Thiên Thần Đẫm Máu

Chương 30




Hai ngày sau, hơn mười một giờ đêm, Hàn Đông cùng Du Minh đến rạp chiếu phim theo đúng hẹn.

Trước khi phim bắt đầu, Hàn Đông nhìn qua lịch chiếu phim, thời gian này tụ tập không ít phim điện ảnh, nhưng sắp xếp phiến dẫn (tỉ suất chiếu phim) 《xé rách》 vẫn cao đầu bảng.

Hiện nay, cả kỹ thuật tiếp thị cũng không bằng "sắp xếp phiến dẫn". Nhất là khi sắp xếp phiến dẫn đã trở thành một trong những thủ đoạn tuyên truyền rất hiệu quả.

Nhìn xung quanh, tỉ lệ chiếu 《 xé rách 》 tuần đầu tiên chiếm tới 46%, chứng tỏ không sợ thiếu danh tiếng, đối với phòng vé rất có bảo đảm.

Kiểm vé xong, Hàn Đông và Du Minh nhanh nhẹn đi thẳng vào sảnh VIP. Thoạt nhìn thấy vẫn vân đạm phong kinh, thật ra trong lòng ai cũng đang nghẹn lên một hơi.

Đèn tắt, phim đã chính thức bắt đầu.

Mở đầu là mười hình ảnh rất có ý cảnh, mười người đứng ở hai bên song song ở giữa là một mặt gương, trong gương xuất hiện rất nhiều không gian vô hạn. Tựa như một hành lang, trong hành lang có thiên thiên vạn vạn chính mình.

Hình ảnh này ám chỉ hiệu ứng Droste, cũng là một trọng điểm trong phần tuyên truyền.

Phàm là các loại phim nhựa và định lý, nếu có hiệu ứng lồng ghép vào nhau, liền nháy mắt trở thành trình độ cao hơn. Nếu đến cuối cùng còn có không gian giao lưu cho người xem ở lại cùng phân tích, giống như bỗng chỗng nhảy vọt lên hàng phim điện ảnh IQ cao, đối với nền điện ảnh quốc nội lĩnh vực này vẫn còn bỏ trống.

Lý Thượng ở trong phim vào vai một nhân vật tên Đường Kính, là một kẻ yêu thích phim ảnh. Am hiểu đề tài phim kinh dị, hơn nữa thích tự mình làm đạo cụ.

Trên tàu điện ngầm, Đường Kính đang xem video trong điện thoại, đột nhiên có một mỹ nữ ghé đầu qua.

"Anh đang xem gì vậy?"

Đường Kính giơ điện thoại lên trước mặt nàng, "Tôi tự đạo tự diễn phim kinh dị, muốn xem cùng không?"

Mỹ nữ còn chưa đáp lại, lập tức hoảng sợ tránh né.

Đường Kính trong lòng kinh ngạc, sau lại nhìn màn hình điện thoại di động mới phát hiện, thì ra lúc này trên màn hình là cảnh hắn dùng bộ tóc dính máu siết chặt cổ mình.

Không ngờ người đẹp thế nhưng không sợ, lại đến gần cùng hắn xem.

Hai người cứ như vậy mà quen nhau.

Mỹ nữ thấy túi của Đường Kính đang mở, vội nhắc: "Trên tàu có nhiều loại người, anh tốt nhất nên đóng túi vào."

Kết quả vừa đóng được một lúc, túi lại không hiểu sao tự mở ra.

Máy quay chỉnh đến trong túi, bên trong chính là những đạo cụ kinh dị Đường Kính tự mình chế tạo, một bộ tóc giả dính máu.

Hai người cùng đứng ở ga tàu, trước khi rời đi Đường Kính hỏi: "Cô tên gì?"

Mỹ nữ nói: "Em tên Chương Tiểu Ninh."

"Có thể cho tôi số điện thoại không?" Đường Kính cả gan yêu cầu.

Mỹ nữ cười gật đầu, trực tiếp cầm máy của Đường Kính, lưu số mình vào.

Kết quả, sau khi mỹ nữ vừa đi, Đường Kính phát hiện túi của mình lại mở ra.

Đến đây, Hàn Đông quay qua Du Minh hỏi: "Nữ kia diễn viên tên gì a?"

"Hình như tên Từng Nhuế." Du Minh nói.

Hàn Đông thầm nghĩ: diện mạo cũng không tệ lắm, chỉ là ngực hơi nhỏ.

...

Phim nhựa tiếp tục.

Đường Kính gặp mặt quản lý một trang web video, mong phim của mình có thể được ông ta nhìn trúng giúp truyền quảng bá trên internet.

