Thiên Thần Mắt Tím

Chương 37: Chương 37 [END]




Ăn no nê xong mọi người cùng nhau nằm ngay đơ ở trên giữa sô pha, trừ bỏ Hwang Tea Kyung bên ngoài còn lại mấy người đều bởi vì ăn rất no ở trên sô pha vuốt bụng cảm thấy mỹ mãn, đột nhiên một đạo ánh sáng vàng óng ánh vụt qua, ta hai mắt sáng ngời, đây là….

“Julie!!!” Giống như là một cái cung rời tên, ta “Sưu” một cái toàn bộ người liền bổ nhào vào trên người Julie, dung lực vuốt ve lông nàng, trong mắt tất cả đều là sao nhỏ. “Tạp Oa Nhi!” (Điển hình yêu chó: Du Tĩnh trời sinh yêu thích chó, trong nhà chó có thể xếp thành xe tải, trên người nàng có một loại đặc thù làm cho chó có cảm giác yên tâm, cho nên tiểu động vật đều nguyện ý ở cùng nàng.)

Bị hành động thình lình của ta dọa đến, Julie đứng thắng động cũng k dám động. Nhưng là nó trời sinh có được sự mẫn cảm của động vật, rất nhanh liền cảm giác thấy vị tỷ tỷ xinh đẹp này đối với mình vô hại, một người đưa một tay liền đỡ đứng lên, ngươi chụp một chút, ta liếm một hồi, cứ như vậy thân thiện đứng lên.

Việc này không ngoại lệ làm mấy người lộ vẻ mặt sợ hãi.

“Đại….Đại ca, ta xuất hiện ảo giác sao?” Jeremy dung sức lau mắt nhưng là mở mắt ra nhìn vẫn là như vậy: “Uhey không phải không thích Julie sao? …. Như thế nào trở nên như vậy….Hơn nữa Julie trước kia nhìn thấy không phải cũng luôn lớn tiếng kêu to sao?! Như thế nào cũng?....” Tiểu Tiểu Jeremy nghi ngờ.
nóng bất an.

‘…..” Trước mắt cùng tiểu động vật nhiệt tình chơi đùa thật là yêu tinh lừa đảo mình nhận thức sao? Không phải có cái quỷ kế gì chứ? Nhưng phần thật tình khoái hoạt này có thể giả trang sao? Hwang Tae Kyung nỗ lực bĩu môi tràn đầy khinh thường, trong lòng lại lo lắng bất an.

Chú tâm chơi với Julie đáng yêu, Uhey hoàn toàn không có để ý tới ánh mắt kỳ quái của bọn họ, ngược lại cùng Julie càng đùa càng vui. Julie bị cù thoải mái cực kỳ, rõ ràng đem thân đếnphủi đi móng vuốt làm cho Uhey vuốt ve. Nhìn bộ dáng cẩu cẩu đáng yêu, ta tăng them độ cong nơi khóe miệng, theo tâm ý nàng chậm rãi vuốt ve, thường thường truyền ra tiếng “Ô ô”- thanh âm cẩu cẩu hưởng thụ.

Ánh tịch dương làm cho người ta cùng động vật thêm rực rỡ ánh sáng, long lanh động lòng người, làm cho người ta say mê vì trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Uhey tăng thêm hai phiến hồng, rất là đáng yêu, giống như vô tình bên miệng ôn nhu mỉn cười làm cho Kang Shin Woo lại một lần nữa nhìn đến ngốc, nụ cười này là thật tâm, hắn nhìn không ra người mỉm cười trước mắt có thứ tạp chất nào. Vì sao tim của hắn lại đập nhanh như vậy? Chính mình không phải thích Mi Nam sao? Lần này Uhey thay đổi cũng quá lớn, rốt cuộc là vì cái gì đây? Chẳng lẽ lần này ngoài ý muốn đụng vào đầu, thành ra não bị chấn động sao?

