Thiên Tài Chân Chính

Quyển 1 - Chương 13




Demon ném mìn khiến cho tam huynh muội Phản Thanh Phục Minh nhảy khỏi ban công, ngay cả bệ quan sát vệ tinh cũng bị bay đi. Mà bất ngờ hơn là, bệ quan sát vệ tinh này lại rơi về phía trung tâm khoảng đất chỗ Phương Nhã Văn đang đứng. “Hô” một tiếng. Hộ thuẫn của Vô Tinh bành trướng gấp bội, thoạt nhìn trông như cái kén tằm, năng lượng lưu động loang loáng. Bệ vệ tinh dừng lại ở đỉnh hộ thuẫn. Năng lượng nguyên tố gió vốn rất linh hoạt. Hộ thuẫn cản lại bệ vệ tinh, sau đó hất một cái. Bệ vệ tinh rơi xuống đất. Ba người bọn Phương Nhã Văn không bị tổn thất gì.

Trên bức tường nhà số 2.

Tam huynh muội Phản Thanh Phục Minh coi như phúc lớn mạng lớn, ngay lúc nguy cấp lại túm được mấy cái song lan can, treo lơ lửng trên không chứ không rơi xuống đất. Nhưng mà Demon đã biến mất không tung tích. Trong khi đó sư đồ Diệp Sảng lại sống chết không rõ.

Hiện tại nhà xưởng số 1 chỉ còn lại 2 tầng, nhìn qua lại càng hoang sơ đổ nát hơn. Đám Phương Nhã Văn tay thủ sẵn vũ khí lò dò đi vào. Trên trung tâm khoảng đất trống chỉ còn lại Tịch Mịch Giới Đặc đang nằm không động đậy nổi, sống dở chết dở.

Đương nhiên Diệp Sảng không thể chết dễ dàng như vậy. Lúc “sa địa gió lốc” của Vô Tình cuốn tới, Diệp Sảng quyết đoán chạy xuống đào tẩu chính là lựa chọn chính xác nhất. Nếu tiếp tục chạy lên trên sẽ bị chôn sống trong đống đổ nát. Vừa rồi liên tục xảy ra vụ nổ sớm đã khiến cho khoảng đất trống toàn một mảnh khói bụi. Dựa vào đám khói này yểm hộ, hai người Diệp Sảng thần không biết, quỷ không hay chạy ngay vào nhà số 3.

Lôi Lôi cũng biết mình không có khả năng nghĩ ra chiến thuật gì, chỉ có thể quan sát cung cấp cho Diệp Sảng thật nhiều thông tin.

“Hắn đi đâu rồi?” – Diệp Sảng đổi mới băng đạn cho AK47.

Lôi Lôi ghé vào cửa sổ tầng 5, giơ ống nhòm: “Không biết. Tứ đại danh bộ đang ở nhà xưởng số 1 với Phương Nhã Văn. Đội Phản Thanh Phục Minh đang ở nhà số 2 trong tình trạng nguy hiểm…”

Diệp Sảng lôi 98K ra, liếc mắt nhìn. Hai tay Nhất Đại Nữ Hoàng chộp vào một mảnh kim loại vỡ, đôi chân đạp loạn trên không trung. Mảnh kim loại trùng hợp vốn dính bên ngoài bức tường, nhưng hiện tại một góc đã bong ra. Nhất Đại Nữ Hoàng túm ngay vào đó. Hiện tại Nhất Đại Nữ Hoàng có muốn nhảy vào trong lầu cũng khó.

“Đinh” một tiếng. Một mũi tên lóe lên ánh sáng màu vàng đâm trúng tấm kim loại, cách Nhất Đại Nữ Hoàng không tới 1m.

“Con mẹ nó!” – Diệp Sảng cắn răng nói.