Sau khi gặp mặt, Đường Kính thấy quản lý viên là một người đầu hói râu rậm, tính tình phi thường cổ quái. Đường Kính cho lão xem phim mình làm, lão nhất định không nhìn, còn ném vỡ di động của Đường Kính.

Hai người xảy ra tranh chấp, Đường Kính một phen kéo đứt bộ râu của lão!

Trong khán phòng phát ra tiếng cười ào ào, đây là phim kịnh dị sao? Này rõ ràng là phim hài a!

Tiếng cười rất nhanh ngừng lại, bởi vì trên màn hình không còn thấy viên quản lý, trong tay Đường Kính chỉ còn lại có một túm râu dính máu.

Đường Kính sợ tới mức ném râu xuống, vội vàng chạy về nhà trọ.

Sau đó vài ngày, liên tiếp phát sinh những sụ kiện kì quái, ví như Đường Kính phát hiện bộ râu mình đã ném đi lại xuất hiện trong nhà, sau là mỗi tối hắn đều bị quỷ áp giường tra tấn.

Đương nhiên, trong lúc này cũng đã xảy ra một chuyện khiến Đường Kính vui mừng.

Nguyên tưởng rằng di động đã bị phá hỏng, duyên phận giữa hắn và Chương Tiểu Ninh cứ như vậy chấm dứt, không nghĩ tới Chương Tiểu Ninh cũng chuyển vào căn nhà này, hơn nữa còn thuê phòng ngay bên cạnh.

Một là 204, một là 205, hình ảnh hai cái biển số trên cửa được quay đặc biệt kỹ như là là ám chỉ gì đó.

Hạnh phúc ngắn ngủi đi qua, lại là nỗi khổ bị ác mộng tra tấn.

Cảnh tượng quỷ áp giường kinh khủng hẳn là cảnh đáng xem nhất trong phim.

Giữa màn hình, Đường Kính đang ngủ ngực liền trũng xuống một khối, mở mắt ra đập vào mắt là cái đầu quản lý viên. Bộ râu của lão rối tung quấn ở cổ Đường Kính, cái đầu hói vỡ tách ra, ở giữa xuất hiện một cái lỗ lớn. Từ miệng lỗ nhìn vào, không có óc hay bộ phận gì, hoàn toàn trống rỗng, cả đầu tựa như một cái bình.

"A —— "

Có người nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.

Hàn Đông và Du Minh không có biểu tình gì, loại hình ảnh này đối với bọn họ mà nói quả thực là chuyện vặt.

...

Đường Kính kể cho Chương Tiểu Ninh chuyện mình bị quỷ áp giường quấy nhiễu, Chương Tiểu Ninh bảo hắn đến tìm chuyên gia tâm lý xem. Đường Kính nghe theo đề nghị của nàng.

Bác sĩ tâm lý cũng rất cổ quái, một bàn tay của lão luôn cắm trong túi áo.

Đường Kính trị liệu xong vẫn không hề thấy chuyển biến tốt đẹp, hơn nữa cảnh trong ác mộng thay đổi, bộ râu dính máu biến thành một bàn tay, bàn tay kia có 6 ngón tay. Ngón tay thừa kia rũ xuống, cảm giác như là đã bị gãy.

Hàn Đông sâu kín hít một hơi, ngay cả khiếm khuyết trên thân thể ta cũng đánh cắp, phục.

...

2 ngày sau, Đường Kính lại đi tìm bác sĩ tâm lí, kể về việc mình ở trong ác mộng thấy cảnh tượng bàn tay 6 ngón.

Kết quả, bác sĩ đột nhiên run run rút bàn tay trong túi áo ra, biểu cảm vô cùng dữ tợn.

"Cậu nói chính là cánh tay này sao?"

Đường Kính hoảng sợ, người xem cũng hoảng sợ.

Ngón tay thứ 6 của bác sĩ tâm lý đột nhiên gãy ra, rơi xuống mặt bàn. Sau đó lão cũng biến mất, chỉ để lại một ngón tay, phương thức mất tích giống hệt quản lý trang web.

Giờ này khắc này, Hàn Đông và Du Minh mới xuất hiện một tia hưng thú.

...

Quỷ áp giường của Đường Kính càng ngày càng nghiêm trọng, từ sáng đến tối đều sợ hãi vạn phần, hắn thử gọi điện thoại cho Chương Tiểu Ninh, nhưng mỗi lần gọi đều là máy bận.

Một đêm, hắn đến phòng cách vách gõ cửa, nhưng vẫn luôn không có người mở, mà cửa phòng của chính mình không hiểu sao cũng bị khóa.

