Thiên Kim Sủng: Tà Y Hoàng Hậu

Chương 47: Đâu đâu cũng có y




Nữ yêu tinh cười rất quyến rũ, khí chất yêu mị. Nam nhân định lực mạnh mấy thấy nữ yêu tinh nằm trước mặt thì khó thể kiềm chế.

Rầm!

Phong Phi Vân đá bay nữ yêu tinh, cơ thể đập mạnh vào vách tường, bị trận pháp trên vách tường bật về. Nữ yêu tinh lăn dưới đất, không ngừng ho ra máu.

Phong Phi Vân lạnh lùng nói:

- Đừng lấy mị thuật của Bạch Chu yêu tộc ra đùa với ta. Ngoan ngoãn khai thật đi, ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu

Bụng nữ yêu tinh xuất hiện một vệt máu chảy ra từ kẽ giáp mềm, dọc theo hai đùi thon dài nhỏ xuống nền đất.

Nữ yêu tinh nhe hàm răng trắc dính đầy máu, hung tợn trừng Phong Phi Vân.

Nữ yêu tinh lạnh lùng nói:

- Nhân loại vô sỉ, ta sẽ không nói bất cứ thứ cho ngươi!

- Điều này không theo ý ngươi!

Phong Phi Vân ấn vai nữ yêu tinh, ánh mắt giao nhau. Con ngươi Phong Phi Vân bốc cháy ngọn lửa, lửa ngưng tụ thành hai phượng hoàng ảo phát ra tiếng hót.

Nghe tiếng phượng hoàng hót, cơ thể nữ yêu tinh co giật, đôi mắt thẫn thờ.

Phong Phi Vân thu về Phượng Hoàng Thiên Nhãn, hỏi lại:

- Tên ngươi là gì?

- Bạch La Diệp.

- Tại sao đến Nham Hồng bí cảnh cao cấp?

- Đại quân tan tác, bỏ chạy vào không gian bí cảnh.

Phong Phi Vân hỏi tiếp:

- Các ngươi là yêu tộc giới nào?

- Tử Vân Giới.

Phong Phi Vân hỏi:

- Vậy thống lĩnh của Bạch Chu yêu tộc trong Nham Hồng bí cảnh cao cấp là ai? Có bao nhiêu tàn quân?

- Tuyết Lang đại nhân, không rõ số lượng tàn quân.

Phong Phi Vân hỏi:

- Tại sao không rõ?

- Trong nhân loại có bán thánh ra tay, đại quân yêu tộc tan tác trốn vào các bí cảnh, tiểu thiên thế giới. Ta không rõ có bao nhiêu yêu quân Bạch Chu yêu tộc trốn vào Nham Hồng bí cảnh cao cấp. Chỉ biết đội chúng ta khoảng hai, ba mươi vạn tụ tập ở Ma Thiên lĩnh. Thủ lĩnh là Tuyết Lang đại nhân.

Phong Phi Vân nhíu mày, số lượng tàn quân yêu tộc vượt qua dự tính của hắn. Con số hai, ba chục vạn mới chỉ là một đội trong đó.

Phong Phi Vân định hỏi thăm đủ tin tức rồi diệt sạch ổ Bạch Chu yêu tộc, nhưng bây giờ hắn đành bỏ ý định đó, khó khăn quá lớn.

Phong Phi Vân không chết tâm, hỏi tiếp:

- Tuyết Lang đại nhân có tu vi đẳng cấp cỡ nào:

- Cái này . . . Cũng không biết.

Phong Phi Vân biết nữ yêu tinh không nói dối, đại yêu sẽ không lộ ra tu vi của mình, nữ yêu tinh như nàng không được biết.

Nữ yêu tinh dần tỉnh táo lại, hoàn toàn không nhớ Phong Phi Vân đã làm gì mình, tinh thần hoảng hốt.

Phong Phi Vân mở bình chướng cầm chế đưa nữ yêu tinh ra ngoài.

Thẩm vấn xong rồi?

Ngọc Đại nhìn nữ yêu tinh, thấy giáp mềm bị rách vài chỗ, tinh thần hoảng hốt, giữa hai đùi chảy máu.

Đôi mắt Ngọc Đại thay đổi, kỳ lạ nhìn Phong Phi Vân. Khi Ngọc Đại hỏi 'thẩm vấn xong?' khá làn gượng nghịu.

Mao Ô Quy nằm ở cửa hang, than thở:

- Cầm thú!

Phong Phi Vân mặc kệ trong đầu bọn họ nghĩ gì, dẫn nữ yêu tinh thứ hai vào sâu trong hang, bình chướng ngăn cách nhưng mơ hồ nghe tiếng nữ yêu tinh gào thét.

Một lúc sau, Phong Phi Vân đưa nữ yêu tinh ra.

Ngọc Đại, Mao Ô Quy nhìn chằm chằm giữa hai chân nữ yêu tinh. Chân nữ yêu tinh không đổ máu nhưng giáp mềm bị rách nhiều chỗ lộ mảng lớn da thịt, tinh thần lơ ngơ, tóc rối xù dính đất cát.

Phong Phi Vân ném nữ yêu tinh xuống đất, dẫn nữ yêu tinh thứ ba vào hang.

Khi nữ yêu tinh thứ ba bị đưa ra ngoài thì tàn tạ như hai người trước, hiển nhiên đã bị chà đạp vô nhân đạo.