Đây là Năng Lượng Tiễn của Lãnh Huyết. Cái gọi là Năng Lượng Tiễn thực ra là nguyên tố hóa mũi tên. Có khả năng Lãnh Huyết là Ma Cung Thủ. Trước mắt, cung thủ nào có thể sử dụng Năng Lượng Tiễn liền giống như thương thủ có thể tay cầm súng trường đột kích. Có thể dùng vũ khí tốt như vậy, anh dám nói tài bắn cung của hắn kém hay sao? Cung thủ và thương thủ đều là chức nghiệp hệ du hiệp. Nhưng trên cơ bản cung thủ không có yêu cầu sức giật và độ chính xác, chỉ cần trong phạm vi tầm bắn. Trên cơ bản chỉ cần bắn vào chính giữa [thế không yêu cầu độ chính xác thì là gì ta O.O]. Đương nhiên nếu muốn nhất tiễn bạo đầu, đạt tới cảnh giới tinh tế tỉ mỉ thì cung thủ cũng cần tôi luyện như thương thủ.

Nhưng một tiễn này rõ ràng là Lãnh Huyết cố ý bắn lệch. Nhất Đại Nữ Hoàng có sống hay chết cũng không liên quan gì tới hắn. Mục đích của một tiễn này là đe dọa. Cái hắn muốn là mạng của Diệp Sảng.

Diệp Sảng cảm thấy lần này đã đối đầu với kẻ địch mạnh [đếu mệ, anh thì hầu như lần nào chả gặp đối thủ mạnh mà lại còn cảm với chả thấy]. Đối thủ chẳng những đông mà mỗi người ai cũng mạnh. Hôm nay có muốn toàn thây thoát nạn chỉ e là quá khó. Nhưng mà, Diệp Sảng tuyệt đối không thể cứ trơ mắt nhìn Nhất Đại Nữ Hoàng bị bắn chết.

Trong lúc Diệp Sảng còn đang suy nghĩ, một tiếng “đinh” lại vang lên. Năng Lượng Tiễn thứ hai lại xuất hiện bên cạnh bả vai Nhất Đại Nữ Hoàng, cách không tới nửa mét. Sắc mặt Nhất Đại Nữ Hoàng tái nhợt, khẩn trương kêu to: “Đại ca! Lão tam!”

Phản Thanh Phục Minh và Đại Hán Thiên Tử càng thêm buồn bực. Bọn hắn cũng đang dán chặt người lên bờ tường.

“Xoạt!”

Năng Lượng Tiễn thứ ba rất nhanh đã lao tới. Lần này thì máu cuối cũng cũng đổ.

Hồng thương trị số: “-220!”

Vai phải Nhất Đại Nữ Hoàng trúng tên, máu tươi đầm đìa. Tay phải Nhất Đại Nữ Hoàng đã buông thõng xuống, chỉ còn lại một tay trái túm lấy góc tấm thép.

“Đồ đệ, con chờ ở đây. Đừng nhúc nhích!” – Diệp Sảng nằm bò trên mặt đất, nòng súng chĩa ra ngoài từ khe hở cửa sổ.

Từ góc độ của hắn nhìn lại, căn bản là không thấy Lãnh Huyết đâu. Nhưng hắn vẫn có thể đoán được vị trí của Lãnh Huyết. Vì thế, Diệp Sảng liền bắn một phát đạn về phía đó. Tiếng súng vang lên chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Lãnh Huyết, đồng thời cũng khiến vị trí của mình bị lộ.

“Ở bên kia!” – Phương Nhã Văn phát hiện ra Diệp Sảng đang ở tầng 5 nhà xưởng số 3. Cô ta và Vô Tình lập tức chạy về phía đó.

Diệp Sảng vừa bắn phát súng này xong liền lập tức xách theo 98K chạy xuống dưới lầu. Hắn không muốn cho Demon thêm cơ hội nào nữa. Hai lần trước chẳng qua là hắn có vận khí tốt mới thoát được. Nhưng sniper không thể chỉ dựa vào vận khí để bảo mệnh được.

Tình thế biến hóa quá nhanh làm cho người ta khẩn trương không thở nổi. 

