Thiên Hạ Vô Song

Chương 41: Cảm giác không quá tốt​




Một bên Liệt Vĩnh mặt có chút phát xanh, tuy hắn nói không quan tâm đến thần tinh, nhưng nghe thấy câu sau của Lăng Tiếu như vậy, thật muốn chửi mẹ hắn rồi “ Ngươi cho thần tinh là phế thạch à, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu “.

Lăng Tiếu ngoài miệng nói như vậy, nhưng cũng không để Liệt Như Ngọc mù quáng đi đấu giá.

Vì vậy, hắn ở một bên khuyên bảo, những thứ có thể mua, những thứ không cần mua.

Cuối cùng, dưới sự dụ dỗ của Lăng Tiếu, Liệt Như Ngọc đấu giá đều là linh thảo, nàng có được cơ hội đấu giá tất nhiên vô cùng vui vẻ.

Nhưng thiếu chút nữa Liệt Vĩnh bị dọa ngất rồi.

Một gốc trung giai cửu phẩm linh thảo có giá bắt đầu là ba mươi vạn thần tinh, giá trị cao nhất cũng chỉ sáu mươi vạn, nhưng Liệt Như Ngọc hét một tiếng đã lên đến ba trăm vạn thần tinh.

Hiện trường một mảng yên tĩnh, mọi người nhất thời đều trợn tròn mắt.

Bọn họ thấy qua tăng giá cao rất nhiều, nhưng tuyệt đối không thấy qua cao như thế này, thoáng một phát tăng những mười lần.

Thần tinh thực sự chỉ là chuyện nhỏ a.

Trong lòng mọi người đều toát ra một ý niệm “ Chẳng lẽ nha đầu này là đồ ngốc”.

- Làm sao không có ai tăng giá rồi?

Liệt Như Ngọc nhìn chung quanh rất khó hiểu hỏi một câu.

Tất cả mọi người muốn hộc máu!

Gốc thần thảo kia giá trị không phải bình thường, nhưng so ra vẫn kém ba trăm vạn thần tinh a!

Lăng Tiếu một bên toát mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghĩ “ Tiểu phú bà đúng là tiểu phú bà, khí phách này làm bổn cung cũng phải mặc cảm”.

- Tiểu thư, bán đấu giá không phải như vậy, chúng ta dùng giá thấp nhất đấu giá vật phẩm, giá cả theo thời gian tăng lên, cho đến khi không có ai cạnh tranh là đủ rồi.

Liệt Vĩnh chỉ có thể ở một bên giải thích cho Liệt Như Ngọc nói.

- Ta cũng tăng lên rất chậm rãi mà, bọn họ vì cái gì không cộng thêm đi, thật không dễ chơi!

Liệt Như Ngọc có chút không hiểu nói.

Thuận theo từng kiện vật được bán đấu giá, không khí trong hội trường càng lúc càng náo nhiệt.

Lăng Tiếu không có xuất thủ, hắn một mực lưu ý người trong sảnh, hy vọng có thể tìm được bóng dáng điên cuồng nào đó, nhưng vẫn không phát hiện ra ai khả nghi.

Liệt Vĩnh truyền âm cho Lăng Tiếu nói:

- Hàng thứ hai bên trái, sáu người kia chính là Xà Nghĩa môn Lục Đại ngân xà.

Lăng Tiếu theo hướng Liệt Vĩnh nhìn theo phương hướng đó, quả nhiên thấy sáu tên như hạc giữa bầy gà ngồi ở đó.

Bọn hắn mặc Xà lân giáp màu bạc, rất dễ dàng có thể nhận ra thân phận.

- Lục Đại Thần Vương a, cũng không biết nghĩa phụ của Nhu Phỉ có chạy trốn được hay không.

Lăng Tiếu trong lòng thầm nói.

Thực lực hắn bây giờ còn rất yếu, bằng không hắn trực tiếp đến hỏi Lục Điều “Xà” này xem có tin tức của Cuồng Tăng hay không.

- Bán đấu giá dưới đây là ba kiện thần vật áp trục, Thượng Cổ xà noãn một quả, giá khởi điểm ba trăm vạn thần tinh.

Linh thú chia làm đủ loại khác nhau, đê giai linh thú, bất kể nuôi dưỡng như thế nào cũng không thể trở thành cao giai linh thú.

Mà bây giờ tuyên bố bán đấu giá Thượng Cổ xà noãn, có lẽ chính là trứng của một con rắn thời viễn cổ.

Loại xà noãn này một khi ấp ra, xà thú lập tức đạt tam giai cảnh giới, tiềm lực so sánh với tiềm lực của thần thú cũng không kém bao nhiêu, ngày sau bồi dưỡng cũng có thể đạt tới cửu giai, thậm chí là thập giai, giá trị tự nhiên không hề rẻ.

Tuyên bố xong vật được bán đấu giá, trên đài cao, đấu giá sư liền kéo vải đỏ trên khay ngọc xuống, lộ ra một khỏa noãn xà màu bạc, xung quanh xà noãn còn phát ra ánh sáng mãnh liệt, hiển nhiên đây là một khỏa xà noãn đang được ấp.

