Thiên Tài Chân Chính

Quyển 1 - Chương 10




Lời của cô giống như là vô hình tô cáo hắn, khiến lòng của hắn co rút đau đớn, nhưng rất nhanh, hắn lại cứng rắn nói, “Đối với loại người đê tiện như cô, tôi chưa bao giờ phải khách khí! Lần này, là cô tự đưa tới cửa, hai mươi tỷ, coi như tôi mua một kỹ nữ cao cấp!”

Hắn nói lời độc ác, vẫn sẽ làm lòng cô đau nhói như cũ, mặc dù cô cho là mình sẽ không lại bị hắn tổn thương, nhưng sự thực là, cô thể quên yêu thường tôn thờ nhiều năm như vậy, cũng không thể vứt bỏ hận ý nhiều năm như vậy, yêu cùng hận xen, giống như đang điên cuồng hành hạ cô.

“Như vậy, vô luận tôi là cái gì, cũng không muốn bởi vì tôi mà để cho anh tự mình chịu đói, tự tìm vất vả.” Cô bưng đĩa thức ăn lên, đưa tới trước mặt hắn, khẽ mỉm cười, giống nét thoáng cười ày đã thành chiếc mặt nạ của cô.

Hắn nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ của cô, có chút trợn tròn mắt, rất nhanh, hắn cầm dao dĩa lên, gặm từng miếng lớn.

Tim của hắn rất phiền loạn, nháo nhào, phản ứng của cô khác rất nhiều so với năm năm trước chỉ biết khóc thút thít, giống như đã thành thạo hơn rất nhiều, cô như vậy ngược lại khiến hắn không biết phải làm gì, hắn giống như một đứa trẻ đang cố tình gây sự, là do tên đàn ông của cô dạy cô những thứ này sao?

Nghĩ đến đó, lòng ghen tỵ lại giống như ngàn vạn con côn trùng từ từ gặm cắn hắn , đau đớn cực kỳ, nên đối mặt như thế nào, hắn không chắc chắn cô còn có thể nói với hắn ba chữ giống như trước không, cô thay lòng đổi dạ, không phải sao?

Ăn một lúc, bất tri bất giác, miếng thịt ò bít tế trong đĩa đã bị hắn ăn sạch, có lẽ vật lộn một ngày đã làm cho thể lực của hắn bị tiêu hao rooig, trong lòng trong đầu tất cả đều là bóng dáng người phụ nữ này, hắn từng sợ cô chết, rồi lại sợ cô sẽ vì tiền bạc mới ở lại.

Mâu thuẫn khiến hắn ăn ngủ không yên, vậy mà, cô thật sự vì tiền mà trở lại, hành dộng này làm hắn thất vọng cực kỳ!

Hắn lần nữa trách cứ mình, tại sao lại cứ phải đau lòng vì một người phụ nữ đã chết? Tại sao tương tư cô ta tròn năm năm? Hắn phá bỏ giới hản, có được là cái gì? Chân bị phế, lòng vỡ nát!

Quả nhiên, hắn sớm biết phụ nữ là không nên đụng vào , nếu không sẽ làm mình vạn kiếp bất phục!

Tường Vi dọn dẹp dao đĩa cho hắn, sau đó đi bưng chậu nước ấm đến bên giường hắn: “Tiên sinh, xin nằm xuống, tôi phải xoa bóp cho anh.”

Hắn nhướng mi, “Tôi có đồng ý cho cô bắt đầu chưa?”

Hắn ghét cô bộ dáng vội vàng của cô, hận hắn không thẻ lập tức đứng lên, để cô có thể nhanh chóng bay tới bên cạnh tên tiểu bạch kiểm kia?

Hắn thật muốn cắn rơi đầu lưỡi của mình, sao lại bột phát đồng ý với cô cái điều kiện điên rồ này cơ chứ!

Đây không phải rõ ràng là hắn đang giúp cô lấy chồng sao?

Tường Vi đối với sự ngạo mạ của hắn đành thở dài một hơi, khi đi tới bên giường hắn, quỳ xuống thân thể, vén chân mòng trên chân hắn ra, lộ ra hai chân trần của hắn, lúc này mới phát hiện ra, dưới chăn mỏng hắn thế nhưng lại không có mặc quần lót!

Cô vẫn là không cẩn thận liếc lên chỗ rừng rậm của hắn. . . . . . Lập tức quay mặt đi, gương mặt cô lúng túng ửng đỏ.

Mà hắn cười nhạo lên tiếng , “Thì ra cô gấp như vậy!”

Cô lắc đầu một cái, thân thể khom xuống, cầm khăn trong chậu vắt sạch, bắt đầu lau hai chân cho hắn.

