Thiên Tài Cuồng Phi

Chương 42: Nói lảm nhảm




Kim đồng hồ nhích dần tới chín giờ, mồm Diệp Tu ngậm thuốc lá, Quân Mạc Tiếu tà tà chạy tới trấn Bố Nhĩ Tư.

Chín giờ tối chủ nhật là thời gian hẹn quyết chiến lần hai với Mưu Đồ Bá Đạo.

“Vật liệu chuẩn bị đủ chưa?” Diệp Tu PM Dạ Độ Hàn Đàm.

Dạ Độ Hàn Đàm xém tí đã lỡ tay trả lời “Đủ”, nhưng may ý thức kịp liền nhanh chóng đập cái tay phải định gõ Enter của mình.

Tại sao tui tha hóa tới vậy rồi! Dạ Độ Hàn Đàm khinh bỉ bản thân.

“Nhanh lên đi.” Cuối cùng Dạ Độ Hàn Đàm cộc cằn đáp.

Đúng chín giờ, Quân Mạc Tiếu đến cửa vào đấu trường ở trấn Bố Nhĩ Tư. Vào đấu trường, tạo phòng, PM số phòng cho Dạ Độ Hàn Đàm.

Chốc sau, năm người bên kia đã đủ mặt. Vẫn là năm nhân vật cũ, nhưng Diệp Tu biết người điều khiển phía sau đã khác. Nhìn coi, nhà quyền pháp đang đứng ở vị trí của đội trưởng, mục sư Dạ Vị Ương thứ hai, pháp sư nguyên tố Thích Vô Giúp Vui thứ ba, rồi tới kiếm khách, tay thiện xạ.

Diệp Tu cười.

Nhà quyền pháp ắt hẳn là Hàn Văn Thanh. Mục sư Dạ Vị Ương tất nhiên là Trương Tân Kiệt. Pháp sư Thích Vô Giúp Vui có lẽ là Bạch Ngôn Phi, kiếm khách Vu Thiên, tay thiện xạ Vương Trì Hiên. Diệp Tu làm sao không nhẵn mặt đám tuyển thủ chuyên nghiệp của Bá Đồ chứ?

Nhưng Diệp Tu không phải thần tiên, thật ra vẫn có chuyện hắn không thấu.

Trong năm kẻ đối diện, số được tuyển thủ chuyên nghiệp của Bá Đồ điều khiển thật ra chỉ có ba.

Nhà quyền pháp là Hàn Văn Thanh, mục sư Dạ Vị Ương là Trương Tân Kiệt, pháp sư nguyên tố Thích Vô Giúp Vui là Bạch Ngôn Phi. Ba người này Diệp Tu đoán chính xác. Nhưng kiếm khách và tay thiện xạ không phải tuyển thủ chuyên nghiệp Bá Đồ. Chủ hai thẻ tài khoản này ngụ khác nơi Bá Đồ, làm sao cho tuyển thủ xài được?

Thật ra nếu muốn tìm thẻ khác cũng không hẳn là không thể, nhưng Hàn Văn Thanh bảo, ba người đã đủ rồi.

“Đi một đội? Còn sợ chưa đủ mất mặt à?” Lúc Hàn Văn Thanh lạnh lùng hừ ra câu đó, đâu đứa nào dám ho he nữa.

Hiện tại ba người đang ở phòng làm việc của công hội trong game. Đám người trong phòng ngay cả thở mạnh cũng không dám. Thẻ tài khoản của Tưởng Du, Dạ Vị Ương và game thủ nhà quyền pháp đều bị trưng dụng, cả máy tính cũng phải giao nộp. Máy khác đều full cả, ba người đành bắt ghế đẩu ra chỗ khác vây xem.

Đứng sau lưng đại thần hóng hớt? Cái này không được cho lắm. Muốn từ ngôi thứ nhất của đại thần nhìn ra huyền cơ, trước nhất phải đuổi kịp tư duy và thao tác của đại thần đã, cả đám không ai đủ tự tin làm được, nên đành phải nhích sang ngó máy người khác – cũng đang chen chúc vào phòng xem chiến cuộc.

