Thiên Quỹ

Chương 12-2: Lời nói đầu




Hai mắt Cố tiên sinh nhìn xa xa, nói:

- Không sao, chỉ cần hương vị huyết dịch khuyếch tán ra là được. Huống hồ nếu những linh thử này không có hiệu quả, cũng chỉ có thể tiến hành kế hoạch thứ hai, bạo lộ cái gì chứ!

- Vân thiếu, đây là cái gì?

Hải Lâm kinh ngạc nhìn qua huyết dịch trên trời rơi xuống.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng ngửi ngửi vài cái, cau mày nói:

- Thực Yêu Huyết?

Hắn giơ tay phải lên, năm ngón tay mở ra, những huyết dịch kia bị hắn dẫn dắt hội tụ thành một đoàn rơi vào lòng bàn tay, không ngừng chuyển động.

Tả hữu thống lĩnh nội tâm cả kinh, trong đôi mắt bắn ra sát khí nhìn ra xa xa.

Lý Vân Tiêu nhìn kỹ một hồi, nói:

- Huyết dịch Thực Yêu Tử La Đằng, rất bình thường, không có gì quá kỳ quái. Những người kia truyền tống tới đây làm cái gì?

Thời điểm hắn đang suy nghĩ, âm thanh "Chi chi chi C-K-Í-T..T...T!" của đám linh thử kêu to, chúng giống như ăn kích thích lao thẳng tới. Trên người bị Thanh Liên Địa Hỏa đốt cũng không quan tâm, cũng không có không ít bị đốt thành thịt thơm, cũng vẫn liều chết lao về phía trước.

Mọi người kinh hãi, không ít linh thử vượt qua hỏa tuyến, điên cuồng xông lên cắn người.

- Ngăn chặn, ngăn chặn!

Bảo đao trong tay tả Thống lĩnh quét ra, trực tiếp chém giết hơn mười con nhưng vẫn như muối bỏ biển, không làm nên chuyện gì. Hắn liên tục quát:

- Tất cả mọi người giữ vững vị trí vòng chiến, quyết không thể thả một con lọt vào.

Linh thử bốn phía bị mùi huyết dịch gay mũi hấp dẫn.

Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường hai vị mỹ nữ biến sắc, dùng khăn thơm che mũi lại. Nếu không phỉa sợ bạo lộ Giới Thần Bi của Lý Vân Tiêu, các nàng đã sớm muốn trốn vào trong. Giờ phút này nhìn thấy linh thử công kích lần nữa, dạ dày của các nàng sôi trào.

Lý Vân Tiêu chợt nói:

- Thì ra là dựa vào huyết dịch Thực Yêu Tử La Đằng hấp dẫn linh thử công kích.

Ánh mắt của hắn nhìn qua phương xa, nói:

- Xem ra bên kia có huấn thú sư!

Hải Lâm vội hỏi:

- Đã như vầy, chỉ cần Vân thiếu ném huyết dịch này ra xa, chẳng phải không có việc gì?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Vô dụng, mùi đã tản ra. Hơn nữa những linh thử này trúng phải ảo thuật. Tên huấn thú sư kia không đơn giản, lại có thể là thuật luyện sư.

Hải Lâm gấp lên, nhìn thấy không ít hộ vệ không thể duy trì nổi, dần dần muốn bao phủ trong thử triều, nói:

- Vậy làm sao cho phải? Vân thiếu ngươi nhanh nghĩ biện pháp đi!

Chẳng biết tại sao, trong tiềm thức Lý Vân Tiêu đã trở thành người tâm phúc.

Có lẽ bởi vì tên tuổi ngũ giai thuật luyện sư làm cho người ta quá mức sợ hãi, ngay cả tả hữu thống lĩnh cũng cung kính với hắn.

Lý Vân Tiêu nói:

- Triệt để giải quyết sợ là khó, dù cho hai vị thống lĩnh lao tới giết bọn chúng, đám linh thử này vẫn công kích chúng ta. Nhưng mà giảm bớt vấn đề vẫn có thể.

Hắn cầm huyết dịch đánh ra một chưởng, kình phong thổi qua thảo nguyên, đám huyết dịch xoay tròn, mùi huyết dịch nồng đậm tỏa ra, máu tươi vẫy ra, lập tức Ngũ Hành Phệ Linh Thử cải biến phương hướng, lao thẳng về phía huyết dịch. Nhưng vẫn có không ít lưu lại đây.

Lý Vân Tiêu nói:

- Đợi cho bọn chúng cắn nuốt huyết dịch không còn, sẽ tiếp tục xông tới. Thanh Liên Địa Hỏa sợ rằng không thể ủng hộ thời gian quá dài, đợi lát nữa ta sẽ mang hỏa diễm khuyếch tán ra ngoài, nhưng chỉ có thể duy trì mấy hô hấp. Sau đó mọi người chuẩn bị sẵn sàng xung phong liều chết xông ra ngoài, chỉ cần tập trung lực lượng, giết ra vài dặm thì đám linh thử sẽ không đuổi theo đâu.

