Thiên Thần, Thuộc Về Một Ác Quỷ (Công Chúa Băng Và Hoàng Tử Máu Lạnh)

Chương 44: Ngọc Lâm đại sư




Trương Dương nói: "Mẹ tôi nói lúc tôi sinh ra thì mặt chạm đất trước!" Kiều Mộng Viện và Thì Duy đều bật cười hì hì. Trương Dương xòe cánh tay ra, vóc người của thằng nhãi này bởi vì rèn luyện lâu dài cho nên rất săn chắc! Bình thường không có cơ hội biểu lộ vẻ đẹp nam tính, ngày hôm nay vừa vặn có một cơ hội. Thì Duy nói: "Không nhìn ra cơ thể của anh lại còn phát triển như vậy!"

Trương Dương cười nói: "Mỗi ngày tôi đều rèn luyện, sự hấp dẫn của đàn ông không phải ở tướng mạo, mà là ở dáng người!"

Thì Duy nói: "Ừ, dáng người của anh thật là không tồi!" Cô ta cái gì cũng dám nói cả, Trương đại quan nhân liền đáp lời cô: "Dáng người của cô cũng không tồi!"

Kiều Mộng Viện đã không chịu nổi nữa: "Hai người đừng có nói mấy lời buồn nôn này nữa, chưa từng thấy ai tự khen lẫn nhau như hai người" Trương Dương nói: "Dáng người của cô cũng tốt, bình thường đúng là nhìn không ra!"

Kiều Mộng Viện xấu hổ chịu không nổi, leo lên bờ, phủ khăn tắm lên nói: "Tôi không chịu nổi nữa, Trương Dương, anh thật sự là nói chết người không đền mạng mà!"

Thì Duy cũng phụ họa theo: "Em cũng không chịu nổi nữa, trên đời này đúng là không có kẻ nào có da mặt dày hơn hắn!"

Trương Dương nói: "Khoa học nghiên cứu chứng minh rồi, lúc đàn ông và đàn bà cùng tắm với nhau, đàn ông thích nhìn mặt của đàn bà, còn đàn bà thì thích ngắm thân thể của đàn ông!"

Kiều Mộng Viện nói: "Cuồng tự kỷ, anh cứ ở chổ này mà mèo khen mèo dài đuôi đi, chúng tôi trở về làm thiên thu đại mộng của chúng tôi!"

Thì Duy cũng lên bờ, đem khăn mặt ướt sũng đánh Trương Dương một cái, Trương Dương đưa tay chụp lấy, ngửi ngửi nói: "Thật thơm!"

Thì Duy chỉ vào hắn, mắng: "Đại sắc lang!"

Trương đại quan nhân cười ha hả, hai tay mở ra đặt lên trên bờ ao, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác suối nước nóng làm nở từng lổ chân lông ra, Kiều Bằng Cử thật sự đúng là biết tìm chổ. Lúc Trương đại quan nhân đang hưởng thụ, thì đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên, Kiều Bằng Cử đã đến, mẹ hắn vừa đến thế chổ cho hắn. Kiều Bằng Cử xuống ao nước nóng, nói với Trương Dương: "Thủy chất của suối nước nóng này là tốt nhất vịnh Bạch Sa, tôi đặc biệt tìm người giám định qua"

Trương Dương nói: "Thật sự là một chổ dưỡng sinh rất tốt!"

Kiều Bằng Cử nói: "Tôi mua chổ này cũng là vì có một chổ nghỉ ngơi thư giãn cuối tuần cho cha mẹ, cha tôi từ khi lên làm bí thư tỉnh ủy Bình Hải, tóc bạc không ít, cả ngày ngồi ở bàn làm việc không có chổ tốt gì cho thân thể, có thời gian dẫn ông đến tắm nước nóng, câu cá cũng có thể thả lỏng một ít"

Trương Dương cười nói: "Kiều tổng thật sự là hiếu thuận nha!"

Kiều Bằng Cử nói: "Hai năm nay nương theo gió đông cải cách, tôi cũng buôn bán kiếm lời không ít tiền, có tiền thì phải báo đáp người nhà"

Trong lòng Trương Dương nói, anh không phải là nương theo gió đông cải cách, mà là nương theo gió đông của trưởng bối.

Kiều Bằng Cử nói: "Người khác đều cho rằng tôi kiếm được tiền bởi vì trong nhà có bối cảnh, thật ra đầu tư cũng là một môn học, không thể chỉa dựa vào bối cảnh và quan hệ, nếu như bản thân không có năng lực, thì cũng không cách nào kiếm được tiền"

Trương Dương cười nói: "Hai anh em nhà anh đều là kỳ tài thương giới"

Kiều Bằng Cử cười nói: "Kiều gia chúng tôi hai đời trước đều là chức vị, chỉ là đến đời chúng tôi thì đã không còn hứng thú gì với con đường làm quan cả, bây giờ bộ ngành chính phủ chỉ có ba cái, những người khác trên cơ bản đều chọn lựa đi làm ăn. Nói đến việc làm ăn, Mộng Viện là một đứa làm ăn đến nơi đến chốn, tiền đồ phát triển sau này đúng là khó mà đoán được"

Trương Dương nói: "Anh cũng không tồi, lần này đầu tư cho cảng nước sâu Nam Tích hẳn là cũng kiếm được không ít tiền phải không?"