“Này... chuyện gì xảy ra?” Bọn Tưởng Du rốt cuộc tìm được máy đã chui được vào phòng làm khán giả, nhìn thấy đội hình bên Quân Mạc Tiếu, không khỏi kinh hãi.

Kiếm khách Lưu Mộc? Không.

Bậc thầy pháo súng Phong Sơ Yên Mộc? Không.

Pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu? Không.

Lưu manh Bánh Bao Xâm Lấn? Không.

Quỷ kiếm sĩ Một Tấc Tro? Không.

Đều vắng sạch sẽ, đách có thằng nào quen mặt, bốn thằng đội Quân Mạc Tiếu, nghề nghiệp chẳng khớp thì thôi, đến tên tuổi cũng lạ quắc lạ quơ. Tưởng Du kinh ngạc quay lại, thấy Hàn Văn Thanh bảo Trương Tân Kiệt: “Mấy người cậu nói đâu?”

“Lúc hẹn không có nói ai tới đánh...” Trương Tân Kiệt nói.

“Bắt đầu chưa?” Quân Mạc Tiếu gửi tin sang hỏi.

“Thằng này... lại tìm một đám nào nữa đây?” Tưởng Du vốn đã bất an từ trước, lúc này trong lòng không khỏi hoảng loạn. Tuy gã tin tưởng chiến đội 100%, nhưng vấn đề là giờ cũng chỉ có phân nửa chiến đội ra trận thôi. Vị trí tay thiện xạ với kiếm khách, sợ rằng sẽ trở thành uy hiếp không nhỏ.

Thiện xạ và kiếm khách hiện tại còn thót tim hơn cả Tưởng Du. Khi biết phải hợp tác với đại thần, hai người này đã quíu hết tay chân rồi. Bây giờ bên Quân Mạc Tiếu còn thêm một đội lạ đời, hai người càng thêm hoảng, cũng như Tưởng Du, sợ mình trở thành vật cản đường.

“Bắt đầu.” Trong game Hàn Văn Thanh đã dứt khoát trả lời Quân Mạc Tiếu.

Đám Tưởng Du đâu còn thời gian nghĩ lung tung nữa, hình ảnh trên màn hình thay đổi, trận đấu đã bắt đầu.

Chọn bản đồ ngẫu nhiên, loading xong hiện ra là sân đấu hình tròn.

Đây là một bản đồ cực kỳ đơn giản, rõ ràng. Giống như map lôi đài, khác ở chỗ sân đấu này trải rộng hơn, cả mặt phẳng tròn nhẵn. Địa hình không có đặc điểm nào lợi dụng được, nếu là chiến đội chuyên nghiệp, nhất định không bao giờ chọn nó làm bản đồ sân nhà.

“Bản đồ không tệ.” Hàn Văn Thanh bất ngờ nói, bản đồ này chỉ nhìn một phát là thấy hết, cơ bản không có chỗ nấp, chỉ có thể dùng phối hợp, dùng thao tác của game thủ để quyết thắng lợi, đơn giản vậy thôi.

“Các cậu xử lý bốn người kia, anh thử đi lĩnh giáo chút bản lĩnh của Quân Mạc Tiếu.” Hàn Văn Thanh chỉ huy đơn giản.

Trương Tân Kiệt dù là bậc thầy chiến thuật, nhưng không có nghĩa hắn sẽ chỉ huy. Ở chiến đội, trong trận đội trưởng vẫn là người quyền uy nhất. Nhưng không vì vậy mà tài năng của Trương Tân Kiệt bị mai một, nếu không tên tuổi hắn cũng không đi kèm với danh xưng bậc thầy chiến thuật hàng đầu Liên minh. Dù là kế hoạch trước trận đấu, hay là những chuyển biến nhỏ nhặt trong trận, Trương Tân Kiệt đều có quyền lên tiếng.

