Thiên Tài Tennis

Chương 14: 14: Bánh Táo Mỹ Vị




Đêm X tháng 3 năm 200X Y Điện Ban Đầu.

Lão Khải ngáp một cái, tâm tình rất tốt xuyên qua sàn nhảy náo nhiệt, đi lên văn phòng của mình ở trên lầu.

Lúc vừa mở cửa, anh ta vốn dĩ tâm trạng vô cùng tốt nhưng đột nhiên trở nên rất xấu, bởi vì anh ta nhìn thấy Tiết Đồng đang ngồi trên sofa trong phòng làm việc của mình vừa xem tivi vừa nhàn nhã đút nho cho một chàng trai đang nằm sấp trên đùi cậu ta. Cậu trai đó là gà con tướng mạo thanh tú mà thời gian trước mới đến quán bar, anh ta thích cậu trai đó, vẫn muốn theo đuổi, kết quả bây giờ...lại ở trong văn phòng của anh ta nửa người trên thì chỉnh tề, nửa người dưới thì lộ hết ra, đang dùng miệng nhỏ bên dưới ‘ăn’ nho.

“Mịa nó, Tiết Đồng tên cặn bã nhà cậu, cậu không biết tôi cũng có hứng thú với cậu ta sao? Vậy mà đã bị cậu cướp đến tay trước rồi!” lão Khải tức giận chỉ Tiết Đồng mắng.

“Hô, lão Khải, anh về lúc nào vậy?” Tiết Đồng nhìn thấy anh ta, cười chào hỏi, dường như cảm thấy cậu trai đang nằm trên đùi mình không tồn tại.

Nghe thấy Tiết Đồng gọi lão Khải, lão Khải vẫn thật có chút cực tức giận, anh ta tên Vương Khải, bình thường anh ta thích mọi người kêu anh là ‘Vương’ hoặc là King, để anh ta dương dương tự đắc cảm thấy anh ta chính là đại vương giống như Ngưu X, đáng tiếc Tiết Đồng chưa bao giờ cho anh ta vé đó, vẫn luôn kêu lão Khải, lão Khải, kêu anh ta giống như thật sự già lắm. nhưng anh ta không có cách nào, tên gia hỏa Tiết Đồng ăn mềm không ăn cứng, đánh cũng không lại, anh ta chỉ có thể chấp nhận cách gọi này của Tiết Đồng.

Cậu trai kia rõ ràng trước đây lúc đến đây vẫn hay xấu hổ khi thấy hai người con trai ôm nhau, nhưng bây giờ lại có thể lộ sạch nửa thân dưới cũng không xấu hổ nhìn lão Khải, có thể thấy lão Khải đi nửa tháng Tiết Đồng đã đem gà con điều giáo thành một động đen nhỏ dâm đãng.

“Tên gia hỏa cậu, có biết tôi sớm nhìn trúng cậu ta không hả, vậy mà còn nhân lúc tôi không ở đây liền xuống tay?”

“Tôi không xuống tay lẽ nào còn đợi người khác xuống tay? Nếu muốn thì bây giờ lấy đi.”

Nghe Tiết Đồng nói đơn giản vậy, giống như tặng đồ, lão Khải nhìn tên gia hỏa không biết nhét bao nhiêu trái nho trong miệng nhỏ phía sau, trong lòng một trận không vui, kéo cổ áo đối phương đem cậu trai trẻ đó mở cửa ném ra ngoài. Khóa cửa xong, lão Khải ngồi bên cạnh Tiết Đồng nói: “Tên gia hỏa cậu, đem cậu ta cho tôi, muốn để tôi ép rượu nho hả! Đồ người khác chơi qua tôi không hứng thú.”

Tiết Đồng nhìn anh ta một cái, nhếch miệng cười, đem nho còn lại nói với anh ta: “Lão Khải, ăn nho không?”

Lão Khải ngây ngốc, liền phản ứng lại được: “Fu*k, cậu vậy mà trêu chọc tôi?”

