Thiên Ma

Chương 4




"Con dâu nuôi từ bé????" Hạ Thần Hi trong đầu não bổ một tiếng pháo hoa.

Hạ Thanh nắm lấy từ mẫn cảm, " Hạ bảo bối xem được người nào?"

Hạ bảo bối vuốt cằm: "Con cảm thấy có tiểu oa nhi mới tới thật đáng yêu, có nên nuôi dưỡng từ bây giờ không?"

Hạ Thần Hi 囧, Hạ bảo bối yêu sớm như vậy là tiết tấu gì, cũng không sớm cho cô một cái bắt chuyện, thực sự là làm bậy a, trái lại Hạ Thanh hưng trí bừng bừng: "Người đâu người đâu, mang đến xem?"

"Nga, hôm nay hình như bạn ấy đi huấn luyện tùng lâm."

"Mẹ kiếp, có thể tham gia huấn luyện tùng lâm tối thiểu là mười hai tuổi, chị yêu em a, còn là tiểu oa nhi." Hạ Thanh cùng Hạ Thần Hi đồng thời nghi vấn nhìn Hạ bảo bối. 

Hạ bảo bối 囧: "Mọi người suy nghĩ nhiều, bạn ấy mới năm tuổi."

"Năm tuổi tham gia huấn luyện tùng lâm cái gì a, còn chưa đủ một ngụm rắn độc cắn." Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, "Chẳng lẽ rất lợi hại?"

"Không sai biệt lắm, không sai biệt lắm có thể nói như vậy." Hạ bảo bối hàm súc cười, có pha một loại thần sắc tức phụ kiêu ngạo.

Hạ Thanh cùng Hạ Thần Hi liếc mắt nhìn nhau, có một laoij cảm giác nam nhân bất trung, Hạ Thần Hi nói: "Nhi tử, bảo bối không cảm thấy con yêu quá sớm sao? Đây tuyệt đối không phải là ấn tượng tốt, tối thiểu phải tới mười lăm mười sáu tuổi mới suy nghĩ vấn đề con dâu nuôi từ bé đi?"

"Daddy nói, nhìn thấy thuận mắt sẽ phải nuôi dưỡng, nếu không sẽ không có cơ hội. Con không nuôi dưỡng, tiểu oa nhi đáng yêu như thế sẽ bị người khác đoạt đi con muốn tiên hạ thủ vi cường." Hạ bảo bối thật sâu cảm thấy, nghe lời daddy tán gái chuẩn không sai.

Hạ Thần Hi tốn hơi thừa lời, Đường tổng thực sự là lầm người con cháu.

"Mammy, vẻ mặt này là không muốn con dâu nuôi từ bé sao?"

"Không muốn!!!!!" Hạ Thần Hi nuôi dưỡng bảo bối cũng chưa tới mười năm sẽ phải đi dưỡng nữ nhân khác, Hạ Thần Hi mới không cần.

"Nga, vậy bảo bối có thể suy nghĩ trễ mấy năm."

Hạ Thần Hi 囧, chuyện này có khác nhau sao? Chuyện này có khác nhau sao?

"Bảo bối của con nhất định là lolicon." Hạ Thanh nói: "Nho nhỏ phấn phấn nộn nộn nhất định đặc biệt đáng yêu đi?" 

"Siêu cấp đáng yêu, là tiểu oa nhi duy nhất không để đầu trần."

Hạ Thần Hi cùng Hạ Thanh cười to, chẳng lẽ nói lâu như vậy, cũng là bởi vì tiểu oa nhi khôngđể đầu trần cho nên được con coi trọng sao?

Hạ bảo bối cảm giác mình chỉ số thông minh bị mọi người chất vấn, lập tức phụng phịu: "Mammy,dì nhỏ, bảo bối mất hứng."

Hạ Thần Hi cười đến đau bụng. 

"Mẹ cho rằng chỉ có tiểu tử là đầu trần không ngờ đại cô nương cũng là đầu trần."

"Trên đảo này cũng quá có đặc sắc, về sau dì hỏi Thất Thất có phải ảnh chụp lưu niệm cũng là cái đầu,dì đánh đố Thất Thất khẳng định không hớt tóc đầu trần." Hạ Thanh cười đến thở không ra hơi.

Tiểu Hạ Cảnh ở một bên bị vắng vẻ, phất tay yêu cầu lực chú ý.

Hạ bảo bối hỏi: "Đệ đệ trán làm sao vậy?"

"Ngã."

"Sưng cục lớn như vậy, không ngã thành ngu ngốc chứ?" Hạ bảo bối lo lắng, cục sưng thật lợi hại.

"Thầy thuốc nói không có việc gì." Hạ Thần Hi xoa xoa túi xách, Hạ bảo bối nhìn Hạ Cảnh thế nào cũng đáng yêu mặc dù vuằ mới khóc dù sao tay chân máu mủ tình thâm: "Ôi, nhìn tới nhìn lui, cũng là đệ đệ con nhìn tốt nhất."

"Muội muội nhìn mới trầm trồ khen ngợi."

" Muội muội sau này khẳng định khuynh quốc khuynh thành." Hạ gia tiểu công chúa chính là một khuynh quốc họa thủy. 

"Bảo bối xem tiểu oa nhi kia coi được, chứ không phải đệ đệ muội muội coi được?"

Hạ bảo bối một điểm quấn quýt cũng không có: "Đương nhiên là con tức phụ coi được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.