Hai chỉ huy vốn là tối kỵ trong chiến đấu đoàn đội. Nhưng ở Bá Đồ lại có thể tồn tại một cách hòa bình. Điều này không thể không nhắc đến sự ăn ý của tổ hợp Hàn Văn Thanh – Trương Tân Kiệt. Họ sẽ xem xét hoàn cảnh để đổi người chỉ huy, từ đó bổ sung lẫn nhau. Mệnh lệnh của cả hai đều được đội viên chấp hành. Nếu gặp chuyện bất đồng ý kiến? Đáng tiếc, đến tận bây giờ vẫn chưa có chuyện này xảy ra.

Hàn Văn Thanh vừa nói, nhà quyền pháp đã chạy nhanh về phía trước.

“Vị trí mũi tên! Đuổi theo.” Trương Tân Kiệt kêu lên, bốn người bắt đầu chạy.

Vị trí mũi tên, đây là một người làm đầu tên nhọn, hai người khác chia ra trái phải, năm người bố trí thành hình nón, đội hình này có thể làm nhiễu loạn tầm nhìn đối thủ. Nhưng đồng thời đặt yêu cầu khá cao với người đi đầu, trong lúc xông pha, người dẫn đầu dễ dàng bị đối thủ bao vây đánh úp, nên cần phải đủ bản lĩnh để trấn trụ vượt qua khốn cảnh.

Chiến đội Bá Đồ luôn thích trận hình xông thẳng về trước thế này, mà Hàn Văn Thanh vĩnh viễn là đầu mũi tên của họ. Hiện tại xuất trận cũng là trận thế thường dùng của chiến đội. Tay thiện xạ và kiếm khách đứng ở đuôi tên, cảm xúc dâng trào.

Trong lúc cả đám đánh nhau cũng thường bắt chước vị trí mũi tên xung kích giống chiến đội, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có ngày được Hàn Văn Thanh làm đầu tên che chở cho mình.

Năm người giữ nguyên trận hình, đồng thời quan sát đối thủ.

Trong lòng Trương Tân Kiệt khẽ động.

Năm người phía trước xông lên loạn cào cào. Trương Tân Kiệt nghiên cứu chiến thuật lâu năm cũng không tài nào bắt mặt đặt tên được cho chiến thuật tụi nó xài.

Trương Tân Kiệt không vì đội hình dị dạng của phe kia mà hoảng hốt, hắn nhớ lại gã 00 Giết vô điểm danh cho đủ mặt trong trận lần trước.

“Không thể nào?” Trương Tân Kiệt kinh ngạc. Không lẽ lần này Quân Mạc Tiếu chơi hẳn bốn tên đến góp đủ đội sao? Có phải tự tin quá rồi không? Hay là vì đã biết bên phe mình ai ai sẽ xuất kích, nên dứt khoát bỏ thi luôn? Nếu vậy thì từ đầu còn đồng ý làm chi? Không lẽ...

Trương Tân Kiệt chưa kịp nghĩ xong, hai bên đã đối diện nhau giữa bản đồ. Bản đồ đơn giản như vậy, vốn không cần phí sức chơi chiến thuật quanh co làm gì. Mở màn hơn mười giây, trận chiến đã bắt đầu.

Hàn Văn Thanh hoàn toàn bất chấp chuyện đối thủ mạnh yếu ra sao, toàn lực kháng chiến hay góp mặt chung vui, anh chỉ biết chính mình sẽ luôn dùng toàn lực chống trả.

Đùi phải nâng lên, quyết liệt đá thẳng trước mặt, là kỹ năng Cao Phi Cước của nhà quyền pháp, kẻ địch trước mặt lập tức bị đá bay lên trời. Tay phải lao ra, quyền phong gào thét. Là kỹ năng Đấm Vỡ, người xông đến từ cánh phải bị đấm bay, đụng té cả tên phía sau đang tới định công kích.

Vừa giao chiến, một giây, đối thủ đã ngã hết ba người.