Đường Kính vừa kinh vừa sợ, cơn buồn tiểu ập đến, WC ở lầu một, thế nhưng hắn tìm khắp không thấy cầu thang.

Lý Thượng đem biểu cảm nhịn tiểu diễn xuất đến độ tinh tế.

Lúc này, rất nhiều người xem đều đoán Chương Tiểu Ninh là quỷ.

Quả nhiên, ngày hôm sau Đường Kính thể nhưng tỉnh lại ở phòng Chương Tiểu Ninh.

Hơn nữa ở trên giường Chương Tiểu Ninh phát hiện một ngón tay cùng một ít tóc dính máu, còn có một tờ báo năm năm trước.

Trên báo đăng một vụ tai nạn xe, nạn nhân chính là Chương Tiểu Ninh.

Lúc ấy Chương Tiểu Ninh bị ô tô kéo lê 30 mét, cả da đầu lẫn tóc bị tách khỏi đầu. Đỉnh đầu bị vỡ một hố lớn, toàn bộ óc rơi ra, chỉ còn lại có một cái đầu trống rỗng.

Ngoài tóc, hiện trường tai nạn còn lưu lại một ngón tay bị đứt.

Đường Kính không rét mà run, hắn đột nhiên nhớ tới những chuyện mình từng trải qua cùng Chương Tiểu Ninh.

Màn ảnh bắt đầu thả ngược lại.

Trên tàu điện ngầm, túi của Đường Kính vẫn luôn bị mở, lộ ra bộ tóc giả. Màn ảnh chậm rãi hướng lên, Chương Tiểu Ninh đang đem bộ tóc giả kia đặt lên cái đầu không có da đầu của mình.

Ra khỏi tàu, hồn phách Chương Tiểu Ninh luôn luôn theo đuôi Đường Kính, nàng đem mang tóc gắn xuống dưới cằm, liền thành người quản lý trang web đầu hói râu rậm.

Đường Kính vứt "Râu dính máu", cũng là Chương Tiểu Ninh nhặt về, cùng lúc đó nàng cũng dọn đến phòng cách vách Đường Kính.

Còn có bác sĩ tâm lí kia, cũng là hồn phách Chương Tiểu Ninh biến hóa ra, ngón tay kia thủy chung vẫn ở trong túi vào lúc tai nạn xảy ra...

Thầm nghĩ đến đây, có vẻ tất cả chân tướng đều đã rõ ràng rồi.

Nhưng mà chế độ xét duyệt phim nhựa trong nước không cho phép có quỷ thần tồn tại.

Huống hồ đến giờ, phim mới chiếu hết một phần hai.

Trong đó còn có mấy điểm đáng ngờ, ví như túi của Đường Kính không phải là chỉ mở một lần, mà là lặp lại khép mở. Nếu thực là hồn phách Chương Tiểu Ninh mượn tóc giả này, vì sao hiện tại nó vẫn xuất hiện trong túi? Ví như hiện trường tai nạn xe lưu lại một ngón tay, nhưng không có bất cứ thông tin gì nêu qua Chương Tiểu Ninh là người 6 ngón. Ví như hai biển số phòng, rốt cuộc ngụ ý gì?

Khẩu vị của Hàn Đông rốt cục cũng được khơi lên.

...

Đường Kính tiếp tục bị quỷ áp giường tra tấn, hơn nữa cảnh tượng còn có chút kinh diễm. Là Chương Tiểu Ninh ngồi trên người Đường Kính ở trong mộng cùng hắn quấn quýt, đoạn giường chiếu này dài đến 4 phút.

Tròng mắt Hàn Đông đều đỏ, Mẹ kiếp! Thực là biết chiếm tiện nghi!

Đường Kính quyết định ra khỏi nơi này, ngay lúc hắn đang thu dọn đồ đạc, đột nhiên phát hiện hai biển số nhà trong ngăn kéo, nháy mắt ngồi liệt trên mặt đất.

"Sao lại thế này?" Người xem sôi nổi khó hiểu.

Hàn Đông đột nhiên hiểu rõ, thấy hơi lạnh trong người theo cột sống lặng lẽ hướng lên.

Kỳ thật, phòng chỉ có một, nhà chỉ có một người.

Đường Kính đem biển nhà số 204 hái xuống đổi thành 205 thì phòng này liền biến thành phòng Chương Tiểu Ninh. Cho nên đêm đó, hắn gõ cửa phòng bên cạnh mới không có người mở, lại không mở được cửa phòng mình. Khi đó trong ấn tượng ban đầu của hắn, phía bên phải phòng Chương Tiểu Ninh mới là cầu thang, cho nên khi treo nhầm biển, đương nhiên sẽ tìm không thấy cầu thang.

