Thiên Hàng Đại Nhâm Vu Tư Nhâm Dã

Chương 25




Vladek không phải lúc nào cũng giàu có và quyền lực. Ngày xửa ngày xưa, tên người Nga ô danh đó chỉ là một lính đánh thuê và là một con buôn bất hợp pháp sẵn sàng bán những gì bán được – ma túy, súng ống, người, thứ gì cũng không quan trọng. Gã đã đi khắp Nga, Ấn Độ, Ba Lan, Ukraine, Thổ Nhĩ Kỳ, Châu Phi, Mông Cổ, Afghanistan và vào một ngày định mệnh, Pakistan.

Muhammad Rafiq khi đó là một người đàn ông trẻ tuổi, một đại úy trong Quân Đội Pakistan nằm dưới sự chỉ huy của một vị Tướng đầy nhiệt huyết. Cuộc chiến chống lại Saddam Hussein do người Mỹ khởi xướng với cái tên Bão Sa Mạc đang diễn ra suôn sẻ, và Rafiq đã được triệu tập để hỗ trợ liên quân trên mặt đất.

Rafiq, người vừa mới mất cha, thì lại muốn được ở gần gia đình cho đến khi hoàn tất việc thu xếp cho mẹ và em gái mình, nhưng không được. Vị Đại Tướng đang khát khao cấp bậc và không có gì có thể giúp thăng cấp nhanh hơn một cuộc chiến cả. Sự vắng mặt của Rafiq là không thể tránh khỏi, và cuối cùng đã dẫn tới bi kịch, trong hai năm ông xa nhà, Vladek đã để mắt tới em gái của Rafiq, A’noud. Đến khi Rafiq trở về với tin vui được thăng hàm Trung Tá, mẹ của ông đã bị sát hại từ sáu tháng trước, còn em gái thì mất tích.

Gánh vác trách nhiệm trên vai, Rafiq đã bán hết tất cả tài sản sẵn có để tìm ra danh tính của kẻ đã sát hại mẹ mình. Ông lần theo mọi manh mối, đuổi theo mọi tin đồn để xác định chắc chắn rằng em gái mình vẫn còn sống.

Mất ba năm, Rafiq mới nghe đến cái tên Vladek Rostrovich. Sau khi giết chết mẹ của Rafiq, gã đã bắt A’noud đi, nhưng rõ ràng là đã chán chê cô sau một thời gian ngắn. Gã đã quẳng cô cho một nhà chứa do chính gã điều hành ở Tehran.

Rafiq lập tức đến Tehran, nhưng cũng giống như mẹ của ông, A’noud đã chết từ rất lâu trước khi ông đến giải cứu cô. Với niềm hi vọng tìm ra đứa em gái vẫn còn sống giờ tiêu tan như tro tàn trong gió, mong mỏi được trả thù của ông chỉ thêm dâng cao. Ông sẽ thiêu rụi cái nhà chứa đó, giết chết tên chủ chứa và để dành tên trùm đến phút cuối cùng. Nếu sau đó ông bị đưa ra xét xử ở tòa án quân sự và bị tử hình, thì đó chính là rủi ro ông sẵn sàng gánh chịu.

Nhưng rồi, ông nghe thấy một âm thanh, kinh khủng không nói nên lời, nó như đang nói lên nỗi đau của chính ông. Rafiq đi theo tiếng hét đến một cánh cửa sẽ khiến mọi thứ thay đổi: nằm co rúm giữa máu và rác rưởi, bóng tối bủa vây thân hình bé nhỏ, run rẩy, đầy giận dữ, là một cậu bé đang rất cần sự chăm sóc của bác sĩ. Cậu bé được tên chủ chứa gọi là kéleb – chó.

Đau đớn, ghê tởm và thương xót cho em gái mình, Rafiq nhận ra ánh nhìn trong mắt của kéleb. Đôi mắt hiểu rõ nỗi thống khổ của việc bị ngược đãi không kể xiết. Đôi mắt mong mỏi một cái chết không bao giờ đến. Rafiq đề nghị mua cậu bé từ gã chủ chứa, kẻ đã cảnh báo ông rằng cậu gần sắp chết và gã sẽ không hoàn lại tiền. Rafiq chấp nhận điều kiện đó và cẩn thận bao bọc chú chó bị thương, đang rên rỉ bằng vải lanh để đưa cậu đến bệnh viện.

Kéleb cực kì hoài nghi vào lúc đầu, không hề tin Rafiq không cần ở mình những điều mà kẻ khác cần. Cậu liên tục tấn công Rafiq, đấm đá, cào cấu và quẫy đạp dữ dội mà không hề quan tâm đến việc sẽ khiến bản thân bị thương khi làm vậy. Rafiq cảm thông cho cậu, nhưng ông cũng là một người thiếu kiên nhẫn và không sẵn lòng chịu đựng sự tấn công liên tiếp của một thiếu niên đang giận dữ. Rafiq đã phải dùng vũ lực để khiến cậu bình tĩnh lại, cho đến khi ông có thể nói lý lẽ với cậu.

