Thiên Ma

Chương 2




Hạ bảo bối nhớ dì nhỏ là người chống khủng bố a, Hạ bảo bối vuốt cằm suy nghĩ: "Chẳng lẽ trong sự tình xảy ra chuyện gì mà bảo bối không biết a? Ây, phong bế huấn luyện chính là thảm a, một chút bát quái cũng nghe không được, một chút tin tức cũng không biết, mammy, cầu bát quái, cầu bát quái, nhanh lên một chút nói cho bảo bối biết vương bài cùng phòng chống khủng bố xảy ra gian tình gì." 

Hạ Thần Hi nhìn vẻ mặt bảo bối biểu tình cầu bát quái, lại nhớ tới tính tình bát quái trước kia của Hạ Thanh, ai nói cháu ngoại trai tượng cữu a a a, rõ ràng tựa như di có được không???

"Là như vậy, Lục Trăn cùng Nolan ở cùng một chỗ."

Hạ bảo bối miệng trương thành chữ 0, trợn tròn, sự tình cuối cùng cũng nhận thấy được chuyện vừa nói Lục Trăn như vậy có thể mang người yêu mới trước mặt Hạ Thần Hi, cuối cùng cũng biết vì sao dì nhỏ một câu rồi một câu nói Lục Trăn đi sai lệch, vương bài thích hợp làm cơ là chuyện gì xảy ra. 

"Vì sao không ai nói cho bảo bối biết chuyện này a a a..."

Hạ Thần Hi không nói gì: "Làm một đóa hoa tốt của tổ quốc, bảo bối cảm thấy loại chuyện này con nên biết sao?"

"Vì sao không nên biết? Lần trước Tiêu Dao bị nắm, bọn họ còn cầu bảo bối giúp, vậy mà không tiết lộ cho bảo bối một chút tình báo, nga, đây bất qúa là tương đương với thù lao bát quái, quá đáng ghét." Hạ bảo bối đầu tiên là bất bình tức giận, ngược lại cười hề hề hỏi: "Ai truy ai? Nhất định là Lục ca ca truy thiếu tá có phải hay không? Có phải phát sinh sự tình gì kinh thiên động địa cảm động lòng người sinh tử hay những chuyện tương tự?"

" Bảo bối suy nghĩ nhiều."

Hạ bảo bối mếu máo: " Bảo bối đã sớm nhìn ra Lục ca ca có mầm thụ, nam nhân yêu đẹp như thế, khẳng định có vấn đề, Lục ca ca suốt ngày cái gì cũng không lo liền lo mặt của anh ta, quả nhiên khả nghi, xem đi, bị nam nhân thông đồng đi rồi."

Chị em Hạ gia: "..."

Hạ Thần Hi bỗng nhiên có một loại cảm giác nguy cơ: "Bảo bối, con cũng rất thích đẹp đi?"

Hạ Thanh: "..."

Hạ bảo bối cầm nắm tay, chính mình còn chưa có một chút bắp thịt: "Mammy, mẹ yên tâm, bảo bối nhất định sẽ cho mẹ ôm đại tôn tử."

"Ngoan, đây không phải là trọng điểm, bảo bối tìm nam nhân cũng có thể cho mẹ ôm đại tôn tử, hiện tại muốn ôm đại tôn tử còn đơn giản hơn nhiều a."

"Mammy, mẹ đây là buộc bảo bối đi làm cơ sao?" 

Hạ Thần Hi câm miệng, Hạ bảo bối còn đang suy nghĩ sự tình Lục Trăn: "Lục ca ca cho dù muốn làm cơ, vì sao bỏ gần tìm xa, bảo bối xem Lục ca ca và Tiêu Dao cũng rất hợp a, vậy mà chạy đi thông đồng với nam nhân phòng chống khủng bố, hẳn là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài. Tướng mạo Tiêu Dao vừa nhìn chính là cô độc sống quãng đời còn lại, Lục ca ca vậy mà không cứu vớt anh ta, thực sự quá không nghĩa khí... Mammy, dì nhỏ, vì sao vẻ mặt các người đều như thế a? Chẳng lẽ còn có chuyện gì bảo bối không biết? Cầu tiết lộ, lại cầu bát quái!!!!"

" Bảo bối từ nơi nào nhìn ra tướng mạo An Tiêu Dao sống cô độc quãng đời còn lại a?" Hạ Thanh đối với điểm này rất tò mò, cô đối với chuyện bát quái mình mới không cần tiết lộ đâu.

Hạ bảo bối ngăn chặn lòng hiếu kỳ trong lòng, lộ ra vẻ mặt biểu tình ngạo mạn, giọng điệu học An Tiêu Dao giống như đúc nói: "Hừ, trên đời này có nữ nhân nào xứng đôi với An Tiêu Dao ta, xứng đôi với tôi hoặc là chết hoặc là còn chưa có sinh."

Hạ Thanh lộ biểu tình rất quỷ dị. 

"Đây chính là nguyên văn An Tiêu Dao nói, nam nhân như thế là đáng đánh đòn, nữ nhân nào gả cho An Tiêu Dao, đây không phải là tướng mạo đã định trước sống quãng đời cô độc còn lại sao? Tướng tiểu gia như thế trái đất mấy trăm năm cũng không tìm ra,không có ý tứ nói không có nữ nhân xứng đôi với tiểu gia, vạn nhất thật gặp được lão bà không phải tự tát tai sao."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.