Go Mi Nam chỉ ngây ngốc nhìn một người một chó vui vẻ trước mắt cũng đi ra phía trước: “Julie, cùng nhau chơi đi.” Nói xong còn giống như đối với Julie làm nũng, nào biết bình thường nhu thuận nghe lời Julie căn bản cũng không để ý nàng, ủy khuất lật bụng, con thỏ heo nghẹn miệng môi còn run lên run lên, làm cho người nhìn nghẹn khuất.

“Mi Nam, ngươi không sao chứ, Uhey ngươi có phải hay không lại khi dễ Mi Nam!” Jeremy đi lên trước tay phải vỗ vỗ vai Mi nam, khiêu khích nói với ta.
Một đầu tóc vàng kim đáng yêu hiện ra làm cho ta cảm thấy chói mắt! “Ta cái gì? Ngươi không phải luôn luôn bên cạnh ta sao? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta khi dễ nàng?”

“Ta….Ta….Ta….” Ta đến ta đi cũng không nói ra được cái gì, Jeremy khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ làm cho người ta nghẹn khuất cùng Go Mi Nam rời đi, ai làm cho bọn họ không để ý đâu?

“Này, Hwang Tae Kyung! Quản tốt con thỏ heo của nhà ngươi! Đừng có đến làm phiền lòng ta!” Ta đến trước Julie chuẩn bị vỗ vỗ mông chạy lấy người. “A, còn có, ngươi giúp ta chuyển lời đến Jeremy một chút hôm nay Julie theo ta ngủ.” Nhìn cũng không nhìn bọn hắn liền mở cửa bỏ đi, cũng không biết có phải là cố ý, Julie thời điểm rời đi còn vô tình đem móng vuốt dẫm nát trên giày da đen của Hwang Tae Kyung, lưu lại vài cái trảo ấn “Bye bye”, chọc cho Hwang Tae Kyung trừng lớn mắt phóng ra sát khí. Ngay cả con chó đều dám dẫm nát giày của hắn?
Nhưng Julie chính là ngẩng cao đầu không để ý đến hắn, cái gì kêu “Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng”, Hwang Tae Kyung hắn hiện tại coi như biết đến!
Kang Shin Woo ở một bên buồn cười nhìn một màn hài kịch trước mắt, Hwang Tae Kyung kinh ngạc như vậy đúng là lần đầu tiên nhìn thấy! Huống chi lại còn vì một con chó! Phải biết rằng Julie lá gan nhưng là rất nhỏ, bình thường cho dù được gặp chuột cũng chạy so với người mau hơn! Huống chi là đại ma vương Hwang Tae Kyung, bình thường nó đã sớm muốn “ô ô” cầu xin tha thứ? Chạy chốn, nhưng là hôm nay lại có thái độ khác thường, xoay người làm bá vương. Xem ra, Uhey uy lực thật không nhỏ!

Hwang Tae Kyung bị làm cho tức sùi bọt mép chính là bóng dáng kiêu ngạo của một người một chó. “Ai ôi! Ta thật sự muốn điên rồi!” Mệt ta còn vì yêu tinh kia mà thay đổi kiểu tóc , ai ngờ nàng ngay cả xem cũng chưa xem. Thật sự là điên rồi!

Hwang Tae Kyung phát bực mạnh hướng trở về phòng đi rửa sạch giày chính mình thuận tiện tắm rửa. Phải biết rắng ở trên người hắn lưu lại mùi chó đối với Hwang Tae Kyung mà nói là vô cùng nhục nhã, sống chết tẩy rửa nghĩ muốn trừ đi cái hương vị chó chết tiệt kia.

Trong phòng tắm bốc đầy sương mù, giống như ảo cảnh, một bóng dáng cao ngất ở bên trong căm giận chà sát tẩy rửa, âm thầm cắn răng: Đồ chó chết! Hôm nay rốt cuộc ăn nhầm thuốc gì? Cũng dám làm như vậy, xem ta ngày mai ta có “hảo hảo” chỉnh chết ngươi? Nghĩ như vậy tâm tình thoáng tốt hơn, Hwang Tae Kyung ngửi ngửi thân thể chính mình __ ác~~~ ít nhất phải tắm ba ngày mới có thể hết mùi!