Kiều Bằng Cử nói: "Khái niệm đầu tư của tôi là không đặt toàn bộ trứng gà cùng một rổ, làm đầu tư có mạo hiểm rất lớn, làm không tốt thì sẽ đối mặt với cảnh gà bay trứng vỡ, tất cả đều là công dã tràng hết"

Trương Dương nói:" Tin tức của anh nhanh nhẹn hơn người khác, mạo hiểm trong phương diện đầu tư cũng không quá lớn!"

Kiều Bằng Cử cười nói: "Cũng không hẳn là vậy, ví dụ như chuyện sân bay mới Giang thành lần này, trước khi tỉnh công bố kế hoạch đầu tư, tôi luôn cho rằng tỉnh sẽ chú trọng đến hạng mục cảng nước sâu của Nam Tích, ông già của tôi rất kín miệng, không hề tiết lộ một chút tin tức nào với đứa con trai này cả, nên không ai ngờ rằng đến cuối cùng ông ta lại tung ra chiêu "minh tu sạn đạo ám độ trần thương" ( ngoài mặt thì sửa đường nhưng thực tế là ngầm chiếm dụng kho thóc - thành ngữ), làm cho đa số nhà đầu tư chao đảo"

Trương Dương cười nói: "Chiêu này của bí thư Kiều quả thật cũng cao minh, anh chạy đến cảng nước sâu Nam Tích để đầu tư, người khác khẳng định sẽ cho rằng trọng điểm bồi dưỡng của tỉnh sẽ là hạng mục cảng nước sâu của Nam Tích đã là chuyện ván đã đóng thuyền"

Kiều Bằng Cử cười khổ nói: "Tôi cũng bị ông lợi dụng, trong chuyện lần này hành động của tôi chỉ là mồi nhử, có tác dụng thu hút đầu tư của những người khác"

Trương Dương cười ha hả nói: "Anh làm ra cống hiến cho việc phát triển kinh tế Nam Tích, nhưng mà lại là một anh hùng vô danh"

Kiều Bằng Cử nói: "Rất nhiều người đầu tư cho rằng lần này là tôi và ông già liên thủ diễn trà, thật ra tôi rất là oan uổng"

Trương Dương nói: "Nếu nói anh không hề biết trước được tin tức, thì khẳng định là không ai tin tưởng"

Kiều Bằng Cử gật đầu nói: "Gừng càng già càng cây, lúc trước tôi luôn cảm thấy rằng rất nhiều quan niệm của ông già đã lạc hậu, nhưng mà bây giờ rốt cục đã rõ ràng, cha tôi nhìn nhận vấn đề còn thấu triệt hơn cả tôi"

Thông qua chuyện này, nhận thức của Trương Dương về Kiều Chấn Lương cũng đã có thay đổi rất lớn, con người của Kiều Chấn Lương từ trước đến giờ luôn làm cho hắn không thể đưa ra đánh giá toàn diện, con người này quá sâu, làm cho nhìn mãi cũng không thấy rõ đáy.

Kiều Bằng Cử nói: "Tôi cũng đã bàn được một hạng mục đầu tư tại sân bay mới của Giang thành"

Trương Dương ngẩn ra, cái này thì hắn thật đúng là không có nghe nói, hắn thấp giọng nói:" Sao tôi lại không biết?"

Kiều Bằng Cử cười nói: "Không có bàn với cậu, tôi và Ngô Trung Nguyên của Bình Trung kiến thiết bàn đầu tư với nhau, sân bay của các người cần mở một thương điếm, Ngô Trung Nguyên mặc dù có thực lực, chỉ là con người của ông ta quá cẩn thận, không dám mạo hiểm quá lớn, tôi nắm được cơ hội này, liền bàn thành công hạng mục đầu tư"

Trương Dương cười nói: "Đầu tư của anh đúng là mọc lên như nấm vậy!"

Kiều Bằng Cử nói: "Những phương diện hồi khoản của Bình Trung kiến thiết, sau này còn cần cậu chiếu cố nhiều, tôi phải bảo đảm lợi ích đầu tư của tôi"

Nếu Kiều Bằng Cử đã nói ra như vậy, Trương đại quan nhân đương nhiên không thể từ chối được, hắn mỉm cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần Bình Trung kiến thiết có thể bảo đảm chất lượng công trình và kỳ hạn, thì phương diện hồi khoản tôi sẽ ưu tiên lo lắng"

Kiều Bằng Cử cũng rất thích sự sảng khoái của Trương Dương, gật đầu nói: "Phần nhân tình này tôi sẽ nhớ kỹ, sau này có chổ nào cần dùng đến tôi, tôi nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ"

Trương Dương nói: "Chuyện nhờ anh hỗ trợ sau này khẳng định là không ít, đến lúc đó anh cũng không thể từ chối nha!"

Kiều Bằng Cử cười ha hả nói: "Tôi xem cậu là bạn thân, chỉ cần là chuyện tôi có thể làm, nhất định sẽ tận lực"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.