Gót giày người ta đã nện bang bang trên bậc thang. Nhưng kinh nghiệm của Diệp Sảng vẫn chưa đủ, thường xem nhẹ những chi tiết này. Đột nhiên “đinh” một tiếng. Tiếng kim loại va vào nhau. Diệp Sảng cảm thấy như có gì đó bay qua trước mặt mình. Sau đó mới truyền đến tiếng súng ngắm. Diệp Sảng ngây dại, đưa tay sờ sờ cái mũi của mình, cúi đầu nhìn. Trên tay toàn là máu. Không ngờ viên Metal Slug lại bay sát qua chóp mũi hắn. Nếu hắn bước nhanh thêm một bước thì rất có thể viên đạn này đã xuyên qua thái dương rồi. Thấy ánh sáng xuyên qua lỗ đạn trên vách tường bên cạnh, Diệp Sảng sợ đến nỗi toàn thân chảy mồ hôi lạnh. Trời ạ, thương pháp đã đạt đến thần thông rồi. Nói thật, Diệp Sảng hiểu rất rõ Demon so với hắn mạnh hơn rất nhiều, rất rất nhiều.

“Ở đống thép nhà số 2!” – Lôi Lôi kêu to lên. Chỉ cần Demon ra tay tuyệt đối sẽ không thể lọt khỏi con mắt của cô.

Nhưng cho dù bây giờ có biết vị trí của Demon, Diệp Sảng cũng không cách nào đấu với hắn. Hai người bọn Phương Nhã Văn sẽ lập tức tới đây ngay thôi.

“Xui xẻo!” – Diệp Sảng lao ra ngoài, cầm AK47 phi lên mảnh đất lồi hình trăng lưỡi liềm mà chạy.

“Hà Kim Ngân, đi chết đi!” – Vô Tình tung ra một cái Phong Nhận, lăng không phi về phía Diệp Sảng. Loại cao thủ như hắn tự nhiên sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp.

Cả hai mắt Diệp Sảng đều sung huyết, đang chạy đột nhiên nằm xuống, lăn sang bên cạnh. Phong Nhận trực tiếp cắm trên mặt đất, tạo ra một cái hố sâu 4m, đủ thấy thực lực Vô Tình mạnh tới mức nào.

Demon sẽ không nổ súng. Hắn còn chưa kịp bóp cò thì Phản Thanh Phục Minh đã thuận lợi nhảy xuống mặt đất, cầm câu liêm thương xông tới phía đống thép: “Tặc tử lớn mật. Ăn một thương của lão gia đây!”

Demon thầm thở dài. Thiếu chút nữa là có thể kết liễu Diệp Sảng, nhưng đúng thời điểm mấu chốt thì đại hán này lại tới quấy rối. Hắn cũng bất đắc dĩ, thu súng lại, chạy về phía trước. Chạy về phía trước là đúng. Đại Hán Thiên Tử đã cứu được Nhất Đại Nữ Hoàng. Nếu chạy về phía sau sẽ bị ba chiến sĩ vây quanh. Hắn biết nếu như vậy thì hậu quả sẽ tồi tệ đến mức nào.

Hắn chạy, 10 giây nữa sẽ chạm mặt Diệp Sảng. Tim Lôi Lôi đập binh binh. 

Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Sảng thấy được chân thân Demon. Đôi mắt màu bích lam của sniper này đã khắc sâu ấn tượng trong hắn. Mặc dù vào thời điểm nguy cấp nhất đôi mắt này cũng vẫn rất bình tĩnh. Tựa hồ hắn biết chắc mọi thứ.

[yô yô, anh Sảng mau dắt ẻm về]

Diệp Sảng đã bỏ xa hai người bọn Phương Nhã Văn sau mông. Diệp Sảng giương AK lên.

“Ba ba ba, ba ba ba!”

Đang chạy mà bắn súng, độ chính xác sẽ giảm đi rất nhiều. Bắn liên tiếp hai loạt đạn. Từ trên đầu Demon bay lên hầu như toàn là “miss”. Tuy nhiên bụng vẫn bị trúng một viên đạn, nhưng chỉ mất 98HP. Phòng ngự của Demon không ngờ lại hơn 60 điểm. Đối với một thương thủ mà nói thì như thế đã rất tuyệt vời.

Nhưng tốc độ Demon cũng không giảm chút nào, giơ tay lên, một tia hàn quang phá không lao đến. Diệp Sảng cũng không nghĩ tới tên này dám tay không vọt tới. Hóa ra là sớm đã âm thầm dùng chủy thủ. Diệp Sảng muốn tránh cũng không kịp.