Bọn Tưởng Du nhìn không ra là Hàn Văn Thanh quá mạnh hay đối thủ quá yếu, đầu óc mờ mịt.

Nhưng Hàn Văn Thanh từng bảo muốn tìm lĩnh giáo Quân Mạc Tiếu vài chiêu, nên cũng không thèm ngó tới ba người té trái té phải trên đất. Điều khiển nhân vật vượt lên trước, cuối cùng cũng chạm mặt Quân Mạc Tiếu.

Hàn Văn Thanh tiến công!

Tay nhà quyền pháp vung lên, Quân Mạc Tiếu nhảy về sau tránh thoát. Nhà quyền pháp đổi quyền thành cước, tốc độ đá thẳng về trước nhanh không kém cú đấm nào, góc độ vừa gian trá lại không thiếu mãnh liệt, đá nhanh về phía Quân Mạc Tiếu vẫn đang nhảy ra sau trên không.

Một làn khói nổ bụp lan ra, Quân Mạc Tiếu bị một đá làm cho biến mất, nhưng chỉ là một ảnh phân thân.

Tưởng Du xem chiến bên ngoài xém tí đã ré lên, cả bọn thấy Quân Mạc Tiếu dùng tốc độ ánh sáng bắt ấn Thuật Phân Thân, người thật lúc này đã vọt đến sau lưng nhà quyền pháp của Hàn Văn Thanh.

Phản ứng của Hàn Văn Thanh không hổ danh đại thần, nháy mắt khi ảnh phân thân hóa thành làn khói nhân vật của anh đã lao qua, xoay người đối diện với chiến mâu hiểm như rắn độc trên tay Quân Mạc Tiếu.

Trong tình hình đó, tất cả đều cảm thấy tránh được nhát này đã là quá pro rồi. Nhưng Hàn Văn Thanh lại khác, anh không né tránh, sau khi quay lại lập tức tiến lên, rõ ràng muốn tiếp tục tấn công.

Hai tay của nhân vật chập lại hướng về phía chiến mâu.

Kỹ năng đỡ phá cấp 30 của nhà quyền pháp: Tay Không Cản Dao Sắc.

Kỹ năng đỡ phá là một loại kỹ năng quyết định khá đặc biệt. Hiểu theo mặt chữ, kỹ năng này bao gồm hai phần, một là đỡ đòn, hai là phá đòn.

Đỡ, là chống đỡ đòn công kích của đối thủ; phá, là thừa cơ phản kích trở lại.

Theo nghĩa của tên gọi thì đây không hẳn là kỹ năng cần thiết, nếu người chơi tự mình chiến đấu cũng sẽ làm được vậy.

Nhưng khi đỡ phá trở thành kỹ năng chiến đấu, việc đỡ và phá sẽ hợp làm một, chỉ cần có thể ngăn cản công kích của đối thủ, màn phá chiêu tiếp đấy sẽ trúng mục tiêu 100%, đây là cưỡng chế hỗ trợ từ hệ thống.

Nói cách khác, kỹ năng đỡ phá nếu thực hiện thành công, 100% công kích phá chiêu sẽ xuất hiện.

Chỉ là kỹ năng đỡ phá không phải nói muốn làm là làm được.

Điều kiện đầu tiên là phải đỡ đòn trước, nếu không phải đỡ đòn thì phần phá chiêu ở sau cũng sẽ không thực hiện được. Cho nên kỹ năng đỡ phá chỉ khi đối thủ đang tấn công mới có thể thi triển. Kẻ địch đứng trơ ra gỗ đá, nếu chú hiên ngang sử dụng Tay Không Cản Dao Sắc, chẳng khác nào múa may vô ích, đợi người ta đập cho tía má nhìn không ra đi!

Hiện tại Hàn Văn Thanh không lùi mà tiến, thi triển kỹ năng đỡ phá, là trực tiếp chuẩn bị đánh trả Quân Mạc Tiếu một cách hiệu quả nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.