Phải tới lúc Rafiq đề nghị trao cho cậu thứ mà cậu luôn khao khát, Kéleb mới trở thành một điều gì đó lớn hơn cả nỗi sợ hãi của bản thân. Bên dưới sự che đậy của bóng tối, Kéleb lần đầu tiên học được cách giết chóc. Thật quá dễ dàng, nhưng kết thúc quá nhanh. Trong lúc Rafiq đứng giữ cửa, Kéleb đã bắn chết gã đàn ông từng tra tấn cậu gần như cả đời. Cậu đứng bên trên xác của gã, hả dạ ngắm nhìn cái lỗ lớn từng là gương mặt của Narweh. Trong tay Kéleb là khẩu Magnum 44 Rafiq cho cậu mượn nhân dịp đầy hứa hẹn này.

Khẩu súng là quà tặng báo đáp từ một sĩ quan người Mỹ khi ông được Rafiq cứu mạng. Rafiq bảo nó là súng của “Harry Bẩn Thỉu”, nhưng Kéleb không biết người đàn ông này. Cậu chỉ biết rằng cái thứ chết tiệt đó đã quăng ngược mình ra đất. Để lỡ mất cảnh tượng gương mặt Narweh bị nổ tung, cậu chỉ có thể thưởng thức sự tàn phá sau đó. Dù Harry Bẩn Thỉu có là ai đi nữa, thì Kéleb cũng vô cùng ngưỡng mộ kỹ thuật chế tạo vũ khí của ông ta.

Khuya hôm đó, Rafiq đã trao lại quyền sở hữu khẩu Harry Bẩn Thỉu cho Kéleb và giải bày về việc bằng cách nào ông đã tìm ra cậu ở Tehran vào hôm đó. Rafiq kể về mẹ và em gái mình, về quá trình tìm kiếm Valdek trong vô vọng, nhưng hầu hết là về khao khát báo thù của mình.

Khi câu chuyện kết thúc, một mối liên minh được hình thành, một hiệp ước vô cùng vững chắc, đến độ những thứ khác chỉ là ngoài lề. Đêm đó, sau khi cậu bé thú nhận không thể nhớ ra cái tên nào ngoài chó, Rafiq đã đặt lại tên cho cậu là Caleb - một đệ tử trung thành.

***

​Caleb chớp chớp mắt; nước đã trở nên lạnh ngắt trên da thịt hắn. Bước ra khỏi vòi sen, hắn thấy việc tắm táp dường như vô dụng. Đã mười hai năm trôi qua kể từ cái đêm đó ở Tehran. Mười hai năm. Năm năm, kể từ lần cuối hắn đặt câu hỏi tại sao mình lại làm cái này hay cái kia.

Ban đầu, khi hắn còn là một thanh niên trẻ tuổi núp dưới cái bóng của vị sĩ quan quân đội Pakistan đầy uy quyền, những suy đoán về quan hệ giữa họ và quá khứ của Caleb cứ tăng dần lên. Những bài học cuộc sống luôn đến không báo trước, dù hiện tại, với tư cách một người đàn ông, hắn hiểu rằng có một số chuyện là không thể tránh khỏi. Như cái ngày Rafiq dạy Caleb cách làm lắng đi các lời đồn, đó là dập tắt tiếng nói lớn nhất – vĩnh viễn. Việc đó khó hơn giết chết Narweh, nhưng lại dễ hơn là hắn nghĩ. Kẻ nào nói ra những điều như thế đều không phải người tốt, và vì thế việc giết họ trở nên dễ dàng ơn. Nhưng dù vậy, những lời thầm thì bàn tán, những nụ cười hợm hĩnh và những ánh mắt đầy suy đoán nói với hắn rằng, vẫn có những kẻ nghi ngờ động cơ và sự trung thực của hắn trong thế giới của họ.

Sự tôn trọng có được với một cái giá rất cao trong thế giới tội phạm, thậm chí còn cao hơn ở vùng Trung Đông, và đặc biệt là với một kẻ từ phương Tây như Caleb. Không thể có cái gọi là lưng chừng, Rafiq đã nhắc nhở hắn như thế; phải dồn toàn lực, hoặc không gì cả. Nếu Caleb có cơ hội tìm ra Vladek, hắn sẽ phải mạo hiểm dấn thân vào thế giới của gã. Đó chính là khởi nguồn hành trình tiến vào thế giới huấn luyện nô lệ mua vui của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.