Một lần lại một lần lau chùi khắp nơi cho hắn, cho đến bàn chân, cố gắng dùng ấm áp đánh thức cảm giác trên chân hắn.

Hắn đột nhiên im lặng lạ thường, tròng mắt đen như mực không ngăn cản động tác của cô, ngược lại nhìn cô lau chùi qua lại.

Tiếp, cô bắt đầu xoa hai chân hắn, nâng lên hạ xuống, chú ý lời khuyên của bác sĩ, cô nghiêm túc làm động tác trị liệu vật lí cho hắn. Đến khi trên trán lấm tấm mồ hôi, cô vẫn chuyên chú làm.

Vậy mà, bộ dáng dịu dàng nhã nhặn lịch sự của cô, lại khơi gợi lên thú tính của người khác, vật thể giữa hai chân hắn theo đó mà sưng tấy lên, hắn khẽ bật ra một tiếng rên rỉ, người phụ nữ luôn biết cách dẫn dụ hắn như cũ!

Bỗng dưng, hắn vung tay lên, bắt lấy cái tay đang xoa bóp của cô, giọng nói khàn khàn giọng thốt ra: “Cô cố ý muốn quyến rũ tôi phải không? Hiện tại, tôi bị cô đốt lên lửa dục, cô phải phụ trách tiêu diệt hết!”

Tường Vi lúc này mới ngước lên con ngươi trong trẻo, không thể tin được nhìn vật đang dựng thẳng đứng của hắn, cô cứng đờ.

“Sao nào? Không phải cô vừa mời thề son sắt nói cô có thể làm được sao? Chỉ vì cái tên tiểu bạch kiểm của cô, bán chính cô **, cũng không phải việc khó đi!” Hắn châm chọc thốt ra.

“Ách. . . . . .” Cô nuốt nước bọt, hít sâu thở ra, gương mặt không khỏi nóng lên, năm năm không cô chưa từng có cử chỉ nào thân mật, hiện tại đối mặt với chuyện như vậy, cô vẫn không tránh khỏi e lệ.

“Ưm. . . . . . Đáng chết!” Hắn khẽ nguyền rủa, vật thể căng trướng đau nhức làm hơi thở cưa hắn có chút rối loạn, người phụ nữ này tại sao có thể vĩnh viễn bày ra bộ dáng thanh thuần ngượng ngùng như vậy? Ông trời thật là quá không công bằng, rõ ràng là kỹ nữ, lại có khuôn mặt thanh cao như vậy! “Nhanh lên một chút! Không nhìn thấy tôi rất khó chịu sao?”

“Ưmh. . . . . . Vậy tôi nên làm như thế nào?” Kệ đi, người đàn ông này chính là như vậy, ở bên cạnh hắn vĩnh viễn đừng nghĩ đến có chuyện dễ dàng như vậy đi! Hai mươi tỷ mà có thể mua được tự do của Tiểu Trạch, cô nguyện ý làm như vậy!

“Liếm nó!” Hắn bá đạo tuyên cáo.

Cô có chút chần chờ, chuyện này. . . . . . Cũng quá. . . . . . Xấu hổ rồi. . . . . .

“Thế nào, không vui sao? Hai mươi tỷ!” Hắn chau chau mày, vô sỉ mà uy hiếp, nghiêng người tựa vào giường, lộ ra thân dưới trần trụ thẳng đứng, cao ngạo chờ cô thèm thuồng!

Hít sâu lần nữa, nàng nắm chặt nắm đấm, cúi người xuống, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi mở ra, cúi đầu, ngậm thân dưới hắn ——

Theo ý hắn, vụng về mà liếm qua lại, lại không biết cô mềm mại đụng chạm giống như muốn lấy mạng hắn!

Đáng chết ** cực kỳ!

“Đúng. . . . . . Chính là như vậy! Tiếp tục. . . . . .” Đáng chết, ai mà biết người đàn ông cao ngạo như hắn, lại năm năm chưa từng đụng chạm phụ nữ?biết giống như hắn cao ngạo như thế nam nhân, thậm chí có năm năm chưa từng có nữ nhân? Nói ra chắc sẽ có người cười rụng răng hàm!

Suy nghĩ một lúc thật là uất ức, một đời anh danh lại bị hủy ở nữ nhân này ‘ một cái liếc mắt đã vạn năm ’!

Hôm nay, hắn muốn mạnh hùng phong, muốn trở về Hắc Diêm Tước ngày xưa! Hắn tự nói với mình, vì người phụ nữ này, thật sự quá uổng phí rồi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.