Thiên Môn

Chương 2




Hắc Quỷ là bang của Lục Hàn, Lục Hàn là anh sinh đôi của Lục Phong, anh yêu Nhã Kỳ từ lâu nhưng nhường lại cho em trai, trước khi Lục Phong chết đã nhờ Lục Hàn chăm sóc cho Nhã Kỳ, anh là tổng tài của Lục thị, đẹp trai quả là hảo soái ca, anh thề sẽ không vuột mất cô lần nữa. Cho dù là ai anh cũng sẽ không bỏ cô nữa, nhưng không ngờ đó lại là đối tác làm ăn - Cố Bắc Thần. Họ vừa bước vào, cả quán đã vang lên:

_Chào mừng bang chủ và nhị tỷ trở về-Tất cả mọi người cùng hô to

_Được rồi! Về chỗ hết đi-Lục Hàn cất giọng có phần băng lãnh

_Anh, chúng ta ngồi bàn cuối đi-Nhã Kỳ nói rồi chỉ tay về phía bàn mà cô nói

_Ừ-Lục Hàn gật nhẹ đầu

Rồi họ đi về phía bàn cuối không để ý tới Cố Bắc Thần đang sôi máu lên vì ghen, gương mặt hắn đen như đít nồi, đi theo họ lần đầu tiên hắn đi phía sau, cảm giac như đang bị lăng mạ khiến hắn càng thêm tức.

Đi tới bàn cuối họ ngồi vào bàn ung dung nói chuyện và...tiếp tục "quan tâm" đến hắn:

_Thế rồi sao anh về sớm thế?-Nhã Kỳ gương mặt ngây thơ giả tạo hỏi

_Anh có chút việc bận ấy mà! -Lục Hàn đáp lại cô một cách ôn nhu nhưng anh thầm nghĩ"Em gọi anh về chứ ai mà nói!!!!!"

_Vậy ạ!!!-Nhã Kỳ giả gật đầu rồi "à" như không biết gì liếc mắt qua Lục Hàn như có thần giao cách cảm mắt thay miệng cô đáp lại Lục Hàn"Đang diễn mà anh, anh là tình nguyện mà"

_Ừ!-Lục Hàn "ừ" một cái như trả lời không khí rồi quay lại cuộc trò chuyện thực sự bằng"mắt" của họ" Nhưng anh đang có việc bên Pháp biết không?"

_"Biết nên em mới gọi về"-Nhã Kỳ cười tươi khác xa với suy nghĩ đầy xấu xa của mình

_"Đúng là cô em gái yêu quỷ" -Mắt Lục Hàn giật giật

Bọn họ cứ như thế nói chuyện bằng mắt không quan tâm gì tới Cố Bắc Thần điều này không có trong kịch bản nên họ đang thực sự bơ đẹp hắn làm hắn cố nén giận mà mặt từ đen thành đỏ, hắn gầm gừ:

_TỰ-NHIÊN -QUÁ

Hai người kia ngừng cuộc nói chuyện bằng mắt nhưng dường như vẫn không nhận ra là hắn đang nói nên thản nhiên nghĩ là người kia đang nói bằng mồm mà liếc liếc nhưng mồm đáp rất chi là nhiệt tình:

_Tất nhiên rồi-Hai người cùng đồng thanh rồi mới nhận ra mà quay mặt lại gặp ngay cái mặt đang chuyển màu đen kịt như màn đêm thì hoảng cả lên bất chợt không nói nên lời thì hắn tiếp tục:

_Tâm-Đồng-Ý-Hợp-Nhỉ?-hắn gằn giọng

Hai người kia do hơi sock nên bất giác mà gật đầu làm hắn phát điên đấm "RẦM" một cái lên bàn để phát tiết rồi trừng mắt với hai người kia như tuyên án tử hình bằng mắt rồi rời đi, hắn đi rồi thì hai người kia quay qua nhau, Nhã Kỳ nói:

_Nằm ngoài kịch bản rồi anh ơi!-Giọng cô có chút run run vì cú đập bàn đẹp mắt của hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.