Bên dưới lập tức có không ít người đứng dậy quan sát.

- Thượng Cổ xà noãn a, cái này có thể là đồ tốt, chẳng qua không biết thuộc tính là gì, nhìn quang mang đang phát ra kia giống như là Thủy thuộc tính.

- Bất kể là thuộc tính gì, mua được rồi tặng cho hậu bối xuất sắc cũng đều đáng giá, chỉ cần cam lòng bỏ ra tiền vốn, có thể bồi dưỡng nó thành thập giai thánh thú.

- Ba trăm vạn thần tinh ta muốn rồi, có trời mới biết xà noãn này có thể ấp ra hay không, đại gia cần phải cân nhắc rõ ràng.

- Nói như vậy thật dễ nghe, ta cũng không thiếu ít thần tinh này, ba trăm mười vạn!

Hiện nay linh thú cao cấp không dễ tìm, có thể đạt tới thập giai trở lên ngoài thần thú, chính là một số linh thú biến dị hoặc Thượng Cổ linh thú, bây giờ linh thú có thể đạt tới bát giai hoặc cửu giai đã là đỉnh cấp linh thú rồi.

Cho nên Thần Vương ở đây đều nhìn trúng tiềm lực của xà noãn, muốn mua nó sau đó bồi dưỡng lên.

Thọ nguyên của Thần Vương đã là vô cùng vô tận rồi, bọn họ tất nhiên sẽ để nhiều tâm tư tính toán cho hậu đại của mình.

Tại vị trí của Lục vị Ngân Xà, Ngân xà Thập Ngũ tham lam nhìn chằm chằm vào xà noãn nói:

- Cái này là đồ tốt, các vị ca ca, chúng ta nhất định phải lấy được khỏa xà noãn này.

Bọn họ sở dĩ xưng là Xà Nghĩa Môn, nguyên nhân chính là bọn họ lấy xà làm bạn, hộ thân linh thú tất cả đều là xà thú.

Mà Thượng cổ xà noãn trước mắt này, tự nhiên trở thành đồ vật bọn họ ưa thích nhất.

- Đây là tự nhiên, bảo bối này nghìn năm khó gặp, thật không nghĩ tới có người lấy được rồi còn đem bán đấu giá.

Ánh mắt của Ngân Xà Thập ra tinh mang, tiếp theo hắn gọi giá:

- Xà Nghĩa môn ra giá bốn trăm vạn thần tinh, hi vọng chư vị bằng hữu nhường nhịn một chút.

Xà Nghĩa môn ở bên trong Thiên Long địa vực có chút danh tiếng, mặc dù kém những siêu cấp thế lực kia, nhưng không phải người bình thường có thể động đến.

Bên trên thoáng an tĩnh một chút, tựa hồ tất cả mọi người đều có chút bận tâm.

Nhưng, một đạo thanh âm vang lên:

- Xà Nghĩa môn là cái con khỉ gì, bản thiếu gia trả bốn trăm năm mươi vạn thần tinh.

Mọi người nghe thấy âm thanh càn quấy kia, chỉ thấy trong sương phòng một nam tử nhẹ nhàng lay động bạch chỉ phiến, vẻ mặt kiêu ngạo.

Bất quá đa số người ở đây đều là Thần Vương cường giả, bọn họ nhãn lực kinh người bậc nào, nhìn một cái là thấy mỹ nam tử này chỉ là một nữ nhân mà thôi.

- Tiểu nha đầu khẩu khí thật lớn, thực không sợ gió to chém đứt lưỡi.

Ngân Xà Thập Ngũ trừng mắt nhin Liệt Như Ngọc, sau đó kêu lên:

- Bốn trăm sáu mươi vạn.

Liệt Như Ngọc tức giận nói:

- Ngươi mới là tiểu nha đầu, cả nhà ngươi đều là tiểu nha đầu, ta trả năm trăm vạn.

- Ngươi.....

Ngân xà Thập Ngũ muốn phản bác, nhưng Thập nhị Ngân xà ngăn lại nói:

- Tiểu nha đầu này không phải người bình thường, trước đấu giá đã, nếu không được sẽ nghĩ biện pháp khác.

Ngân xà Thập Ngũ không còn cách nào khác, trừng mắt nhìn Liệt Như Ngọc, sau đó tăng giá.

Nhưng, so đấu tài phú, ở chỗ này ai có thể hơn Liệt Như Ngọc tiểu phú bà này.

Giá một khỏa Thượng Cổ xà noãn này bị nàng nhẹ nhàng nâng lên tám trăm vạn thần tinh, để Lục vị Ngân Xà không thể không bỏ cuộc.

- Cùng bản thiếu giá đấu, thật không chịu nổi một kích.

Liệt Như Ngọc vui vẻ nói, sau đó hạ giọng nói với Lăng Tiếu:

- Đấu giá như vậy có đúng không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.