“Hahaha.” Tiết Đồng lột vỏ nhỏ rồi nhét vào miệng mình, nhìn lão Khải một trận buồn nôn. Anh ta giơ ngón giữa với Tiết Đồng nói: “Tôi mong cậu lúc nào đó sẽ bị đàn ông làm đến khóc cha gọi mẹ!”

Tiết Đồng cũng giơ ngón giữa với anh ta, không quan tâm nói: “Muốn thượng tôi? Vậy loại đàn ông đó còn chưa sinh ra đâu.”

Lão Khải nói: “Lời không thể nói quá kiêu căng, cẩn thận ngày nào đó cậu gặp được tên đàn ông đó, còn yêu anh ta, sau đó liền tự động mở chân ra.”

“Hừ, lão tử đây thượng biết bao đàn ông, mặt sau vẫn còn zin nè, muốn thượng tôi? Chym anh ta nhất định phải to hơn tôi.”

“Ách...” lão Khải thua rồi, ai mà không biết Tiết Đồng mấy năm nay dựa vào cây súng vàng của cậu ta mà đè biết bao nhiêu người, muốn cùng cậu ta đọ súng, xem ra phải tìm quỷ tây mới được, có điều Tiết Đồng gia hỏa này nói cậu ta thoáng thì cậu ta lại đặc biệt truyền thống, chưa bao giờ có hảo cảm với người tây.

Lúc này đây, có người ở ngoài gõ cửa, lão Khải còn tưởng là tên ăn nho lúc trước, anh ta lớn tiếng kêu: “Cút!”

Ngược lại Tiết Đồng nghe tiếng gõ cửa là ám hiệu của bọn họ, đi qua mở cửa.

Người đàn ông đi vào là Chung Tinh sẵn sàng chết của bọn họ, cũng xem như là nhân vật phong lưu bên trên, có điều tên gia hỏa này thời gian trước đã rửa tay gác kiếm, không tính chơi nữa.

Chung Tinh tướng mạo anh tuấn, tóc dài tung bay nhưng một chút cũng không nữ tính, nhưng cậu ta lúc trước lại có biệt hiệu rất nổi tiếng là nữ vương. Gia hỏa này cái gì cũng tốt, chíng là thích bới móc, bất luận ai cậu ta cũng tìm ra được một đống khuyết điểm. theo cách nói của cậu ta, cậu ta muốn tìm một người tình hoàn mỹ. nhưng Tiết Đồng cùng lão Khải đều khịt mũi coi thường, hoàn mỹ? Chung Tinh đã hoàn mỹ rồi, hoàn mỹ đến có hơi tự luyến, trên thế giới này chỗ nào mà còn có thể tìm được đàn ông hoàn mỹ so với cậu ta?

Đối với điều này, Chung Tinh nói tình nhân hoàn mỹ chính là người đàn ông mà chỉ cần nghe thấy tiếng của đối phương là muốn tìm đối phương, chỉ cần nhìn thấy đối phương thì muốn làm làm làm với đối phương, cho đến khi cậu ta muốn cùng đối phương làm dài dằng dặc thì chính là tình nhân hoàn mỹ. lời này Tiết Đồng và lão Khải nghe thấy muốn phun máu, cho xin, tình nhân như vậy cùng sex doll có gì khác biệt chứ?

Từ mấy năm trước Tiết Đồng mới hai mươi đã ra đời,,đã cùng Vương Khải, Chung Tinh quen biết nhau trong bar gay cũng đã từng hứng thú với đối phương, nhưng ba người họ đều là mấy tên gia hỏa không chịu nằm dưới, cuối cùng không có thành bạn gay, ngược lại trở thành bè lũ.

Vương Khải là hồng tam đại, từ nhỏ được nuôi thành một tên vương bát, có loại khí thế không giận mà uy.