Phong Phi Vân định thẩm vấn nữ yêu tinh thứ bốn.

Mao Ô Quy trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Phi Vân, lắp bắp:

- Khụ khụ! Này . . . Này . . .

Phong Phi Vân liếc Mao Ô Quy:

- Ngươi định nói gì?

Mao Ô Quy nói:

- Ta muốn hỏi là ngươi không nghỉ ngơi một chút sao?

Ngọc Đại góp lời:

- Đúng, đúng, chủ nhân, hãy nghỉ ngơi một lúc đi. Chủ nhân . . . Thẩm vấn chắc đã mệt.

- Mới thẩm vấn ba người, mệt gì.

Phong Phi Vân kéo nữ yêu tinh thứ tư vào sâu trong hang.

Mao Ô Quy lắc đầu, cảm thán một câu:

- Sung sức thật!

Mao Ô Quy, Ngọc Đại trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Phi Vân lần lượt mang tám nữ yêu tinh vào sâu trong hang thẩm vấn. Nữ yêu tinh cuối cùng bị thẩm vấn lâu nhất, lúc Phong Phi Vân kéo ra thì người nàng đầy máu.

Mao Ô Quy khẽ thở dài:

- Ngươi quá cuồng dã, tuy thân thể nữ yêu tinh khỏe mạnh hơn người nhưng ngươi nên dịu dàng với họ một chút.

Phong Phi Vân hừ lạnh một tiếng:

- Nàng là điệt nữ ruột của Tuyết Lang đại nhân, quý tộc trong Bạch Chu yêu tộc. Nàng chết sống không chịu lộ thân phận nên đương nhiên phải đặc biệt chăm sóc.

Phong Phi Vân cũng rất bực bội. Linh hồn nữ yêu tinh này rất mạnh, trong đầu có ấn ký cường giả yêu tộc để lại, Phượng Hoàng Thiên Nhãn không công phá được. Phong Phi Vân không moi được tin nào từ miệng nàng.

Phong Phi Vân biết nàng là điệt nữ ruột của Tuyết Lang đại nhân vì bảy nữ yêu tinh trước đó đã khai.

Mao Ô Quy hỏi:

- Giờ ngươi định làm sao?

Phong Phi Vân trầm ngâm nói:

- Ta đã hiểu biết tình huống hang ổ Bạch Chu yêu tộc, suy đoán đại khái tu vi của Tuyết Lang đại nhân. Hiện tại chúng ta cần liên lạc ba vị binh trưởng, lần này sẽ lập quân công lớn!

Phong Phi Vân biết chỉ dựa vào lực lượng Bán Yêu Minh sót lại không thể nuốt hết nguyên Bạch Chu yêu tộc, cần bài bố rất nhiều.

Phong Phi Vân cảm thấy a bbinh trưởng Bán Yêu Minh còn ở trong mảnh đất này. Dù sao tinh nhuệ Bán Yêu Minh tan tác tại đây, ba binh trưởng sẽ dốc hết sức tìm về tinh anh bán yêu còn sống.

Nơi này là mỹ nữ bán yêu, thiên địa quy tắc hỗn lọa, không ổn định, không thể dùng lực lượng thiên đạo suy tính vị trí của người hoặc yêu.

Phong Phi Vân chỉ có thể chậm rãi tìm tung tích tu sĩ Bán Yêu Minh khác.

Rất nhanh mười hai ngày trôi qua.

Trong mười hai ngày này Phong Phi Vân bị yêu tộc khác công kích, gặp cường giả thì chạy ngay, gặp kẻ yếu liền giết. Phong Phi Vân tích lũy quân công, có vài lần suýt đụng phải đại yêu, chín chết một sống trốn thoát.

Đến ngày thứ mười hai, Phong Phi Vân gặp một tinh anh Bán Yêu Minh.

Phong Phi Vân lặng lẽ đến Sau lưng trưởng lão bán yêu, khẽ kêu:

- Mộc trưởng lão!

Mộc trưởng lão điều tra tình hình yêu tộc bị Phong Phi Vân kêu hết hồn. Mộc trưởng lão không ngờ có người lặng lẽ xuất hiện Sau lưng mình, lão suýt lấy linh khí hình thoa ra đánh vào đầu Phong Phi Vân.

Thấy rõ người đến là Phong Phi Vân, Mộc trưởng lão vội rút linh khí về, kéo hắn lặn xuống lòng đất sâu mấy chục trượng, liên tục bày ba trận pháp tạo ra không gian nhỏ hẹp.

Mộc trưởng lão móc một bình linh tửu ra rót vào đôi môi khô:

- Tiểu tử, ngươi không chết? Số lớn thật.

Mộc trưởng lão đưa linh tửu cho Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân nhận lấy, uống một hớp, hỏi:

- Tinh anh Bán Yêu Minh khác đâu?

Mặt Mộc trưởng lão như vỏ cây, sần sùi cực kỳ khó xem.

Mộc trưởng lão nặn nụ cười khó xem hơn khóc:

- Rất nhiều người chết, người sống chưa đến hai phần trăm. Bán yêu thất giai Hỗ Ngọc đại nhân cũng chết, bị đại yêu Hổ Lang yêu tộc ăn vào bụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.