Tay Đường Kính lại run rẩy, lật đến trang báo thứ 2.

Trên hiện trường tai nạn, hắn ôm bạn gái Chương Tiểu Ninh gào khóc không dứt. Ngón tay bên cạnh kia, không phải của Chương Tiểu Ninh, mà là hắn khi cứu bạn gái đã bẻ ra. Bởi vì hắn là người 6 ngón, cho nên trị liệu xong không khác người bình thường.

Màn ảnh lại bắt đầu hồi phóng, vẫn là ở trên tàu điện ngầm, bên cạnh Đường Kính không có một bóng người.

Cho nên khi hắn đưa điện thoại di động lên tự lầm bầm lầu bầu, người chung quanh mới tản ra.

Mà nguyên nhân túi của hắn khép mở liên tục thực sự không phải là do hồn phách Chương Tiểu Ninh gây nên, mà là do hắn mỗi lần đối thoại cùng Chương Tiểu Ninh đều tự đeo tóc giả lên đầu mình, sắm vai thành bộ dạng người bạn gái.

Cái mà Lý Thượng gọi là kinh hỉ, cũng chính là giây phút diễn xuất giả nữ nổi bật này, dùng song song phương thức kinh sợ và kinh nghiệm trên màn ảnh lớn, cả rạp phim đều sôi trào.

Rồi sau đó viên quản lý trang web, còn có bác sĩ khoa tâm thần, cũng là Đường Kính một mình phân sức hai vai, mình cùng chính mình đối thoại. Điện thoại Chương Tiểu Ninh luôn báo bận, là bởi vì Đường Kính gọi đều là số của mình.

Cũng chính là trọn bộ phim từ đầu đến cuối chỉ có một mình Đường Kính.

Bởi vì tai nạn của bạn gái, hắn bị chứng mất trí nhớ cùng bệnh tâm thần phân liệt.

Vốn tưởng rằng màn đại nghịch chuyển này đã là phần kết, không nghĩ tới mặt sau còn có bất ngờ.

Đường Kính đột nhiên phát hiện camera có định trong phòng, hắn lấy băng hình theo dõi ra xem, thấy được toàn bộ quá trình quỷ áp giường, thì ra vẫn luôn là hắn dùng đạo cụ kinh dị tự ngược đãi.

Biết sự thật chân tướng, Đường Kính cũng không hoàn toàn suy sụp, hắn quyết định đem băng ghi hình này chế tác thành phim, giới thiệu cho một trang web, hi vọng có thể được truyền bá ở trên mạng.

Vì thế, hắn lại lên tàu điện ngầm.

Chung quanh hắn đã thay đổi một đám người khác, nhưng trong điện thoại như trước phát bộ phim kinh dị "Tự đạo tự diễn". Đến đoạn hắn dùng tóc dính máu siết cổ mình, thanh âm quen thuộc lại vang lên bên tai.

"Anh đang xem gì vậy?"

Nguyên tưởng rằng tất cả đều đã xong, thì ra chỉ mới là bắt đầu.

Nhạc cuối phim vang lên, cả rạp phim chợt sôi nổi.

Từ biểu cảm đó của người xem có thể thấy được, bọn họ tương đối vừa lòng với bộ phim này. Lúc ra ngoài, còn ở lại nghiên cứu thảo luận đủ loại phục bút, nội dung, hồi hộp...

Chỉ có Hàn Đông và Du Minh giữ im lặng đi ra ngoài.

Thẳng đến khi tiếng ồn ào càng lúc càng xa, chỉ còn lại 2 bóng người lẻ loi.

Đột nhiên, một tiếng rống giận dữ phát tiết vang lên.

"Nổ xịt sao?"

"Loại nội dung này cũng dám so với chúng ta?"

"Kháo, lo lắng nhiều ngày như vậy, quả nhiên quá coi trọng bọn họ!"

Du Minh đột nhiên thu hồi tươi cười, hừ lạnh nói: "Cậu không phải nói cậu không khẩn trương sao? Cậu không phải đặc biệt tin tưởng bản thân sao? Vậy cậu kích động gì?"

Hàn Đông cũng liếc mắt nhìn cậu, "Cậu không phải nói tin tưởng tôi sao? Vậy cậu lại kích động gì?"

Hai người đối diện với nhau một lúc, rốt cục phát ra tiếng cười không hề kiêng dè.

"Ha ha ha ha..."

(chương này hơi khó hiểu, cả mình dịch xong nhiều chỗ cũng không hiểu lắm)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.