Chung Tinh là phú nhị đại, ba cậu ta năm đó làm bất động sản thành công, cho cậu ta ra nước ngoài du học, ở bên ngoài chơi đủ loại, sau khi trở về cũng chơi rất sướng, nhưng đột nhiên có một ngày cậu ta không chơi nữa, nói muốn ở ẩn gì đó. Lão Khải hừ, nói cậu ta là tiểu tư tình kết quả phát tác, giả vờ 13 nữa, chịu không được mấy tháng cô đơn liền trở về chơi tiếp.

Tiết Đồng là người có gia thế bình thường trong 3 người, lớn lên cũng không phải là rất xuất chúng, nhưng cậu ta có một đôi mắt rất có mị lực, hơn nữa khí tức dương cương vô cùng, là một đại gia.

Ba người họ đều có ưu điểm, nhưng khuyết điểm càng nhiều, quan trọng nhất là, bọn họ mấy lần mưa gió đều vẫn chưa từng yêu ai.

Ngày 1 tháng 4 năm 200X

Tiết Đồng nhận được tin có người báo cảnh sát nói ở khu bọn họ quản lý nhìn thấy có người tranh cãi đánh nhau, sau khi nhận báo thì cùng hai đồng nghiệp cùng nhau đi đến đó, kết quả một đường kẹt xe, cậu ta đành phải xuống xe chạy đến đó. Lúc đến nơi vừa lúc nhìn thấy người nào đó bị một tên phía sau dùng gạch đập lên gáy, ngã xuống đất, máu từ sau gáy người đó chảy xuống, mấy người khác lại còn muốn vây lại. cậu ta chỉ có thể lấy bạo trị bạo khống chế mấy người đó, rồi lấy còng còng lại, lấy ra giấy chứng nhận cảnh sát đưa ra. Lúc này, hai đồng nghiệp khác cũng tới, người xung quanh thấy có cảnh sát tới, đều thở phào.

Cậu đi qua nhìn người bị thương, đối phương đã hôn mê. Nhìn gương mặt lúc hôn mê của người đàn ông này, cậu vậy mà lại cảm thấy có chút động tâm, loại cảm giác này, thật sự rất kỳ quái. Lẽ nào, đây chính là nhất kiến chung tình trong truyền thuyết? cái mông đó, ông trời chê cậu ta lúc trước chơi đàn ông quá nhiều, nên đem người đàn ông này ném cho cậu ta để báo thù sao? Hơn nữa còn là ngày 1 tháng 4 nữa! ông trời, ông đang đùa tôi sao?

Bởi vì xung quang kẹt xe rất lợi hại, xe cứu thương khẳng định không đến được, có điều gần đây mấy trăm mét có một bệnh viện. vì không để người đàn ông này mất máu mà chết, cậu cõng người đàn ông hôn mê chạy đến bệnh viện.

Vốn dĩ cậu ta lúc ban đầu chỉ là nóng lòng cứu người, nhưng trong lúc chạy nhanh cậu ta cảm thấy chym của người đàn ông hôn mê đó đang cọ sau lưng cậu ta, cậu ta có thể cảm nhận được kích thước của con chym này bằng xúc cảm. một loại ngưa ngứa, rất kỳ quái đột nhiên xuất hiện trong đầu cậu ta, cậu ta đột nhiên nhớ đến lời của lão Khải nói với cậu trước đó không lâu. Tiết Đồng chửi trong lòng: “Mịa nó, chym người đàn ông này thật to.”

Sau khi đưa đến bệnh viện cậu ta mới biết hóa ra người đàn ông này vậy mà lại là bác sĩ của bệnh viện này, rõ ràng cậu cũng đến bệnh viện này nhiều lần, nhưng chưa bao giờ phát hiện bệnh viện này còn có bác sĩ như vậy. bởi vì thân phận cảnh sát của cậu cùng việc đánh nhau của đối phương, cậu đương nhiên muốn làm biên bản, sau khi hỏi thăm qua y tá thì tài liệu của người đàn ông này cũng rõ ràng.