Mà đầu sỏ gây nên của chúng ta thì lại ở phòng mình cùng Julie đùa đến quên trời đất, quả nhiên chính là chó, chẳng những bộ dạng đáng yêu, hơn nữa tính cách lại tốt.

Bên này không để ý thời gian, mặt trời trên cao chiếu chói chang, trong phòng đầy vui vẻ thỏa mãn. Bên kia, Jeremy ngồi xổm ở cửa vô cùng oán niệm, ngay cả bối cảnh cũng là âm u mưa rào có sấm chớp, thường thường tăng thêm hai đạo sét đánh. Nhớ tới Julie vừa mới đối với chính mình như vậy, hắn cảm thấy hắn đã muốn bị Julie từ bỏ, nước mắt kiềm chế trong hốc mắt không chảy xuống.

**********************10 phút trước***************************

“Uhey! Đem trả Julie cho ta!” Jeremy vừa nghe Shin Woo báo lại nói Uhey đã đem Julie mang đi liền giận hận không thể ngay lập tức đến tìm, hai tay chống nạnh, rất giống lão công hung hãn tới kéo lão bà bên ngoài về. Về phần Kang Shin Woo đi theo phía sau xem kịch vui: Chậc chậc chậc…. chiến tranh thế giới thứ ba bắt đầu.

Ta trấn an tốt Julie bị Jereny dọa, quay đầu lại mắt hung hăng trừng Jeremy: “Gọi hồn người à? Không phát hiện chúng ta đang nghỉ ngơi sao?”

“Ta…. ô ô…. Julie! Mau tới đây! Chủ nhân ta tới cứu ngươi rời khỏi ma trảo!” Thật bị ta dọa, Jeremy vung cánh tay nói năng lộn xộn gọi Julie.

Nhưng là Julie ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn, chính là dùng sức cọ tay Uhey làm cho nàng tiếp tục vuốt ve.

“Ầm ầm….” Jeremy cảm giác được trái tim mình nứt ra rồi, nhưng là hắn sẽ không buông tay, Julie nhất định là bị ma nữ mê hoặc! Nhất định là như vậy! “Julie….Không phải sợ! Mau tới đây….”

“Julie….Ngươi nếu nghĩ rời đi ta sẽ không mặt dày mày dạn ngăn cản ngươi.” Ta chậm rì rì nói, hơn nữa nhấn mạnh bốn chữ “mặt dày mày dạn”.

Chẳng lẽ Jeremy lại không hiểu được ý tứ Uhey, nói hắn mặt dày mày dạn? Vốn dĩ khuôn mặt nhỏ nhắn đã hết đường xoay sở lại có vẻ càng thêm ủy khuất, ngũ quan đều nhanh nhăn lại một chỗ. “Julie….Ta ở đây….Nhanh! Mau tới đây!”
Nhìn Julie chậm rãi đứng dậy tới gần mình, Jeremy cảm thấy hi vọng đã trở lại, khuôn mặt nhất thời giãn ra, vui vẻ ra mặt chớp mắt to: “Mau đến….mau đến”.

Nhưng là….Kết quả cũng là….

“A….” Ở ngoài ý liệu của Jeremy, Julie chậm rãi vòng đến phía sau hắn, bất ngờ cho hắn một cước, đưa hắn ra cửa liền cao hứng quay đầu, vẻ mặt chân chó vui mừng hướng tới giường Uhey, còn ác liệt cực kỳ cùng Uhey hung phấn vỗ tay hoan nghênh chúc mừng. “Ầm ầm….”Jeremy cẩn thận rơi trên một mảnh lá bẩn.

Kang Shin Woo đứng ở cửa đột nhiên thấy thực may mắn….hắn không có đi vào tìm! Hắn cũng không có bị chó đuổi ra! Hơn nữa kia vẫn là chó nhà mình! Vỗ vỗ ngực vui sướng khi người khác gặp họa nhìn về phía Jeremy vô cùng oán niệm.
“Ôi! Julie, ngươi….ngươi! Ngươi sao dám làm vậy! Ngươi như thế nào có thể đối với ta như vậy?” Bị ruồng bỏ, Jeremy u ám ngồi ở cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.