Mọi người đều là biến sắc, biết rõ quyết định sinh tử thời điểm đến.

Tả Thống lĩnh quát lớn:

- Vận dụng toàn bộ tinh lực! Thái Điểu dong binh đoàn chúng ta là dong binh đoàn mạnh nhất Thiên vũ Giới, tất cả mọi người nuốt các loại linh đan vào đi, đợi lát nữa nghe hiệu lệnh của ta tạo thành hình mũi dùi thoát ra ngoài! Hồng Vũ, đợi lát nữa ngươi mở đường, ta ở lại bên cạnh thiếu gia, bảo hộ thiếu gia cùng Vân Tiêu đại sư!

Hồng Vũ là hữu thống lĩnh, tả thống lĩnh tên là Chu Lôi, hai người tình như huynh đệ, đã sớm ăn ý với nhau.

Hải Lâm giãy dụa nói:

- Tả Thống lĩnh, ngươi và hữu thống lĩnh cùng mở đường, ta tự mình có thể chiếu cố bản thân, cũng chỉ là tam giai yêu thú mà thôi, đây là mệnh lệnh.

Sắc mặt Chu Lôi trầm xuống, hoàn toàn không nghe lời hắn nói.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Tả thống lĩnh, ngươi cũng đi phía trước mở đường a. Có hai gã Vũ Tông ở phía trước có thể lao ra nhanh hơn. Hải Lâm huynh nơi này có ta cùng Linh Nhi, Vân Thường bảo hộ, không có việc gì.

Hải Lâm đại hỉ nói:

- Đúng rồi! Linh Nhi tiểu tỷ cũng là Vũ Tông. Còn có Vân thiếu cùng Vân Thường tiểu thư đều là Vũ Vương cả. Có ba người bọn họ ở bên cạnh, ta sẽ không có vấn đề.

Chu Lôi lúc này mới buông lỏng sắc mặt, trầm giọng nói:

- Vậy làm phiền Vân thiếu ba vị, chỉ cần lần này còn sống trở về, Thiếu Điểu dong binh đoàn tất nhiên vô cùng cảm kích! Tuy ta không biết ba vị vì sao đi Khinh Ca Lâm Địa, nhưng chỉ cần có Thái Đỉnh dong binh đoàn chúng ta ở đó, ba vị cho dù muốn làm cái gì, Hải Bắc Phi phó đoàn trưởng đều tương trợ to lớn!

Hắn chỉ là người tầng giữa trong dong binh đoàn, làm gì có tư cách đáp ứng cái gì chứ. Hiện tại chỉ có thể tận lực đồng ý, làm cho Lý Vân Tiêu mấy người tận tâm tận lực bảo hộ Hải Lâm, tất cả quay về Khinh Ca Lâm Địa nói sau.

Lý Vân Tiêu làm sao không biết ý của hắn, vì bỏ đi nghi kỵ của đối phương, mở miệng cười nói:

- Vậy tới lúc đó làm phiền quý đoàn rồi.

Thời điểm này Hải Lâm đã vứt bỏ cổ kiệu xa hoa, thay đổi một xe do long mã kéo. Lý Vân Tiêu đứng trên đầu xe, nói;

- Chư vị chuẩn bị cho tốt, ta sắp đốt rồi đây.

Hắn một tay niết bí quyết, mi tâm bắn ra một đạo quang mang, những Thanh Liên Địa Hỏa lập tức dâng lên, nhanh chóng khuyếch tán ra bốn phương tám hướng, ngọn lửa kia mạnh mẽ không chỉ có nhiệt độ cực cao, hơn nữa truyền ra khí tức nguyên tố, những nơi đi qua đều là tiếng kêu "Chi chi chi" thảm thiết và mùi thơm của thịt nướng.

Thanh Liên Địa Hỏa nướng thịt chuột quả là thơm, Lý Vân Tiêu nghe xong nước miếng chảy liên tục, trong bụng cũng kêu "Xì xào".

Hải Lâm kinh ngạc nhìn hắn một cái, vào thời điểm này hắn còn tâm tư ngửi mùi thịt, đoán chừng chỉ có mình hắn mà thôi.

Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường hai nữ vẻ mặt vẻ cổ quái, tuy hương vị cực thơm, nhưng nhìn thấy bộ dáng xấu xi của linh thử, tất cả đều cảm thấy bụng thắt lại, muốn buồn nôn.

Chu Lôi hét lớn một tiếng, khí thế trùng thiên nói:

- Chư vị, xông lên theo ta!

Đao quang hiện ra trong tay của hắn, hắn dùng toàn lực quét qua, một đạo kim quang trực tiếp chém xuống. Đao uy hiển hách, vô số linh thử huyết nhục tứ tung, một con đường máu đã xuất hiện.

Thương đội vào thời khắc này đã xếp thành hình, được hai thống lĩnh dẫn dắt đã lao ra ngoài.

Nhưn mà chưa xông ra trăm mét, lập tức lại linh thử hai bên chặn đường.

- Vô Ảnh Kinh Thiên Kiếm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.