Tô Đình Chi, nam, 28 tuổi, bác sĩ nhi khoa, đã kết hôn. Khó trách cậu trước đây không thấy bác sĩ này, háo ra là chuyên môn khám cho con nít, cậu trước đó không nhìn thấy cũng là bình thường.

Tô Đình Chi? Tiết Đồng đi vào phòng bệnh nhìn người đàn ông vẫn đang hôn mê kia, hai chân mày nhíu chặt thành một đoàn.

Đã kết hôn, vậy gia hỏa này là trai thẳng rồi, yêu một trai thẳng cũng không phải chuyện gì tốt nha.

Đêm 1 tháng 4 năm 200X, Y Điện Ban Đầu.

Lão Khải đang chơi trò chơi trên máy tính ở văn phòng, Tiết Đồng mở cửa đi vào. Lão Khải lật mắt coi thường, rõ ràng anh ta đã khóa trái cửa rồi, nhưng Tiết Đồng cậu ta mãi mãi đều có cách tự mở cửa đi vào. Một bên nhấp chuột để cởi đồ mỹ thiếu niên, một bên không có biểu cảm gì nói với Tiết Đồng: “Tiết đại gia, sao vui như vậy, lại ngâm chỗ nào rồi?”

Tiết Đồng ngồi trên sofa hỏi ngược lại anh ta: “Nếu như chym một người đàn ông chống lên sau lưng một người đàn ông khác, đối phương hưng phấn, đây biểu đạt điều gì?”

Lão Khải khô lời, gia hỏa Tiết Đồng này quá giả vờ 13 rồi, giả vờ đơn thuần cũng không phải như vậy, anh ta vừa dùng chuột làm động tác chơi đùa mỹ thiếu niên, vừa không quan tâm nói: “Người đàn ông phía trước đó thiếu thao.”

Tiết Đồng sờ cằm nói: “Hả? Hóa ta tôi là muốn bị đàn ông thao sao?”

Lão Khải lúc ban đầu vẫn chưa phản ứng lại, nhưng đột nhiên trong lòng anh ta rét lạnh, tay run đem trò chơi đóng lại: “Cái gì?” đợi lúc anh ta phản ứng lại được mới hét lên với máy tính: “Mịa nó, tôi lúc nãy còn chưa lưu trò chơi này lại!”

Lúc này đến lượt Tiết Đồng coi thường, lão Khải đại gia đây sao mà lại thích trò chơi nuôi mỹ thiếu niên đầy nữ tính này chứ? Cho dù xem như trong trò chơi anh ta thượng 1 ngàn mỹ thiếu niên thì cũng là giả thôi, đây có tác dụng mịa gì.

Tiết Đồng để lại lão Khải đang điên cuồng, tự mình rời đi. Cậu ta nghĩ trong lòng, lẽ nào Tô Đình Chi kia thật sự chính là chân mệnh thiên tử của mình? Cậu ta mới không tin vận mệnh, chym to có tác dụng gì, cậu ta chỉ là muốn đem tên gia hỏa đó ngâm tới tay, để Tô Đình Chi đó khuất phục dưới thân mình. Có điều...lỡ như đối phương là trai thẳng có vợ, vậy cậu ta không phải là nam tiểu tam sao? Hay là làm rõ rồi mới xuống tay.

Tô Đình Chi đang hôn mê trong bệnh viện, đột nhiên hoa cúc thắt lại, choàng tỉnh dậy.

Lão Khải lúc từ trong trò chơi tỉnh lại, Tiết Đồng đã đi rồi, lão Khải nhớ tới lời lúc trước, chỉ vào không khí nơi Tiết Đồng ngồi trước đó mà mắng: “Tên Tiết Đồng kia, tiểu tử cậu tưởng lão tử không biết hôm này là cá tháng tư sao? Dùng chiêu này lừa tôi? Tôi hy vọng cậu thật sự gặp được người đàn ông chym to hơn cậu, bị đối phương chym to thao đến không lật người được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.