“Đinh” một tiếng, một tia lửa xuất hiện. Hai tay Diệp Sảng đều tê rần. Chủy thủ đâm trúng thương cơ AK47. Diệp Sảng âm thầm kinh hãi. Thuộc tính lực lượng của tên này gấp đôi mình. Chẳng lẽ lực lượng của hắn lại trên 200 điểm?

Mới hơi ngây người một chút, Demon cuối cùng đã tới trước mặt.

Phút giây này, Diệp Sảng và Demon tựa như hai kị binh cổ đại chạm mặt nhau. Diệp Sảng thấy rõ Demon mặc nguyên một bộ sáo trang quân phục của SAS, găng tay mơ hồ phát ra ánh sáng màu đỏ pha đen. Tay Demon cầm chủy thủ, nhanh như cắt đâm đến. Đây là một chiêu dùng chủy thủ rất có tiêu chuẩn. Thường thường đây sẽ là một kích rất hung hãn. Đâm vào chiến sĩ thì có thể vô tác dụng, nhưng đối với chức nghiệp khác thì rất có lực sát thương.

Diệp Sảng không dám đón đỡ, đột nhiên nhích sang một bên. Chủy thủ cắt sượt qua tai hắn.

Cú né này cũng làm Demon chấn kinh. Quả nhiên là cao thủ của Trung Quốc, rơi vào tình thế như vậy mà vẫn có thể phản ứng rất nhanh.

Sau một nhát đó, cả hai đều bổ nhào một cái. Phản Thanh Phục Minh và Phương Nhã Văn ở sau mông hai người gần như va vào nhau.

Động tác của Demon rất lưu loát, ngay tại chỗ lộn một vòng rồi lại quỳ một gối xuống đất. Trên tay hắn đã xuất hiện một khẩu MP5. Đến lúc hắn xoay người lại, một tia thanh quang đã đánh úp tới. M1 của Diệp Sảng đâm trúng cổ tay hắn.

Hồng thương trị số: “-230!”

“Cạch.”

MP5 rơi xuống đất. Lúc này Demon mới biết lần này mình đã quá mạo hiểm. Hắn thuộc dạng lực lượng cao, phòng ngự cao, viễn trình cao, kĩ thuật chiến đấu cũng cao, nhưng máu mỏng, chỉ khoảng 400HP. Diệp Sảng chỉ đâm một nhát đã khiến HP gần tới đáy. Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, toàn thân suy yếu.

Thực ra Diệp Sảng cũng chẳng khác hắn là bao. Diệp Sảng là dạng né tránh cao, nhanh nhẹn cao nhưng sinh mệnh cũng thấp, cũng chẳng chịu được mấy nhát. Nhiều người loạn chiến ở một chỗ như vậy, đến cuối cùng chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Thương thủ tối kị không thể để bị cận thân.

Vì thế, cùng một lúc, cả hai người đều lựa chọn như nhau: ném mìn yểm hộ mình.

“Uỳnh!”

“Roạt!”

Một viên bom chói và một viên khí độc đồng thời nổ tung. Đầu tiên ánh sáng trắng lóa xuất hiện, sau đó từng cuộn khói bốc lên. Hai người thừa dịp hỗn loạn chuồn đi, thậm chí ngay cả Micro SMG cũng không lấy. Thực ra là không có cơ hội để lấy. Vô Tình ở phía sau đã xuất ra Long Quyển Phong. Phản Thanh Phục Minh bị cuốn đi, quay cuồng đến 720 độ, sau đó bị quăng một cái liền gục trên mặt đất.

Đây là lời của lão Thành: Hai ngày nay chỉ xem World Cup, có chương không được check nên có thể xuất hiện một vài sai số, mong mọi người tìm ra chỗ sai. Sau đây là một vài chỗ sửa: đường kính đạn AK là 7.62x39mm, 98K là 7.92x57mm. Đạn của 98K thô hơn. Hơn nữa mọi người cũng đừng để ý Metal Slug quá, nó chưa từng xuất hiện trong WWII đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.