chuyện.

- Chu huynh bế quan một tháng, dường như thực lực tiến rất xa!

Liên Tĩnh Hương nhìn Chu Hằng, nàng tuy rằng nhìn không thấu nội tình của Chu Hằng, có lẽ từ 13 vầng trăng đến 20 vầng trăng, đây là một mức độ kinh khủng, khiến khí thế của Chu Hằng cũng tăng vọt theo đó, xu thế không giận mà uy càng tăng lên.

- Có chút tiến bộ!

Chu Hằng cười nói, hắn thấy không có đột phá cảnh giới, chỉ là gia tăng mấy vầng trăng thì chỉ là bước tiến nhỏ.

- Ha ha, Chu huynh rất khiêm tốn!

Liên Tĩnh Hương biết mỗi người đều có bí mật của mình, nàng rất thông minh nên không có hỏi ngọn nguồn vấn đề, mà là chuyển chủ đề nói chuyện, nói:

- Chu huynh bế quan một tháng, cách thời gian Ngự Long Điện mở ra cũng chỉ có mấy ngày, hiện tại lại có rất nhiều Vương giả trẻ tuổi, nơi này càng ngày càng náo nhiệt!

- Phải không?

Chu Hằng trả lời, nói một câu không có chút ý nghĩa nào.

- Hành trình Ngự Long Điện lần này, xem ra chính là Nhật Diệu Vương so đấu, Nhật Diệu Vương mạnh nhất hiện giờ đã có ba người, Nhất Kiếm Phá Thiên Ngô Khải, Thiên Cương Nguyệt Đỗ Hán Thăng, Thứ Huyết Mân Côi Hồ Mị, chỉ còn lại có Tiểu Bá Vương Chu Thống cùng Hàn Sương công tử chưa tới!

Liên Tĩnh Hương nói, chân mày cau lại.

Ngũ đại Nhật Diệu Vương này quá mạnh mẽ, đều có được thực lực quét ngang võ giả cùng giai, theo chân bọn họ cạnh tranh Hóa Long Cửu Trảm, ai cũng sẽ không cảm thấy chính mình có bao nhiêu phần thắng. Hơn nữa, một khi rời khỏi phạm vi của Ngự Long Điện có thể dùng Thuấn di phù rời đi, chạy tới địa phương bí ẩn để tu luyện mấy ngàn năm mấy vạn năm, nói không chừng trở ra liền trực tiếp là Sáng Thế Đế!

Bên ngoài mặc dù có cường giả Thăng Hoa Cảnh, thậm chí còn sẽ có Sáng Thế Cảnh, nhưng có thể ngăn trở được sao?

- Tính toán tốt nhất, đó là có thể đủ để lôi kéo quan hệ cùng năm người này, đi theo bọn họ, hoặc là có thể được phân một chén canh!

Liên Tĩnh Hương lại nói:

- Ngày mai Hồ Mị sẽ tổ chức một tiệc rượu, đây là một cái cơ hội tốt, đáng tiếc chúng ta cũng không có được mời!

- Nga, phải là người thế nào mới có thể được mời?

Chu Hằng ngược lại nổi lên một tia tò mò.

- Đầu tiên phải là Nhật Diệu Vương, sau đó còn phải là người xuất sắc trong Nhật Diệu Vương, nếu không người ta há lại sẽ mang theo một cái gánh nặng?

Liên Tĩnh Hương thở dài, Liên Hữu Hạo tuy rằng cũng là Nhật Diệu Vương, nhưng chiến lực cũng không có cường đại tới mức có thể đưa tới sự chú ý của đám người Hồ Mị.

- Nhưng thật ra Chu huynh có chút hy vọng, ngươi chính là Dược sư tam tinh a!

Chu Hằng mỉm cười, hắn cũng không có ý tưởng kéo bè kết phái, hắn tin tưởng thực lực của chính mình!

Chỉ cần có thể đột phá Nhật Diệu Vương, hắn tất nhiên có thể quét ngang hết thảy võ giả cùng giai!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.