Thông tin truyện

Thiên Tài Ngục Phi

Thiên Tài Ngục Phi

Nguồn:

DĐ Lê Quý Đôn

Trạng thái:

Đang ra
Đánh giá: 7/10 từ 36 lượt
Thể loại: Xuyên không, dị giới, nữ cường, sủng

Nàng - Tiêu Nguyệt - là một đứa trẻ bị vứt bỏ, từ nhỏ được một sát thủ nhận nuôi và dày công dạy dỗ. Nàng coi hắn là cha, coi hắn là mẹ nhưng tận sâu trong tâm khảm mà nàng thừa nhận là nàng coi hắn là một người đàn ông.

Mười năm trôi qua trong sự chở che của hắn nàng thành công trở thành một sát thủ toàn nặng, nhưng trên tay nàng chưa từng nhuốm máu ai cả, hắn mãi mãi đem nàng bảo hộ phía dưới đôi cánh của mình.

Nhiệm vụ đầu tiên của mình lại là ám sát cha mẹ ruột của mình, tại sao hắn lại giao cho nàng nhiệm vụ khó khăn như vậy? Lại cho nàng biết được sự thật đó? Nàng trách hắn hận hắn. Ngày nhiệm vụ diễn ra, nàng hối hận khi biết góc khuất của nó, hắn hy sinh ngay trước mặt nàng - hình ảnh hắn ngã vào trong vũng máu đâm sâu vào tim nàng. 

Sự khát máu điên cuồng nổi dậy, lực lượng mạnh mẽ thôi thúc trong người nàng, cả thân đầy linh lực huyết sắc, nàng tàn sát mọi người. Khi mọi việc đã xong xuôi rồi thì tâm mạch nàng bạo tạc mà chết.

Lúc ngã xuống nàng vĩnh viễn ôm chăt lấy hắn.

Nàng muốn chết đi nhưng ông trời không theo ý nàng mà cho nàng một lần nữa sống lại. Không phải là một tiểu thư nhà đại quan, không phải là hoàng hậu cường quốc, lại càng không phải là thân phận hiển hách gì, mà nàng là con của một tù nhân.

Số phận liệu có cho nàng gặp gỡ lại hắn, liệu có cho nàng một hạnh phúc?

Phong Huyền xin giới thiệu tới mọi người một bộ truyện xuyên không mang sắc lại cuồng ngạo, đặt biệt là không có việc đấu đá trong một gia tộc mà nữ chính bị khi dễ. Nàng vĩnh viễn cao ngạo, cao ngạo cho tới phút cuối cùng. Nhưng ẩn ẩn trong cái cao ngạo đó là một con người yếu đuối đầy tình thương. Nàng yêu thương mọi người nhưng nàng tàn nhẫn với kẻ thù của mình.

Trích dẫn:

Trích dẫn 1: 

Tiêu Nguyệt khập khễnh bước lại chỗ của Tiêu Dật, thận trọng ôm chàng lên như ôm một món trân bảo. 

"Xin lỗi...." 

Huỳnh Thế Khanh thấy thế cũng không ngăn cản, lẳng lặng nhìn hết thảy. 

"Xin lỗi chàng, ta sai rồi."

"Xin lỗi chàng, xin lỗi ..... ta sai rồi." 

Tiêu Nguyệt nỉ non bên tai Tiêu Dật, một dòng huyết lệ chảy ra, bắt đầu toàn thân Tiểu Nguyệt hiện lên một vầng sáng đỏ, tần sáng dần khuyếch tán, bao bọc kể cả Tiêu Dật. 

Trích dẫn 2: 

Tiêu Nguyệt lẳng lặng đứng nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt, nàng không hề hoang mang hay lo sợ như mọi người nghĩ. Tay nàng nâng lên, luồng huyết sắc linh lực bao trọn lấy tay của nàng. 

Phía sau lưng nàng một huyết sắc linh dực dần hiện lên, nàng huyền phù trên không trung chờ đón đòn công kích của ả ta.

Mộ Dung Tĩnh nhìn thấy Tiêu Nguyệt huyền phù trên không trung đầy căm tức, ả không thể chấp nhận hào quang của ả bị cướp lấy dễ dàng như vậy. Lôi linh lực tập trung về phía hai bàn thân, ả sẽ sử dụng sát chiêu của mình để giết luôn Tiêu Nguyệt.

"Tiêu Nguyệt, ngươi đi chết đi. Thập Nhất Lôi Chưởng."

Mười một huyễn ảnh chưởng lôi linh lực gộp thành một hay về phía Tiêu Nguyệt, đang khi mọi người nghĩ rằng Tiêu Nguyệt sẽ hương tiêu ngọc vẫn thì nàng nhếch miệng cười mỉa mai.

"Mộ Dung Tĩnh, ngươi quá xem thường ta rồi."

Trích dẫn 3:

"Mọi người luôn gọi ta là Hiên Viên Dật, tứ vương gia nhưng ta không thích thân phận này. Ta thích làm đoàn trưởng của Huyết Sát đoàn - Tiêu Dật thần bí thì hơn."

Nam tử một thân bạch y đứng đó mỉm cười nhìn về phía Tiêu Nguyệt, hắn đã nghĩ rằng nàng sau khi biết được sự thật thì sẽ trách mắng hắn nhưng nàng lại không làm vậy.

Tiêu Nguyệt lao về phía Tiêu Dật, nàng ra sức ôm thật chặt.

"Dật, tại sao lâu như vậy mới nói cho ta biết?"
...

Bình luận truyện